Bị tuổi trẻ cường tráng Alpha ôm trong l*иg ngực Lâm Tri Dung cơ hồ sắp bị khuất phục, cậu không có cách nào phản kháng lại cân nặng cùng cơ thể nóng rực kia.
Địa phương tư mật bị lưỡi của một người xa lạ đùa giỡn, mà cậu lại không có sức chống cự, ngoại trừ càng giãy dụa càng đem cái mông hướng vào trong tay của nam nhân thì chỉ có thể khóc lóc xin tha, một bên nỗ lực cầm áo lông che lại thân thể chính mình.
Từ nhỏ Lâm Tri Dung đã biết mình cùng những Omega khác bất đồng, cậu mặc dù không có nói qua, nhưng lại đối với thân thể của mình ngày càng tự ti. Cho dù Lâm Tri Dung đã từng giao du quá đối tượng nhưng trong thời gian ba năm yêu nhau cậu đều không có làm qua chuyện này. Nhưng bây giờ lại bị một cái Alpha mạnh mẽ cưỡng ép?
Lâm Tri Dung càng nghĩ càng cảm thấy oan ức, hiện tại ngoại trừ giống như bé ngoan nằm dưới thân Alpha dũng mãnh, cậu đã không biết mình còn có thể làm cái gì...
"Xin, xin ngài... Nhẹ một chút..." Lâm Tri Dung một bên khóc một bên che hạ thể của chính mình."Không cần đi vào... Không muốn ký hiệu... Cầu ngài..."
Thành Tiêu hít một hơi thật sâu buông lỏng tay ra, thấy cậu khóc đến rối tinh rối mù, trong nháy mắt liền thanh tỉnh rất nhiều. Sau đó Thành Tiêu thấy trên tay Lâm Tri Dung có một cái nhẫn đính hôn, trong nháy mắt hắn liền nổi nóng, hắn lạnh giọng chất vấn: "Em đính hôn và ai? Em không muốn để cho tôi ký hiệu bởi vì cái Alpha này? Hả? Là nam nhân hay là nữ nhân?"
Lâm Tri Dung ngẩn người, không biết vì sao chính mình quên lấy xuống nhẫn đính hôn hắn liền tức giận như vậy, không thể làm gì khác hơn là lắc lắc đầu, nhẹ nhàng cầu xin: "Không có... Không có... Cầu ngài đừng ký hiệu tôi... Bằng không tôi liền..."
"Em liền làm sao? Sợ dã nam nhân kia từ hôn? Vậy cũng tốt, hắn dựa vào cái gì đến được em." Thành Tiêu đem áo lông của Lâm Tri Dung xé ra, bàn tay ở cái vυ' nho nhỏ xoa nắn: "Toàn bộ đế quốc cũng không có ai tốt hơn tôi, em chỉ có thể gả cho tôi, đã nghe chưa? Em đã sớm cùng tôi đính hôn, quên những thứ về người nam nhân kia đi."
"A... A a ~ a!" Côn ŧᏂịŧ cương cứng một lần nữa cắm vào trong thân thể của Lâm Tri Dung, lần này tiến vào chính là hậu huyệt chặt chẽ kia. Tuy rằng mới vừa được đầu lưỡi liếʍ đến ướt đẫm, đến khi chân chính bị côn ŧᏂịŧ của nam nhân cắm vào bên trong hậu huyệt cậu thật sự là không chịu nổi, chỉ có thể bất lực mà thả lỏng, như con cá đang giãy giụa trong chảo dầu.
Thành Tiêu không muốn tổn thương thân thể của Lâm Tri Dung, thấy cậu thực sự quá chặt, côn ŧᏂịŧ cũng không chen vào trong động được. Nếu bây giờ mạnh mẽ tiến vào chắc chắn hậu huyệt của Lâm Tri Dung sẽ bị xé rách, Thành Tiêu liền đưa cái vai có vết thương đến bên miệng của Omega.
"Em đau thì cắn tôi."
Lâm Tri Dung rất muốn thuận theo bản năng cắn vào vết thương trên vai của Alpha, nhưng cậu vẫn cứ không ngừng mà lắc đầu: "Không muốn..."
