Thất Thân Rượu

Chương 18

Trong phòng Triệu Tuấn, ánh đèn mờ mịt.

Triệu Tuấn dang hai chân ngồi trên giường, Tần Việt đã cởi sạch quần áo quỳ gối giữa hai chân, giúp hắn đem quần cởi bỏ.

Dưới ánh nhìn chăm chú của Triệu Tuấn, Tần Việt cầm phân thân Triệu Tuấn, ngậm vào phần đầu mà phun ra nuốt vào muốn làm cho nó đứng lên. Đây không phải lần đầu tiên Tần Việt giúp Triệu Tuấn làm loại sự tình này, tuy nhiên lần trước là say rượu, lúc này đây lại là tỉnh táo.Tần Việt bị Triệu Tuấn nhìn có chút ngại ngùng, một lòng cố gắng kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Chỗ đó vốn đang nằm im, y liền càng ra sức, đem hành thể cẩn thận liếʍ một lần, lại mυ'ŧ một cái. Rất nhanh phân thân Triệu Tuấn sau khi được y chăm sóc liền ngẩng đầu đứng thẳng, một bộ khí thế giương cung bạt kiếm.

Y một bên phun ra nuốt vào này cự vật, một bên vụиɠ ŧяộʍ giương mắt nhìn lén phản ứng của Triệu Tuấn. Ai ngờ Triệu Tuấn sắc mặt không đổi, đang đưa mắt nhìn y. Y cả kinh lại vội vàng cúi đầu xuống.

Triệu Tuấn hơi hơi động khóe miệng, thân thủ bắt đầu đưa đẩy, tự nhiên dẫn dắt y theo tiết tấu luật động của mình.

Một lần trước Triệu Tuấn vì thực hiện lời hứa, thiếu chút nữa mông nở hoa không nói, còn bị cái tên Tần Việt học nghề này biến thành bộ dạng quăng mũ cởi giáp, chật vật không chịu nổi, lần này nói gì thì hắn cũng phải lấy lại được mặt mũi mới được.

“Tốt lắm, có thể.” Triệu Tuấn cảm giác được một luồng nhiệt lưu hội tụ phía bụng dưới, liền ngừng động tác Tần Việt. “Tự mình nằm lên giường đi.”

Tần Việt nghe theo nằm lên giường, mờ mịt nhìn về phía Triệu Tuấn.

“Ngươi còn không biết phải làm gì sao? Ta không phải đã dạy ngươi sao?” Triệu Tuấn từ trong ngăn kéo lấy dầu bôi trơn, quăng cho Tần Việt, “Tự mình chuẩn bị sẵn sàng đi. Đến lúc đó bị thương cũng đừng trách ta.”

Tần Việt nhìn thứ này mặt nóng lên, “Ngươi có thể quay mặt đi không?”

Triệu Tuấn rõ ràng nói: “Không.” Nói xong dứt khoát lấy ghế dựa đối diện Tần Việt mà ngồi xuống.

Tần Việt khẽ cắn môi, nằm nghiêng trên giường, đưa tay đầy bôi trơn đưa về sau bôi bôi. Ngày đó y mơ mơ màng màng, chỉ nhớ Triệu Tuấn đem thứ này bôi đến chỗ kia, những cái khác liền một mực không biết. Lúc y đem bôi trơn tới trước hậu đình, mặt liền đỏ bừng nghĩ tới chỗ đó, liền không dám tự đưa tay đi vào.

Triệu Tuấn nhìn hắn bật cười, “Muốn ta đến giúp ngươi không, ngươi như vậy phải làm như thế nào đây?”

“Không cần!” Bị Triệu Tuấn nhất đả kích, Tần Việt dùng hai ngón tay đem cúc môn tách ra, tiếp theo dò xét đi vào. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ này hết sức mãnh liệt, Tần Việt cả người giống như con tôm mà cong cứng lên.

Nhìn y tự mình khai thác, Triệu Tuấn trong người tìиɧ ɖu͙© liền tăng vọt, nhục bổng đã ngẩng đầu cao lại cứng rắn phát đau.

“Ha a…” Theo ngón tay quấy, Tần Việt cảm nhận được chỗ xương cụt chỗ truyền đến từng đợt tê dại. Cảm giác này không thể nói rõ dễ chịu hay khó chịu, nhưng thật ra làm y cảm thấy có chút quen thuộc, giống như đã trải qua lúc nào rồi. Cơ thể chậm rãi thích ứng, y lại càng đưa ngón tay vào sâu hơn, bôi trơn cũng theo ngón tay y chậm rãi chảy vào.

Thấy y tự chuẩn bị đã lâu, Triệu Tuấn có chút nhịn không nổi, đi đến bên giường vỗ vỗ mông Tần Việt, “Quỳ xuống cho chắc.”

