Edit:
Heidi_Nhược Vũ Các
Trong một phòng bao tại nơi Đế Hào xa hoa, không có tiếng nhạc, không có âm thanh uống rượu hay bất kì tiếng ồn ào nào, bầu không khí nghiêm nghị, trong phòng rất yên tĩnh!
Phùng Tam ngồi đó, nhìn người đối diện, không hé răng nửa lời!
Mà người ngồi đối diện hắn, bất ngờ chính là lão đại hắc bang – – Lưu Học Dũng! Đương nhiên cũng là cha của Lưu Hân người bạn thân nhất của cô!
Lúc này cả người Lưu Học Dũng tản ra khí chất vương giả, so với lúc Đường Linh nhìn thấy ông tại nhà Lưu Hân thì thấy khác biệt vô cùng, quả thực như hai người khác nhau!
“ Lưu Nhị ca hôm nay Đế Hào chúng tôi, không biết vì chuyện gì?” Phùng Tam mở miệng trước!
Trên mặt Lưu Học Dũng không lộ vẻ gì, chỉ nhàn nhạt nhìn Phùng Tam, trong lòng Phùng Tam không khỏi có chút bị áp bách, tuy rằng mấy năm qua Phùng Tam cũng gặp qua không ít sóng to gió lớn, nhưng khi đối mặt với lão đại hắc đạo Thanh bang của tỉnh Thanh, trái tim hắn vẫn nhảy lò cò!
“ Đế Hào là của cậu?” Giọng nói thanh lãnh, không mang theo một chút tình cảm!
Phùng Tam cau mày lại, có chút không bắt được chủ ý, nghe ý tứ của lão đại, là muốn đích thân gặp Lưu Học Dũng, nhưng giờ người còn chưa tới, không biết có phải đã đổi ý rồi không nữa!
Phùng Tam vừa định mở miệng, cửa phòng bao bị người ta đẩy ra, lực chú ý của mọi người đều tập trung ở cửa, chỉ thấy một cô gái nhỏ và một người đàn ông trưởng thành bước vào, người Thanh bang có chút phòng bị nhìn hai người họ!
Phùng Tam trông thấy Đường Linh, trong lòng không khỏi buông lỏng xuống, rốt cuộc đã đến!
Mà Lưu Học Dũng lúc nhìn thấy người tới, rõ ràng sững sờ, nhìn chăm chú
Đường Linh, lông mày nhíu chặt, không biết đang suy nghĩ gì!
Đường Linh chỉ mỉm cười, bước vào phòng, vừa tiến vào phòng, người của Thanh bang liền muốn đem Đường Linh cùng Lôi Tử bắt lại, thì nghe thấy Phùng Tam gọi một câu, “Lão đại!”
Động tác của mấy tên Thanh bang kia dừng lại, đều dồn ánh mắt về phía Đường Linh và Lôi Tử, sắc mặt quái dị!
Nhưng rõ ràng là, chính họ xem Lôi Tử thành “lão đại” trong miệng Phùng Tam!
Nhưng họ vẫn cảm thấy rất quái dị, nào có lão đại đứng phía sau người khác, lúc này Lôi Tử đang đứng phía sau lưng Đường Linh, quái! Thật là quái dị!
Đang lúc mọi người kinh ngạc, Đường Linh tươi cười, hướng về phía Lưu Học Dũng nhàn nhạt mở miệng nói, “Chú Lưu, đã lâu không gặp!”
Lúc này đám người Thanh bang mới nhìn về phía Đường Linh, vài chủ sự của Thanh bang cũng quan sát Đường Linh, trong lòng suy đoán quan hệ giữa Đường Linh và Lưu Học Dũng!
Nhãn tình Lưu Học Dũng nhíu lại, một mực đánh giá Đường Linh, không trả lời, như đang suy tư ý từ Đường Linh!
Mãi lúc lâu, Lưu Học Dũng mới trầm thấp mở miệng nói, “Lão đại đằng sau Đế Hào là cô!”
Chẳng phải nghi vấn, mà là khẳng định!
