Bàn tay xinh xắn nước da trắng nõn, sờ sờ, giống như chạm vào lửa nóng, vật cứng rắn đang co dãn trong tay cô mang theo cảm xúc như một loại nhung tơ, cô lại sờ thêm lần nữa, nắm chặt rồi buông; bất thình lình ổn định lại tâm trạng,cô buông tay,nhưng lần nữa nắm chặt như đang muốn xác nhận một vật gì đó, tiếp theo…..
Không có tiếng thét chói tai, không có những hành động lớn làm gà bay chó sủa vạch trần những hành động đó, cũng không khóc rống lên chống lại, chỉ thấy bàn tay cô rụt về một cách nhanh chóng, sau khi ý thức được chuyện gì đã xảy ra thì việc đầu tiên cô làm là che giấu cơ thể trắng nõn của mình dưới lớp chăn kia,rồi mới lần mò về phía dưới giường tìm lại số quần áo đã sớm bị vứt trên mặt đất. Hòng lấy quần áo từ trong đống dưới đất lên phân ra đâu là quần áo đàn ông, đâu là của mình, có vẻ là chuyện không hề dễ dàng khi người cô không mảnh vải.
Lôi lôi kéo kéo một lát cũng đã tìm thấy, nhìn lại thấy từ trên giường có một bàn tay màu mật, một tay co lại thành nắm đấm như tức giận vì bị cắt ngang, cố ý muốn kéo lấy người phụ nữ đang che thân mình về và đồng thời ném hết quần áo trở lại chỗ cũ, thật vất vả lắm cô mới tìm được quần áo từ đống lộn xộn kia thế mà lại bị ném đi hết, tất cả một lần nữa bay xuống dưới giường.
Một thân hình thon dài to lớn màu mật theo quán tính mà bao trùm lên cả người cô, mới vừa rồi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ trở nên tức giận càng làm thân thể dũng mãnh căng cứng như sắc thép, bị đè phía dưới khiến cho thân thể mềm mại của cô không nhúc nhích được đỏ lên vì đau.
“Ối..ối...đau……” Liên tiếp nhỏ giọng kêu đau, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại giống như cái bánh bao,cô hoang mang không phải bởi vì bị đè lên mà đau hay vì trong cơ thể ẩn ẩn co rút đau đớn mà chính xác là không khỏe.
Mẹ nó, tối hôm qua cô vừa mới mất tất cả, cũng vô ý tự phá thân, vật kia cấm dục bao lâu nay nhiều lần trướng lên.
Đau? Người đàn ông ở phía trên khẽ híp đôi mắt đào hoa lại, vừa thức dậy vẫn chưa tỉnh táo hẳn, mỗi ngày vào sáng sớm tức dậy thì vật nào đó tinh thần đều rất phấn chấn, nói thẳng ra là hắn ta rất giận dữ.
Vốn là không muốn nghĩ đến, một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng đã là cực hạn, mà người phụ nữ này lại không có đầu óc, vừa rồi dùng tay sờ mó lung tung khiến anh tỉnh dậy. Anh đã từng gặp qua người không có đầu óc, nhưng chưa thấy ai không có đầu óc như vậy cả, sợ đau mà còn dám đi trêu dọc du͙© vọиɠ của đàn ông, đây chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt sao?
“Lăng Tư Miểu, đây là cô tự mình tìm…..” Đôi môi khẽ thì thầm bên tay, bàn tay trợ giúp du͙© vọиɠ đã dâng trào phía dưới, tìm được chính xác cửa vào, vật nóng cọ cọ vài cái, cửa ngoài trơn bóng nhưng lại kiên cường vô cùng,sống chết không chịu đầu hàng, thân thể khép chặt vặn vẹo tìm cách trốn tránh, không dễ dàng để tiến vào.
Vật to lớn kia không vào được, vậy trước tiên cứ dùng tay để khuếch trương, những đốt ngón tay nhanh chóng tiến vào vùng cấm địa ướŧ áŧ, bắt đầu tách hai cánh hoa non mềm ra, sau đó chạm vào lớp thịt non gắt gao quấn quanh tay anh mà chậm rãi tiến vào.