Tiếp theo hắn lại cầm tay Tần Việt, đặt lên phân thân mình, “Ngươi nói muốn, liền tự mình đem nó ăn vào đi.”

Tần Việt nắm du͙© vọиɠ thật lớn của hắn, trong lòng có chút khổ sở, nhưng vẫn cầm cái thứ nóng bỏng gì đó đưa tới mông, ý đồ bắt nó nuốt vào. Chính là thứ này thật sự quá lớn, lại không nắm được chắc, Tần Việt thử nửa ngày, chỉ cảm thấy huyệt khẩu vừa đau xót lại trướng, nhưng vẫn là không đi vào được, lại không dám đi cầu xin Triệu Tuấn.

Triệu Tuấn ý xấu vờ thờ ơ lạnh nhạt, tìm đúng cơ hội, đột nhiên liền đẩy một phát mạnh. Chỉ nghe ba một tiếng, không khí sâu trong huyệt bị lực mạnh đẩy phụt ra, Triệu Tuấn cắm một phát rốt cuộc, liện đến tận sâu bên trong Tần Việt.

Tần Việt bị hắn đâm vào mạnh, hung ác va chạm, chỉ cảm thấy bên trong huyệt đau mà lại nhức, miệng mờ mịt há ra, cư nhiên phát không ra được tiếng nào.

Tiểu huyệt Tần Việt nhanh chóng nóng lên, đem phân thân Triệu Tuấnchặt chẽ bao lấy, Triệu Tuấn thoáng động vài cái, liền cảm thấy có vô số cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ hôn vật kia của mình, quả thực làm cho người ta dục tiên dục tử.

Lần gần đây nhất hắn phát tiết, cũng chính là lần trước Tần Việt uống rượu đó, đã muốn vài tuần lễ, hắn cũng tích lũy không ít du͙© vọиɠ, lúc này liền thầm nghĩ phải xông đánh thẳng về phía trước, hung tợn thao nộn thịt huyệt dưới thân mà phát tiết du͙© vọиɠ ra thôi.

Bất quá hắn cũng không có gấp gáp nhất thời, mà là một tay xoa lưng Tần Việt đang khẽ run, một tay đè lại phần eo y, ý đồ làm cho y thả lỏng.

“Đầu hàng nhanh như vậy.” Triệu Tuấn nằm bên tai Tần Việt, thanh âm trầm thấp, mang đầy hương vị tìиɧ ɖu͙©.”Thoải mái đi, tối nay ta sẽ cho ngươi thích đến chân đều không thể đỡ được.”

“A… Ngươi đừng nói nữa…” Tần Việt từ kẽ răng cố gắng nói câu này, hai tay có chút chống đỡ không được, biến thành nửa quỳ nửa nằm úp sấp.

Triệu Tuấn nói chuyện hòng phân tán lực chú ý, nháy mắt liền cảm thấy thịt huyệt thả lỏng rất nhiều, hắn liền thừa cơ hội này hung hăng đâm vào, mỗi một lần đều sáp càng sâu. Tần Việt bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến điểm mẫn cảm, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt liên tiếp đánh úp lại, theo xương cốt mà truyền đến tứ chi bách hải. Y không ngăn được kɧoáı ©ảʍ bất thình lình, thân thể như sa vào gió lốc cuốn xoay không ngừng.

Nguyên lai đây là cách kết giao của người trưởng thành, nghĩ đến Triệu Tuấn đang cắm trong cơ thể mình, Tần Việt vô hạn cảm thấy thẹn, lại trong hỗn loạn có một tia thỏa mãn. Nước mắt sinh lý theo khóe mắt chảy ra dính ướt cánh tay buông thõng, càng trở nên không thể vãn hồi.

Triệu Tuấn cảm giác được y run rẩy, nghĩ đến hắn chịu không nổi, thế là thoáng ngừng một chút, đem y quay lại, muốn nhìn vẻ mặt nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙© của y. Tần Việt vội vàng lấy tay che mặt mình, nhưng nước mắt vẫn là theo khe hở mà lặng lẽ tràn ra.

Triệu Tuấn nhìn thấy một dòng chất lỏng trong suốt chảy xuống dọc theo hai má kia, đến trên xương quai xanh đang lưu lại một vệt dài, thoáng sửng sốt, đem người đến bao trùm y, đem tay Tần Việt kéo ra.

“Không cần…” Tần Việt nghẹn ngào không chịu.

Triệu Tuấn ngữ khí trở nên dị thường nhu hòa, “Ngoan, để cho ta xem xem.” Nói xong lại cuối xuống hôn lấy ngón tay Tần Việt. Dưới thân động tác cũng chậm lại, không hề hung hăng sáp nhập như muốn phát tiết ban nãy, mà là đỉnh vào tuyến tiền liệt rồi tinh tế nghiền nát, mỗi một lần đều nhắm chính xác điểm yếu hại.