Lưu Học Dũng lăn lộn nhiều năm trên giang hồ như vậy, chút nhãn lực ấy vẫn có, lúc Đường Linh mở miệng nói chuyện một khắc kia, hắn có thể khẳng định, chủ nhân của Đế Hào chẳng phải Phùng Tam, mà là cô bé gái nhỏ nhắn trước mắt hắn đây – Đường Linh!
Trong lòng Lưu Học Dũng rúng động!
Hắn đương nhiên nhớ chứ, cô bé gái trước mặt ông đây là người bạn thân nhất của con gái ông, mà lúc đó vấn đề trắng đen xám mà Đường Linh đưa ra, đã giải khai tâm sự của hắn, khi đó hắn cho rằng đứa nhỏ này chỉ thuận miệng nói một chút thôi, nhưng giây phút nhìn thấy cô bé này ở đây, hắn đã biết rõ, cô bé chẳng phải thuận miệng nói một chút, mà là cô ý nói cho hắn nghe!
Nói như thế, cô gái này đã sớm biết thân phận của hắn! Vậy cô tiếp cận Lưu Hân con gái hắn, chẳng lẽ cũng cố ý?
Có ý nghĩ này, hàn khí trên người Lưu Học Dũng càng nặng hơn, nếu thật sự là thế thì hắn tuyệt đối không thể giữ nó lại!
Đường Linh cảm nhận được sát khí của Lưu Học Dũng trong nháy mắt, cô bỗng thấy trong lòng rùng mình, lập tức tươi cười, ngồi xuống chỗ Phùng Tam ngồi xuống ban nãy, nhìn Lưu Học Dũng nói, “Có một số việc rất đơn giản, sợ là Chú Lưu cả nghĩ quá rồi!”
Lưu Học Dũng nhìn Đường Linh không dời mắt, kinh ngạc trong lòng, trong mắt hắn xẹt qua một tia tán thưởng! Có thể dưới sát khí mạnh mẽ của hắn còn có thể lộ ra tâm tính này, không có nhiều người làm được!
Nghĩ tới đây, hắn không khỏi nghĩ tới người kia! Tuy rằng Đường Linh và hắn ta hoàn toàn không giống, nhưng thấy Đường Linh của hiện tại, hắn bỗng nghĩ đến người kia!
Hắn cũng không giải thích được, hay chính trong xương cốt của hai người đó có khí chất tương đồng!
“ Cô cố ý tiếp cận tôi?”
Trên mặt Đường Linh vẫn mang theo ý cười như cũ, “Đúng, cũng không đúng!”
Vài tên chủ sự sau lưng Lưu Học Dũng rốt cục cũng thấy ngứa mắt, lạnh lùng nói, “Không cần ở đây giả thần giả quỷ! Thanh bang chúng ta hôm nay tới, chính là nói cho Đế Hào các ngươi một câu! Gây thương tổn cho huynh đệ chúng ta không nói, còn đưa bọn họ cho cục trưởng Thẩm, nhóm người huynh đệ Thanh bang chúng ta, không phải là quà ân tình cô muốn tặng thì tặng!”
Đường Linh quét mắt sang người đang nói chuyện, người kia gọi Đỗ Cường, là một trong chủ sự của Thanh bang, trong đám chủ sự, tuổi tác của hắn nhỏ nhất, hắn từng lập nhiều lần cống hiến cho bang hội, vị trí hiện tại của hắn cũng do hắn từng bước gϊếŧ chóc mới ngồi lên được!
Lưu Học Dũng không lên tiếng, mà tùy ý để Đỗ Cường lớn tiếng dọa dẫm, sóng mắt lưu chuyển, Đường Linh cười nói, “Đỗ chủ sự có phải hiểu lầm điều gì rồi chăng? Đế Hào chúng tôi cũng không động đến các anh em Thanh bang, mấy người đó lấy danh hiệu của Thanh bang, tới nơi này gây sự với đám cảnh sát cục thành phố, tôi làm vậy cũng chỉ vì không muốn cục cảnh sát thành phố và Thanh bang xảy ra xung đột, nếu không phải do chúng tôi ngay tại hiện trường bắt bọn chúng lại, người cục cảnh sát tới, nhất định sẽ cho rằng chuyện này do Thanh bang làm!”
Họ đương nhiên nghe hiểu ý Đường Linh muốn nói!
