"Cũng bởi vì em ấy ở bên ngoài cục cảnh sát đi qua đi lại hai giờ không có vào nói chuyện với cậu, cậu liền liều lĩnh muốn gặp em ấy?" Tần Phong tức vô cùng, lại không thể không hạ giọng sợ người bên ngoài nghe được, thật sự là nghẹn mà chết rồi.
Bùi Dịch sắc mặt vẫn thật bình tĩnh, thấy anh phát tiết xong, mới nhàn nhạt nói: "Cô ấy nhất định gặp chuyện gì rồi, tôi lo lắng."
"Liền tính em ấy thật sự gặp được chuyện gì, cậu cũng không thể ra ngoài, có chuyện gì còn lớn hơn cậu bây giờ?" Tần Phong quả thực nghĩ muốn đánh người.
"Tôi không thể mạo hiểm. Nếu là cùng một chuyện, cô ấy hẳn không như vậy." Bùi Dịch khẳng định nói.
"Cậu..." Tần Phong cũng không biết nói cái gì.
Anh thở dài, nói: "Cậu bảo tôi đi Xây dựng Minh Đỉnh đón em ấy, lúc tôi đến đón em ấy rất tốt, đem Hỗ Sĩ Minh chỉnh đặc biệt thảm. Hiện tại toàn bộ Bắc Kinh còn đang lo lắng hắn có phải thật bị phế đi hay không."
Tần Phong nói tới chỗ này, đột nhiên dừng một phen, nhớ tới vừa rồi ở trong thang máy Tô Thi Thi tâm tình đột nhiên biến xấu một màn kia.
"Có thể là Hỗ Sĩ Minh nói với em ấy cái gì rồi." Tần Phong không dám giấu diếm.
Bùi Dịch sắc mặt càng khó nhìn: "Có thể biết bọn họ đã nói cái gì hay không?"
Tần Phong quái dị nhìn anh một cái: "Cậu trực tiếp hỏi Thi Thi không phải là được rồi sao? Tôi có thể thay cậu chuyển đạt."
"Nếu cô ấy đồng ý nói, vừa rồi liền vào rồi." Bùi Dịch tức giận nói.
"Bùi Dịch." Tần Phong bỗng nhiên nghiêm túc lên, "Cậu cùng với Thi Thi đến bây giờ, em ấy có việc giấu diếm được cậu sao?"
"Đương nhiên không có." Bùi Dịch không hề nghĩ ngợi.
Tô Thi Thi không giấu diếm được anh, anh trái lại có rất nhiều chuyện không dám cùng cô thẳng thắn. Tỷ như chuyện cổ phần công ty của Ám Nhữ, phỏng chừng cô gái nhỏ này lúc biết đã muốn dồn lại hờn dỗi một trận.
"Vậy thì tốt rồi. Em ấy có việc đều đã sẽ nói với cậu. Em ấy hiện tại nếu thật sự có việc lại không nói cho cậu biết, khả năng em ấy cảm thấy được trước mắt không thích hợp. Cho em ấy chút thời gian đi, cậu lúc này vội vả muốn gặp em ấy, nếu lỡ bị Hỗ Sĩ Minh chui chỗ trống, mất nhiều hơn được."
Bùi Dịch biết Tần Phong nói không sai, nhưng anh không kiềm chế được chính mình.
"Tôi làm những thứ này, chẳng qua là muốn bảo hộ người nhà của mình. Từ lúc có Thi Thi ở bên đến giờ, mối thù của cha tôi cũng trở nên không phải quan trọng như thế rồi. Nếu vì báo thù làm cho những người thân yêu nhất trong gia đình của tôi bị thương tổn, tôi sẽ buông tha." Bùi Dịch bỗng nhiên nói.
Người cũng đã chết, mà bọn họ những người còn sống này, nên là hảo hảo mà sống tiếp.
Anh là nghĩ muốn tra ra chân tướng, nhưng không làm thương tổn Thi Thi, bọn họ được đặt lên hàng đầu.
"Tôi không biết tới cùng đã xảy ra chuyện gì để cho cô ấy do dự như thế. Tôi có thể cảm giác được cô ấy rất khổ sở. Tần Phong, tôi lo lắng cô ấy. Cậu không biết, cô ấy..."
"Mang thai rồi." Bùi Dịch trong giọng nói mang theo một tia hạnh phúc, mà càng còn nhiều lo lắng.
"Cậu nói cái gì?" Tần Phong thiếu chút nữa nhảy dựng lên, "Có... Có thai rồi hả?"
