Đến ngày sinh Nguyên Thu, lão thái phi phủ Liêm Thân Vương, vương phi và vương phi Nam Bình Quận vương phủ cũng cho người đưa quà tặng đến. Chờ Nguyên Thu làm lễ cập kê xong thái hậu cũng phái thái giám tới ban thưởng, Cố lão phu nhân và Lý thị bị dọa vội vàng ăn mặc theo cấp bậc toàn gia ra dập đầu tạ ơn. Thái giám dáng vẻ bốn mươi năm mươi tuổi hòa thiện đối với Cố mẫu hỏi gì đáp đấy. Lão thái thái vội mời hắn đến chỗ ngồi chính dùng trà lại lấy phong bì cho hắn xem như tiền trà nước. Thái giám cũng không từ chối tiện tay bỏ vào tay áo, uống vài ngụm trà nói vài lời rồi vội cáo lui.
Cố lão phu nhân và Lý thị tự mình đưa thái giám đi ra ngoài rồi cầm vật phẩm ban thưởng vào vườn trong. Vì hôm nay là sinh thần của Nguyên Thu, Cố phủ đãi khách trong vườn bày mấy bàn lớn, mọi người thấy Nguyên Thu cập kê không chỉ có một thái phi và hai vương phi tặng quà, ngay cả Thái Hậu cũng ban thưởng, trong mắt đầy hâm mộ chỉ hận mình không nuôi được một khuê nữ tốt.
Tới đêm, Nguyên Thu rửa mặt mới nằm xuống liền nghe bên ngoài có giọng nói, Nguyên Thu nhắm mắt lại hỏi “Ai tới vậy? Là Nữu Nữu à?” Liền nghe một người cười nói “Chẳng lẽ ban đêm Nữu Nữu không ngủ được chạy đến phòng ngươi?” Nguyên Thu nghe vậy mở mắt, thấy Lý thị đi vào vội vén màn ngồi dậy “Sao mẫu thân lại đến?” Lý thị vội đè nàng lại nói “Hôm nay còn lạnh, ngươi chỉ mặc áo trong đừng ra tránh cho gặp lạnh. Mấy ngày nay buổi tối ta sẽ ngủ với ngươi, có vài lời muốn nói cho ngươi”
Nguyên Thu nghe mà trong lòng ê ẩm cố cười nói “Con hầu hạ mẫu thân rửa mặt” Lý thị khoát tay nói “Ngươi nằm xuống đi, ta đã rửa mặt xong” Nói xong cởϊ áσ khoát nằm cùng một chăn với Nguyên Thu, hai mẫu tử nắm tay nói chuyện với nhau.
Lý thị thở dài nói “Lúc ngươi sinh ra, người vừa nhỏ vừa mảnh mai ta chỉ sợ ngươi không sống được, cũng không yên lòng giao cho bà vυ' giữ mỗi ngày đều mang ngươi bên người. Ngươi ho khan thì đã dọa ta hết hồn, thật khó khắn đến khi năm sáu tuổi thân thể mới tốt hơn một chút”
Nguyên Thu cười nói “Khi đó mỗi ngày con đều điên khùng chạy trong vườn, mặc dù mệt một chút cuối cùng cũng luyện được thân thể tốt lên” Lý thị thở dài nói “Từ nhỏ ngươi đã có chủ ý, quản ngươi cũng không quản được cũng tùy ngươi thôi. Cũng may ngươi thông minh, bảy tám tuổi đã như tiểu đại nhân, biết thay ta phân ưu. Mấy năm nay mẫu thân làm phiền ngươi phụ tá đắc lực mới được đến hôm nay, bằng không để cho người ta đạp đổ cũng không phải là không thể”
Nguyên Thu nói “Mấy năm nay phụ thân cũng biết đau lòng mẫu thân, ca ca đã cưới chị dâu, về sau việc nhà mẫu thân cứ giao cho chị dâu đi xử lí còn mình liền hưởng phúc”
Lý thị nói “Tân nương tử vừa gả tới sao để cho nàng quan tâm cái này liền như vậy, trước cho nàng thỏa mái vài ngày rồi nói. Nếu nàng một hai tháng này có thai thì càng không thể để nàng mệt nhọc. Ta còn muốn chờ một năm rưỡi cho tẩu tử ngươi sinh đứa bé lại giao chuyện quản gia cho nàng, đến lúc đó ta cũng không cần quan tâm như vậy”
Nguyên Thu nói “Không bằng mỗi ngày mẫu thân dẫn theo Nữu Nữu bên người, cũng dạy nàng xử trí chuyện nhà một chút tương lai cũng giúp đỡ được tẩu tẩu”