Vài tên côn đồ đó không tính là người nội bộ Thanh bang, chỉ có thể coi là nhân vật râu ria, lấy thanh danh của Thanh bang gây nên xung đột với người cục thành phố, nếu bị ngó tới, Thanh bang cũng không dễ chịu gì! Mà Đường Linh bắt bọn hắn lại, giao cho cục cảnh sát thành phố, người trong cục tự nhiên có thể tra ra, những tên kia cũng không phải người nội bộ Thanh bang!
Nếu Đường Linh không bắt bọn chúng lại, đám người đó chạy thoát, món nợ đó đương nhiên sẽ rơi xuống trên đầu Thanh bang!
Cho nên mới nói, cách làm của Đường Linh, ngược lại giúp Thanh bang bớt đi không ít phiền phức!
Nhưng dù cho như thế, lúc những người kia gây sự, vẫn lấy tên tuổi của Thanh bang, người Đế Hào vẫn đánh đấm không coi ra gì, hiển nhiên không cho Thanh bang mặt mũi!
Ánh mắt Lưu Học Dũng nhìn Đường Linh càng thêm thâm trầm! Cô vậy mà có thể trực tiếp gọi ra tên Đỗ Cường! Phải biết, tuy vài chủ sự Thanh bang nổi tiếng ở bên ngoài, nhưng kẻ được tận mắt chứng kiến được mấy người chứ, đã ít lại càng ít, trừ phi vô cùng hiểu rõ Thanh bang, bằng không không có khả năng trực tiếp biết mặt mà gọi tên họ!
Mà Đường Linh lại làm được!
Điều đó ý vị thế nào? Trong lòng Lưu Học Dũng đương nhiên minh bạch!
Cô gái nhỏ này có thể chống đỡ được một Đế Hào, quả nhiên không thể khinh thường!
Đỗ Cường nghe Đường Linh nói xong, trong lòng cũng thấy Đường Linh nói có lý, hắn âm thầm gật đầu! Đỗ Cường có thể ngồi đến vị trí hôm nay, dựa cả vào năng lực ra tay sát phạt mạnh mẽ, đương nhiên không thể nghĩ xa tới điều mà Lưu Học Dũng nghĩ tới!
“ Cô Đường dường như hiểu rất rõ Thanh bang chúng tôi!”
Có một tên chủ sự mở miệng nói, hắn chính là quân sư của Thanh bang, đương nhiên đầu óc linh hoạt, tâm tư thông suốt!
Đường Linh nhìn về phía người này, tươi cười nói, “Đều nói Ô Quân sư tâm tư kín đáo rất giỏi mưu lược, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền!”
Ánh mắt Ô Quân sư sáng quắc, lập tức mỉm cười, mang theo một chút hơi lạnh, nhìn Đường Linh, “ Cô Đường hiểu rõ cũng không ít nhỉ, không biết có thể chỉ điểm một chút hay không, nếu Thanh bang chúng tôi cũng có được ‘ tin tức linh thông ‘ giống cô Đường đây, vậy thì càng có thể vững chân như bàn thạch rồi!”
Đường Linh sao nghe không ra ý tứ thăm dò trong lời nói của Ô quân sư kia, hắn chỉ muốn thăm dò thế lực của Đường Linh thôi! Nhưng người giảo hoạt như Đường Linh, sao có thể bị hắn dễ dàng thăm dò được!
“ Cũng chỉ có tí khôn vặt, sao dám xưng ‘tin tức linh thông’ gì chứ, thật khiến Ô Quân sư cười chê rồi!”
Không mặn không lạt một câu nói lấp liếʍ cho qua, ánh mắt Ô Quân sư chớp lóe lên một cái, ánh mắt nhìn Đường Linh nhiều hơn một tia tìm tòi nghiên cứu!
Còn nhỏ tuổi, đối mặt với người Thanh bang, không chỉ không hề khϊếp sợ, lại vẫn có thể tâm tư kín đáo ứng đối khéo léo như vậy, quả nhiên là một nhân vật hung ác!
“ Chú Lưu hôm nay tới đây, sẽ không phải vì đám giả mạo Thanh bang, đòi lại công đạo chứ?”