"Shi*t, khó trách Tô Thi Thi nói em ấy nghĩ muốn bóp chết cậu!" Tần Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn Bùi Dịch, "Anh em à, cậu cũng thật được ha! Có tính là đàn ông không!"
Bùi Dịch căm tức nói: "Tôi vốn cho rằng không nhanh như vậy."
Cũng là lúc qua năm mới Tô Thi Thi mới đồng ý, có phần chấp nhận muốn có con. Nhưng Bùi Dịch biết, cô không có thật sự chuẩn bị tốt. Cho nên anh đặc biệt để cho người ta chuẩn bị thuốc không có tác dụng phụ, Tô Thi Thi vẫn vụиɠ ŧяộʍ uống.
Chờ anh phát hiện trong nhà có khả năng muốn nghênh đón tiểu sinh mệnh thời điểm, đã là chậm quá. Khi đó Hỗ Sĩ Minh đã sớm triển khai kế hoạch, không phải anh nói muốn dừng lại thì có thể dừng lại.
"Cậu hay thật, như vậy mà vẫn ngồi yên được!" Tần Phong vò đầu bức tai, buồn bực nói, "Vậy cậu tới cùng muốn như thế nào? Vợ của cậu nói, không nghĩ muốn dựa theo kịch bản của cậu."
"Tôi hiện tại chỉ nghĩ muốn bảo toàn mẹ con bọn họ." Bùi Dịch nói.
Anh chuẩn bị hậu chiêu, nhưng cũng phải đợi chuyện này qua đi. Hiển nhiên, hiện tại là giai đoạn khó khăn nhất.
"Thi Thi hẳn không đáp ứng." Tần Phong cũng hiểu cách nghĩ của anh, lắc đầu nói, "Cậu nghĩ qua chưa, nếu cậu thật sự chịu hình phạt mà nói, chờ cậu ra ngoài, con của cậu cũng đều đã sinh ra rồi."
"Hẳn không. Tôi tính quá, tối đa phán nửa năm. Tôi sẽ cùng vợ mình đi phòng sinh." Bùi Dịch nhàn nhạt nói.
"Cậu rõ là..." Tần Phong tức giận đến không biết nói cái gì.
"Không ngờ cậu đã sớm nghĩ chu toàn như thế, để cho chúng tôi ở bên ngoài lo lắng muốn chết?"
Bùi Dịch biểu tình vẫn như cũ nhàn nhạt: "Các người không nóng nảy, chẳng phải là làm lộ rồi hả?"
"Cậu!" Tần Phong cắn răng, "Tôi cũng muốn bóp chết cậu!"
Anh ta kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: "Cậu không sợ vợ con cậu tương lai ghét bỏ cậu từng ngồi tù à?"
Bùi Dịch sắc mặt đen lại.
"Mặc kệ, tôi muốn gặp cô ấy." Bùi Dịch lạnh lùng nói.
Tần Phong nhíu mày: "Cậu đừng cố tình gây sự."
"Tôi muốn gặp cô ấy."
"Cậu đừng làm càng, đến lúc đó phán cũng không chỉ nửa năm!"
"Tôi mặc kệ, tôi muốn gặp cô ấy!"
Tần Phong:...
Anh rốt cục tin tưởng, đứa bé Bùi gia này. Có tính khí tiểu bá vương, quả thực là được chân truyền! Nhưng mà chuyện này là về sau rồi.
Đột nhiên, di động đặt ở trên bàn chấn động một cái, Tần Phong cầm lên vừa thấy, lập tức liền vui vẻ.
"Cậu còn không có ngồi tù, vợ cậu
liền ghét bỏ cậu rồi." Anh ta đưa điện thoại di động qua, "Chính mình nhìn xem."
Bùi Dịch lấy qua di động chỉ nhìn thoáng qua, lông mi liền vặn lại.
Vài phút trước, Tô Thi Thi trên trang cá nhân của mình lấy danh nghĩa Sunshine tuyên bố thanh minh.
Đại ý chính là Sunshine cùng Bùi gia không có liên quan hệ với nhau, là cô Tô Thi Thi cùng bạn bè
cùng nhau tạo nên, không có quan hệ gì với Bùi Dịch.
"Lời đồn đại quá đả thương người, không thể không độc lập kiên cường. Sinh tồn không dễ, cầu buông tha." Tần Phong đọc một câu sau cùng Tô Thi Thi viết trong bài thanh minh này, không khỏi chậc chậc thở dài, "Đừng nói,
vợ cậu thật là có có khả năng diễn trời cho. Lần này nói thật ủy khuất nha, Hỗ Sĩ Minh thật muốn đối với Sunshine ra tay, cũng phải cân nhắc suy nghĩ áp lực dư luận."