Lý thị cười nói “Ngươi làm như ai cũng như ngươi sao, Nữu Nữu còn tính trẻ con đợi nàng lớn thêm hai tuổi nữa đã”
Nguyên Thu cười “Đợi con đi rồi, mẫu thân cũng đừng nuông chìu nàng nữa, mấy chuyện làm nữ công gia chánh cho người trông chừng cẩn thận chút. Nha đầu Lam nhi trong viện con làm may vá rất tốt, lại biết bện dây ngay cả Thúy Oanh cũng khen nàng khéo tay. Con thấy Lam nhi cùng lắm thì lớn hơn Nữu Nữu hai tuổi từ ngày mai để cho hai người bọn họ ở chung một chỗ đi, sau này Nữu Nữu may vá cũng có bạn. Ngày thường Lam nhi cũng có thể hầu hạ nàng một chút coi như thay con chăm sóc nàng”
Lý thị thấy Nguyên Thu nói xong mắt đều đỏ vội cầm khăn lau lệ cho nàng trêu ghẹo “Ngươi nhìn ngươi xem, vừa nói vừa khóc. Ta nuông chìu nàng lúc nào, bình thường ta nói một câu ngươi đều che chở cho nàng, cưng chìu nàng như cái gì hôm nay lại nói ta”
Nguyên Thu nghe thu nước mắt cười nói “Mẫu thân chỉ nói ngoài miệng như vậy thôi, trong lòng thì không biết đau lòng cho Nữu Nữu như thế nào. Lần trước Nữu Nữu bướng bỉnh con nói vài câu, buổi tối mẫu thân cho người đưa đồ ăn cho nàng xem như an ủi làm như con không biết đấy”
Lý thị lật người véo mặt Nguyên Thu cười nói “Nha đầu này cũng học được tranh luận với mẫu thân” Nguyên Thu tiện thể khoát tay Lý thị cọ vào ngực Lý thị không chịu ra ngoài.
Lý thị vỗ nhè nhẹ Nguyên Thu lúc lâu mới nói “Ngươi đến Quận Vương phủ, nha đầu hồi môn là không được thiếu. Thúy Oanh, Chức Mộng, Bích Nhi từ nhỏ đã đi theo ngươi, ngươi dẫn họ đi. Nếu sau này Sĩ Hành muốn nạp thϊếp, thì người mình biết gốc rễ so với nạp bên ngoài tốt hơn”
Nguyên Thu nghe liền lấy đầu vùi vào ngực Lý thị không lên tiếng, Lý thị chụp nàng nói “Ta biết ngươi và Sĩ Hành từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tình cảm không thể so với người khác, hắn lại cũng đã thề với ngươi. Nhưng việc đời khó liệu, luôn phải đem các loại tình huống chuẩn bị cho tốt tránh đến lúc đó luống cuống chân tay”
Nguyên Thu nói “Nếu thật có một ngày như vậy, hắn thích ai liền tìm ai con sẽ không đem ba người Thúy Oanh đưa cho hắn. Ba người họ đi theo con nhiều năm, tương lai con sẽ tìm một nhà tốt gả họ ra ngoài làm vợ chồng nghiêm chỉnh còn tốt hơn so với ở trong phủ cả đời làm nô tì”
Lý thị thở dài nói “Nếu vậy cũng không uổng công họ theo hầu hạ ngươi. Nếu trong vương phủ có thị vệ thích hợp hay quản sự gì cũng để ý giúp các nàng. Gả cho người trong phủ tốt hơn gả cho người ngoài ít nhất mỗi ngày cũng có thể đi theo ngươi. Mấy tháng trước ta có mua vài đứa bé quy củ đã học không sai biệt lắm tất cả đều là cơ trí, chuẩn bị cho ngươi gả đi”
Nguyên Thu nói “Cần nhiều như vậy làm gì? Lại không biết tính tình có bướng bỉnh, nếu là chọc chuyện phiền toái cũng rất khó coi”
Lý thị vội nói “Ngươi yên tâm đi, trong nhà có mấy người Chức Mộng phục vụ, còn có nhị đẳng nha đầu đi theo, họ cũng chỉ là tiểu nha đầu thôi, có Thúy Oanh giám sát ngươi sợ cái gì”
Nguyên Thu nghe không nói thêm gì nữa, hai mẫu tử nói một lúc đã cảm thấy buồn ngủ, hai người bất tri bất giác nhắm mắt ngủ mất.
