Thú Nhân Tinh Cầu

Quyển 4 - Chương 2

Gió thổi qua làm mặt hồ tĩnh lặn nổi lên gợn sóng. Arcelor nhìn hồ nước vắng lặng, im lặng đứng dậy, đôi cánh khẽ mở ra──

Đột nhiên, từ trong nước nhào ra một bóng đen, đập thẳng tới trước mặt cậu! Arcelor đã sớm có chuẩn bị, đôi cánh vẫy mạnh nhanh chóng thối lui, nhưng sức cản của nước làm cậu chậm một bước.

Cánh tay ngăm đen chế trụ mắt cá chân Arcelor, thú nhân cười dữ tợn, cánh tay quăng mạnh một vòng, cơ thể Arcelor ngã ầm xuống mặt nước làm bọt nước văng tung tóe.

Trong nháy mắt bị vứt mạnh vào nước, Arcelor theo bản năng lập tức bảo vệ đầu, tiếng ù ù ong ong lập tức ập tới. Giây tiếp theo, cậu đau đớn kêu rên một tiếng, tóc bị túm chặt. Thú nhân kéo cậu lên xách bổng lên khỏi hồ.

“Khụ, khụ──” Cậu ngửa đầu, cổ bị thú nhân bóp chặt, từng ngụm từng ngụm không ngừng hít thở.

Thú nhân túm chặt tóc ép buộc Arcelor phải ngẩng mặt lên, ánh mắt lạnh băng không có chút độ ấm. Arcelor thầm run lên, ánh mắt khủng bố của thú nhân làm trái tim cậu vô thức nảy lên mãnh liệt.

Thú nhân đưa tay lên, kéo ưng nhân không chút khuất phục tới trước mắt…… đôi mắt xám trong trong suốt vô cùng xinh đẹp, không chút sợ hãi, ngược lại tràn ngập phẫn nộ cùng không cam lòng.

Thú vị! Thú nhân lộ ra một tia cười lạnh nhợt nhạt, bàn tay to đang túm cổ Arcelor chậm rãi siết chặt……. Ưng nhân phát ra tiếng nức nở thống khổ, hai tay hóa thú, móng vuốt sắc bén cố bấu lấy cánh tay thú nhân. Thú nhân hừ lạnh một tiếng, chút lực đạo yếu ớt đó y không thèm để mắt tới!

Dần dần, khí lực giãy dụa của Arcelor trở nên yếu ớt, ánh mắt không tự nguyện từng chút khép lại.

Yếu ớt như vậy?

Thú nhân nhíu mi, hơi thả tay ra. Y còn chưa chơi đủ a, không nên để con mồi chết nhanh như vậy đi!

Nhưng ngay trong nháy mắt y thả tay, Arcelor vốn đã ngất đi đột nhiên mở to mắt! Đôi tay đã hóa thành móng vuốt sắc bén cắm sâu vào ngực thú nhân──

Thú nhân gầm lên một tiếng giận dữ, túm lấy cánh tay quăng mạnh cậu ra ngoài! Y cúi đầu nhìn miệng vết thương trên ngực không ngừng trào máu tươi, nhất thời cơn tức cuồn cuộn dâng lên──

Chưa từng có thể làm y bị thương tới mức độ này! Không ai!

Cơ thể Arcelor theo một đường cong pa ra bôn, theo tiếng gió bị xé toạt, đập mạnh lên thân cây cứng cỏi, sau đó lại ngã mạnh xuống đất. Máu tươi từ khóe miệng tái nhợt chậm rãi trào ra……

Chạy mau! Arcelor, mau đứng lên! Sẽ bị gϊếŧ mất!

Gương mặt Arcelor tràn ngập thống khổ, mồ hôi túa ra thấm ướt cả gương mặt. Cậu cắn chặt môi, hai tay bấu chặt mặt đất khó khăn chống đỡ cơ thể………..

“A──”

Cậu đau đớn kêu rên, cả người run rẩy, sắc mặt trắng bệt té ngã xuống đất──cánh chim bên phải bị xoắn ngược! Máu tươi phụt ra, điểm thành những đóa hoa đỏ tươi trên cánh chim.

Ngay sau đó lại là một tiếng kêu rên, thú nhân giẫm chân lên lưng Arcelor, ép mạnh tới mức lục phủ ngũ tạng cậu nhịn không được muốn trào ra ngoài.

