Liêm Thân Vương và đương kiêm Thánh Thượng là đường huynh đệ, quyền cao chức trọng xưa nay không để Cố gia vào mắt, hôm nay phái người tới thăm hơn phân nửa là nhìn mặt mũi Nguyên Thu. Nhưng không biết người tới là ai, ôm ý đồ gì đến không tốt cho Nguyên Thu lanh chanh ra gặp khách. Lý thị suy nghĩ một phen liền dặn Nguyên Thu nói “Lúc về phủ con đi rửa mặt trước nếu có chuyện gì ta sẽ sai người bảo con ra ngoài”
Nguyên Thu cười nói “Mẫu thân yên tâm, con sẽ tránh”
Xe ngựa đi ngang qua cửa chính, Lý thị nhìn qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng thấy xe ngựa vương phủ dừng trong phủ, liền cách rèm nói với xa phu “Từ góc Tây Bắc đi vào cửa nách” Phu xe vội đáp ứng đánh xe đi ngang qua cửa chính Cố phủ từ khúc quanh ở cửa nách chạy nhanh vào.
Lý thị xuống xe ngựa cũng không trì hoãn thấy Nguyên Thu ngồi kiệu đi vào mình mới theo Thái Tuyết đi đến phòng lớn.
Lúc này Cố lão phu nhân mặc xiêm áo gặp khách đang cùng nói chuyện với một mama thấy Lý thị đi vào mặt đầy tươi cười nói “Ngươi đứa trẻ này, bảo ngươi thấy khách cũng còn mè nheo như vậy, đây là Cao mama của Liêm Thân Vương phủ là thị tì của Liêm Thân Vương phi”
Lý thị tiến lên thi lễ với Cao mama lại thỉnh an Cố lão phu nhân, đợi Cao mama ngồi xuống. Lão thái thái chỉ Lý thị nói với Cao mama “Đây là đại nhi tức của ta” Cao mama nghe vậy hơi khom người mặt mang áy náy nói với Lý thị “Không biết đại phu nhân hôm nay về nhà mẫu thân, mạo muội quấy rầy thật đường đột”
Lý thị cười nói “Mama khách khí”
Cao mama lấy ra một phong thơ thật dày được phong kín đưa cho tiểu nha đầu bên cạnh miệng cười nói “Hôm qua Thái phi sai người mang vài món trở lại có một phong thư là Nam Bình Quận Vương thế tử đưa cho lệnh công tử, vương phi sợ trong thư Nam Bình Quận Vương thế tử có chuyện gấp sai ta vội tới đưa cho Cố công tử”
Tiểu nha đầu vội cầm tin đưa cho Lý thị, Lý thị nhận lấy liếc nhìn phong bì phía trên quả thật là chữ của Sĩ Hành liền cầm phong thư khách khí cười nói “Làm phiền Vương phi phí tâm cũng làm mama chạy một chuyến ta nên tự mình tới cửa lấy mới đúng”
Cao mama vội nói “Đều là thân thích, đại phu nhân đừng làm như người xa lạ” Cố lão phu nhân ngồi phía trên nghe lời này trên mặt lập tức nở hoa, liên tục gật đầu nói “Cao mama nói đúng, sau này hai phủ sẽ là thân thích còn phải thường xuyên đi lại mới đúng”
Lý thị thấy Cố lão phu nhân nói chuyện lỗ mãng trên mặt cứng đờ, vội vòng vo đề tài cười làm lành hỏi “Vương phi thân thể có khỏe không? Ta hôm nay về nhà còn nghe mẫu thân nhắc tới Vương phi”
Cao mama gật đầu nói “Vương phi rất tốt, ta cũng đã gặp Lý lão phu nhân, Vương phi thường mời người đến trong phủ dùng trà. Đại phu nhân không biết chứ lúc trước Hàng Châu đưa tin về nói Thái phi vào thu sẽ về kinh, Vương phi nghe nhất thời vui mừng hôm nay tính toán dọn dẹp phòng Thái phi như thế nào đấy”
Sáng sớm Lý thị đã nghe được tin này khi ở nhà mẹ cũng không cảm thấy li kì, Cố lão phu nhân nghe vậy sửng sốt “Thái phi về kinh? Không ở với Nam Bình Quận Vương nữa?”
Cao mama cười nói “Ai u, xem đầu óc ta này, đã quên nói với lão thái thái. Nam Bình Quận Vương phủ cũng bàn hồi về kinh thành, Vương gia nhà chúng ta đã phái người đi quét dọn Quận Vương phủ”
Cố lão phu nhân nghe không khỏi trừng mắt liếc nhìn Ngô thị đang mặt xám như tro ngồi bên cạnh, trong lòng mắng ‘Cả ngày chỉ biết huyên thuyên thứ gì không đâu, suốt ngày nói với ta Nam Bình Quận Vương phủ ở Hàng Châu xa xôi ta không dính nổi quang của tam tiểu thư. Hôm nay xem ra suýt nữa nghe lời nàng mà sai lầm lớn” Trong lòng lão thái thái nghĩ một lần lại nhìn Lý thị nhất thời cảm thấy nàng đoan trang hào phóng, nói chuyện cử chỉ cũng có quy củ trong lòng liền thích mấy phần.