“Hô……” Cảm giác khó chịu khi bị xâm nhập, cắn cắn môi, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, trái tránh phải tránh khiến Lăng Tư Miểu phải hít cả ngụm khí lạnh, cũng không đau lắm, nhưng mà cảm giác một vật cứng rắn nằm sâu bên trong cơ thể, không thể làm cô không nhớ lại, lửa nóng quấn quanh trí nhớ, cùng với cảm giác đau đớn tối hôm qua thi nhau ùa về.
Cô ý thức được rằng mình không so bì được với anh, đành bị chèn ép đến sít sao, ngoại trừ việc có thể vặn vẹo thân mình, thì toàn thân không còn chút tự do nào.
Người đàn ông chỉ cần dùng thân thể của chính mình, cùng với một bàn tay to thì đã có thể dễ dàng bắt cô phục tùng, chân tay cùng quấn lấy nhau, nhưng vẫn còn dư một bàn tay bắt đầu di chuyển lung tung giở trò xấu xa trên người cô. Thân thể bị mạnh mẽ xâm nhập, những thớ thịt non mềm ở bên trong cũng đâu chịu yếu thế, gắt gao quấn lấy ngón tay của người đàn ông, làm cho ngón tay anh vô cùng trơn bóng, tiết ra từng chút một, dịch thể trong suốt lại dinh dính .
Một ngón tay lại thêm một ngón nữa, cố gắng cong lại mà khuấy đảo, vì muốn để cô có thể thoải mái tiếp nhận vật cường đại dưới hạ thân đang trương lên đến phát đau.
Đáng tiếc rằng cô lại không cảm kích thành ý của anh, tiếng kêu yếu ớt bi thương: “Đau quá…..Trời ơi, anh không cần đi vào, đi ra ngoài, ngứa quá….”
“Ngứa là được rồi, đồ ngốc, không cần la đau, thật không biết thức thời.” Giọng điệu người đàn ông rất lười biếng, ngón tay nhanh chóng rút ra, thay thế vào đó là một vật nóng bỏng đang gắng gượng đau đớn, động thân một cái, đã lấp đầy, cướp đoạt thành trì chen chúc chật chội.
“Ưh a…..đau quá…..không cần…..” Tiếng kêu cầu xin tha thứ càng lớn hơn, lại mềm mại dịu dàng khiến cho người đàn ông cảm thấy càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, động tác dưới thân không ngừng, cái mông bởi vì quá dùng sức mà co rút lại, đường cong khỏe đẹp tràn ngập hơi thở dũng mãnh, phần lưng màu mật, bởi vì sáng sớm kịch liệt vận động mà dính một tầng mồ hôi mỏng.
Động người, hung hăng va chạm, cùng với tiếng nước chảy, còn có âm thanh kẽo kẹt của chiếc giường, rất là ám muội cùng phóng túng.
“Hừ, như thế nào, có đủ lợi hại hay không?” Động tác kịch liệt, người đàn ông thở dốc, ở bên tai Lăng Tư Miểu dịu dàng nói, “Không phải công phu trên giường của tôi không tốt, mới không có bạn gái, bây giờ cô đã được tự mình trải nghiệm, sau này không cần đoán lung tung nữa.”
Anh cố ý trừng phạt cô, dùng sức mà liếʍ mà cắn ở bên vai mượt mà, khi nhìn thấy trên làn da trắng noãn xuất hiện một dấu răng hồng hồng thì rất hài lòng.
Lăng Tư Miểu cảm giác thấy bản thân mình giống như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển lớn, đầu óc mơ hồ không thể suy nghĩ gì, cơ thể bị những lần sác nhập vào rút ra đầy mạnh mẽ, va chạm, ê ẩm tê dại, cả người nhũn ra vì bị ma sát nhiều lần, bị áp chế khiến cơ thể thiếu oxi, hai thân thể lại tham luyến nhau, ôm ấp lấy nhau.
Một tay anh rảnh rỗi, bắt đầu xoa nắn bộ ngực mềm mại của cô, lấy những chất dịch nhầy ướŧ áŧ từ trong cơ thể cô, xoa xoa bầu ngực của cô.
Rõ ràng là cô bị nắm rất đau, nhũ hoa trắng noãn cũng hồng lên, bị ngón tay của anh nhào nặn đủ hình dạng, nhưng chúng nó cũng không chịu thua, trái lại với cảm giác đau đớn, còn mang theo cả cảm giác trướng đau, cố gắng nở rộ trong lòng bàn tay của anh.