Tần Việt bị hắn đâm đến hai đùi căng cứng, thắt lưng theo bản năng liền nâng về phía trước, hai cánh môi đang cắn chặt cũng bắt đầu run rẩy thoát ra mấy tiếng. Đồng thời, bên trong y cũng tiết ra một lượng lớn dịch ruột non, nóng hổi bao vây lấy côn th*t Triệu Tuấn, làm hắn càng thêm như cá gặp nước.

Đột nhiên Triệu Tuấn mạnh đâm về phía trước một cái, đâm vào đến chỗ sâu nhất trong cơ thể Tần Việt, Tần Việt cuối cùng không chịu nổi, há mồm nức nở muốn đứng lên. Triệu Tuấn nhân cơ hội kéo tay y, nhìn y nước mắt giàn giụa, hai mắt đỏ lên, giống con thỏ nhìn mình, trong lòng nhuyễn một trận.

Hắn hạ thấp người hỏi: “Ngươi không thoải mái?” Nói xong liền từ trong cơ thể y lui ra ngoài.

Tần Việt liên tục lắc đầu, dùng hai chân chặt chẽ ôm thắt lưng hắn, cảm thấy thẹn mà dùng tràng bích phía sau kẹp lấy phân thân định lui ra ngoài kia.”Không có, ta tốt lắm, ngươi đừng ngừng… A…”

Tần Việt hồng khóe mắt, da toàn thân do nhiễm màu tìиɧ ɖu͙© mà đỏ ửng, lại càng chọc người trìu mến. Triệu Tuấn bị y cố ý kẹp chặt, thích đến cúi đầu thở dốc một tiếng, chút lý trí còn sót lại liền tức thời biến mất.

Hắn đưa tay đem hai chân Tần Việt nâng thẳng lên đặt trên hai vai mình, áp sát nửa thân trên Tần Việt, muốn tiến đến hôn môi y. Tần Việt bị hắn biến đổi tư thể chỉ biết nhắm mắt lại rầm rì, nào có tâm tư suy nghĩ, rất nhanh chút thanh âm cũng đều bị nuốt hết.

Cũng không biết trải qua bao lâu, Triệu Tuấn cuối cùng ở trong cơ thể Tần Việt mà phát tiết

ra, Tần Việt tắc bị thao bắn hai lần, xương sống thắt lưng không đứng dậy nổi.

Triệu Tuấn vừa thỏa mãn tìиɧ ɖu͙© nhìn qua tâm tình đặc biệt tốt, hắn ôn nhu giúp Tần Việt hôn liếʍ đi dòng nước mắt còn vương, làm Tần Việt đỏ bừng mặt.

Tần Việt ấp úng lại tràn ngập chờ mong hỏi: “Ta có làm ngươi vừa lòng không… Ngươi có cảm thấy thoải mái không?”

Triệu Tuấn đứng lên nhìn hắn, mày nhăn lại, “Ngươi còn đang suy nghĩ chuyện đó?”

Hắn luôn luôn là người cầu hoan, bị cầu ái dây dưa không ngớt như vậy vẫn là lần đầu. Lúc hắn hai mươi tuổi chính thức bước vào vòng luẩn quẩn này, hắn liền tự nói với mình, tuyệt không được giống đồ ngốc mà đi yêu đương, tự mình tìm tội mà chịu.

Hắn cũng từng kết giao diễn trò với một vài tiểu 0 ở chung qua, nhưng chưa bao giờ thừa nhận đối phương là người yêu của mình, hơn nữa không được bao lâu liền thấy phiền.

Nhưng Tần Việt làm hắn cảm giác không giống vậy. Lúc trước gặp hắn, Tần Việt vẫn đều cho rằng mình là nam nhân thẳng, theo mức độ nào đó mà nói, là Triệu Tuấn đem y làm hư. Hơn nữa Triệu Tuấn không thể không thừa nhận, Tần Việt nhất cử nhất động đều có thể làm cảm xúc của mình bạo loạn. Cái đồ ngốc hồ hồ, tiểu gia khỏa đơn thuần, đôi khi quả thực đáng yêu bất ngờ.

Triệu Tuấn hồi tưởng lại lúc hai người ở chung, lại ngoài ý muốn phát hiện mình cư nhiên lại có thể nhớ kỹ nhiều chi tiết như vậy, mặc kệ là lúc Tần Việt hồ hồ cười ngốc, hay là y ngây ngô hôn, đều tinh tường hiện lên ở trong óc, chiếm cứ suy nghĩ của hắn. Phát hiện này làm cho hắn phi thường buồn bực, hắn đi về phía trước hai bước, đem cửa sổ mở ra.

Bên ngoài vừa mưa xong, một làn gió đầy hơi ẩm nhẹ nhàng thổi qua mang theo hơi lạnh, làm hắn rùng mình một cái.

“Ngươi cho ta một tuần suy nghĩ đi, ta sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục.” Hắn nói.