Chốc lát thời gian, nữ cảnh sát với sắc mặt khó coi quay lại, cùng tới với cô còn có cục trưởng! Cục trưởng thấy Đường Linh, liền vội vàng tiến lên!
Thấy Đường Linh ngồi ngay ngắn ở đó, mới nghiêm mặt nhìn nữ cảnh sát nói, “Chuyện gì thế này?”
Đừng nhìn thái độ vô cùng cẩn thận của cục trưởng lúc đối mặt với dân tộc thiểu số, cũng không đại biểu hắn không có uy nghiêm riêng!
Tuy rằng nữ cảnh sát là cảnh sát cấp tỉnh, nhưng đâu qua nổi cục trưởng thành phố, huống hồ thân phận Đường Linh hiện tại khá đặc thù, cô có trao đổi giao dịch với tộc trưởng, sẽ trợ giúp cục cảnh sát tìm kiếm tin tức của Đặng Hồng Vũ!
Chuyện này tiến hành bí mật, tuy rằng chuyện kẻ gây ra tai nạn bỏ trốn do Đường Linh nói cho tộc trưởng nghe, nhưng cô lại có thể trấn an tộc trưởng, khiến ông ta không truy cứu trách nhiệm bên cục cảnh sát, chỉ yêu cầu phía cục cảnh sát và Đường Linh mau chóng tìm cho ra Đặng Hồng Vũ, cho nên việc này, bên phía cấp tỉnh cũng không biết!
Phải biết, kẻ gây ra tai nạn kia trốn thoát từ cục thành phố, ông đã bị ghi một lỗi nặng, nếu để cho trong tỉnh biết, chuyện phạm nhân trốn chạy đã bị tộc trưởng biết rồi, vậy thì chức vụ cục trưởng của hắn coi như đi tong!
Cho nên tổng kết rằng, cục trưởng vẫn tính là khá hài lòng với Đường Linh! Nếu Đường Linh có thể giúp đỡ hắn tìm ra Đặng Hồng Vũ, vậy thì hắn cũng có thể lấy công chuộc tội!
Mà bây giờ nữ cảnh sát này náo loạn cái gì đây! Lại bắt Đường Linh về cục, vậy ai đi tìm Đặng Hồng Vũ giúp hắn? Đây không phải tăng thêm phiền phức sao!
Nữ cảnh sát xuất thân từ trên tỉnh xuống, bản thân có chút ngạo khí, mà chuyện này lại có liên quan đến người nhà nên đương nhiên làm việc có hơi xúc động!
“ Cục trưởng, cô gái nhỏ này là kẻ khả nghi hại người, có người đến báo án, buộc tội cô ta đẩy một nam một nữ xuống cầu thang ở bệnh viện, hai người đó bị trọng thương, tôi dựa theo trình tự bắt cô ta về điều tra!”
Cô công tác tại công an tỉnh, ngày thường ngạo khí đã quen, đối mặt với cục trưởng, giọng nói rất cường ngạnh!
Cục trưởng nghe không quen giọng điệu của cô, một tiểu cảnh viên từ trên xuống vậy mà không biết trời cao đất rộng, dám dùng thái độ đó nói chuyện với cục trưởng, thật coi mình như trưởng phòng công an tỉnh sao!
Sắc mặt cục trưởng âm trầm, hừ lạnh một tiếng, “Vậy cô đã hỏi ra điều gì?”
Trên mặt nữ cảnh sát không dễ chịu, tựa hồ cũng ý thức được cô có chút hung hãn với cục thành phố, hít sâu một hơi, có chút không tình nguyện mở miệng, “Còn không có!”
“ Đã không có, vậy tôi có thể đi được chưa?”
Đường Linh vẫn trong bộ dáng như cũ cười hì hì, ngồi trên ghế dựa, trong tay đùa nghịch ly giấy, nữ cảnh tuy rằng tức giận bất bình, nhưng cũng biết mình không chứng không cứ quả thực khó có thể đưa ra định tội!
Đều do cô ả Tống Tuyết Nhi, kêu cô ta làm nhân chứng, cô ta lại nói chết cũng không làm, trông bộ dáng nhu nhược của cô ả, nhìn thấy là phiền lòng!
Nửa ngày mới từ cổ họng phát ra một tiếng khá buồn bực, “Uhm!”