Lý thị ngủ với Nguyên Thu mấy buổi tối, ban đêm luôn nói chuyện với nàng, có lúc nói đến đạo quản gia, có lúc nói đến chuyện ở chung với công công bà bà, lại cho nàng biết đối phó với em chồng như thế nào. Cuối cùng lại nói chuyện đạo vợ chồng cho nàng nghe, mặc dù kiếp trước Nguyên Thu cũng biết mấy thứ này nhưng nghe má cũng ửng hồng.
Trước ngày xuất giá một ngày, Nam Bình Quận Vương phủ chuẩn bị mũ phượng đưa tới. Mấy ngày này Lý thị đều đem đồ cưới chuẩn bị thỏa đáng, vừa đúng 120 nâng, do Tử Yên dẫn theo người nhà đưa đồ cưới đến Nam Bình Quận Vương phủ. Đồ cưới Nguyên Thu không chỉ có vật kiện trong cung ban thưởng làm người ta lau mắt, ngay cả bộ trang sức từ kim cương tạo thành dưới ánh mặt trời cũng chói sáng mắt người. Người hai bên đường thấy không khỏi dừng chân ngắm nhìn, một hồi thảo luận kiểu dáng một hồi đàm luận trang sức châu báu còn có người vì ý kiến không hợp về giá trị đồ cưới mà đánh nhau.
Đến buổi chiều ngày thứ hai, Nguyên Thu tắm rửa sạch sẽ thì có các nha hoàn bà tử hầu hạ thay đồ. Lý thị mời người có con cháu cả sảnh đường chải tóc cho Nguyên Thu, lại dùng tơ tuyến ngũ thải se mặt cho Nguyên Thu. Nguyên Thu đội mũ phượng đầy đủ hết Lý thị mắt đầy nước kéo Nguyên Thu dặn dò lại dặn dò hận không thể đem kinh nghiệm cả đời mình nói hết cho nàng.
Nguyên Thu chỉ nén lệ lôi kéo tay Lý thị không dám mở miệng sợ chính mình vừa nói sẽ khóc lên. Vừa vào nhà Trương di nương thấy thế nhỏ giọng nói lầm bầm “Cũng không biết Nguyên Dung khi xuất giá có ai dặn dò nàng không?” Lâm di nương lấy cùi chỏ đυ.ng nàng mắng “Mau ngậm miệng thúi của ngươi lại, ngày tốt đừng tìm xúi quẩy tới, nếu không sẽ nhốt ngươi vào trong viện không cho ngươi ra ngoài” Trương di nương vội ngậm miệng đứng một bên với Lâm di nương không nói nữa.
Hai mẫu tử đang lúc khó khăn chia li Trương mama thị tì thúc giục “Phu nhân, tiểu thư đã đến giờ lành ” Vừa dứt lời,Nữu Nữu ngồi một bên nhếch miệng khóc, Tuyền ca đẩy nàng mắt cũng đỏ lên. Nguyên Thu đi tới trước mặt Nữu Nữu ôm nàng vào ngực nức nở nói “Về sau muội phải thật nghe lời mẫu thân, không thể bướng bỉnh, biết không?” Nữu Nữu vừa khóc vừa đứt quãng nói “Tỉ…tỉ yên tâm…Nữu Nữu…biết”
Nguyên Thu ôm Nữu Nữu quay lại cười khổ với Lý thị “Giờ Nữu Nữu cũng đã lớn, ở nhà cũng đừng gọi nhủ danh của nàng nữa, kêu đại danh của nàng ấy đi” Lý thị nghe gật đầu “Y theo ngươi” Nói xong ngoắc Nữu Nữu lại nói “Nguyên Tịch, đến chỗ mẫu thân, đừng khóc ướt xiêm áo của tỉ tỉ” Nguyên Tịch ôm thật chặt Nguyên Thu mới lưu luyến thả tay ra đi tới bên cạnh Lý thị vùi đầu vào lòng Lý thị khóc không ngừng.
Nguyên Thu cố gắng tươi cười lôi kéo Tuyền ca nhìn trên dưới đánh giá một lần mới nói “Ca ca sang năm đi thi, đệ ở nhà không được ảnh hưởng ca ca đọc sách. Ngày thường cũng phải chăm chỉ đừng để uổng phí tâm tư của tỉ đã dạy đệ mấy năm nay”