Thú nhân lạnh lùng nhìn ưng nhân thống khổ run rẩy dưới thân, khóe miệng hung ác nhếch lên, bàn chân giẫm lên bên cánh bị vặn gãy, không ngừng giày vò……

“A a a──”

Arcelor thảm thiết hét lên, cả người căng cứng, không ngừng run rẩy. Tay cậu bấu sâu vào bùn đất, máu tươi không ngừng chảy ra từ kẽ móng bị rách toạt.

Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ thống khổ của ưng nhân dưới chân, thú nhân hưng phấn liếʍ mép. Y đột nhiên phát hiện, bộ dáng của con mồi rất xinh đẹp: tứ chi thon dài đầy sức sống, gương mặt xinh đẹp vì thống khổ mà vặn vẹo lại làm thú tính khát máu nguyên thủy trong cơ thể y rục rịch bùng lên.

Rầm một tiếng, Arcelor bị thú nhân lôi lên, đi tới hai bước quăng tới trên tảng đá trước mặt. Mặt đá lạnh như băng làm thần trí Arcelor thoáng tỉnh táo lại. Cậu đột nhiên trợn to mắt, ngay trước mặt là một đóa hoa nhỏ màu lam nhạt…….

Thú nhân xé rách quần áo trên người Arcelor, đập vào mắt là cái mông rắn chắc xinh đẹp……hô hấp thú nhân bắt đầu nặng nề, phân thân nhú đầu lên áp bách ma xát khe mông Arcelor, cảm nhậ được làn da bóng loáng co dãn của ưng nhân, y cúi đầu phát ra tiếng cười.

Tiếng cười nồng đậm làm l*иg ngực thoáng chấn động, thú nhân vươn ngón tay vén sợi tóc đỏ rực của Arcelor, dọc theo tấm lưng quyến rũ, theo đường cong duyên dáng chậm rãi trượt xuống──

“Ta phát hiện, giữ ngươi lại cũng rất thú vị.”

Thú nhân cúi người, nhẹ nhàng thổi hơi bên tai Arcelor. Âm thanh ôn nhu hoàn toàn đối lập bộ dáng hung ác muốn dồn cậu vào chỗ chết khi nãy, cứ như tình nhân đang ve vãn nhau.

“Ngươi làm giống cái của ta chạy thoát, như vậy cứ để ngươi thế chỗ cậu ta đi.”

Thú nhân vén một lọn tóc đỏ rực trên vai Arcelor, cúi đầu gặm cắn da thịt non mịn trên cổ cậu, để lại một dấu vết đỏ tươi.

Arcelor siết chặt nắm tay, gương mặt bởi vì tức giận mà đỏ bừng, cậu siết chặt cơ thể khắc chế không để mình phát ra tiếng hét chói tai.

Cậu thực sự tức giận! Cậu là giống đực, cư nhiên bị xem là giống cái!

Cậu thề! Nhất định sẽ bắt thú nhân này trả cái giá thật lớn vì mối nhục hôm nay!

“Sợ sao?” Thú nhân nhìn thấy Arcelor run rẩy không nói nên lời, đắc ý mỉm cười. Phân thân nóng rực từ sớm đã trướng lớn khó nhịn run rẩy, đỉnh đầu còn chảy ra chất lỏng trong suốt, thắt lưng hạ xuống từng chút tiến vào huyệt động mềm mại…….

“Ân, ách──” Arcelor cắn chặt môi không để mình phát ra âm thanh, mồ hôi từng giọt che kín gương mặt.

Trong nháy mắt tiến vào cơ thể cậu, thú nhân phát ra tiếng gầm nhẹ thỏa mãn.

Dũng đạo chặt chẽ ấm áp tiêu hồn, cứ như muốn cắn đứt y, ta sức mấp máy muốn đẩy mình ra ngoài. Thú nhân vội vã ưỡn người, mạnh mẽ chen vào vùng đất tuyệt vời này, hoàn toàn không để ý tới gương mặt thống khổ gần như vặn vẹo của Arcelor.

“Ngô………..”

Nhìn thấy những lọn tóc đỏ rực như lửa của con mồi dưới thân theo tiết tấu va chạm mà không ngừng lay động, nghe tiếng khóc như đang nức nở, ngọn lửa du͙© vọиɠ trong mắt thú nhân lại càng bùng cháy, ánh mắt ngắm nhìn Arcelor dần dần biến đổi có chút khác thường………

Thật sự rất muốn nhìn thấy biểu tình của cậu bây giờ! Nhìn gương mặt quật cường kia lộ ra thần sắc yếu ớt, nghe tiếng cậu thút thít cầu xin tha thứ……Thú nhân phát ra tiếng gầm nhẹ hưng phấn, đưa tay lật người Arcelor lại, nhưng bàn tay theo bản năng nâng thắt lưng cậu lên cao, phòng ngừa áp phải đôi cánh bị thương.

