Hướng Nam đoán không sai, tay Thường Triết thực sự nhấn vào hậu đỉnh phía sau của y.
Y hút khí vươn tay ra sau muốn kéo tay Thường Triết ra, khóe môi Thường Triết chậm rãi cong lên.
Y ôn nhu: “Là vì chưa bắn nên không muốn cho tôi vào sao?”
“Không có chuyện đó….”
Hướng Nam mặt đỏ bừng, nhíu mày kêu to lực sát thương lại hoàn toàn không có.
Du͙© vọиɠ của Hướng Nam bị nắm lấy, nhẹ nhàng vuốt ve.
Nhũ tiêm hai bên đều bị đầu lưỡi cùng ngón tay trêu chọc xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ lan ra toàn thân, Hướng Nam không khỏi ngẩng đầu, cơ thể càng đưa về phía Thường Triết.
L*иg ngực màu mật ong kịch liệt phập phồng, hai điểm bị nước bọt của Thường Triết làm ướt dưới ánh đèn mờ ánh lên ánh sáng *** mỹ.
Thường Triết thấy Hướng Nam đã sắp đến, bàn tay vuốt ve nhũ tiêm men theo cơ thể Hường Nam một lần nữa chạm vào mông Hướng Nam. Cảm giác ngón tay Thường Triết đang chen vào trong người mình, Hướng Nam hít một ngụm khí lạnh, tiếng rên ri lập tức tràn ra.
Tay Hướng Nam chống trước ngực Thường Triết. Sự cự tuyệt của y khiến Thường Triết thấy bất mãn.
Thường Triết nhanh chóng ác ý quét một cái qua cửa động của y.
Cả người Hướng Nam run rẩy, suýt chút nữa mất đi khống chế. Y cúi đầu, ánh mắt đáng thương kia không khỏi làm Thường Triết hít vào một hơi.
“…. Ô….”
Cửa động bị Thường Triết ấn vào.
Hướng Nam vô cùng khó chịu, cơ thể trong lòng Thường Triết khó khăn cử động.
Y vịn chặt lấy vai Thường Triết, nhìn bàn tay vốn đặt ở hậu đỉnh của y của Thường Triết vươn về phía chiếc bánh ga-tô quét một lớp kem lớn, đưa vào trong người y. Y thực sợ hãi.
“Cái đó không nên….”
Kem tươi được bôi lên hậu đỉnh của Hướng Nam, Thường Triết cười nói: “Sợ cái gì, cái này có thể ăn, rất sạch sẽ.”
“Không phải…”
Thứ kiểu đó bị đưa vào trong cơ thể, Hướng Nam gấp gáp hút khí. Hướng Nam rất sợ, sợ đến mức lúc này hoàn toàn không biết phải làm gì.
“Đừng lo. Đại thúc phải ngoan, như vậy mới không đau.”
Thường Triết dỗ dành y, tiếp đó lại vươn tay lấy một chút kem tươi nhấn vào trong người Hướng Nam. Loại cảm giác này vô cùng khó chịu, trán Hướng Nam bắt đầu nhăn lại.
Đột nhiên, bàn tay vịn trên vai Thường Triết của Hướng Nam nắm chặt lại.
Bởi vì Thường Triết chạm tới rồi, nơi mẫn cảm nhất bên trong Hướng Nam.
“…. Rút ra…”
Huyết khí nhuộm đều toàn thân, cái nóng thiêu đốt dọc theo cột sống chạy thẳng lên đại não, thiêu cháy đến mức Hướng Nam gần như mất đi phương hướng.
“Sao vậy? Anh không thích sao?”
Thường Trí xấu xa tăng thêm một ngón tay đẩy vào trong cơ thể Hướng Nam.
Nơi mẫn cảm bị ác ý đâm chọc, phía trước Hướng Nam không ngừng chảy ra *** dịch.
Toàn thân y tê dại, môi khẽ mở, nhanh chóng ngay cả nói cũng không nên lời.
Y cong người, mặt chôn vào cổ Thường Triết: “… Không… cần…”
“Cần.”
Thường Triết liếʍ môi nhìn Hướng Nam càng ngày càng mê người, nghiêng mặt định hôn y, nhưng lại bị tránh né.
Thân dưới Hướng Nam trướng đến phát đau, bị Thường Triết không ngừng gây sức ép như vậy, y sớm đã không chịu nổi rồi.
