Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 368: Đến tên thái giám cặn bã kia cũng không bằng

Ko có ý định đăng chương, nhưng thôi, chương này giành tặng cho 1 bé đã theo mình từ lúc bắt đầu đến giờ. Chúc em sinh nhật vui vẻ và luôn gặp may mắn 🎂🎂🎂🎂🎂🎂🎂

@khadi13

Bãi đỗ xe dưới đất yên tĩnh không tiếng động, đến không khí đều đã giống như ngưng trệ rồi.

Bùi Dịch thân thể cứng lại rồi, ngơ ngẩn ngóng nhìn Tần Phong. Ánh mắt của anh có chút trống rỗng, như là đang tự hỏi cái gì, hoặc như là cái gì cũng chưa nghĩ.

Cái người anh cho rằng đã chết kia, hiện tại người anh em tốt nhất của anh vậy mà nói cho anh biết người đó không chết. Loại này trùng kích này đối với anh mà nói, quả thật có chút lớn.

"Bùi Dịch, cậu tính toán làm như thế nào?" Tần Phong sắc mặt có chút ngưng trọng, thực tâm mà nói anh ta không hề nghĩ muốn nói cho Bùi Dịch chuyện này. Đúng là nếu Bùi Dịch biết Tần Phong anh giấu mình, đối với Bùi Dịch không công bằng, đối với Tô Thi Thi càng không công bằng.

Bùi Dịch tròng mắt động một phát, giật mình cười: "Vì cái gì đuổi theo nói cho tôi biết?"

Tần Phong rõ ràng có thể đợi sau khi anh tìm được Tô Thi Thi, rồi mới nói với anh. Nhưng anh ta lại ngay lúc anh muốn ra ngoài tìm Tô Thi Thi nói cho anh biết, Trạm Dẫn Lan còn sống.

Tần Phong nhìn Bùi Dịch, môi hơi nhếch lên, không nói gì. Không sai, anh ta là cố ý đuổi theo nói cho anh biết, tuy anh ta quả thật là ở vài phút trước mới biết được tin tức này.

Anh ta là đang ép Bùi Dịch lựa chọn.

Bùi Dịch sửa sang lại tây trang áo khoác, nhưng mà xoay người hướng tới xe đi đến: "Giúp tôi tra rõ ràng Thi Thi lúc đến Đoàn gia đã xảy ra chuyện gì, tôi hiện tại đi tìm cô ấy.

Tần Phong nhìn chiếc Bentley màu bạc rời di, khóe miệng chậm rãi cong lên, lẩm bẩm nói: "Thi Thi, ánh mắt của em thật không tệ."

Anh ta từng chính mắt chứng kiến đoạn tình cảm của Bùi Dịch cùng Trạm Dẫn Lan kia, sau khi Trạm Dẫn Lan mất đi, Bùi Dịch đã từng suy sút một đoạn thời gian dài. Sau đó đối với tình cảm đã không còn để tâm đến nữa, mãi đến khi gặp được Tô Thi Thi.

Tuy Tần Phong mơ hồ cảm thấy được, Bùi Dịch đối với Tô Thi Thi có thể là đặc biệt, nhưng mà anh ta lại vẫn có chút lo lắng. Dù sao anh ta biết Bùi Dịch lúc đầu nhìn thấy Tô Thi Thi muốn giữ cô lại bên mình cũng không phải bởi vì thật sự thích cô.

"Vật thay thế" ba chữ kia đối với Tô Thi Thi mà nói quá nghiêm trọng, Tần Phong vẫn lo lắng.

Nhưng mà hiện tại Bùi Dịch hiển nhiên đã lựa chọn. Mà lúc này, Bùi Dịch lái xe lấy tốc độ nhanh nhất rời khỏi bãi đỗ xe, hơn nữa khởi động hệ thống định vị bên trong xe.

Rất nhanh, hướng dẫn trên màn hình xuất hiện một điểm nhỏ màu đỏ, đó là một thiết truy tìm tín hiệu. Điểm nhỏ màu đỏ này đang thong thả di động, vị trí hướng về phía thành tây.

Bùi Dịch nhướng mày: "Thành Tây? Đại học Thành Phố?"

Bùi Dịch bấm điện thoại trên xe, bíp bíp hai tiếng liền rất nhanh có người nhận điện thoại, đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của thư ký Vương.

"Tổng giám đốc, Tô tiểu thư đi đến trường đại học cũ của cô ấy rồi. Xin hỏi có cần phái người đi qua đó không?" Thư ký Vương thật cẩn thận hỏi han.

Tuy không biết tới cùng xảy ra chuyện gì, nhưng mà đã trễ thế này, Tô Thi Thi một người ở bên ngoài. Phỏng chừng là cùng tổng giám đốc cãi nhau, anh không biết phái người đi qua đó có thể khiến cho Tô tiểu thư tức giận hay không.

