-" Thật sự không cần thiết.!" Tiểu Mỹ vẫn cảm thấy có chút không thoải mái quay lại hỏi Liệt thêm một lần nữa, xong xuôi liền mở cửa bước xuống xe.
Nhìn Liệt đem xe lái đi, Tiểu Mỹ hai bả vai rũ xuống, bước chân chậm rãi vô hồn.Trong lòng nghĩ đến Lý Tử Nguyệt, cô ấy trước đây cùng bọn họ ở chung một chỗ sao, lại nói Lý Tử Nguyệt cũng không phải vợ của bọn họ, ngay cả bạn gái cũng đều không, đối với bọn họ là không có quan hệ đi.
Tiểu Mỹ vẻ mặt hoảng hốt phản chiếu xuống mặt đất, cả ngày hôm nay cô không làm được việc gì, ngay cả cơm trưa cũng không ăn, tan học liền đứng ở ngoài hành lang phòng học chờ bọn họ. Bọn họ mỗi ngày khi côtan học đều lập tức tới đón. Tiểu Mỹ đợi một hồi lâu vẫn không thấy ai, liền tức giận nắm lấy túi sách chạy ra đi.
Ánh mắt cô có chút mờ mịt đứng ở cổng trường học, lướt quanh một loạt người cũng không thấy bọn họ, liền xoay người đi về hướng ký túc xá đi.
Cái chìa khóa không biết bị ném đi đâu nữa, cô đành đứng trước cửa đợi bạn ở chung phòng về, Linh cũng không hỏi cô chuyện gì liền mở cửa.
Ăn mì ăn liền xong, Tiểu Mỹ liền tắm rửa giặt giũ sạch sẽ, tuy rằng Linh không nói gì, nhưng Tiểu Mỹ vẫn có thể cảm giác được thiện ý của Linh, nhẹ nhàng nói lời cảm ơn với Linh, rồi lại bò lên trên giường, cô rời khỏi nơi này đi cũng không phải lâu lắm, nhưng chăn đều có người giúp cô sắp xếp gọn gàng, trong lòng cảm thấy ấm áp, rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau đến trường, mọi người xung quanh ai cũng đều nhìn cô chỉ chỏ, Tiểu Mỹ nhăn mày đi vào phòng học, không khí hôm nay có phần quái dị, cho đến tiết thứ hai, có người trong ban lãnh đạo nhà trường cho gọi cô xuống phòng hội đồng một chuyến.
Tiểu Mỹ đầy nghi hoặc đứng trong phòng hội đồng, nhìn ban lãnh đạo, cùng hiệu trưởng mà cô đã gặp qua trong lễ khai giảng đầu năm học. Bọn họ an vị ngồi trước mặt Tiểu Mỹ, hàng loạt chiếc bàn được xếp ngay ngắn phía trước, ánh mắt đầy miệt thị nhìn Tiểu Mỹ ý bảo cô ngồi xuống.
-" Học sinh Tiểu Mỹ, hôm nay mời em đến là bởi vì trong trường học có lời đồn đãi em hành vi làm trái với nội quy trường học, đối với chuyện này em có lờ giải thích gì hay không."
-" Em không hiểu ý thầy cho lắm, lão sư, em không biết mọi người đang nói cái gì." Tiểu Mỹ trên mặt phủ kín một tầng nghi hoặc.
-" Có người nói, em đã từng trong vườn trường làm giao dịch, cùng với bốn nam nhân làʍ t̠ìиɦ. Thỉnh em giải thích một chút về chuyện này."
Tiểu mỹ đứng lên, nhắm mắt lại bình tĩnh một chút rồi mới mở miệng nói, “ Em cũng không có làm việc này, tuyệt đối do người khác bịa đặt, em không biết có người lại vu khống cho em, em cũng không tính từ bỏ chuyện này, em khẳng định mình đã thực hiện đúng nội quy, còn chuyện này, em huy vọng ban lãnh đạo nhà trường điều tra rõ ràng ".
-" Nhà trường thu được một phong thư nặc danh, bên trong có một đoạn ghi hình ngắn, đầy đủ những vấn đề trên, nếu em không tin, đây là bản sao, em có thể mang đi xem, để tránh lời đồn truyền ra, ảnh hưởng đến nhà trường, chúng tôi quyết định trước hết để cho em tạm nghỉ học, còn đối với chuyện này chúng tôi sẽ đưa ra phương pháp xử lí, và sẽ thông tin với em sau."
Tiểu Mỹ vẻ mặt chết lặng trên tay cầm đĩa CD. Đột nhiên, chuông vào học vang lên làm Tiểu Mỹ bừng tỉnh, cô hướng ký túc xá chạy đi, đem đĩa CD nhét vào máy tính. Đó là một đoạn ghi hình được cắt nối biên tập ra, trọng điểm hạ bộ cùng với khuôn mặt của mấy nam nhân kia đều bị che đi, duy nhất chỉ có mặt của cô là rõ ràng. Tiểu Mỹ nhận ra đoạn ghi hình chính là ảnh chụp từa máy quay của Liên, cô không nghĩ rằng mấy nam nhân kia sẽ hào phóng mà đem những đoạn ghi hình này phát cho người khác xem, liền là vì tối hôm qua cô không trở về sao.
Nhưng chuyện này tuyệt đối cùng bọn họ không có quan hệ, đoạn ghi hình là do bọn họ quay lại. Tiểu Mỹ lảo đảo chạy trở về phòng học, đem túi sách cầm lên, lấy điện thoại ra gọi vài cú điện thoại, hoàn toàn đều không liên lạc đươc, rơi vào đường cùng Tiểu Mỹ đành phải gọi về chỗ ở của bọn họ.