Vào lúc này đây giữa anh và cô giống như có thù oán, vật dưới thân như một lưỡi dao phá vỡ nơi non mềm của cô, bàn tay cũng không hề khoan dung mà chà xát nhào nặn bộ ngực mềm mại thành những hình dạng khác nhau, còn có răng môi của anh, khi thì dịu dàng quấn quít lưỡi cô, kéo thành những sợi chỉ bạc, khi thì lại gặm cắn cổ cô, cùng với vành tai mềm mại, khiến cô chỉ có thể thở dốc xin tha.
Vừa cảm thấy thích thú nhưng cũng giống như bị hành hạ, ê ẩm ngứa ngáy, toàn thân giống như sắp tan ra, chỉ có thể bò lên người anh, kêu đau nhưng chính cô cũng không biết ý nghĩa của từng từ từng chữ mà mình thốt ra, cuối cùng thì cô đưa ra kết luận, thật sự là người này đang mang thù hận đối với việc cô đã làm tối qua.
Hai lần lăn lộn cùng với Lăng Tư Miểu, xác nhận rằng chức năng của bản thân không những rất hoàn mỹ, hơn nữa còn là một người đàn ông mạnh mẽ, mới mỹ mãn rời khỏi cơ thể cô, cùng một vết ẩm ướt thật dài in sâu trên ga giường.
Nhìn thấy dấu vết ướŧ áŧ này, nụ cười của người đàn ông càng thêm sâu, còn Lăng Tư Miểu thì đỏ mặt, úp mặt vào chiếc gối không dám nhìn lên, ngay cả thân thể đau nhức nhưng cô cũng chỉ dám khẽ rên.
Anh phun dịch vào bên trong cô còn đang bắt đầu trào ngược ra, dấu vết ẩm ướt nơi đó, chứng tỏ nơi đây vừa diễn ra một cuộc tình ái vô cùng kịch liệt, cô khiến anh rất thỏa mãn, vì thế anh rộng rãi ôm lấy toàn thân đỏ bừng, mềm mại không còn hơi sức của Lăng Tư Miểu, hai người cùng nhau đi vào phòng tắm.
Vừa bước ra khỏi phòng tắm, trên drap giường là màu hồng nhợt nhạt, nhắc nhở hai người tối qua đã dây dưa thân mật.
“Cô……Là lần đầu tiên?” Giọng nói của người đàn ông lạnh nhạt, trên khuôn mặt lại có chút khó xử không thể diễn tả bằng lời, vừa đúng lúc Lăng Tư Miểu nhìn thấy được.
A! Không phải là anh ấy nghĩ rằng mình đang muốn anh ấy chịu trách nhiệm không? Khoan đã, đầu óc Lăng Tư Miểu đang hoảng loạn.
Đúng, đây là lần đầu của cô, nhưng tối hôm qua…..Chẳng lẽ lại đổ thừa cho anh sao?
Mặt cô đỏ bừng bừng, nuốt nước bọt vài cái, nhỏ giọng nói: “Không sao, tổng giám đốc Thẩm không cần nghĩ nhiều.” Suy nghĩ một chút rồi lại bổ sung thêm: “Bản thân tôi cũng có trách nhiệm.” Tối hôm qua sau khi say rượu…..Kɧıêυ ҡɧí©ɧ, dây dưa, chủ động…..
Thẩm Thác Vũ nghiêm túc vài giây ngắn ngủi, chậm rãi xoay người, đôi mắt đào hoa cười lên có chút đẹp mất hồn: “Tôi đói bụng rồi, biết làm điểm tâm không?”
Lăng Tư Miểu vốn đang kích động suy nghĩ lung tung, hơn nửa ngày sau mới gật đầu loạn xạ, “Biết.”
Đứng trong phòng bếp gọn gàng sạch sẽ, bữa sáng gồm trứng gà chiên và thịt xông khói, Lăng Tư Miểu cảm thấy bản thân vẫn đang chìm trong cảm giác hỗn độn, cô có chút không hiểu rõ là vì say rượu, hay là vì vẫn chưa thể chấp nhận được việc bản thân vừa lên giường với một người đàn ông, đặc biệt người đàn ông này lại là ông chủ của công ty cô.