Nhưng vẫn với thái độ cao ngạo hất mặt lên, vẻ mặt nhìn Đường Linh như nhìn phạm nhân, “Cô có thể đi về, nhưng việc này còn chưa giải quyết xong, cho nên cô không thể rời khỏi tỉnh Vân, phải đợi vụ việc kết thúc mới có thể rời đi!”
Đường Linh mỉm cười, không đáp lại, đứng dậy một cách tiêu sái, lúc đi ngang qua nữ cảnh sát, trên dưới đánh giá cô ta một chút, sau đó nhàn nhạt nói, “Không biết còn tưởng rằng cô là cục trưởng, người không lớn nhưng quan uy không nhỏ à!”
Nữ cảnh sát nghe xong trong lòng cả kinh, trộm liếc mắt nhìn cục trưởng, quả nhiên trông thấy sắc mặt cục trưởng khó coi, lạnh lùng nhìn cô!
Nguy rồi!
Cô quá vọng động rồi! Tuy rằng cô được tỉnh tiến cử xuống dưới giải quyết vụ này, nhưng dù sao nơi đây cũng là thiên hạ của cục trưởng, cô quả thực quá không nể nang mặt mũi cục trưởng! Cô chưa kịp kiểm điểm bản thân xong, đã bị cục trưởng cắt ngang suy nghĩ!
“ Tôi không biết cô ở tỉnh làm việc thế nào, nhưng ở cục thành phố chúng tôi, cô phải làm theo trình tự! Lần sau nếu lại đi bắt người, phải nhớ cần có chứng cớ! Không có chứng cớ mà tới nhà người ta bắt người, cục thành phố chúng tôi không biết để mặt mũi chỗ nào!”
Nữ cảnh sát nóng mặt, cảm giác như bị người ta giáng cho một bạt tai, nóng bừng bừng! Nhắm mắt nói, “Tôi đã biết, cục trưởng Lâm, lần này là tôi sơ sót, lần sau nhất định chú ý!”
Lúc này đâu còn vẻ hung hãn như ban nãy! Mấy tên cảnh sát nhìn thấy một màn này, chính họ cũng không có hảo cảm với cô, ỷ vào mình là người của tỉnh, mới tới đã chỉ tay năm ngón sai làm cái này cái kia, tiếc rằng chức vị của họ thấp, chỉ có thể nhịn!
Muốn trách thì chỉ có thể trách cô ta không hiểu nhân tình thế thái, phách lối quá mức, bây giờ còn đắc tội với cục trưởng, nên để cô ta ăn chút thiệt thòi, bằng không thì cô ta đâu coi người trong cục cảnh sát thành phố ra gì
Nữ cảnh sát không nghĩ tới, chỉ một câu nói tỉnh bơ của Đường Nhiên, không chỉ khiến cục trưởng tức giận, ngay cả oán khí của cảnh sát cũng tuôn ra, đến nỗi sau này rất nhiều chuyện cũng không chịu phối hợp, khiến cô tức giận chỉ biết giậm chân!
Ra khỏi phòng thẩm vấn, rất xa đã nhìn thấy Lôi Tử và Lục Tùng chạy vội tới, Lục Tùng nhìn thấy cánh cửa phòng thẩm vấn kia, trong lòng vẫn còn sợ hãi!
“ Lão đại, có sao không?” Lôi Tử bật thốt lên, nghe thấy mấy lời đó bọn họ sửng sốt!
Đây kiểu xưng hô gì vậy? Lão đại?
Đây không phải là cách xưng hô của băng đảng sao? Tất cả ánh mắt dồn lên người Đường Linh đánh giá, càng nhìn cô càng cảm thấy quái dị!
Tâm tính cùng khí chất của cô gái này tuyệt đối không phải người bình thường có thể có, trong lòng mấy người họ đang đoán già đoán non thân phận của Đường Linh, nhưng không ai dám tiến lên hỏi!
Cục trưởng nghe xong, mặt vẫn tỉnh bơ, hắn đã sớm đoán được thân phận cô gái này không bình thường, bằng không cũng không dám làm giao dịch với tộc trưởng! Còn chuyện Đường Linh có thân phận gì, đó không phải chuyện hắn cần biết!
Đường Linh tươi cười, “Không sao, chiêu đãi rất tốt, chỉ là uống kém một chút!”
Vài nhân viên cảnh sát đã quen, biểu tình vẫn bình thường, cục trưởng thì để tay lên miệng nhẹ ho một tiếng, che dấu một chút quẫn bách!
Còn uống!
