Phục Hợp

Chương 6: WC phòng tập thể hình play

Trans & edit: Gấu chan

Đây là lần đầu tiên Lý Việt Trạch cùng em trai của anh làʍ t̠ìиɦ tại nơi công cộng, tuy rằng không có người khác hơn nữa khi nãy hai người đi vào đã tiện tay khóa cửa nhưng loại khả năng sẽ bị người khác phát hiện này vẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh rất sâu, cả người anh gần như toàn bộ đều treo trên người Lý Văn Hạo, tình cờ lại như cố ý dùng eo ma sát cơ thể Lý Văn Hạo, dường như đang câu dẫn mà thấp giọng hừ hừ.

Phòng tập thể hình này nằm ở trên cao, WC có hương nhàn nhạt rất dễ chịu, ánh đèn nhìn khá thoải mái, tổng thể nhìn rất sạch sẽ. Lý Văn Hạo cởϊ qυầи của ca ca ra sau đó ôm lấy anh đặt trên bồn rửa tay, để anh có thể nhìn thấy bản thân trong gương mở ra hai chân. Từ trong gương có thể nhìn thấy hoa huy*t bên dưới đỏ tươi hiện ra ánh nước, mấp máy mấp máy chờ đợi người chen vào chà đạp, ở dưới ánh nhìn trần trụi của Lý Văn Hạo, d*m thủy bên trong hoa huy*t càng chảy ra nhiều d*m thủy, anh khó nhịn rêи ɾỉ nói: “Hư ân... Em nhanh lên một chút...”

Tay Lý Văn Hạo thế nhưng lại chỉ ở trước ngực anh lưu luyến, hoặc là vòng quanh đầu nhũ xoa vòng, hoặc là khéo léo nhào nặn hạt đậu đỏ sẫm, môi lại dừng trên cổ Lý Việt Trạch nhu ấn, trên bả vai lại tạo thêm một dấu hôn. Lý Việt Trạch đối với loại ôn hòa âu yếm như vậy cảm thấy phi thường không thích ứng, những nơi anh cực kỳ ngứa lại không được chăm sóc, đơn giản liền tự mình động thủ, dùng hai ngón tay gian da^ʍ hoa huy*t chính mình, hoa huy*t liền thoải mái tới ào ào phun nước, cùng lúc đó từng đợt từng đợt nước trong suốt bắn vào bên trong bồn rửa tay.

“Bên trong... mềm quá... bên trong hoa huy*t thật mềm a... A a a... Thoải mái ô ô ô... Tao huyệt thật thoải mái... Ha a! Đâm tới, ạch nơi đó... Ân a a a ngón tay, dừng không được rồi... Nha a thoải mái chết ô ô...”

“Ca ca thật dâʍ đãиɠ, chính mình thao bản thân cũng có thể vui vẻ như vậy, anh nhìn vào gương một chút xem, anh có bao nhiêu dâʍ đãиɠ, rất dễ nhìn.”

Nghe hắn nói như vậy, Lý Việt Trạch hướng về trong gương nhìn, chỉ thấy bản thân vẻ mặt dâʍ đãиɠ hai chân mở lớn, bắp đùi không ngừng run rẩy, côn th*t thẳng tắp chảy ra chất lỏng đυ.c màu, âm đế phía dưới cũng cương lên, không ngừng phun chất lỏng lên bàn tay chính anh đang tự cắm vào, bộ ngực thì bị tay đệ đệ đùa bỡn...

Sự run rẩy mãnh liệt trong lòng khiến anh da^ʍ kêu phun triều, côn th*t cũng bắn ra chất lỏng màu trắng đυ.c ở trên gương, trong bồn rửa tay, làm cho khắp nơi đều bừa bộn.

Lý Văn Hạo đem anh trai buông ra, để anh đối diện gương, nửa người trên nằm sấp trên bồn rửa tay, lại dùng tay dính chút d*m thủy Lý Việt Trạch phun ra ngoài xoa lên đầu v* đỏ sậm đang sưng, đầu v* liền một mảnh lấp lánh ánh nước, lại thêm dấu răng vốn có trên đầu nhũ nhìn qua có vẻ đặc biệt dâʍ ɭσạи.

“Ca ca dâʍ đãиɠ, mấy ngày có tự mình chơi tao huyệt hay không? Có muốn đại dương v*t của đệ đệ hay không?”