Cao mama nói xong liền cười nói với Lý thị “Ta nghe nói mấy vị tiểu thư trong phủ là cực tốt, hôm nay tới đây phải gặp một lần mới được” Cố lão phu nhân nghe một thanh đáp ứng liền sai người đi gọi lại cho người thay trà cho Cao mama uống.
Nguyên Thu về phòng, rửa mặt thay xiêm y gặp khách, Chức Mộng vừa giúp nàng chải xong tóc thì có nha hoàn phòng lớn tới gọi, Nguyên Thu thấy trang điểm đã thỏa đáng liền vịn Chức Mộng dẫn Nữu Nữu tới phòng lớn.
Vì Nữu Nữu đi chậm chờ lúc Nguyên Thu đến Bảo Châu, Mỹ Ngọc đã ngồi nửa khắc rồi. Hai người nhìn thấy Nguyên Thu vội đứng lên tỉ muội bốn người thi lễ mới ngồi xuống.
Cao mama không đợi Cố lão phu nhân giới thiệu liền kéo tay Nguyên Thu đến bên cạnh, tỉ mỉ nhìn tay của nàng lại nhìn trên mặt nàng một chút vẻ mặt tươi cười nói với lão thái thái “Đây là tam tiểu thư đi? Tướng mạo thật tốt”
Nguyên Thu nghe hơi đỏ mặt Lý thị cười nói “Xuất thân từ tiểu môn hộ không so được với nữ nhi nhà giàu có làm mama chê cười rồi” Nguyên Thu nghe liền mỉm cười thi
lễ với Cao mama thanh thanh thúy thúy kêu một tiếng “Mama”
Cao mama cười kéo tay nàng ngồi xuống, vỗ tay nàng hỏi “Hôm nay tam tiểu thư
ở nhà làm gì?”
Nguyên Thu cười nói “Cũng chỉ may vá một chút thôi, rãnh rồi thì xem sách một lúc”
Cao mama nghe vậy gật đầu một cái, đảo mắt qua người Nguyên Thu, thấy giữa eo nàng có một hà bao liền híp mắt quan sát một lần, nàng thấy đường may cân xứng sắc hoa đều đều làm tỉ mỉ liền mỉm cười gật đầu.
Cao mama lại nói chuyện với Nguyên Thu một lúc thấy nàng nói chuyện cử chỉ cũng rất có quy củ, tự nhiên thanh thản không cần giả bộ trong lòng thích mấy phần. Cao mama lại ngồi thêm một chút vì nhớ phải về đáp lời cho Thân Vương phi liền đứng dậy cáo từ. Lý thị tự mình tiễn Cao mama ra cửa mới về phòng lớn.
Lúc này sắc mặt Cố lão phu nhân vui mừng thấy Lý thị đi vào cũng mất vẻ mặt chán ghét của buổi sáng yêu thương gọi nàng đến bên cạnh nói “Ngươi về nhà mẹ đẻ cũng chưa nán được lâu lại kêu ngươi trở về. Thật tốt bây giờ cách nhà mẹ ngươi gần, nhàn rỗi thì dẫn Nguyên Thu đi qua”
Lý thị nghe trong bụng kinh ngạc không dứt, mặc dù nàng biết lão thái thái có chút yêu quyền thế lại không nghĩ nàng chuyển biến nhanh như vậy. Ngô thị đứng sau lưng lão phu nhân trong lòng gọi là hận a, không nói mình hết tâm tư đem lão thái thái dụ trở lại kết quả chỉ có một mama tới đây liền phá vỡ tất cả. Lão thái thái gọi bốn cô nương đều ra gặp khách, Nữu Nữu tuổi nhỏ không nói chỉ nói ba người Nguyên Thu, Bảo Châu, Mỹ Ngọc mama này tại sao chỉ lôi kéo tay Nguyên Thu khen không ngừng chỉ nhàn nhạt hỏi Mỹ Ngọc một câu liền thôi.
Trong lòng Ngô thị suy nghĩ sắc mặt liền khó coi,nàng thấy Mỹ Ngọc vẫn ngồi đó ăn điểm tâm, nhất thời tức giận lên bước đến đánh tay nàng nói “Ăn, ăn, ăn trừ ăn ra ngươi còn biết cái gì?”
Ngô thị một mực mắng Mỹ Ngọc không chỉ có Mỹ Ngọc ngây ngẩn cả người Lý thị cũng nhíu mày. Lão thái thái thấy có thể trông cậy vào Nguyên Thu liền đem yêu thương cho Mỹ Ngọc giảm đi ba phần lại thấy bộ dáng ngây ngốc của nàng hôm nay trong lòng càng không thích. Lý thị thấy Ngô thị càng không ngừng chửi rủa Mỹ Ngọc liền nâng cao thanh âm quát “Được rồi, dù gì nàng cũng là tiểu thư ngươi mắng như vậy thành dạng gì? Còn là đang trước mặt lão thái thái đấy, thôi đi”