Qυყ đầυ chậm rãi hướng vào bên trong hậu huyệt, thỉnh thoảng nghiền ép tại tuyến tiền liệt nhạy cảm. Hậu huyệt đã từ từ ướŧ áŧ, Omega động dục cũng đã thả lỏng thân thể ra với Alpha.
"A!... Không muốn... Không nên vào đó... Nha... A... Đau quá... Van cầu ngài đừng cắm nữa... Không thể a..."
Thành Tiêu nắm chặt côn ŧᏂịŧ mềm oặt của Lâm Tri Dung, lau một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn ra trên lỗ tiểu, một bên tiếp tục cắm vào hậu huyệt một bên giúp cậu tuốt côn ŧᏂịŧ. Mặc dù là lần đầu, thế nhưng thân thể của Omega rất thành thực, rất nhanh liền không có cách nào chống lại, thút thít mà ôm lấy Thành Tiêu.
Nếu như bị dấu hiệu, mình nhất định sẽ bị trường học sa thải, mà đây chính là chuyện Lâm Tri Dung sợ nhất, cậu chỉ muốn nam nhân này nguyện ý tha cho cậu một mạng không cần cắm vào khoang sinh sản, hắn làm cái gì cậu đều nguyện ý.
Nhận ra được Lâm Tri Dung bỗng nhiên thả lỏng thân thể, thiếu tướng ánh mắt như là chó sói không có buông tha mỗi một cái động tác cùng biểu tình của cậu, thấy cậu che che hoa huyệt, hoàn toàn chủ động dùng cái mông quấn lấy côn ŧᏂịŧ của mình. Thành Tiêu nhất thời liền đố kị một trận, hắn một bên cưỡng hôn Lâm Tri Dung một bên đem hai chân của cậu banh rộng ra.
"Không muốn bị tôi ký hiệu như vậy sao?"
"... Van cầu ngài... Tôi không thể..."
Alpha ở thời điểm này vốn là càng dễ dàng bị phẫn nộ mất khống chế, vừa nghe thì cơn giận dữ lại lên, hắn không phải là người tốt lành gì, dê đã vào miệng cọp sao có thể dễ dàng buông tha.
"Cái dã nam nhân này nếu biết em đã sớm cùng tôi đính hôn, hiện tại em đã cùng tôi làm chuyện này, tôi cũng đã ký hiệu em, em nói xem hắn còn có thể cùng với em kết hôn sao?"
Lâm Tri Dung lắc đầu một cái, khóc nói: "Không có... Không có... Chúng ta đã giải trừ hôn ước..."
Lâm Tri Dung không muốn nói thêm về vị hôn phu này, nhưng cũng không phải là không hề có cảm giác gì, tuy rằng hắn đã làm cho mình vô cùng thất vọng thậm chí tuyệt vọng, nhưng là cậu vẫn có một chút hy vọng cuối cùng, hy vọng hắn có một ngày hồi tâm chuyển ý.
Nam nhân vừa nghe sửng sốt một hồi, có chút khó mà tin nổi, hoài nghi nói: "Giải trừ hôn ước?"
"Ừm... Ân... Đã... Không có ở cùng một chỗ..."
Hỉ nộ vô thường Alpha lập tức tiêu mất hơn nửa lửa giận, một bên vuốt ve tiểu côn ŧᏂịŧ của cậu, một bên kiên trì eo ôn nhu xoa nắn âm đế của cậu: "Em sao không nói sớm một chút, tôi cũng sẽ không thô lỗ như vậy."
Lâm Tri Dung nhận ra được hắn đã bỏ đi tâm tư muốn ký hiệu mình, khẽ thở ra một hơi, lại bị đỉnh đến tuyến tiền liệt, đột nhiên không kịp chuẩn bị mà rên một tiếng yêu kiều.
Hậu huyệt mềm mại đã hoàn toàn ướt đẫm, thẹn thùng ngậm lấy cái côn ŧᏂịŧ thô to, địa phương xưa nay không bị xen vào có chút bất an phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ to lớn, tiểu côn ŧᏂịŧ bị nam nhân bóp chặt cũng chảy ra thật nhiều dâʍ ɖị©ɧ.
Hai vυ' nhỏ không có áo lông che giấu liền bị không khí lạnh lẽo thổi qua đến dựng đứng, Thành Tiêu không nói hai lời liền đem tay vò lấy hai cái vυ', Lâm Tri Dung thấp giọng khóc thút thít, trên mặt đỏ bừng giống như chảy máu.