Thời điểm hắn nói câu đó ngữ khí vẫn mười phần đứng đắn như đang lên tiếng ở trong đại hội, thân thể Lý Việt Trạch đối với loại kɧoáı ©ảʍ tương phản này vô cùng mẫn cảm, mấy ngày nay vốn anh cũng nhịn vô cùng khổ cực, nghe được câu nói kia những ẩn nhẫn vốn có liền bạo phát, hai cái tao huyệt co rút càng nhanh hơn, không thể chờ đợi được nữa khát vọng mạnh mẽ được thao làm.

“Nghĩ tới... Muốn được đại dương v*t của đệ đệ đâm chết...”

Vừa dứt lời hoa huy*t liền bị Lý Văn Hạo xen vào ba ngón tay, hắn thấp giọng cười dẫn dắt anh trai: “Dâʍ đãиɠ, đại dương v*t của đệ đệ thao anh như thế nào?”

Lý Việt Trạch từ trong gương nhìn thấy tiểu biếи ŧɦái này, sâu sắc hoài nghi đệ đệ có phải không lại bị tâm thần phân liệt. Nhưng Lý Văn Hạo như vậy hiển nhiên khiến anh phi thường kí©ɧ ŧɧí©ɧ, phi thường thoải mái, anh uốn éo cặp mông, đưa ngón tay mở rộng nơi ai kia yêu thích.

“A a a... Trước tiên cắm vào đi, sau đó... Ô a thao tới tao tâm mà ca ca yêu thích... Ca ca dâʍ đãиɠ vô cùng yêu thích... đại dương v*t của đệ đệ thao tới tử ©υиɠ... Ngô a a~”

Anh nói một câu, Lý Văn Hạo liền cùng làm, ngón tay đâm vào điểm mẫn cảm của hoa huy*t, nhưng điều duy nhất không làm được là xuyên tới tử ©υиɠ, nhìn Lý Việt Trạch chủ động lắc mông rêи ɾỉ, hắn nhịn không được, rốt cuộc đem tính khí xen vào hậu huyệt phía sau.

“A a a a~ thao đi vào ~... Đại dương v*t... Ô ô”

“Ca ca thoải mái tới d*m thủy giàn dụa, thật dâʍ đãиɠ! Cả ngày chỉ biết câu dẫn em trai để được đại dương v*t yêu thích đâm vào thỏa mãn!”

Một tay khác lôi kéo âm thần nho nhỏ, có khi lại đùa bỡn côn th*t thẳng tắp, dùng ngón tay cái tại mã mắt nghiền nát, thoải mái đến hai cái tao huyệt của Lý Việt Trạch không ngừng kẹp chặt phun nước ào áo, trong miệng kêu so với bất kỳ ai đều dâʍ ɭσạи hơn.

Lý Việt Trạch lại đưa mắt nhìn vào trong gương, trong gương nam tử tuấn tú với làn da vàng nhạt đang bị thiếu niên thanh tú trắng nõn phía sau đặt ở trên bồn rửa tay, bị thao tới nước mắt sinh lý đều chảy ra, nhưng vẫn là bộ dáng dâʍ ɭσạи muốn tìm bất mãn. Càng ngày anh càng cảm thấy xấy hổ, trong thân thể vui vẻ nhưng kɧoáı ©ảʍ cũng càng ngày càng mãnh liệt, thoải mái tới tê dại cả da đầu, hai tay không bị khống chế đưa tới hai đầu v* bị lạnh nhạt trước mặt, học thủ pháp bình thường của Lý Văn Hạo nhào nặn bấm chơi.

Lý Văn Hạo cũng bị ca ca dâʍ ɭσạи bức điên, hắn muốn trả thù liền tăng nhanh luật động ra vào ở hai cái tao huyệt, đâm vào rút ra nhanh chóng khiến tao thủy văng ra khắp nơi, còn trực tiếp bị phun ra trên mặt đất, còn theo bắp đùi chảy xuống, không riêng hạ thân hai người một mảnh ướt đẫm, sàn nhà dưới chân còn xuất hiện những vũng nước nhỏ.

Hắn muốn làm đến khi Lý Việt Trạch mang thai, muốn nhìn vυ' Lý Việt Trạch bởi vì tràn ngập sữa mà nhô lên, như vậy thời điểm hắn chơi đùa đầu v* còn có thể bắn ra sữa, vừa nghĩ tới xung quanh Lý Việt Trạch đều là chất lỏng dâʍ ɭσạи, đầu óc Lý Văn Hạo liền muốn nổ tung.