Cô gái nhỏ này coi cục cảnh sát là nơi nào? Người nào tiến vào phòng thẩm vấn mà chẳng thấy khẩn trương gò bó, sợ hãi lo lắng, cho dù cho uống nước, cũng không dám uống!
Cô gái này lại còn chê uống không tốt, phải biết cô chính là người đầu tiên được cảnh sát mời nước trong phòng thẩm vấn!
Không đợi cục trưởng nói mấy lời chê bai xong, Đường Linh đã xoay lưng lại, làm như cảm khái nói, “Xem ra ngày mai sẽ là một ngày đẹp trời, hi vọng những thứ chuyện bát nháo này có thể tan thành mây khói!”
Ánh mắt cục trưởng sáng lên, trong lòng vui mừng, ánh mắt nhìn Đường Linh có thâm ý khác, Đường Linh chỉ cười, hướng về phía cục trưởng Lâm nháy mắt mấy cái!
Cục đá đang đè nặng trong lòng cục trưởng Lâm tức khắc giảm nhẹ đi rất nhiều! Thầm thở phào nhẹ nhõm!
Mà mọi người thấy cục trưởng đích thân tiễn Đường Linh ra khỏi cục cảnh sát, lại ngổn ngang trăm mối! Cô gái nhỏ này đến cùng là ai? Ngay cả cục trưởng cũng đích thân tiễn!
Mấy người có mặt hôm qua từng thấy Đường Linh không dám nói gì, có một số việc chỉ có thể để thối nát trong bụng, nhìn qua coi như chưa từng nhìn thấy, nghe qua coi như chưa từng nghe tới! Bo bo giữ mình mới là vương đạo!
Rạng sáng ngày hôm sau, tộc trưởng đã tới cục cảnh sát từ rất sớm, đi cùng với cục trưởng, quả nhiên chờ được kẻ gây ra tai nạn bỏ trốn mất kia, kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, hai mắt tộc trưởng nhìn Đặng Hồng Vũ lộ ra sự thù hận, như không phải có nhiều người ở đây, ông nhất định sẽ lột da kẻ xấu xa này!
Cục trưởng Lâm nhìn thấy Đặng Hồng Vũ, rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm! Cuối cùng đã có thể lấy công chuộc tội! Cái này thật đúng phải đa tạ Đường Linh, mặc dù biết Đường Linh không phải vì hắn, thế nhưng cô đã giúp hắn giải quyết một chuyện lớn như vậy, cục trưởng Lâm vẫn mang lòng cảm kích!
Tộc trưởng nói được làm được, đồng ý trả lại lô hàng mao liệu mà Đặng Hồng Vũ đã ăn trộm mất, chưa tới buổi trưa, Đường Linh đã nhận được lô hàng mao liệu bị mất, nhưng chiếc xe gây ra tai nạn phải bị giữ lại, sau đó giao cho chính người trong tộc tiến hành tiêu hủy để xả cơn hận!
Lục Tùng xem như chịu một tổn thất nhỏ trong chuyện này, nhưng so với chuyện lô hàng bị mất thì việc mất đi một chiếc xe vận tải thực sự không quan trọng!
Bệnh tình con trai tộc trưởng trở lên tốt hơn, gánh nặng trong lòng ông được tháo xuống, bởi vì Đường Linh giúp ông việc lớn, cho nên ông mời Đường Linh tham gia một buổi họp mặt tư nhân trong tộc, cũng để người nhà ông có dịp cảm ơn cô!
Thịnh tình khó chối, huống chi bây giờ thân bất do kị, cô không có thể rời khỏi tỉnh Vân, tộc trưởng lại có địa vị cao ở đây, Đường Linh ngược lại cũng đồng ý kết giao, vì thế tiếp nhận thiệp mời, chuẩn bị đi dự tiệc buổi tối!
Nhìn một thân trang phục trên người, quả thực không thích hợp đi tham gia yến tiệc, thế là cô dẫn theo Lôi Tử, đi đến khu mua sắm phồn hoa nhất trong thành phố, mua sắm lễ phục!
Đường Linh ăn mặc tùy ý, chỉ là loại váy dài bình thường của tỉnh Vân ưa chuộng, tuy rằng quần áo giá rẻ, nhưng cả người thoạt nhìn tràn đầy sức thanh xuân, quần áo bình thường mặc ra vẻ cao nhã!
Lôi Tử lại mặc lên loại trang phục đơn giản, nhưng quần áo đều là nhãn hiệu quốc tế, nhìn như kiểu đàn ông thành thục có sự nghiệp thành công!
