Đỗ Lôi Ti tối sầm mặt, bất mãn nói “Tôi là loại phụ nữ thế nào? Tôi là loại phụ nữ đó thì sao, anh tưởng tôi sẽ thích loại người như anh sao, xem như anh đưa hết toàn bộ tài sản cho tôi thì tôi cũng sẽ không thích anh!”
Vừa nòi xong, Đỗ Lôi Ti phát hiện ra mình lại nhanh miệng nói bậy, nhìn sắc mặt tổng thống tối sầm, xong rồi, cái tính này của cô vẫn không thể nào thay đổi.
“Tổng thống, tính tôi nói mà không suy nghĩ, anh đừng tức giận, nếu không còn chuyện gì thì tôi đi trước, những lời anh nói tôi sẽ ghi nhớ trong lòng!” Nói xong, chạy nhanh ra ngoài.
Mẹ kiếp, mặt tổng thống đen thui như cục than, nếu còn ở lại đó không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Lúc cô đóng cửa, chợt đυ.ng phải cái gì hét lớn “A......Gì vậy? Làm tôi giật mình!” Nói xong, xoa xoa trái tim bé nhỏ của mình.
Bùi Mộng Na che miệng cô, dùng ngón trỏ che miệng “Nhỏ giọng một chút!”
Đỗ Lôi Ti gật đầu “Cô chủ, cô muốn hù chết người à?”
Bùi Mộng Na nhanh tay kéo cô về phòng mình.
Bùi Tuấn Vũ ở trong phòng làm việc nghe thấy bên ngoài có tiếng nói, không cần đứng dậy cũng biết là em gái nghịch ngợm của mình.
Bùi Mộng Na kéo Đỗ Lôi Ti đi vào phòng mình, ngồi trên giường lớn, tò mò hỏi “Lôi Ti, anh tôi tìm cô làm gì?”
Đỗ Lôi Ti nghĩ lại những lời tổn thương mà tổn thống nói, trong lòng không biết là cảm giác gì.
Vừa rồi cô cố tỏ ra kiên cường trước mặt tổng thống để cho anh nhìn thấy rõ bản thân cô thế nào, chỉ là câu cuối cùng mà anh nói thật sự chạm vào lòng tự ái của cô.
“Lôi Ti?” Bùi Mộng Na giơ tay quơ quơ trước mặt cô.
Đỗ Lôi Ti phục hồi tinh thần, nhìn cô nói “Không có, không có gì!”
“Lôi Ti, vẻ mặt cô bây giờ không lừa được tôi đâu!” Bùi Mộng Na nói.
“Cô chủ, bây giờ tôi thật sự không biết mình là loại người thế nào, tại sao mọi người đều không thích tôi? Bây giờ ngay cả cậu chủ......”
Bùi Mộng Na nhìn khuôn mặt bi thương của cô an ủi “Lôi Ti, chuyện tiểu Vũ cô không cần lo lắng, tôi sẽ nói với tiểu Vũ, những người giúp việc kia là ghen tỵ với cô.......cô đừng để trong lòng.”
“Được rồi, Lôi Ti bây giờ cô đừng nghĩ gì, đúng rồi, cô và anh tôi ở trong phòng thương lượng chuyện gì, lúc ở phòng khách tôi nhìn thấy anh kéo cô vào phòng làm việc!” Bùi Mộng Na lộ ra tính tò mò.
“Cô chủ, tôi cảm thấy không thể nói, cái này.......” Đỗ Lôi Ti khó xử.
Bùi Mộng Na giả bộ tức giận “Lôi Ti, xem ra cô thật sự không xem tôi là bạn, tôi thật đau lòng!”
Đỗ Lôi Ti nhìn thấy vẻ mặt đau lòng của cô vội vàng nói “Cô chủ, đừng tức giận, chỉ là chuyện này rất khó nói.”
Bùi Mộng Na thấy cô lo lắng liền bật cười “Lôi Ti, tôi lừa cô thôi, cô là bạn tôi, sao tôi có thể giận cô chứ, cô nói đi, tôi sẽ giúp cô nghĩ cách.”
Đỗ Lôi Ti than thở “Tại sao khi sinh ra toi lại có thân phận như vậy chứ?”
“Tại sao lại nói như vậy?” Bùi Mộng Na không hiểu.
“Tôi nghĩ nếu có một người có thân phận giống cô, có phải tổng thống sẽ không đưa ra yêu cầu vô lễ như vậy?” Đỗ Lôi Ti bi thương nói.
“Lôi Ti, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao cô lại như vậy? Rõ ràng cô không phải là người như vậy?”
“Tôi cũng không muốn như vậy nhưng có một số việc thật sự......” Đỗ Lôi Ti nói xong hai mắt đỏ hoe.
Bùi Mộng na ôm cô vào ngực, nhẹ nhàng an ủi “Lôi Ti, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nếu cô xem tôi là bạn thì có thể nói tôi nghe, có lẽ tôi có thể giúp cô!”
Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói “Tổng thống vừa gọi tôi vào phòng làm việc để ký một hợp đồng!”
“Hợp đồng gì? Tại sao?”
Cô cố gắng không rơi nước mắt, hít mũi “Cô chủ, khẳng định cô sẽ không biết đó là loại hợp đồng gì!”
Bùi Mộng Na gấp gáp hỏi “Rốt cuộc là hợp đồng gì? Nói nhanh xem nào!”
“Cô chủ, tôi chỉ có thể nói đến đây, những thứ khác tôi đã đồng ý với tổng thống không thể nói ra!”
“Cô ngốc sao? Cô nói với tôi, tôi không nói với ai, hơn nữa anh ấy là anh trai tôi.” Bùi Mộng Na im lặng dùng ngón tay ấn vào trán cô.
Đỗ Lôi Ti thấy cô chủ lo lắng cho mình, dù sao việc cũng đã đến nước này, bất lực mở miệng nói.
“Hợp đồng hôn nhân!”
“Cái gì? Cô nói lại xem?” Bùi Mộng Na hoảng sợ.
Đỗ Lôi Ti vội vàng che miệng cô lại “Cô chủ, nhỏ giọng một chút, nếu để người khác nghe thấy tôi sẽ rất thảm.”
Bùi Mộng Na theo bản năng gật đầu “Lôi Ti, yaij sao lại phải ký hợp đồng?”
“Tôi không biết, tổng thống là anh cô, cô phải biết anh ta suy nghĩ gì chứ?”
Bùi Mộng Na tiếp tục hỏi “Trên hopej đồng viết gì, tại sao cô lại đau lòng như vậy?”
Đỗ Lôi Ti cúi đầu, nước mắt khẽ rơi “Chỉ là kết hôn giả, tôi không được yêu anh, anh cũng sẽ không yêu loại phụ nữ như tôi.”
Cô nhẹ nhàng lau nước mắt của mình tiếp tục nói “Giống như tôi mới nói, nếu là người có thân phận giống cô, tôi nghĩ tổng thống sẽ không nói những lời làm tổn thương như vậy.”
Bùi Mộng Na tức giận “Không biết anh tôi nghĩ gì, Lôi Ti, cô đừng để trong lòng, tôi sẽ giúp cô!”
“cảm ơn cô chủ!” Đỗ Lôi Ti nhìn cô nói.
“Lôi Ti, tôi nghĩ ra cách này......” Bùi Mộng Na cười nói.