Một câu nói kia nói rất hay, nếu hắn thừa nhận, bị truyền đi, khẳng định nói có đám người giả mạo Thanh bang đi gây chuyện khắp nơi, nếu không thừa nhận, như vậy bọn họ hôm nay đến đây muốn giáo huấn, đã không còn lí do!
Mặc kệ Thanh bang trả lời thế nào, đối với Đế Hào đều không bị ảnh hưởng gì!
Lưu Học Dũng không trả lời vấn đề đó, nhưng lại hỏi vấn đề khiến những người ngồi ở đây đều không hiểu, “Ngày đó nói, là cô cố ý nói cho tôi nghe?”
Đường Linh tươi cười, cặp mắt sáng suốt tinh anh nhìn thẳng đối phương, “Thật để chú Lưu phải cười chê rồi, kiến thức Đường Linh thiển cận, chỉ hiểu chút đạo lý dễ hiểu, kính xin chú Lưu đừng chê cười mới được!”
Lưu Học Dũng nhìn đánh giá Đường Linh hồi lâu, trong phòng vẫn thật yên tĩnh, trên mặt Đường Linh vẫn nở nụ cười nhẹ, đối mắt với Lưu Học Dũng, đối mặt với đại ca xã hội đen của tỉnh Thanh kẻ mà người thường chỉ nghe danh thôi đã sợ vỡ mật rồi, vậy mà trên khí thế cô không thua nửa phần!
Trong phòng ngoại trừ ngột ngạt, vẫn là ngột ngạt!
“ Cô Đường ván bài này cũng quá biết tính toán đi, danh dự nhóm người Thanh bang chúng tôi bị hao tổn, Đế Hào của cô Đường lại không chút nào tổn hại, không cần nói trước mắt chúng tôi dù làm thế nào, cũng không chiếm được chỗ tốt ngược lại Đế Hào lại có được thanh danh tốt!”
Ô Quân sư cầm trong tay một cây quạt giấy, phe phẩy ở trước mặt mọi người, hơi có chút phong độ nhân sĩ nho nhã! Cặp mắt hồ ly lóe sáng tinh quang, cả người nhìn ranh ma, khá có tâm cơ!
“ Ô Quân sư thật là nghĩ nhiều, tôi nghĩ sao được những thứ đó, chỉ nghĩ rằng không thể đắc tội với Thanh bang mới được!”
Mấy câu nói khiêm tốn của Đường Linh, ngược lại cho Thanh bang đủ mặt mũi, vài tên chủ sự Thanh bang nghe cũng thấy êm tai!
“ Chú Lưu, tôi muốn cùng ngài đơn độc nói chuyện!”
Đường Linh làm việc không thích kéo dài, chuyện Thanh bang sớm muộn đều phải giải quyết, không bằng nói thẳng, hiệu quả có thể càng tốt hơn chút!
Chiếc quạt đang phe phẩy trên tay Ô Quân sư dừng một chút, nhìn chằm chằm Đường Linh, trong mắt nghi hoặc, hắn mặc dù có thể xưng là quân sư, cũng vì hắn am hiểu nhất là tâm kế, xem sắc mặt người khác, đoán chuyện lòng người!
Mà từ lúc Đường Linh đi vào đến giờ, hắn nhìn thấy Đường Linh vẫn là bộ dáng thản nhiên, nhìn không ra một chút ngụy trang, nói chuyện đều đúng quy đúng củ, tìm không ra sai lầm, lăn lộn trong giang hồ, chú trọng đến chữ ‘nghĩa’, Đế Hào trong chuyện này đã giúp Thanh bang trừ khử đám người mạo danh, nếu lúc này thanh bang tìm Đế Hào gây phiền phức, chỉ sợ phải gánh trên người hai chữ ‘bất nghĩa’ mất!
Xem ra thật không thể xem thường con bé này!
Trên người Lưu Học Dũng hàn khí vẫn bức người, nhìn Đường Linh không dời mắt một hồi lâu, mới ra dấu bằng mắt với vài tên chủ sự, họ đứng lên ra khỏi phòng bao, tuy nhiên vẫn đứng ở trước cửa phòng!
