"Bùi tổng cũng quá trâu bò rồi?" Trong phòng hội nghị an tĩnh, chợt bộc phát ra từng đợt âm thanh cảm thán.
Mọi người nhìn chằm chằm Bùi Dịch thao tác máy tính, ánh mắt trừng được tròn xoe, một đám giật nảy mình.
"Anh ta thật là hacker?" Tống Trọng Hạo lặng lẽ hỏi Tô Thi Thi.
Tô Thi Thi cực kỳ ngạo kiều liền gật gật đầu, đẩy sư huynh cô ra: "Đừng cản đường."
Bùi Dịch đâu chỉ là hacker, đó là hacker đứng đầu thế giới đó biết chưa!
Cô tuy xem không hiểu Bùi Dịch giờ phút này tới cùng đang làm cái gì, nhưng cô biết, Bùi Dịch nhất định đang làm mấy chuyện xấu.
Phỏng chừng hiện tại Phi Tầm bên kia đã sắp tức chết rồi.
Cô đoán được không sai, Phi Tầm bên kia đã do Dace tự mình ra trận rồi.
"Mẹ, Bùi Dịch là hacker hàng đầu, Tần Phong là cao thủ tài chính (cao thủ tài chính mà hùa theo bà Thi phá của, thật ko nói nên lời), hai người bọn họ hợp tác..." Trạm Dẫn Lan còn chưa nói xong, đã bị Dace lớn tiếng ngắt lời.
"Ngậm miệng! Lúc này không có chỗ cho con nói chuyện!" Dace phát hỏa trừng mắt nhìn Trạm Dẫn Lan liếc mắt một cái, lập tức cúi người đối với chuyên viên thu mua nói, "Tiếp tục mua vào, chú ý phản ứng của bọn họ."
Vâng ạ thao tác
của chuyên viên thu mua lập tức thần tốc hẳn lên.
Trạm Dẫn Lan bạch nghiêm mặt đứng ở một bên, cắn môi, chẳng muốn nói nữa.
Cô vốn nghĩ muốn nhắc nhở Dace một tiếng, bọn họ làm như bây giờ sẽ lãng phí càng thêm nhiều tiền bạc. Nhưng Dace hiển nhiên không tin cô.
Năm phút đồng hồ sau, chuyên viên thu mua
xoa mồ hôi lạnh, nói với Dace: "Phu nhân, tôi hoài nghi hệ thống có phải bị người công kích hay không, luôn có người so với chúng ta trước một bước. Tiếp tục như vậy, chúng ta tổn thất sẽ cực kỳ nghiêm trọng."
"Hiện tại đã tiêu tốn bao nhiêu tài chính rồi hả?" Dace trầm giọng hỏi.
Chuyên viên thu mua trong lòng run sợ vươn ra hai ngón tay.
Dace nhẹ nhàng thở ra: "Hai ngàn vạn? Không tồi..."
"Là hai triệu." Thao bàn thủ yếu yếu kém kém nói. (Mới mấy trăm tỷ ít mà
🤣🤣🤣🤣🤣🤣)
"Cái gì?" Dace vừa nghe liền bạo phát, quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn Trạm Dẫn Lan, "Trước khi ta tới, con đổ vào bao nhiêu tài chính?"
Trạm Dẫn Lan sắc mặt cứng đờ, kiên trì nói: "Một triệu."
"Con!" Dace tức giận đến thiếu chút nữa thổ huyết, "Bọn họ tổng tài sản cũng còn lại không tới một triệu, con vậy mà cho ta..."
Bà ta thật sự muốn tức chết rồi. Bà ta là đầu óc bị cửa kẹp, mới có thể để cho Trạm Dẫn Lan cái người phụ nữ không có đầu óc kinh doanh này tới giúp bà ta xử lý công ty!
"Lập tức dừng lại!" Dace quát chói tai, mơ hồ đã hiểu ra bọn họ khả năng bị Bùi Dịch bọn họ đùa giỡn rồi.
Nhưng lúc mấy vị chuyên viên thu mua kia tính toán muốn rút khỏi sàn giao dịch, chợt phát hiện tình huống đột biến.
"Bọn họ dừng tay rồi hả?" Vị chuyên viên thu mua kia không thể tin được hai mắt của mình.