Bùi Dịch nghĩ nghĩ, trầm giọng nói: "Cho người âm thầm đi theo, không được để cho cô ấy phát hiện." Anh nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại, chân nhấn ga, xe rất nhanh hướng phía trước phóng đi.

Cơ hồ là đồng thời, Xây dựng Tiệp Khắc, biệt thự Thi Dịch cùng với Tần gia đều có một số lớn vệ sĩ hướng tới đại học Thành Phố. Liền ngay cả Hỗ gia cũng thu được tin tức.

Trong nhà lớn của Hỗ gia, Hỗ Sĩ Minh chính là mới đi xã giao trở về, liền nhận được điện thoại của trợ lý.

"Rời nhà trốn đi?" Hỗ Sĩ Minh khóe miệng nhếch lên. Xem ra chuyện ngày hôm qua hắn nói với Nhậm Tiếu Vi những lời kia đã có tác dụng, Nhậm Tiếu Vi khẳng định là tìm Tô Thi Thi.

"Thật thú vị." Hỗ Sĩ Minh hơi suy nghĩ một chút, đến nhà cũng chưa vào, xoay người liền đi ra cổng: "Chuẩn bị xe."

Ngay lúc đó, quản gia chạy ra tới đón hắn, vừa thấy đến thiếu gia nhà mình lại muốn đi ra ngoài, vội vàng đuổi theo, sốt ruột hỏi han: "Thiếu gia, đã trễ thế này người muốn đi đâu? Phu nhân nói người thời gian này quá mệt mỏi, muốn người nghỉ ngơi thật tốt."

Hỗ Sĩ Minh có chút đau đầu, quay đầu nhìn quản gia liếc mắt một cái: "Tôi có việc đi xử lý một chút."

Quản gia ngẩn ngơ, bước chân rất nhanh chạy đến cạnh hắn, lập tức ngăn hắn lại mở cửa xe ra, trừng mắt hỏi: "Người hẳn không phải là muốn đi tìm Tô tiểu thư đi? Người ta rời nhà trốn đi, mắc mớ gì đến người? Phu nhân nói, trong khoảng thời gian này người tốt nhất đừng đi trêu chọc vị Tô tiểu thư kia."

Hỗ Sĩ Minh đưa tay xoa xoa chân mày, có chút đau đầu nói: "Mẹ như thế nào đến việc này cũng quản?"

Bất quá hắn thật sự là kỳ quái, lỗ tai quản gia như thế nào lại thính như vậy! Không phải anh gọi điện thoại, đều bị ông nghe được chứ.

Quản gia vẻ mặt nghiêm túc nói: "Người từ khi gặp được vị Tô tiểu thư kia liền làm việc gì cũng không thuận lợi. Hiện tại người ta rời nhà trốn đi, người đi xem náo nhiệt làm gì? Miễn cho đến lúc đó vợ chồng người ta đánh nhau bắt người trút giận..." (tự nhiên ta thích ông quản gia này quá thể 😂😂😂😂😂)

"Quản gia!" Hỗ Sĩ Minh sắc mặt sa sầm lại, có chút bực mình, "Cô ấy cùng Bùi Dịch còn chưa kết hôn!"

Hắn nói xong liền kéo tay quản gia qua, lập tức mở cửa xe, ngồi vào trong xe thể thao. Lấy tốc độ cực nhanh nổ máy xe, chỉ nghe một tiếng động cơ vĩ đại vang lên, xe cấp tốc rời đi.

Quản gia bị một câu hắn vừa rồi kia nói dọa hồi lâu không phản ứng kịp, mãi đến khi xe đi mất, ông mới bừng tỉnh hiểu thông suốt. Thì thào nói: "Xong rồi xong rồi, lần này là muốn đi cướp đoạt vợ của người ta nha!" 😅😅😅😅😅😅😅😅 quản gia ông thật vi diệu. Triệu like cho ông 👍👍👍👍👍👍

"Không được, mình phải khẩn trương nói cho phu nhân." Quản gia quay đầu liền hướng trong nhà chạy đi. Bên này Hỗ Sĩ Minh còn không có đi được bao xa, Hỗ phu nhân liền điện thoại đến.

Hỗ Sĩ Minh nhướng mày, thuận miệng nói vài câu cho qua. Sau khi cúp điện thoại xong lại trực tiếp gọi cho đám vệ sĩ, để cho bọn họ đi ngăn đón Tô Thi Thi.

"Tô Thi Thi, đây chính là cơ hội cô tự mình dâng đến cho tôi." Hỗ Sĩ Minh trong mắt hiện lên quét xuống hứng thú.