Phùng Tam và Lôi Tử nhìn Đường Linh, do dự một chút, cũng dẫn người đi ra ngoài, tương tự bảo vệ ở cửa!
Hai nhóm người đứng hai hàng một trái một phải, sẵn sàng lâm chiến bất kì lúc nào!
Ô Quân sư vẫn như cũ phe phẩy cây quạt trong tay, phong tao cực kì! Nói đến Ô Quân sư này, cũng chỉ có 30 mấy tuổi, nhưng dáng vẻ bề ngoài chỉ hơn 20 mà thôi, dáng dấp không tệ, phối hợp với một thân trang phục và cây quạt Nhật Bản kia, phỏng chừng người khác nhìn vào đều sẽ có cảm giác hắn rất có ý vị!
Nhưng Lôi Tử không ưa nhất chính là kẻ như thế, một đại lão gia, dáng vẻ điệu bộ phong tao, nếu không kiêng kỵ đến thế cuộc trước mắt, hắn đã sớm xông tới hung hăng đánh cho tên đó một trận!
Ô Quân sư giỏi về nhìn mặt đoán ý, đương nhiên nhìn ra suy nghĩ của Lôi Tử, phẩy quạt hướng về Lôi Tử cười, trong ánh mắt mang theo sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ, bộ dáng muốn ăn đòn!
Lôi Tử nhìn thấy, trong lòng hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi, không thèm nhìn tới hắn ta! Hắn sợ bản thân không nhịn được, nhào lên đập người!
Bên môi Ô Quân sư lộ ra ý cười nhẹ nhàng, nhìn chằm chằm Lôi Tử, dường như tìm được một món đồ chơi thú vị!
Trong phòng, chỉ còn lại Đường Linh và Lưu Học Dũng hai người, Đường Linh tươi cười, trực tiếp nói, “Nhị ca hôm nay khí sắc không tốt, ấn đường ảm đạm tối tăm, nói vậy không mất bao lâu nữa, liền có đại họa sắp tới!”
Lưu Học Dũng cười lạnh lẽo, nhìn Đường Linh với hai mắt không có sắc màu ấm, từ sự thay đổi trong cách xưng hô của Đường Linh, liền biết được lúc này cô đang dùng tư cách chủ nhân thực sự của Đế Hào nói chuyện với hắn! Mà không phải như vừa nãy, dùng thân phận của vãn bối nói chuyện cùng hắn!
“ Hừ! Lời nói này tôi từng nghe vô số người nói rồi, nhưng đại họa lại không đến, ngược lại chính bọn chúng lại mất đi cái mạng nhỏ của mình!”
Đường Linh cúi đầu cười nhếch môi, cất giọng thanh lãnh, “Lưu Nhị ca cho là tôi đang nói chuyện giật gân?”
Lông mày Lưu Học Dũng như thanh kiếm sắc nhọn vểnh lên một cái, không lên tiếng, nhưng trong mắt truyền đạt rất rõ cho Đường Linh biết rằng hắn không coi ra gì!
Đường Linh cũng không ngại, “Nói vậy gần đây Lưu Nhị ca cũng nhìn ra chút manh mối, bây giờ thành phố S tuy rằng mặt ngoài nhìn như thuận buồm xuôi gió, không có nửa con sóng lớn, nhưng kì thực từng bước nguy cơ, phong ba sóng ngầm dữ dội! Tôi biết Lưu Nhị ca có hậu trường rất cứng, nhưng Lưu Nhị ca có nghĩ tới hay không, hậu trường cứng hơn nữa cũng có thời điểm không bảo đảm chống đỡ được! Cho dù Lưu Nhị ca không sợ, Chú Lưu còn có người nhà nữa, nếu nghĩ cho họ, tôi khuyên chú Lưu vẫn nên vì mình mà lưu lại một con đường lui mới được!”
Từ lúc bắt đầu là Lưu Nhị ca, về sau là Chú Lưu, Đường Linh nắm bắt tiết tấu nói chuyện rất tốt, cô biết thời điểm nên dùng cách xưng hô trên giang hồ, thời diểm nào nên dùng cách xưng hô thân thiết!