"Không chịu nổi... Cầu ngài... Tha cho tôi đi..." Lâm Tri Dung nhanh chóng cầu xin tha thứ, cậu đã sắp chống không được nữa rồi.
Thành Tiêu nhanh chóng kết thúc cuộc hoan ái này. Ôm lấy cậu vào lòng dỗ dành. Hắn vừa nhìn liền biết Omega dinh dưỡng rất kém cỏi, chống đến bây giờ đã là cực hạn, thời kỳ động dục đối với thể lực yêu cầu rất cao. Thành Tiêu mở ra trí não gửi đi một cái tin tức, từ trong không gian cầm ra một cái thảm cùng dinh dưỡng tề.
Bị quấn ở bên trong cái thảm nóng hầm hập, Lâm Tri Dung nửa tỉnh nửa mê bị đút một ống dinh dưỡng tề, lập tức cảm thấy được trong bụng một trận ấm áp, thế nhưng cường hiệu đối với cậu vẫn có chút quá mức, uống một hai ngụm thì cậu đã không chịu nổi.
Thành Tiêu đỡ lấy hai vai gầy đến đáng thương của Lâm Tri Dung, không nhịn được đau lòng một trận. Lần thứ nhất Thành Tiêu ôm Lâm Tri Dung vào trong ngực lúc đó cậu còn rất nhỏ, mới là một đứa nhỏ một tháng tuổi, phụ thân mẫu thân đặc biệt vì cậu làm tiệc trăng tròn, hết thảy khách mời đều biết cậu sẽ nhận hết sủng ái mà lớn lên, mặt mày rạng rỡ mà gả vào Thành gia.
Lâm Tri Dung không khóc, chỉ biết là a a a a mà vùi ở đầu vào ngực tiểu hán tử Thành Tiêu, đôi mắt to sáng lấp lánh cười nhìn hắn, rất là khả ái.
Hiện tại thì thế nào? Lâm Tri Dung cũng đã hai mươi mấy tuổi, gầy thành như vậy, từ quần áo thấp kém cùng sinh hoạt vô cùng túng quẫn hắn liền biết cậu ăn không ít đau khổ, mà chuyện từ hôn chắc chắn còn có một câu chuyện xưa khác. Thành Tiêu quả thực không thể nào tưởng tượng được Lâm gia vì sao lại mang cậu rời khỏi thủ đô, để cho cậu trải qua kham khổ như vậy.
Thành Tiêu biết ngày hôm nay hắn cưỡng bức cậu là một lựa chọn sai lầm nhưng hắn không hối hận. Người mà hắn tìm kiếm thương nhớ bao nhiêu năm nay đã xuất hiện. Thành Tiêu biết cậu đau chỉ có thể ôm cậu thấp giọng dỗ: "Ngoan, tôi dẫn em đi bệnh viện..."
Mông Nguyệt lái xe đến nơi kín đáo đợi nửa ngày mới nhìn đến Thành Tiêu hấp tấp ôm một người đến, hắn không nhịn được lải nhải: "Ta sao lại khổ như vậy, ngươi xem ngươi làm cái gì, ngươi đây là phạm tội cưỡng bức, còn muốn lão ca che giấu cho ngươi..."
Thành Tiêu trầm mặc một hồi, hiếm thấy không có mắng hắn, ngược lại nói:"Thân thể của em ấy quá kém, không cho ta ký hiệu ta cũng không có cách nào."
Mông Nguyệt có chút ngoài ý muốn nhìn Omega xinh đẹp ở trong l*иg ngực của hắn, bỗng nhiên có chút bội phục: "Ngươi nhìn cậu ấy lớn lên đẹp mắt như vậy, không có Alpha theo đuổi mới lạ, Thành Tiêu ngươi là một lão nam nhân tâm cơ."
Thành Tiêu cười khổ: "Ta có thể gặp lại em ấy đã là rất may mắn. Ta không muốn để mất em ấy nữa."