Hướng Nam khóc.
Thường triết rút bàn tay đang tàn sát bừa bãi trong người Hướng Nam, đôi môi mỏng hôn lên mí mắt, ôn nhu dỗ dành: “Ngoan, đại thúc ngoan như vậy, a Triết muốn thưởng cho đại thúc nha.”
Thường Triết khẽ nâng y lên, thứ cực nóng đặt ở hậu đỉnh của y.
Hướng Nam hai mắt ướt lệ kinh hoàng nhìn y, muốn giãy dụa.
Thường Triết thấy y như vậy, đột nhiên thay đổi tư thế đè y xuống đất.
Y đâm một cái, thứ cực nóng tiến vào trong Hướng Nam. Sự thít chặt của đại thúc làm y hít sâu một hơi.
Cả người Hướng Nam chấn động, cong lên, bạch trọc phun ra.
Thường Triết tiến vào như thế, cư nhiên làm đại thúc bắn ra.
“Đại thúc, anh thực nhiệt tình với tôi nha.”
Bộ dạng chật vật của Hướng Nam làm Thường Triết ‘khanh khách’ cười.
Đối mặt với sự chế nhạo của Thường Triết, Hướng Nam ngượng ngùng vô cùng.
Y quay mặt đi không tiếp tục nhìn Thường Triết. Thường Triết dường như vì ‘đổ bộ’ thành công mà tâm tình trở nên không tồi.
Khuôn mặt tinh xảo hiện lên một nụ cười tà khí, y kề bên tai Hướng Nam: “Đại thúc đã nếm qua mùi vị của mình chưa?”
“Cái gì?”
Hướng Nam khẽ ngẩn người, thứ y nhìn thấy tiếp theo khiến y kinh ngạc.
Thường Triết rút ra khỏi cơ thể y.
Thường Triết tay vỗ về để y ngồi nửa người dậy, vươn đầu lưỡi giống mèo cẩn thận liếʍ mồ hôi trên người y, từng giọt từng giọt, từ trên người y mυ'ŧ tới bụng dưới, đột nhiên cảm giác ấm áp bao quanh du͙© vọиɠ làm y hai mắt mở lớn.
“… Chỗ đó… A ——…”
Hướng Nam muốn khép chặt hai chân lại lại bị Thường Triết tách ra.
Miệng Thường Triết bao lấy du͙© vọиɠ của Hướng Nam nhẹ nhàng hút vào nhả ra, kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ làm Hướng Nam lập tức cong người dậy.
Cơ thể y run rẩy đến lợi hại, ngay cả ngón chân cũng không tự nhiên mà quắp lại.
Thường Triết thấy y như vậy khóe môi cong lên.
“Đại thúc thích như vậy sao?”
Bàn tay Thường Triết nắm lấy du͙© vọиɠ của Hướng Nam, vươn đầu lưỡi đâm liếʍ cửa động của y.
“… Ưm… A…”
Cơ thể Hướng Nam hưng phấn quá mức. Cơ thể đỏ bừng *** mỹ bày ra trước mắt Thường Triết, bụng dưới Thường Triết căng cứng, thiếu chút nữa chảy máu mũi.
“Đại thúc…”
Máu nóng trong cơ thể Thường Triết chạy tán loạn.
Y vốn thấy sắc mặt đại thúc không thích hợp, biết là làm trơn chưa đủ nên mới rút ra.
Y tính để đại thúc bắn thêm một lần nữa thì chuyện tiếp theo mới không quá khó khăn.
Thế nhưng, hắn không ngờ định lực của mình lại kém như vậy.
Y vươn lưỡi liếʍ môi đại thúc, hai tay mở cánh mông đại thúc đem thứ cực nóng ngẩng cao đầu đâm vào trong đại thúc.
Cơ thể bị thứ nóng rực như thiêu đốt đâm vào, hai tay Hướng Nam bất an vòng quanh cổ Thường Triết, thân dưới cảm giác thứ trướng căng của Thường Triết vẫn tiếp tục đưa vào, y liều mạng lắc đầu cự tuyệt. Bên trong đột nhiên co lại, ép đến mức Thường Triết hít một ngụm khí lạnh.
