Phục Hợp

Chương 11: Động phòng hoa chúc play 2

Trans & edit: Gấu chan

Bình thường Lý Văn Hạo là một người nói nhiều, đặc biệt là lúc làʍ t̠ìиɦ một mình hắn có thể thao thao bất tuyệt không ngừng nghỉ, Lý Việt Trạch chỉ có thể bị tham làm đến da^ʍ kêu lãng gọi.

Nhưng khi Lý Văn Hạo uống say hắn sẽ không còn nói nhiều nữa trọng điểm chuyển rời sang việc khác, đó là làʍ t̠ìиɦ, hắn thích nhất là nhìn Lý Việt Trạch chính mình bày ra tư thế dâʍ đãиɠ, rất khó dây dưa. Lại như hiện tại, hắn mạnh mẽ đâm vào nhưng lại không chịu di chuyển, côn th*t cứng rắn lười biếng ở bên trong hoa huy*t xoa vòng.

Điểu này khiến Lý Việt Trạch khó chịu tới phiền, lãnh khốc hỏi hắn: “Có phải là em đã làm xong rồi? Không được thì nhanh nói sớm một chút, trong tủ vẫn còn dưa chuột.”

“Ai không được?” Lý Văn Hạo nheo nheo ánh mắt, “Anh vừa nói chồng anh không bằng một trái dưa chuột sao?”

“Dưa chuột dài hơn em, trên mặt còn có các hạt nhô ra, hút lấy rất thoải mái a a a a a”

Cồn thiêu đại não hắn, Lý Văn Hạo căn bản không suy nghĩ ra đây là do anh trai khích tướng, hắn chỉ biết hiện tại ca ca đang nghi ngờ năng lực của hắn, còn nói hắn không bằng một trái dưa chuột! Nếu anh cảm thấy như vậy, đêm nay liền thao hai cái tao huyệt để anh không xuống giường được. Lý Văn Hạo đem chân Lý Việt Trạch nâng tới trước ngực, đem hai chân anh gập thành hình chữ M mở ra độ rộng tối đa, thuận tiện cho bản thân xuyên vào càng sâu hơn. Mà mưu kế của Lý Việt Trạch được thực hiện, ôm lấy cổ em trai dâʍ ɭσạи kêu tới thoải mái.

“A a a, thao tới, ông xã, đại dương v*t anh thật mạnh nha a a a... Thao tới bà xã thật thoải mái, ân a chồng à hoa huy*t đều bị anh đâm tới bắn d*m thủy... ông xã đệ đệ thật giỏi a a a...”

hoa huy*t bị đối xử thô bạo, mị thịt bên trong bị đâm vào đều nhìn thấy được, miệng huyệt bị ma sát sưng đỏ, côn th*t thô to tựa như hung khí không ngừng ở bên trên miệng huyệt thao làm, một làn sóng rồi lại một làn sóng d*m thủy từ sâu bên trong dâng trào, d*m thủy theo động tác thao làm của Lý Văn Hạo phun ra ngoài, làm ướt một khoảng lớn ga trải giường.

“Bà xã dâʍ đãиɠ, ai thao làm cho em thoải mái?”

“Anh a a a... Dưa chuột! Dưa chuột thao khiến lão tử vô cùng thoải mái, ân ân ân đừng dừng... đừng như vậy... Dùng sức thao em~”

Lý Văn Hạo cười lạnh một tiếng, đem vị trí hai người xoay chuyển, để Lý Việt Trạch nằm sấp trên người mình. Hắn ngẩng đầu ngậm vào một hạt đậu giơ cao trên núʍ ѵú dùng lực mạnh hút vào, dùng đầu lưỡi mạnh mẽ quất qua thao làm đầu v*, thậm chí dùng hàm răng nhẹ nhặng gặm cắn mài mài chúng nó, tay thì lại đưa về cặp mông vểnh cao của Lý Việt Trạch, mạnh mẽ xoa nắn như muốn vò nát cặp mông thịt ngon miệng này.