Quả nhiên sau khi Đường Linh nói xong, sắc mặt Lưu Học Dũng giãn ra một chút, Đường Linh thấy thế tiếp tục nói, “Lưu Hân là người bạn tốt tốt của cháu, hôm nay cháu có thể không cần phải nói lời này, nhưng cháu không muốn nhìn thấy Lưu Hân tương lai sẽ không có cha, hay bởi vì mưu sinh khó khăn, sẽ phải đi trên con đường gian khó không chịu nổi!”
Lưu Học Dũng nghe nhắc đến con gái, lông mày lại giãn thêm chút nữa, “Tôi biết biết bằng vào thân phận của chú Lưu, đã sớm đã an bài xong tất cả cho Lưu Hân rồi, là một chuyện rất dễ dàng, nhưng chú có nghĩ tới hay không, những người làm bạn với chú là những người nào? Họ thật sự tin được không? Khi xảy ra chuyện chính họ chỉ có thể đẩy chú ra ngoài gánh tội thay, chú đã không còn, Lưu Hân thật có thể có được cuộc sống tốt? Đừng trách tôi nói thẳng, người đi trà lạnh, từ xưa đến nay không thay đổi!”
Lưu Học Dũng triệt để trầm mặc, những điều Đường Linh nói, hắn không phải không có nghĩ tới, nhưng hắn chỉ mới chuẩn bị tâm lý mà thôi, tuy rằng bây giờ toàn bộ thế cuộc tỉnh Thanh khẩn trương, thế nhưng hắn cũng không nhất định phải làm vật hi sinh! Hắn tin người đó, nhất định sẽ không để hắn trở thành vật hi sinh!
Xuất phát từ loại ý nghĩ cầu may này, Lưu Học Dũng vẫn không dám chân chính nhìn thẳng vào thực trạng hiện nay, mà bây giờ Đường Linh cứ thẳng thừng nói ra như thế, quả thực đã chọc vào sự âu lo ngầm trong lòng hắn!
“ Cô lúc nào thì biết thân phận của tôi?”
Lưu Học Dũng đột nhiên hỏi!
Nhìn Lưu Học Dũng, cô mở miệng nói, “ Vào cái ngày sinh nhật của Tiểu Hân!”
Lưu Học Dũng nhíu mày, không biết đang suy nghĩ gì, nửa ngày mới lên tiếng hỏi Đường Linh tiếp, “ Cô làm sao biết tôi?”
Đường Linh nhìn thẳng vào con mắt của Lưu Học Dũng, “Tôi muốn biết, tự nhiên sẽ có cách biết được, kỳ thực Lưu Nhị ca không bằng suy tính một chút ý kiến của tôi, luôn vì mình mà thêm một con đường lui, luôn không sai! Nếu như Lưu Nhị ca có yêu cầu, cứ đến đây tìm tôi, tôi luôn sẵn sàng đón tiếp!”
Lưu Học Dũng không nói gì, nhưng Đường Linh biết, lời cô nói, Lưu Học Dũng đã nghe lọt tai không ít! Mặc dù không thể tạo được tác dụng mang tính quyết định ngay, nhưng có thể nhắc nhở một chút cho hắn, cũng coi như một hiện tượng tốt!
Lưu Học Dũng từ phòng riêng đi ra, nhìn thấy nhóm người hai bên cửa đang giằng co, hắn quay đầu lại liếc nhìn Đường Linh, Đường Linh cũng chỉ cười nhẹ, Lưu Học Dũng quay đầu, dẫn theo người Thanh bang rời khỏi!
Lúc gần đi, Ô Quân sư đưa mắt nhìn sang Đường Linh, ánh mắt lấp lóe, lập tức nở nụ cười thật tươi, liếc mắt đưa tình với Lôi Tử, phe phẩy chiếc quạt, lắc lư đi theo đám người Thanh bang!
Phùng Tam cùng Lôi Tử nhanh chóng đi vào phòng, ngồi vào chỗ đối diện Đường Linh, Phùng Tam mở miệng nói, “Lão đại, lần này cô tự thân xuất mã, có quá mạo hiểm hay không?”
Mỗi lần Đế Hào cần người đứng ra, đều do Phùng Tam toàn quyền đại diện, cho nên người ngoài căn bản không biết Đế Hào còn có một ông chủ phía sau, thân phận Đường Linh đặc thù, cũng không thích hợp bại lộ thân phận vào lúc này!