Điện thoại phát ra âm thanh, là thanh âm của Mẫn.
-"Tại sao đều tắt máy?"
Mẫn nghe ra thanh âm của Tiểu Mỷ có chút khàn khàn." Có cái bạn bè tới chơi, nói bọn anh đều tắt máy, hảo hảo tâm sự, em có phải hay không đang ở trường ký túc xá? Thân thể thoải mái chỗ nào sao. Nghe thanh âm của em có điểm gì là lạ."
-" Anh sao biết em đang ở ký túc xá?"
-" Em tưởng yên lặng là bọn anh không biết sao, biết em an toàn nên có không đi tìm, muốn trở về chưa? Anh tới đón."
-" Nhanh lên." Tiểu Mỹ hai tay run rẩy khép di động lại, đứng ở cổng trường học đợi, trong chốc lát liền nhìn thấy Mẫn lái xe lại, Tiểu Mỹ ngồi xuống, Mẫn thấy sắc mặt cô tái nhợt, giống như rất bất an.Hắn xoa nhẹ tóc của cô, nhẹ giọng hỏi đã xảy ra chuyện gì. Tiểu Mỹ lắc đầu, nói muốn nhanh trở về nhà.
Về tới chỗ ở của mấy nam nhân kia. Tiểu Mỹ thẳng tắp mà chạy đến trước mặt Liên."Anh có phải hay không đem đoạn băng ghi hình cho người khác xem?"
-" Em đang nói gì thế, ngốc à, không có khả năng, đó là vì anh muốn lưu lại về sau còn dùng." Hai tay Liên ôm lấy cổ Tiểu Mỹ, trên mặt cô nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn.
-"Xảy ra chuyện gì sao?" Mẫn cảm thấy có chút không đúng lắm, nâng mi hỏi.
-" Hôm nay, bọn họ nói thu được một đoạn băng ghi hình, bảo em tạm nghỉ học, đều tại các ngươi không tốt." Tiểu Mỹ cả người suy sụp trong ngực Liên hét lên.
Khuê thấy thế, liền lấy di động đến bên cửa sổ gọi điện thoại.
Liệt biểu tình ấm hiểm."Mấy lão già kia có phải hay không chán sống rồi."
Khuê đi trở về, "Không biết người nào đang giở trò quỷ, trừ bỏ chúng ta ra không có khả năng có người lấy được đoạn ghi hình đó."
Vài người đồng loạt nghĩ tới một ngườicó khả năng lấy cắp được nhưng lại lập tức phủ nhận ."Sao lại có thể là chị ấy được." Liên cũng không tin.
-"Các ngươi nói rất đúng là Lý Tử Nguyệt?" Tiểu Mỹ giọng điệu lạnh băng, cũng nghĩ tới là cô ta.
-" Không có khả năng, chị Tử Nguyệt sẽ không làm ra loại sự tình này." Khuê cúi đầu suy tư, sau đó lại ngẩng đầu dùng ánh mắt nghiêm túc mà nhìn chăm chú vào Tiểu Mỹ,
-"Có phải hay không chính em tự mang ra." Vài người khác cũng lập tức liền tin tưởng cái này khả năng này, đối bọn họ mà nói, cũng không chút hoài nghi Lý Tử Nguyệt, mà còn không tin tưởng Tiểu Mỹ vì không muốn bọn họ gặp Lý Tử Nguyệt nên đã dùng chút thủ đoạn nhỏ này.
Nhìn ánh mắt hoài nghi mà bọn họ nhìn mình, Tiểu Mỹ trước mắt mờ mịt đứng không vững, cô đau lòng mà nhìn bọn họ.
-"Kỳ thật trong lòng các anh đã nhận định chuyện này là do em làm không phải sao."
-" Tiểu Mỹ, anh không phải đã giải thích với em sự việc ngày đó rồi sao, em sao vẫn còn để trong lòng, mà làm loại sự tình này, không phải lại tìm việc cho mình chứ?"
-" Em không có!" Tiểu Mỹ hung hăng đẩy tay nam nhân ra, lùi lại phía sau vài bước, oán hận trừng mắt nhìn bọn họ, rồi sau đó xoay người chạy đến trên lầu.
Ban đêm, Tiểu Mỹ nằm ở trên giường, ngay cả cơm chiều cũng không chịu xuống ăn. Nằm được thêm lát, Liên mở cửa phòng đi đến, trên tay bưng chén đĩa đặt ở tủ đầu giường. Liên xốc lên chăn từ phía sau ôm lấy Tiểu Mỹ, cằm tựa trên đỉnh đầu cô.
-" Ngoan, trước ăn một chút, đem chuyện ở trường học liền quyên đi, bọn anh sẽ xử lý tốt. Em không thích Tử Nguyệt, sau này bọn anh sẽ ít đi gặp chị ấy, loại sự này cam đoan sẽ không phát sinh nữa."
Tiểu Mỹ xoay người dúi đầu vào trong ngực Liên, không tiếng động mà rơi lệ.
Đột nhiên, cô vươn tay bắt đầu cửi quần áo Liên.
Liên bắt lấy tay Tiểu Mỹ." Xảy ra chuyện gì?"
-" Em nghĩ muốn."Tiểu Mỹ bướng bỉnh, cứng rắn thoát đi quần áo trên người Liên.
-"Trước ăn cái gì đi đã."
-"Không ăn, em muốn làm, em muốn làm."
-" Em đợi lát, đừng khóc. "