"Chỉ là rời nhà trốn đi sao? Tô Thi Thi, tôi không ngại giúp cô quậy lớn chuyện." Hỗ Sĩ Minh nhấn ga nhanh chóng tăng tốc độ lái xe.

Không còn cách nào, ai bảo hắn nhìn đến Tô Thi Thi cùng với Bùi Dịch bên nhau, trong lòng liền là khó chịu đến như thế!

Vì để ngừa bất trắc, Hỗ Sĩ Minh nghĩ nghĩ, vẫn lại là gọi cho em gái mình.

Hỗ Minh Phỉ đang định đi ngủ, nhìn thấy anh trai cô ta gọi điện thoại tới, có chút kỳ quái.

"Anh, người ở nhà gọi điện thoại cho em làm cái gì?"

"Anh ở bên ngoài, Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi cảm tình xuất hiện nguy cơ. Em nếu là thực đối với anh ta có hứng thú, hiện tại là một cơ hội, anh sẽ cho người ta giúp em xác định hiện tại vị trí Bùi Dịch."

"Nguy cơ?" Hỗ Minh Phỉ vốn đang buồn ngủ lập tức tỉnh táo, vội vàng hỏi.

Hỗ Sĩ Minh trong mắt hiện lên quét xuống tàn nhẫn, trầm trầm nói: "Làm lớn chuyện cho bọn họ từ này về sau người trời nam kẻ đất bắc!"

Hỗ Minh Phỉ tròng mắt hơi híp: "Em lập tức liền đến đó!"

Cơ hội tốt như vậy, không bắt lấy mới đúng là kẻ ngốc!

Mà Tô Thi Thi cũng không biết bởi vì cô rời nhà trốn đi, vậy mà xuất động người nhiều như vậy đuổi theo.

Cô đã bình tĩnh lại rất nhiều, ngay từ đầu chỉ là chẳng có mục đích đi dạo, đến sau cùng bất tri bất giác vậy mà chạy đến đại học Thành Tây.

Nơi này đã từng là trường đại học cũ của cô, có rất nhiều hồi ức tươi đẹp.

Đại học Thành Tây bên ngoài có một con phố bán rất nhiều thức ăn ngon, buổi tối nơi này có rất nhiều sinh viên, đặc biệt náo nhiệt. Tô Thi Thi xem toàn bộ cảnh vật quen thuộc trước mắt những cái phiền não trong lòng tựa hồ cũng giảm bớt một chút.

Cô rất không dễ dàng tìm được vị trí trống để ngừng xe, cô độc xuống xe một mình đi dạo.

Đi tới đi lui, bất tri bất giác đi tới trước một quán thịt nướng quen thuộc, Tô Thi Thi trước mắt tựa hồ hiện ra một cái bóng dáng của người nào đó.

"A - - kỳ thật cũng cũng không có quá lâu." Tô Thi Thi thì thào nói, lập tức hướng tới quán thịt nướng kia đi đến.

"Ômg chủ, cho tôi mỗi loại nướng đều lấy 10 phần!" Tô Thi Thi ngồi vào một chỗ trống, sau khi nói xong đối với bốn phía sinh viên đang muốn ăn thịt nướng nói, "Mọi người gặp mặt coi như có duyên, hôm nay tôi mời khách!"

Có nghiên cứu cho thấy, lúc tâm tình khó chịu, mua mua mua ăn ăn ăn có thể để cho người ta tâm tình tốt lên rất nhiều!

Cô hôm nay chính là muốn tiêu xài!

Cái gì Nhậm Tiếu Vi, cái gì Trạm Dẫn Lan, cái gì Bùi Dịch, toàn bộ đều đã đá một bên đi!

"Oa"! Bốn phía những người này, tuổi trẻ thiếu niên lập tức hoan hô lên. Có thậm chí ngồi vào trước mặt Tô Thi Thi, hỏi cô là sinh viên trường nào.

Cùng lúc đó, Bùi Dịch cũng thu được tin tức Tần Phong gửi tới.

Anh nhìn đến câu đầu tiên trong tin tức kia, mặt bá một phen liền xám xịt rồi.

"Thi Thi đi đến nơi chồng trước của em ấy từng cầu hôn với em ấy rồi!"

"Đây là có bao nhiêu thương tâm mới đi nhìn vật nhớ người, cậu vậy mà so với tên thái giám cặn bã kia cũng không bằng!"

Hôm nay 1 chương thôi nhé!

Và tui dự định sẽ cho ra lò các cặp sau:

1. Bùi Dịch - Thi Thi

2. Tần Phong - Ôn Ngọc

3. Hỗ Sĩ Minh - Trạm Dẫn Lan

4. Tống Trọng Hạo - Hỗ Minh Phỉ

5. Đoàn Ngọc Tường - Hỗ thiếu gia (con trai của bà bác)

Mọi người thấy sao???? 😄😄😄😄😄😄