Nhưng lần này gặp Thanh bang, chuyện nguy hiểm như vậy, lão đại vậy mà tự thân xuất mã! Nếu Thanh bang có ý định trả thù, vậy lão đại có thể sẽ gặp nguy hiểm!
“Đúng vậy a, Tam ca nói rất đúng, lão đại, lần này cô tự mình ra mặt thật sự quá nguy hiểm! Nếu đυ.ng độ nhân vật khác thì cũng thôi, đối phương lại là đại danh đỉnh đỉnh Thanh bang a! Hắc đạo chân chính!”
Lôi Tử cũng e ngại đầy mặt, hắn và Tam ca trước đây tuy chỉ là nhân vật râu ria của hắc đạo, nhưng cũng biết vũng nước sâu cạn trong giới hắc đạo! Hắc đạo, chẳng phải thật đơn giản chỉ là hai chữ đó, hắc đạo liên quan đến quá nhiều thứ!
Gϊếŧ người, ma tuý, súng đạn, ba đại nguyên tố này mới là bản chất của giới hắc đạo, mà Thanh bang càng là hắc đạo của hắc đạo, hết thảy chuyện phạm pháp không có chuyện nào chưa từng làm qua, đám người đó có thể là điển hình gϊếŧ người không chớp mắt, muốn động tới ai, cũng chỉ là một ý nghĩ mà thôi!
Lôi Tử thật sự sợ vừa nãy lão đại sơ ý một chút, đắc tội Lưu Học Dũng kẻ cầm đầu Thanh bang kia, hắn thì không sao chỉ là một cái mạng cùi thôi, nhưng lão đại thì không giống! Dù sao nếu xảy ra chuyện, hắn Lôi Tử tình nguyện buông tha tính mạng của mình, cũng phải bảo đảm chu toàn cho lão đại!
Nhìn vẻ mặt lo lắng của Lôi Tử cùng Phùng Tam, Đường Linh cười trấn an, tinh quang trong mắt sáng chói, “Không cần lo lắng, Thanh bang, sớm muộn gì cũng sẽ là của chúng ta!”
Lôi Tử và Phùng Tam nghe xong trong lòng như bị động đất! Kỳ thực hai người họ đã sớm đoán ra, mục tiêu của lão đại có thể là Thanh bang, vốn tưởng rằng lão đại chỉ muốn tranh giành một vị trí trong Thanh bang, lại không nghĩ rằng, lão đại vậy mà đánh toàn bộ chủ ý lên Thanh bang!
Trời!
Cái này quá rúng động!
Hết thảy Thanh bang! Đó là khái niệm gì!
Bất quá thử ngẫm lại xem, họ cảm thấy suy nghĩ của lão đại, cũng không phải không thể thực hiện! Nghĩ lại nhiều năm qua, chuyện lão đại muốn làm, không có một chuyện nào không làm được!
Ngay cả như “Dạ Ưng” một tổ chức khó sinh tồn đến thế, đều được lão đại tạo dựng lên, còn có chuyện gì mà lão đại không thể hoàn thành!
Tuyệt đối đừng cho rằng “Dạ Ưng” chỉ là một tổ chức thu thập tin tức tình báo, cấu trúc nội bộ của nó, khác xa nhiều lắm so với vẻ ngoài của nó!
Bất quá những thứ này, chỉ có Đường Linh và Lôi Tử tinh tường nhất, những người khác đều không hiểu rõ!
Bên trong tòa nhà văn phòng của Thanh bang.
Lưu Học Dũng và vài chủ sự ngồi trong phòng họp, Lưu Học Dũng đốt một điếu thuốc, hút vài hơi, sau đó nhìn mọi người mở miệng, “Chuyện ngày hôm nay, mọi người thấy thế nào?”
Đều biết Lưu Học Dũng làm người đúng thật tàn nhẫn, tuy nhiên hắn khá tôn trọng ý kiến của các anh em, mỗi lần trong bang có đại sự, đều là mọi người cùng nhau thương nghị rồi quyết định!