Lúc này, trung tâm mua sắm ở Trung Quốc vẫn còn ít, Đường Linh nhìn thấy một cửa tiệm trang hoàng không tệ, dẫn theo Lôi Tử đẩy cửa đi vào!
Nhân viên bán hàng nữ nghe thấy tiếng cửa, tức tốc ngẩng đầu lên, lúc trông thấy Đường Linh và Lôi Tử, nữ nhân viên đánh giá một chút, sau đó đi lên trước, “Vị tiên sinh này, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho ngài?”
Lôi Tử khiến người ta vừa nhìn liền đoán rằng hắn là một nhân sĩ thành công, cho nên nữ nhân viên bán hàng tự nhiên mở miệng hỏi hắn trước!
Cô làm nghề này nhiều năm, trình độ nhìn người vẫn có!
Lôi Tử không lên tiếng, chỉ đứng một bên, nữ nhân viên bán hàng nén xuống sự mắc cỡ, buộc lòng phải ngượng ngùng chuyển hướng về phía Đường Linh, “Xin hỏi muốn xem loại nào?”
“ Chính thức chút, có thể tham gia tiệc rượu là được!” Đường Linh trực tiếp nói rõ, sau đó ngẫm nghĩ gì đó lại nói, “Phải khiêm tốn chút!”
Nữ nhân viên bán hàng nhìn một chút Đường Linh, biểu tình có chút quái lạ, tham gia tiệc rượu lại còn phải khiêm tốn! Ai đi tham gia dự tiệc mà không muốn nghĩ đủ cách thức làm mình nổi bật, trang điểm công phu!
Không nhiều lời, dẫn Đường Linh đi tới khu bày lễ phục, nhân viên bán hàng chọn ra vài kiểu mẫu, thao tác nhìn là biết khá thành thạo!
Đường Linh từ trong đó chọn ra một cái váy dài màu tím, cầm vào phòng thử đồ,
ánh mắt nhân viên bán hàng nữ luôn sẽ liếc về Lôi Tử, Lôi Tử năm nay hơn 20 tuổi, bộ dáng không tệ, toàn thân tỏa ra khí chất của một người đàn ông thuần thục, nhìn cách ăn mặc, nhất định là người có tiền, vì vậy liền nổi lên tâm tư!
Cô làm nghề này không phải vì thích hầu hạ người khác, nơi này là tiệm bán quần áo thương hiệu quốc tế, người có thể vào đây không giàu sang cũng cao quý, cô đến đây làm thuê là chờ câu rùa vàng! Nếu thành công câu được thì nửa đời sau sẽ không phải ưu sầu!
Ở trong mắt cô, loại cô gái mới lớn, chưa đủ lông đủ cánh như Đường Linh, không có chút mùi vị con gái nào, đâu phải đối thủ của cô! Một khắc bước vào tiệm đó, nữ nhân viên đã coi Đường Linh là loại con gái ham mê vật chất săn đại gia, bằng không dựa vào bộ dáng đó của cô ta, sao có thể đặt chân được tới chỗ này!
Nữ nhân viên luôn cố ý đảo qua đảo lại trước mắt Lôi Tử, cặp mắt trang điểm nồng đậm không ngừng phóng điện tới Lôi Tử, mà Lôi Tử thì căn bản không hề liếc mắt dù chỉ một cái!
Mấy cô nhân viên bán hàng khác trông thấy, tụ tập cùng một chỗ nhỏ giọng cười nhạo, hừ! Mỗi lần khách hàng là nam giới khí chất tốt đến cửa hàng, cô ta khẳng định là người thứ nhất xông tới tiếp đãi, không biết cướp mất của các cô bao nhiêu cơ hội! Đáng đời cô ta quê độ! Mấy cô nhân viên khác hả hê cười chê!
Chỉ chốc lát sau, Đường Linh đi từ phòng thử đồ ra, Lôi Tử nhanh chóng tiến lên, bộ váy dài thiết kế lệch vai, toàn bộ đường nét thiết kế ưu mỹ, kiểu dáng đơn giản tinh tế, nền vải dùng kĩ thuật thêu chìm thủ công, làm chiếc váy có vẻ trầm ổn phóng khoáng, nhưng không mất đi nét đặc sắc!
Ngắm dáng người trong gương, Đường Linh chau mày lại, chiếc váy không tệ, nhưng cô mặc không thích hợp, khuôn mặt cô quá thanh thuần, mặc bộ này không ra được khí chất vốn có của nó, nếu cô lớn hơn mấy tuổi, vậy sẽ vô cùng thích hợp!