Gương mặt tái nhớt của Arcelor nhiễm một tầng đỏ ửng, đôi mắt trong suốt vô lực khẽ khép lại, hàng mi run rẩy còn dính mồ hôi trong suốt……. trái cổ thú nhân vô thức lên xuống, tấm mắt dừng lại ở cánh môi sưng đỏ vì cắn chặt, còn loang lổ vết máu……. Nhìn Arcelor mỗi lần thở dốc lại hơi lộ ra đầu lưỡi, thú nhân rốt cuộc chịu không nỗi, một tay túm lấy Arcelor xụi lơ áp vào lòng, thô bạo bắt lấy đôi môi cậu, cảm thụ cảm giác ngọt ngào cùng mềm mại kia; thắt lưng vẫn không ngừng xỏ xuyên, hơi lùi lại sau đó lại mãnh liệt tiến công!

Khóe mắt Arcelor khóe ra quang mang khuất nhục cùng phẫn hận. Cậu há mồm, hung hăng cắn lên bả vai rộng trước mắt, răng nanh cắm phập vào da thịt──

Thú nhân không để ý tới chút sức chẳng đủ gãi ngứa của cậu, không thèm hừ một tiếng, tiếp tục thô bạo vân vê cơ thể Arcelor. Bàn tay to vội vàng lần mò trên da thịt bóng loáng co dãn của cậu, thú căn kim sắc hình lông vũ tao nhã; đồng thời giữ chặt thắt lưng cùng cánh mông kiều đĩnh của Arcelor, dùng sức áp tới gần mình hơn.

“Ngươi thực chặt…….quá tuyệt vời!”

Thú nhân gầm nhẹ không ngừng kịch liệt vận động trên người Arcelor. Arcelor chọn đúng thời cơ, thừa dịp khoảng khắc y đang say mê mà cố gắng nâng tay──chất lỏng xanh biếc bán trong suốt, một giọt, hai giọt thấm vào vết cắn trên bả vai thú nhân…..

Thân hình cao lớn đột nhiên cứng đờ, thú nhân điên cuồng mang theo nét mặt không thể tin, cùng với biểu tình cặn vẹo vì du͙© vọиɠ bị cắt ngang, cơ thể khổng lồ ngã ầm xuống đất──

Arcelo thở phì phò, xoay người ngồi trên người thú nhân. Phân thân vẫn còn trướng to theo động tác của cậu, ‘phốc xích’ một tiếng trượt ra khỏi cơ thể, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ập tới làm cậu lại kêu rên.

Arcelor suy yếu chống đỡ trước ngực thú nhân, cố gắng dồn hết sức lực vươn đầu ngón tay đã thú hóa, bất chấp đánh úp về phía trái tim thú nhân……..

Nhìn thấy móng vuốt sắp cắm vào ngực mình, thú nhân ngay cả mày cũng không nhíu: tiểu ưng này đã không còn bao nhiêu khí lực, chỉ cần y hóa đá cơ thể thì cậu một chút cơ hội cũng không có.

Đôi mắt kim sắc của dã thú nhìn Arcelor thật sâu, chớp động lộ ra tình tự rất khó nắm bắt…… Arcelor phẫn nộ chuyển hướng, ngón tay hung hăng đâm tới ánh mắt sáng quắt của thú nhân──cậu chịu đủ rồi! Cậu chán ghét ánh mắt này, chán ghét thú nhân dám xem cậu như một món đồ sở hữu, cậu muốn cắn xé ánh mắt ghê tởm của y!

Nhưng còn chưa kịp ra tay, vì quá kích động mà trước mắt ập tới một trận choáng váng.

Lúc một tia khí lực cuối cùng trong cơ thể bị thoát đi, Arcelor vô lực buông thả hai tay, cơ thể chậm rãi ngã ập xuống……

Không! Cậu còn chưa bóp chết thú nhân này! Còn chưa cắn đứt yếu hầu y, xé rách trái tim y…..cậu không thể ngất xỉu được…….. không thể…… không……