Dace nếm qua thiệt thòi, bây giờ có vẻ thận trọng: "Xem trước một chút."
Mấy phút đồng hồ sau, vị chuyên viên thu mua kia nói: "Bọn họ quả thật như là buông tha, có thể là không đủ tài chính rồi."
Vị chuyên viên thu mua nhìn nhìn thời gian, nói: "Còn có 3 phút liền đóng cửa, phu nhân, chúng ta làm sao bây giờ?"
Dace lúc này đánh nhịp: "Lập tức bắt lấy!"
Đều đã ném ra đi hai triệu, hiện tại Bùi Dịch bọn họ dừng tay, bà ta không bắt lấy Sunshine chẳng phải là muốn bị chết cười!
Trong phòng hội nghị Sunshine, Bùi Dịch nhìn thấy Phi Tầm bắt đầu mua vào một lượng lớn cổ phần, dời ghế dựa đứng lên.
Tô Thi Thi đi theo đứng lên, giúp anh xoa bóp bả vai, chân chó lấy lòng: "Vất vả vất vả."
Tần Phong cũng đứng lên, nhìn đến hai người bọn họ như vậy, hướng tới Ôn Ngọc đang ngồi yên ở một bên ngoắc ngoắc tay: "Lại đây, xoa bóp vai cho đại gia."
Ôn Ngọc ngơ ngác đứng lên, chớp một đôi mắt to vô tội nhìn anh: "Các người vừa rồi làm cái gì, em nhìn thế nào cũng
không hiểu?"
Tần Phong sủng nịch xoa xoa tóc của cô: "Ngoan, em không cần phải hiểu."
"A...." Ôn Ngọc đảo mắt liền đem chuyện này quên rồi.
"Ha ha... Ha ha..." Bên cạnh, Tống Trọng Hạo cùng mấy người Đức An, vẻ mặt hoảng sợ cùng với bất đắc dĩ.
"Thật là đáng sợ." Tống Trọng Hạo vừa nói chuyện, một bên đi ra bên ngoài.
Sau lưng anh ta, Đức An còn lại là vẻ mặt sống sót sau tai nạn một dạng: "May mắn tôi lúc trước được chiêu hàng, chẳng thế thì hiện tại chết chắc rồi!"
Anh ra rất đồng cảm cho tập đoàn Phi Tầm tổn thất hai cái triệu mua một cái xác không. Đợi cho Dace biết chân tướng...
"Hí... Thật là đáng sợ!" Đức An co cẳng chạy.
Tô Thi Thi buồn cười nhìn bóng lưng hai kẻ dở hơi này rời đi, nghiêng Bùi Dịch liếc mắt một cái: "Hiện tại hai người các anh ở trong mắt bọn họ, đã biến thành đại ác ma nanh dài vuốt nhọn rồi."
Bùi Dịch từ chối cho ý kiến, kéo qua bờ vai cô liền đi ra bên ngoài, đối với hai vợ chồng bên cạnh ngọt đến ngấy nghiêng người nói: "Vợ cùng con gái tôi mệt mỏi, đi nghỉ ngơi một chút. Các người khẩn trương đóng gói dọn dẹp đồ đạc đi."
"Này, chúng ta cũng mệt chết rồi biết không?" Tần Phong buồn bực cực kỳ.
Cái gì kêu hại bạn? Liền là loại này! Từ khi cùng với Bùi Dịch về sau, Tần Phong cảm thấy được chính mình trở
thành người chuyên môn chạy vặt rồi!
Ôn Ngọc lại là vẻ mặt hưng phấn: "Nhanh đi dọn dẹp! Chẳng thế thì bọn họ đến đây mọi người nếu lỡ đánh nhau làm sao bây giờ?"
Tần Phong khóe miệng giật giật, không nói gì đánh giá cô liếc mắt một cái.
Em nha bây giờ phản ứng như thế nào nhanh như vậy!
Vì thế, Tần tổng đáng thương tội nghiệp bị lôi kéo đi làm thân cu li dọn đồ.
Trong văn phòng phó tổng, Tô Thi Thi tựa vào trên người Bùi Dịch, toàn thân đều đã lười biếng: "Em không nghĩ muốn phơi nắng, đều đã rám đen rất nhiều."