Lắc đầu một cái, liền đi qua khu lễ phục ban nãy lựa đồ, định chọn bộ khác, lúc nhìn thấy bộ lễ phục màu trắng được trưng bày trong tủ kính, ánh mắt cô bừng sáng, tiến lên định lấy ra, lại bị nhân viên bán hàng ngăn lại!
“ Bộ lễ phục này là kiểu mới nhất quý này, là do nhà thiết kế quốc tế trứ danh đại sư Michiel đích thân thiết kế, cũng là bảo bối của cửa hàng chúng tôi, bộ lễ phục này cũng không thể tùy tiện chạm vào, nếu làm hư hỏng, sẽ phải bồi thường! Bộ váy đó có giá trị mấy trăm ngàn, không phải dạng người nào cũng có thể mặc đâu!”
Cô nhân viên bán hàng nhìn bộ lễ phục màu tím trên người Đường Linh, liền sinh lòng bất mãn! Giả ngây thơ như vậy làm gì, còn không phải mới tí tuổi đầu đã thành tiểu hồ ly tinh chuyên môn săn trai sao! Lại nhìn qua Lôi Tử, tuy rằng là một nhân tài, nhìn bề ngoài cũng thật có tiền, nhưng tuyệt đối không phải là loại người có thể bỏ mấy trăm ngàn ra mua được chiếc váy naỳ!
Đường Linh nhíu mày, cô nhân viên bán hàng này từ lúc đi vào chưa từng cho cô sắc mặt tốt, lúc mới nãy chọn lễ phục, đã gây khó khăn đủ đường, tràn ngập địch ý! Đường Linh chỉ là lười so đo với cô ta thôi, bây giờ lại càng quá đáng hơn, càng diễn càng sâu!
“ Hừ!”
Lôi Tử hừ lạnh một tiếng, sao hắn không nhìn ra được tâm tư của cô nhân viên bán hàng kia, cũng nhận ra được ý đồ của cô ta, hắn không khinh bỉ loại ý nghĩ này, mỗi người đều có suy nghĩ và lối sống riêng, trước đây nếu không đi theo lão đại bản thân hắn cũng chỉ là một tên côn đồ sống hôm nay không biết tới ngày mai! Nhưng hắn lại không thể chấp nhận được việc cô ta coi thường lão đại!
“ Một bộ váy rách rưới, cũng đáng giá để các người coi nó là tổ tông mà tôn thờ sao! Mù hả!”
Cô nhân viên nghe thấy tức khắc mặt nóng ran, khuôn mặt ngượng ngùng, có chút xấu hổ!
Đường Linh không hề nói gì, loại nhân viên kiểu dạng như cô ta, cô nhìn thấy nhiều lắm rồi, bề ngoài tỏ vẻ biết điều hào phóng, nhưng trong xương tủy lại tràn đầy ngạo khí!
“ Đón tiếp tôi cô không thoải mái như vậy, vậy thì đổi người khác đến đi! Nói thật, tôi nhìn cô cũng thấy phiền lòng!”
Ánh mắt nhân viên bán hàng tối sầm lại, nhìn Đường Linh với ánh mắt không vui!
Đường Linh không để ý, mà quay qua vẫy tay với một nữ nhân viên khác đứng trong góc đang kiểm kê đồ, cô nhân viên đó sững sờ, sau đó vội vàng chạy tới!
Cô mới đi làm không lâu, cho nên chỉ làm kiểm hàng và sắp xếp hàng, kiểm tra những thứ này khiến cô mệt muốn chết, cơ hội tiếp đón khách hàng như thế này, chắc chắn không dành cho một người mới như cô! Bởi vì nếu bán được hàng thì nhân viên bán hàng sẽ được trích phần trăm cũng kha khá!
“ Tôi thấy cô rất vừa mắt, cái này đi, tôi không thử, cô gói kĩ lại giúp tôi!”
Cô nhân viên mới sững sờ, nhưng lập tức phải ứng lại liền, thao tác công việc nhanh gọn, đi tháo ngay chiếc váy dạ hội bày trong tủ kính xuống, sau đó thận trọng gấp lại, bỏ vào trong túi đựng đồ!
Cô nhân viên lúc trước đứng hình nhìn một màn trước mắt, cô bị người ta ghét bỏ sao? Lại bị một người mới đoạt khách!