Lâm Tri Dung tỉnh lại thời điểm phát hiện mình cư nhiên ở tại bệnh viện tốt nhất ở thủ đô La Lan, hơn nữa xung quanh cũng không phải một màu trắng lạnh như băng, mà là các vật dụng trang trí tỉ mỉ màu vàng nhạt, phòng bệnh như vậy tiền phí mỗi một giờ chính là nửa tháng lương của cậu, cậu đến cùng đã nằm ở đây bao lâu... ?
Người máy y tá nhìn cậu ôn nhu nói: "Tôn kính Lâm tiên sinh, ngài có chỗ nào không thoải mái không?"
Lâm Tri Dung có chút khó chịu kẹp chặt hai chân ngồi ở trong chăn, nỗ lực quên hai cái tiểu huyệt bị sưng đau, run giọng hỏi: "Xin hỏi ta ngủ bao lâu rồi?"
Đối phương trả lời ngay: "Ngài đã ngủ mê man 36 giờ, Thành thiếu tướng tại 4 tiếng trước rời đi, cho ngài để lại một đoạn hình ảnh tin tức, hi vọng ngài lúc tỉnh lại không hoảng sợ, ngài có thể quan sát đoạn hình ảnh này..."
Lâm Tri Dung không nhịn được trợn to mắt, 36 giờ!... Cậu không nhịn được hỏi: "Xin hỏi ta có thể lập tức xuất viện không? Ta rất khỏe, đã không cần trị liệu cùng quan sát..."
Đối phương gật gật đầu: "Không thành vấn đề tiên sinh, thiếu tướng nói, thỏa mãn tất cả nhu cầu của ngài. Ta hiện tại giúp ngài giải quyết giấy xuất viện, xin hỏi ngài có cần xem hình ảnh không?"
Lâm Tri Dung lắc đầu một cái: "Không... Không cần..."
Lâm Tri Dung nhanh chóng mặc quần áo vào, làm xong đơn xuất viện liền rời đi. Bất ngờ chính là giấy tờ đã được chi trả.
Hôm nay là thời gian làm việc, cậu đã vô duyên vô cớ bỏ việc một ngày, nếu như trường học truy trách, cậu tuyệt đối không có cách nào tiếp tục công việc. Sắp đến giờ học tiếp theo, Lâm Tri Dung thu đến được một bức thư xử lý kỷ luật, sau đó trí não liền sáng lên.
"Hiệu trưởng, ta..."
"Lâm tiên sinh, xuất phát từ tố chất thân thể cùng tinh thần nghề nghiệp của cậu, ta cho rằng cậu không thích hợp với cương vị hiện tại, chúng ta cân nhắc đem cậu điều đến hậu cần cơ sở bộ ngành, tiền lương là một ngàn tinh tệ, nếu như cậu không thể tiếp thu, có thể tự động xin nghỉ việc, đem cơ hội giao cho người càng thích hợp với công việc hơn."
Một ngàn tinh tệ! Liền mỗi tháng cần trả tiền thuốc thang cho mẹ là ba ngàn tinh tệ, càng khỏi nói ba ba đã nghĩ hưu cùng tiền sinh hoạt của cả gia đình... Lâm Tri Dung tại trong học viện đế quốc khổ sở mà công tác năm năm, không có tích trữ lại một phân tiền nào. Ngay cả như vậy, bây giờ còn bị cho là thái độ làm việc không nghiêm túc, tất cả những thứ này chỉ là vì bọn hắn xem thường thân phận Omega của cậu.
"Ta... Tiếp thu điều chỉnh..."
Coi như không có cách nào tiếp tục công việc, nhưng ít ra cậu cũng không có thể bị trường học sa thải. Biết rõ đây là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng khi đóng truyền tin Lâm Tri Dung liền không nhịn được mà rơi nước mắt. Cậu đã nỗ lực, kiên trì, vì sao cuộc sống vẫn không theo ý muốn của cậu. Từ trước đến giờ cậu liều mạng như vậy mà đổi lại là cái gì đâu? Chính mình là một Omega nhưng không thể sinh dục, ngay cả mong ước giản đơn là có một gia đình nhỏ cho riêng mình cũng không có.
Thân thể của Lâm Tri Dung còn rất yếu ớt, kiên cường chống đỡ ra khỏi học viện cơ hồ đã dùng hết khí lực. Nhưng cậu không muốn về nhà, cũng không biết làm sao mới có thể đối mặt với ba mẹ cùng cuộc sống không ngừng tuyệt vọng này.