“Quá chặt... A a a... Tao huyệt của anh cắn rm quá tuyệt. ca, đệ đệ làm đến ngươi mang thai có được hay không...”

Lý Việt Trạch đang không bị khống chế nghĩ đến hình ảnh bản thân lớn bụng, hổ thẹn đến cả người run rẩy, nếu như thạt sự có một ngày bị đệ đệ thao đến mang thai, đầu v* của anh sẽ có sữa hay không, lúc đó Lý Văn Hạo cắn vào đầu v* anh, không chút khách khí hấp sữa bên trong, mà chính mình bởi vậy phóng túng da^ʍ kêu, mở hai chân ra cầu đệ đệ đâm vào...

“Được... Dâʍ đãиɠ ca ca phải sinh con cho đệ đệ... A a a... cho đệ đệ bú sữa... tao huyệt được thao sướиɠ quá... Ca ca là tiểu da^ʍ phụ của đệ đệ... thật sâu, thật sâu... Nha a a... Quá nhanh...”

Lý Văn Hạo bị anh câu dẫn tới cực hạn, liếʍ vành tai của anh, cười nói:

“Nói xong rồi nha, anh mà gạt em thử nhìn xem em có thao chết anh hay không? Ân, lại cắn em, ca ca dâʍ đãиɠ...”

Lý Việt Trạch thoải mái tới mũi chân cũng cong lên, anh cong cặp mông, nghênh đón công kích của em trai.

“Ừm, ân a~~ tao huyệt cũng bị em nghiền nát... Ô ô... A a a đại dương v*t của em trai thật lợi hạ, lại thao tới... ân ân a a thật sâu, thật nhanh... Ca ca tao huyệt muốn bị phá a a a a... Muốn cao trào y a a a ~”

Hai cái tao huyệt của anh đều phun ra lượng lớn d*m thủy, Lý Văn Hạo gầm nhẹ một tiếng, đem tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong cái mông, nhũ bạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng d*m thủy óng ánh theo cửa huyệt co rút chảy ra.

Lý Việt Trạch thoải mái tới hai chân nhũn ra, anh bị Lý Văn Hạo trở mình, bỗng nhiên chủ động đưa tay ôm lấy cổ Lý Văn Hạo hôn môi. Lý Văn hạo chỉ ngỡ ngàng một chút liền giữ chặt đầu ca ca, đổi khách thành chủ lè lưỡi chui vào khoang miệng ca ca cùng nhau trao đổi một cái hôn sâu.

Nụ hôn vừa kết thúc, Lý Văn Hạo cũng không có lập tức thu dọn tàn cục. Hắn ôm lấy Lý Việt Trạch hưởng thụ giây phút ấm áp.

“Lý Văn Hạo,” Lý việt Trạch bỗng nhiên mở miệng, “Hiện tại anh mới rõ ràng, anh xoắn xuýt những thứ đó, kỳ thực...”

“Xuỵt, em biết anh muốn nói cái gì.” Hắn duỗi ra một ngón tay đặt ở trên môi Lý Việt Trạch, “Em hi vọng anh rõ ràng, đồ vật của em cũng là đồ vật của anh.”

“Đây là đương nhiên!” Lý Việt Trạch cười to, “Nếu như em có nói không phải, anh đây cũng sẽ đoạt tới!”

Lý Văn Hạo cười không nói. Ca ca như vậy thật sự khiến tâm của hắn cũng mềm nhũn, chỉ muốn đem tất cả những gì mình có móc ra cho anh vui vẻ.

“Nói đến, em cũng là người của anh!” Lý Việt Trạch đưa tay nâng cằm Lý Văn hạo lên, cười đến hết sức giảo hoạt, “Có phải là để mặc anh đây xử trí?” Quên đi thân thể hiện tại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đồng thơi một thân dấu hôn cùng vết cắn, vẫn vô ùng huyễn khốc.

Lý Văn Hạo nhanh chóng nhào tới thuận tiên sờ sờ ngực ca ca: “Được rồi nha~ Đại dương v*t của đệ đệ bát cứ lúc nào cũng chờ đại ca triệu hoán!”

“Mẹ cậu ngứa người đúng không?!”

Thân tâm của em sớm đã mặc anh xử trí. Câu nói này Lý Văn Hạo không nói ra, nhưng hắn biết, Lý Việt Trạch nhất định cũng nghe thấy được.