"Không sao cả, anh không ghét bỏ." Bùi Dịch ôn nhu nói.
Tô Thi Thi ngồi dậy, buồn bực nói: "Đúng là rất khó xem nha! Mà còn, phơi nắng quá nhiều cũng không thật sự đối với thân thể có lợi."
Vừa nghe đến đối thân thể không tốt, Bùi Dịch lập tức ôm lấy cô liền thay đổi địa phương.
Tô Thi Thi:...
Cô vẫn lại là ít nói đi.
"Thời gian không sai biệt lắm rồi." Bùi Dịch cũng không có tiếp tục ôm cô làm tổ, bắt đầu giúp cô thu dọn đồ đạc gì đó trong văn phòng.
Tô Thi Thi trong lòng vui vẻ, trong lòng dâng lên một tia hưng phấn.
Quả nhiên, không quá vài phút, bên ngoài liền có động tĩnh truyền đến. Là Trạm Dẫn Lan mang theo một đám người đến đây tuyên thệ chủ quyền.
Hiện tại, Sunshine đã đổi chủ, Dace trở thành Đại Cổ Đông.
"Bùi Dịch!" Trạm Dẫn Lan nhìn đến Bùi Dịch, trong mắt hơn một tia ánh sáng, chỉ là trên mặt cô ta bị thương
hòa với một tia ánh sáng này, có vẻ có chút kỳ quái.
Bùi Dịch đối với cô ta nhàn nhạt gật gật đầu, toàn bộ hành trình ôm Tô Thi Thi, săn sóc che chở cô đi ra ngoài.
Trạm Dẫn Lan nhìn đến bọn họ ôm rất nhiều đồ vật, nhất thời hiểu rõ ra.
Đây là phải rời khỏi nơi này?
"Bùi Dịch." Trạm Dẫn Lan cười nói, "Em nói với mẹ nuôi em, anh không cần đi. Anh liền ở tại chỗ này đi."
Vốn là Dace muốn đích thân tới, cô ta rất không dễ dàng mới thuyết phục Dace để cho cô ta trước đến thuyết khách.
Dù sao năm đó Bùi Dịch yêu cô ta như thế, Dace cũng sợ Bùi Dịch không chịu hợp tác, cho nên để cho cô ta trước đến thuyết phục.
Tô Thi Thi nghe được lời Trạm Dẫn Lan nói, nhìn Bùi Dịch liếc mắt một cái, yên lặng ngậm miệng lại.
Bùi Dịch nhưng lại mặt không chút thay đổi, như là không có nghe đến.
Trạm Dẫn Lan thấy thế, có chút sốt ruột: "Bùi Dịch, hiện tại Sunshine đã bị tập đoàn Phi Tầm thu mua, liền coi như các người hiện tại có rất nhiều Thiết Kế Sư, nhưng các người đã không có địa bàn rồi. Anh nghe em một câu, ở lại chỗ này, Sunshine vẫn như cũ cho anh quản, có được hay không?"
"A, thật sự là cạn lời mà!" Tô Thi Thi ở trong lòng cười lạnh.
Làm sao bây giờ, cô thật sự là nghiến răng được lợi hại!
Bên cạnh, Tần Phong bọn họ đứng xung quanh Bùi Dịch, sắc mặt mọi người đều đã rất khó xem.
Trạm Dẫn Lan tới cùng coi Bùi Dịch là cái gì!
Trạm Dẫn Lan không biết Bùi Dịch lợi hại, nhưng Tô Thi Thi hiểu biết anh.
Cô chính là yêu thương chồng cô rồi!
Thấy Trạm Dẫn Lan vẫn còn tự cho là đúng "giúp" Bùi Dịch, Tô Thi Thi cuối cùng nhịn không được, tiến lên ngăn ở trước mặt Trạm Dẫn Lan, kiêu ngạo vô cùng nhìn cô ta.
Cô gằn từng chữ nói: "Trạm tiểu thư, nói cho cô một cái tin tức đặc biệt ha. Cô không cần lo lắng Bùi Dịch không chỗ để phấn đấu lần nữa Đông Sơn tái khởi!"
"Chúng tôi hiện tại chính là chuẩn bị đi công ty mới! Phiền toái cô nhường một chút, đừng chậm trễ giờ lành của chúng tôi!"