Tần Phong nói xong tùy tiện lật đi lật lại tin tức xem, nở nụ cười: "Quả nhiên, nha đầu kia mời được thuỷ quân rồi, hiện đang khắp nơi đang lan truyền tin Hỗ Sĩ Minh cố ý nhằm vào cậu cùng em ấy."
Tần Phong nói xong, đột nhiên phát hiện Bùi Dịch vẫn không nói chuyện, ngẩng đầu, thân thể giật nảy mình run lẩy bẩy.
"Cậu hẳn không thực cho rằng em ấy ghét bỏ cậu rồi chứ?"
Bùi Dịch trợn mắt liếc anh: "Loại khả năng tính là không."
"Vậy bản cái mặt này của cậu là cho ai xem?"
"Tần Phong." Bùi Dịch không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tần Phong, "Các người là không phải có việc gạt tôi chứ?"
"Cái kia... Tôi nhớ tới tôi lại vẫn có chuyện phải làm, tôi đi trước." Tần Phong đứng lên bỏ chạy, đến chỗ cửa, ra vẻ trấn định nói, "Cậu cũng thấy đấy, em ấy rất tốt, làm việc trật tự rõ ràng, cậu không cần lo lắng."
Anh nhớ tới cái gì, lại ngồi về tới trước bàn, đem phần mềm khống chế huỷ bỏ, đợi hình ảnh theo dõi khôi phục, mới đứng lên, quay đầu bỏ chạy.
Bùi Dịch tay ở dưới mặt bàn gắt gao nắm chặt thành quả đấm, nếu không khôi phục lại
theo dõi, thật muốn bắt lấy cậu ta đánh cho một một trận.
"Tô Thi Thi, anh mới vài ngày không có ở bên, em lá gan liền lớn như thế rồi!" Bùi Dịch nghĩ đến chính mình suy đoán đến loại khả năng kia, tức giận đến hận không thể lập tức bay đến bên người Tô Thi Thi hảo hảo giáo huấn cô một trận!
"Đồ ngốc." Bùi Dịch lại nghĩ đến lúc trước chuyện Tô Thi Thi ở bên ngoài cục cảnh sát ngốc hồi lâu, tâm lại mềm đến rối tinh rối mù.
Hỗ Sĩ Minh bên kia cũng nhận được tin tức Tô Thi Thi phát biểu thanh minh.
"Hỗ tổng, bọn họ tới cùng muốn làm gì? Vợ chồng bọn họ tình cảm không phải vẫn rất tốt sao? Làm sao có thể đột nhiên thanh minh quan hệ?" Vương Thạc đứng ở trước giường bệnh, thật cẩn thận hỏi han.
"Bọn hắn tình cảm tốt hay không khiing cần cậu đến cảnh tỉnh tôi!" Hỗ Sĩ Minh mặt trầm xuống nói.
"Hỗ tổng, tôi không phải cái ý tứ kia." Vương Thạc hận không thể đánh chính mình một cái tát.
"Bùi Dịch hẳn là không nghĩ muốn để cho Tô Thi Thi bị kéo vào. Nghe nói anh ta đem bất động sản còn có khách sạn đều đã chuyển sang tên Tô Thi Thi?" Hỗ Sĩ Minh không có truy cứu, hỏi chuyện mình muốn biết
"Không sai, đã chứng thật. Hiện tại tài sản còn lại của Bùi Dịch, vừa có thể bồi thường tổn thất công trình thôn Thành Trung. Hỗ tổng, người nói không sai, anh ta sớm chuẩn bị tốt rồi." Vương Thạc nói.
Hỗ Sĩ Minh sắc mặt vẫn như cũ rất khó xem, lạnh giọng nói: "Anh ta tại Âu châu nhất định còn có sản nghiệp khác, tra ra được không?"
"Trừ bỏ những những khách sạn cùng nhà hàng kia, cũng chỉ tra ra một cái công ty kiến trúc. Cái khác liền không có rồi."
"Không có?" Hỗ Sĩ Minh nhíu mày, cảm thấy được Bùi Dịch thực lực không nên như vậy.
"Vậy thì đợi xem anh ngồi vài năm trong tù đi!" Hỗ Sĩ Minh cũng không biết Bùi Dịch đối với chính mình làm phán quyết, hắn là muốn cho Bùi Dịch ở trong tù ngốc cả đời!
Hỗ Sĩ Minh cực kỳ chờ mong, Bùi Dịch muốn như thế nào tự cứu!