“Đại thúc…” Thường Triết lúc này cả người đỏ rực, y cắn vành tai Hướng Nam: “Anh thực hư, anh suýt chút nữa ép chết tôi rồi.”
“Không phải… Đầy quá… Ha…”
Cảm giác Thường Triết lại đẩy vào, Hướng Nam lập tức thít chặt cánh tay.
Y cảm thấy nơi đó của Thường Triết so với lúc nãy càng phình lớn hơn, lớn đến mức khiến y có chút chịu không nổi.
“Thường Triết… Không được, đã…”
Thường Triết không để ý lời phàn nàn của Hướng Nam mà ôm lấy y.
Hướng Nam lại cưới lên người Thường Triết.
Nương theo thể trọng của Hướng Nam, thứ cực nóng của Thường Triết lập tức toàn bộ tiến vào.
Vách trong mềm mại mà nóng rực của Hướng Nam làm lí trí của Thường Triết tan biến gần như hoàn toàn.
Thường Triết lại đè Hướng Nam xuống dưới thân.
Y đè chân Hướng Nam lên trước ngực, bắt đầu điên cuồng đâm chọc vào cơ thể Hướng Nam.
Nơi mẫn cảm trong cơ thể Hướng Nam bị công kích mạnh mẽ, lí trí sụp đổ.
Y ngẩng đầu, nước bọt không tự giác tràn ra khỏi khóe miệng, tại góc miệng chảy ra một sợi chỉ bạc sáng loáng.
Sự quên mình của Hướng Nam bị Thường Triết nhìn thấy. Y một lần nữa nâng Hướng Nam dậy, vươn cổ đưa môi mình về phía Hướng Nam, đầu Hướng Nam cúi xuống lại chủ động thuận theo.
Tim Thường Triết lập tức bay lên, cắи ʍút̼ môi Hướng Nam, nâng đại thúc lên gắng sức đâm chọc
Qua một lúc không lâu, cơ thể Hướng Nam đột nhiên căng cứng, kẹp chặt hai mông. Thường Triết bị nghẹn, tay đỡ đại thúc lập tức nắm chặt.
Hai người lập tức cùng tiết ra.
Vách trong Hướng Nam bị tưới tới đầy ứ, nóng đến mức y nhịn không nổi mà rêи ɾỉ thành tiếng.
Cả người y nhũn ra, yếu ớt dựa vào lòng Thường Triết.
Thường Triết nâng y dậy ôm lên giường, thứ cục nóng rút ra khỏi cơ thể y, bạch trọc mang theo chút tinh hồng từ cửa động sưng đỏ của đại thúc chảy ra. Thường Triết nhìn thấy khung cảnh *** mỹ này, du͙© vọиɠ dưới thân vừa tiết ra lại lập tức đứng thẳng.
“Cậu làm cái gì?”
Ngón tay Thường Triết một lần nữa vươn ra đâm vào trong cơ thể đại thúc làm Hướng Nam kinh sợ.
Nhưng y bị Thường Triết gây sức ép quá lâu, kháng cự lộ vẻ hữu khí vô lực.
Hướng Nam vì vách trọng bị chạm phải mà run rẩy đều bị Thường Triết thấy hết.
Ngòn tay y từng chút một đẩy vào, nhìn bạch trọc chảy ra, hơi thở càng ngày càng gấp.
Y nâng chân Hướng Nam lên, kéo Hướng Nam về phía mình, cánh môi mỏng lập tức ngập lấy môi Hướng Nam.
Đầu lưỡi y điên cuồng tàn sát, thừa lúc Hướng Nam còn đang thất thần mà đưa thứ cực nóng vào trong cơ thể Hướng Nam.
Đâm rút phát ra tiếng ‘sư sư’, Hướng Nam chịu đựng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đột nhiên tới này lông mày cau chặt lại.
Bàn tay bủn rủn của Hướng Nam vỗ hai cái kháng nghị lên vai Thường Triết. Thường Triết thấy Hướng Nam không ngoan, tay chen vào trong cửa động của Hướng Nam, cơ thể đưa về phía trước, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai mặt, cơ thể vốn bị trêu chọc yếu ớt đột nhiên chấn động.
Máu nóng của Hướng Nam đại thúc lập tức chạy lên đầu.
P/s: Không biết có phải quá lâu rồi không edit, đặc biệt là edit H hay không mà lúc dịch đầu ta đau quá =((