Trên người Lâm Tri Dung còn đang ở trong thời kỳ động dục, hiện tại ra khỏi bệnh viện liền càng ngày càng rõ ràng, có không ít người liên tiếp đánh giá cậu, ánh mắt ám muội hận không thể cởi sạch quần áo cậu ra.
"... !" Lâm Tri Dung lúc này mới phát hiện chính mình mơ mơ hồ hồ mà đi vào phố đèn đỏ, cậu ở đây chẳng khác nào mời gọi người khác tới thượng mình? Lâm Tri Dung đang muốn từ trên ghế dài đứng dậy, liền có người nắm lấy tay của cậu, cười nói: "Cùng ta một đêm, 5000 ngàn tinh tệ."
"Ta..." Lâm Tri Dung lắc đầu, tưởng giải thích chính mình không phải là người làm việc này, nhưng cậu chính là nghĩ chính mình còn có tư cách gì mà từ chối đâu? 5000 tinh tệ không nhiều, nhưng hiện tại là 5 tháng tiền lương của cậu, nếu như cậu nguyện ý, bệnh của mẹ...
Nhìn mỹ nhân ngoan ngoãn mắc cỡ lông mi đều bị giọt nước mắt ướt đẫm, quả thực làm cho dươиɠ ѵậŧ của nam lập tức cứng rắn, hắn đặt mông ngồi xuống ghế dài, ra sức dụ dỗ mỹ nhân.
"Nhá, còn có chút mùi vị của người khác, chẳng lẽ là trượng phu uy ngươi không no?... Mỹ nhân... Ngươi thật là thơm... Giúp ta xoa dươиɠ ѵậŧ cứng đến nỗi sắp nổ này đi..."
"Không... Không muốn... Thả ta ra..." Lâm Tri Dung nhanh chóng thoát khỏi suy nghĩ dơ bẩn này. Cậu ra sức chống cự, hiện giờ cậu chỉ muốn thoát khỏi đây.
Nam nhân chưa kịp thực hiện ý đồ đã bị người bắt được, tay bị vặn về phía sau.
"A a a a a a a a!"
Thành Tiêu đem người ném cho thuộc hạ phía sau, sau đó đem Lâm Tri Dung còn đang chống cự ôm vào trong l*иg ngực, hắn tức giận đến mất lý trí, đem cậu nhét vào trong xe.
"A... Đừng..." Lâm Tri Dung bị hắn đặt ở ghế phụ, còn bị nam nhân tàn nhẫn ngắt núʍ ѵú, cậu mắc cỡ đến nổi ôm chặt lấy chính mình.
"Tại sao lại xuất viện? Còn chạy tới chỗ này? Đến tìm cái chết? Em có tin có một đống người muốn xếp hàng đem cái mông của em làm nở hoa. Không có nam nhân em liền không chịu được?"
Alpha tức giận mà quấn lấy cho Lâm Tri Dung một cái thảm, nhìn cậu sắp khóc liền mềm lòng, giơ tay xoa xoa nước mắt cho cậu, không ngờ mỹ nhân càng khóc thảm hơn, nước mắt giống như hạt châu rơi xuống. Lâm Tri Dung ôm chặt quần áo của mình, nhỏ giọng nói: "Tôi không biết tại sao mình lại đi đến đây... Lúc định rời đi liền bị kéo lại... Hắn nói hắn cho tôi tiền..."
Thành Tiêu trừng mắt, xem ra cậu hoàn không biết mình đã tìm được Lâm gia vợ chồng và nói qua, hắn còn cho hai người bao nhiêu tiền và uy hϊếp: "Hai người nhẫn tâm nhìn em ấy mệt chết thì đừng lấy!"
Thành Tiêu vừa nghĩ vừa tức vô cùng, hắn nắm cằm của cậu, hung ác nói: "Theo tôi một đêm tôi cho em 10000, có phải là so với hắn càng nhiều?"
"Là..." Nước mắt của mỹ nhân liên tiếp rơi xuống, cậu cũng không dám xem đôi mắt ác liệt đầy khí phách này.
"Được."
Thiếu tướng mở ra thiết bị đầu cuối chuyển 10000, sau đó khởi động xe: "Hiện tại theo tôi đi ăn cơm."