Hắn dùng sức xoa rất lớn, đẩy ra hai bên mông căng tròn để lộ hậu huyệt bên trong bị kéo tới biến dạng, lại lập tức buông chúng nó ra để chúng nó theo quán tính tự đập mạnh vào nhau, cứ như vậy cặp mông liền bắt đầu phóng túng run rẩy cầu người chà đạo, hậu huyệt ẩn giấu bên trong cũng run rẩy ngứa theo.

Lý Văn hạo duỗi ra hai ngón tay đi vào hơi mở rộng tao huyệt, không khí lạnh lẽo cứ như vậy tràn vào bên trong hậu huyệt ấm áp ẩm ướt, Lý Việt Trạch sợ hãi nâng cái mông lên, Lý Văn Hạo nhanh chóng thỏa mãn nguyện vọng của anh, cắm vào bốn ngón tay mạnh mẽ thao làm, hậu huyệt bên trong cũng tràn đầy dâʍ ɖị©ɧ, ngón tay cắm vào phát ra tiếng xì xì.

“A a a a tao huyệt cũng được cắm... Bà xã ca ca dâʍ đãиɠ yêu thích bị đâm huyệt, lại dùng lực một chút ha a a a... Anh là bà xã dâʍ đãиɠ của một mình em, em trai ngoan lại dùng lực thao ca ca ô ô ô a a a...”

Lý Việt Trạch bị thao đến mê loạn, một tay lui xuống vuốt ve bên vυ' không được âu yếm, một tay tuốt lộng côn th*t của chính mình, thoải mái tới thân thể đều run rẩy, ô ngôn uế ngữ đều phun tất cả ra ngoài, nhưng Lý Văn Hạo còn chê không đủ, từ dưới gối hắn lấy ra một vật chuyên dùng cho âm đế, hắn đặt tại âm đế nhô ra bên ngoài của ca ca, bật điện lưu nhỏ nhất.

“Ô a a a a a!!! Lấy ra! Lấy ra! Âm đế muốn bị nát rồi a a a, đừng thao, đừng thao, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ... y a a a!!!”

Lý Việt Trạch gào khóc muốn tách ra, lại bị đệ đệ mạnh mẽ đè lại.

“dương v*t ông xã thao làm cho em thoải mái hơn hay dưa chuột? Mau nói!”

“Ô ô... không...”

Thấy anh không nói, Lý Văn Hạo đem điện lưu tại âm đế nâng cao hơn.

“Ê a___ Ô ô ô ông xã, Đại dương v*t của ông xã khiến em yêu thích, thao em thoải mái. Tao huyệt chỉ thích đại dương v*t của ông xã... A a a Ông xã, anh yêu tha ca ca dâʍ đãиɠ đi mà, âm đế ca ca đều bị điện tê rần rồi... Ân a a a”

“Tuy rằng em cũng rất muốn tha cho ca ca dâʍ đãиɠ nhưng lần này không thể chỉ nói qua như vậy.”

Nói xong liền tăng lực đạo thao làm ca ca, ngón tay bên trong hoa chạm vào điểm mẫn cảm bên trong.

Lý Việt Trạch vừa đau lại vừa thoải mái, anh đã sớm khóc lên, nhưng mà điều này chỉ tăng lên thú tính của em trai anh càng nhiều. Anh tự mình xoa nắn đầu v*, hạ thể có vật kia tại âm đế cùng ngón tay Lý Văn Hạo, côn th*t cũng đang đâm xuyên, hai cái tao huyệt đều không thể khống chế liên tục phun d*m thủy, mà sâu trong nội tâm anh bởi vì bị em trai chà đạp như vậy mà cảm thấy thỏa mãn, thậm chí còn khát vọng càng nhiều.

“Nha a... Lại thao tới tử ©υиɠ của bà xã ca ca... Thật thoải mái, hoa huy*t thật thoải mái a a a... Bắn vào, bắn vào, ca ca dâʍ đãиɠ sẽ sinh con cho ông xã đệ đệ... Ô a a muốn sinh con cho anh, chồng yêu ~”

“Ca ca dâʍ đãиɠ... Hô, em muốn làm anh tới khi anh mang thai! Sau đó hút lấy đầu v* của anh.”