Bởi vì Lôi Tử cũng phải đi tham gia yến tiệc, cho nên Đường Linh và Lôi Tử lại chọn thêm một bộ lễ phục cho nam giới, một bộ âu phục khá là có khí chất, cầm hai bộ quần áo đi đến quầy tính tiền!
Cô nhân viên mới vẫn đi theo sau Đường Linh, mỗi lần Đường Linh ngắm bộ trang phục nào đó, cô đều giới thiệu một lần, bao gồm thiết kế, chất liệu vải, cắt may, phong cách, Đường Linh nghe thấy mà mắt phát sáng, người mới này không tệ, nhìn từ cách ăn nói và sự hiểu biết, nhất định đã tốn không ít tâm sức học tập đây!
Thời điểm tính tiền, hai bộ lệ phục tổng cộng hơn 20 vạn, nhân viên thu ngân liếc trộm Đường Linh, cô nhân viên vừa nãy phóng điện quyến rũ Lôi Tử kia nghe thấy số tiền thanh toán, vẻ mặt cười trên sự đau khổ của người khác, trên mặt lộ ra vẻ chuẩn bị chế giễu!
Hừ! Xem các người xấu mặt thế nào!
Vậy mà kế tiếp Đường Linh lại làm cho cô ta mở rộng tầm mắt, trong lòng âm thầm hối hận muốn chết!
Đường Linh ung dung từ trong túi áo móc ra một chiếc thẻ ngân hàng Hoa Đà đại diện cho thân phận Vvip, tiện tay đưa cho nhân viên thu ngân, nhân viên thu ngân vừa nhìn, ánh mắt sáng lên, vụиɠ ŧяộʍ quan sát Đường Linh một chút, âm thầm hoảng sợ!
Làm thu ngân nên biết tấm thẻ này đại biểu cho điều gì! Loại thẻ này phát hành trong cả nước cũng không được bao nhiêu thẻ, người có thể nắm giữ tấm thẻ này tuyệt đối không phải người bình thường!
Cô làm việc ở đây lâu như vậy, mới thấy qua hai lần loại này thẻ, một lần chính là một người đàn ông trẻ tao nhã anh tuấn, người còn lại chính là cô gái nhỏ trước mắt này!
Nắm trong tay tấm thẻ Vvip nặng trĩu, lưu loát quẹt thẻ, sau đó kèm theo nụ cười, cung kính nói, “Quý khách, tiền của ngài đã thanh toán xong, đây là thẻ Vip của cửa tiệm chúng tôi, sau này ngài quay lại trong tiệm chúng tôi mua sắm, chỉ cần đưa ra tấm thẻ này, sẽ được hưởng mức giảm giá ưu đãi 20%!”
Nhân viên thu ngân dùng hai tay đưa lại cho Đường Linh tấm thẻ ngân hàng Vvip Hoa Đà cùng một tấm card màu đen tráng bóng với dáng vẻ cung kính, nhân viên thu ngân nhìn và âm thầm suy đoán thân phận Đường Linh!
Cô vốn tưởng rằng cô gái nhỏ này chỉ đi theo sau người giàu có, còn nhỏ tuổi đã câu được đại gia, lại không ngờ người trả tiền lại chính là cô!
Thực sự không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được!
Người nhân viên lúc trước ghét bỏ Đường Linh đã sớm thất thần đứng bên kia, suy nghĩ không thoát ra được, hai mươi mấy vạn, cứ thoải mái như vậy mà mua?
Đơn hàng đó được trích bao nhiêu phần trăm a! Mà huê hồng đó vốn là của cô mà! Sao nháy mắt một cái liền thuộc về người mới!
Còn nữa, cô gái kia không phải là bị người ta bao nuôi sao? Tại sao cô ta lại là người trả tiền?
Mấy nhân viên bán hàng khác tụ tập lại một chỗ, trên khuôn mặt đều lộ vẻ ghen tỵ với nhân viên mới, huê hồng phải được mấy ngàn đó! Nhưng khi nhìn đến vẻ mặt xanh mét của người nào đó thì lại thấy hả hê trong lòng!
Lúc đi qua người nhân viên bán hàng ban đầu, vẻ mặt Lôi Tử xem thường, lạnh lùng phán ra hai chữ, “Ngu ngốc!”
Đang lúc mọi người còn đang biểu lộ đủ mọi ánh nhìn, Đường Linh cùng Lôi Tử đã rời khỏi cửa hàng, buổi tối phải đi tham gia tiệc rượu do tộc trưởng tổ chức, đến muộn không phải là thói quen tốt!