“ Có ý kiến gì hay không có ý kiến gì, Đế Hào kia chỉ là một cái sàn giải trí nhỏ, dám không cho Thanh bang chúng ta mặt mũi, trực tiếp diệt bọn chúng đi, nhận lại địa bàn của chúng chẳng phải xong rồi!”
Đỗ Cường chính là kẻ theo phái hành động, nói dễ nghe một chút chính là năng lực động thủ mạnh, nói khó nghe chính là đầu óc ngu si, tứ chi phát triển! Bình thường chỉ thích dùng phương thức tàn nhẫn tranh đấu, đánh nhau chính là lạc thú duy nhất của hắn, cho nên mỗi lần trong bang mở họp thương nghị, hắn đều ở phái chủ chiến!
“Tao nói Cường Tử này, mày có thể dùng đầu óc một lần không! Đầu óc mày để đó để sử dụng, chẳng phải để trang trí à!”
Một người khác tuổi không sai biệt lắm với Cường Tử cũng là chủ sự mở miệng, chủ sự này tên gọi Mạnh Đào, hắn và Đỗ Cường không giống nhau, Đỗ Cường là từng bước từng bước đánh đi lên, mà Mạnh Đào là một lính nhảy dù! Thế nào là lính nhảy dù, chính là con trai của lão chủ sự đời trước, thế hệ trước thoái vị, liền đem chức vị truyền cho đời kế tiếp!
“ Thế nào, mày không dám đánh, lão tử lại dám! Mày ngon chúng ta liền so một trận, đập phá Đế Hào, xem ai gϊếŧ được nhiều người hơn!”
Đỗ Cường gắt lên, hắn coi thường nhất loại õng ẹo như đàn bà, chỉ biết đấu võ mồm, không làm được chút chuyện thực tế nào!
Mạnh Đào hừ lạnh một tiếng, không đáp trả lại Đỗ Cường, ở trong mắt hắn, Đỗ Cường chính là một con trâu hoang xông ngang đánh thẳng, dại dột như heo!
“ Nói mày không đầu óc, mày đúng thật không có nha! Mày đi đập phá Đế Hào, mày để người bên ngoài nhìn chúng ta thế nào! Về việc này Đế Hào làm không sai, nếu tao mà biết đứa nào dám cả gan giả mạo Thanh bang chúng ta đi gây sự, tao trực tiếp sẽ diệt sạch bọn chúng! Căn bản sẽ không lưu một mống nào!”
Mạnh Đào mở miệng nói một cách âm tàn hung hãn, tuy rằng hắn là một lính nhảy dù, nhưng cũng là loại nhân vật hung ác! Đương nhiên, loại sức lực cường tráng kia quả thực không sánh bằng Đỗ Cường!
“ Nhưng chúng ta nếu không làm gì đó, người khác sẽ cho là chúng ta sợ bọn Đế Hào!” Một người khá lớn tuổi khác mở miệng nói, ông chính là một chủ sự lớn tuổi nhất trong đám!
Nhất thời đám người chủ sự bọn họ không đạt thành nhất trí thỏa thuận!
Lưu Học Dũng dập tắt đầu thuốc, ngẩng đầu nhìn về phía Ô Quân sư, Ô Quân sư vẫn là bộ dáng nho nhã kia, “Ô Quân sư, việc này chú thấy thế nào?”
Quân sư, đương nhiên là nhân tài bày mưu tính kế, mà Ô Quân sư đảm đương chức vụ này nhiều năm như vậy, hiển nhiên rất xứng chức!
Ánh mắt mọi người hội tụ trên người Ô Quân sư, Ô Quân sư nhìn khắp mọi người, cây quạt ở trong tay phe phẩy, sau đó mới mở miệng nói, “Đã không thể̉ khaỉ chiến, lại cũng không muốn bị người khác coi thường Thanh bang, đơm đặt rằng tùy tiện một thế lực nhỏ liền dám khiêu chiến Thanh bang, như vậy chỉ còn một biện pháp!”
“ Biện pháp gì?”
Ô Quân sư khoát tay đóng quạt giấy lại, chậm rãi nói, “Hợp tác!”
“ Hợp tác?”
Ô Quân sư tươi cười, nhìn về phía mọi người, sau đó gằn từng chữ, “Đúng vậy, hợp tác!”