“Ô ~ ca ca muốn mang thai con trai của đệ đệ, phải đút sữa cho đệ đệ a a a a~ Ân a a a ông xã, em muốn cao trào, ha a a hoa huy*t lại muốn phun nước, muốn tới, muốn tưới... ân a a a~”

Hai cỗ d*m thủy phun ra biến thành một vũng nước trên giường, ướt dầm dề, Lý Văn Hạo cố nén du͙© vọиɠ bắn tinh, đem anh nâng dậy, đẩy ra hai chân anh từ phía sau thao làm, đem tính khí đưa tới miệng tử ©υиɠ nghiền nát, ngón tay ở trước ngực bấm ra một mảnh hồng ngân, Lý Việt trạch còn đang hưởng thụ dư vị cao trào, bỗng nhiên rõ ràng đệ đệ muốn làm gì, trong nháy mắt sợ hãi vạn phần, nhưng không có khí lực trốn thoát. Mắt anh đỏ lên không biết làm sao lui lại phía sau lại đem tính khí trong cơ thể đi vào càng sâu.

“Không... không được... cái kia tuyệt đối không được...”

“Đừng mà, ca ca, anh có thể...”

Bắp đùi của anh run rẩy dữ dội, dùng hết sức lực bản thân không bị mất mặt trước đệ đệ, phát sinh oan ức ẩn nhẫn nghẹn ngào. Lý Văn Hạo liếʍ láp vành tai của anh, hạ thấp giọng tới mê người: “Ca, bắn ra, bắn ra cho em nhìn thấy...”

“Ô! Em a a a Dừng tay, quá hoang đường.... Đừng, đừng, không xong rồi... muốn tới... tao ca ca muốn bắn y a a a a ~ ___”

Lý Việt Trạch rít gào lên, côn th*t run rẩy phun ra từng dòng chất lỏng, đồng thở Lý Văn Hạo gầm lên vài tiếng, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ bắn vào bên trong ca ca.

Liên tiếp không ngừng cao trào khiến ý thức Lý Việt Trạch mơ hồ, Lý Văn Hạo cũng do say rượu không có chút khí lực nào, hai người ôm nhau tựa vào nơi khá sạch sẽ ngủ.

Ngày thứ hai tỉnh lại Lý Việt Trạch giận dữ và xấu hổ muốn chết, anh đem Lý Văn Hạo đang ngủ dùng chăn bao lấy đánh một trận mới thấy thoải mái, hơi có chút hả giận nhìn qua các nơi trên giường có dâʍ ɖị©ɧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa khô, lại một trận hỏa xông lên, kiên quyết muốn đem cái đống đỏ như máu trên giường này mang đi đốt. Lý Văn Hạo không khuyên được anh liền lưu luyến chụp ảnh lại, sau đó không cam tâm tình nguyện ấm ức ôm chăn ra ngoài, oan ức như cô vợ nhỏ bị bắt nạt.

Nhưng mà thời điểm hắn đi tới cửa, lại bị giọng nói đầy bạo lực chuyên chế của ca ca gọi lại.

“Này, vẫn đừng ném đi, lãng phí tiền.”

“ca ca anh là tốt nhất. Chờ chút nữa em liền đem đi giặt!”

“Thích!”

Lý Việt Trạch liếc nhìn hắn một cái liền hướng phòng tắm đi tới, lại bị Lý Văn Hạo từ phía sau ôm lấy.

“Ca, nên đối xử ôn nhu với ông xã một chút nha.”

“Tránh ra, lão tử không chặt đầu cậu đã là đối xử ôn nhu rồi!”

“Được được được, ca ca bây giờ là bà xã đại nhân rồi, nói gì cũng đúng!”

“... Ngu ngốc!”

Tuy rằng nói như vậy, nhưng Lý Văn Hạo vẫn nhìn thấy vành tai hồng hồng của vợ hắn.Hoàn chính văn ^^