Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn

Chương 13: Lời nói kỳ quái

Kỳ thi cuối tháng cuối cùng cũng tới. Đối với những học sinh lớp khác mà nói, đây là một cơ hội để được vào lớp tốt hơn thậm chí là lớp A, còn đối với những người lớp A, cuộc thi tháng này không tầm thường chút nào.

Bởi vì, dường như tất cả mọi người đều đang mong đợi, sau cuộc thi này người đó sẽ rời khỏi lớp A!

Không khí trong trường bỗng chốc trở nên ngưng trọng, cuộc thi tháng không phải chỉ là cạnh tranh giữa các học sinh lớp 12, mà là tất cả các lớp trong trường. Bởi vì có quy tắc xếp lớp, nên không khí trong trường rất căng thẳng, cạnh tranh cũng rất kịch kiệt. Dù sao, cấp bậc lớp cao, không chỉ đại diện cho thành tích tốt, có tư cách để khoe khoang, còn có thể được học trong một môi trường tốt hơn và được nhận phần thưởng cao hơn, quan trọng nhất chính là, cấp bậc càng cao, càng chứng tỏ mình cách thần tượng gần hơn.

Dù sao, nam sinh nữ sinh lớp A cho dù là gia thế hay thành tích, đều là thượng đẳng trong thượng đẳng, đây là điều được toàn trường công nhận.

Dưới tác động thúc đẩy của những yếu tố này, học sinh toàn trường đều lao vào điên cuồng học tập. Không chỉ riêng học sinh, ngay cả giáo viên cũng thế. Đặc biệt là chủ nhiệm các lớp, cho dù bình thường luôn lười biếng không có năng lực, lúc này cũng phải tỏ ra vô cùng nghiêm khắc, siêng năng. Dù sao, chỉ cần học sinh lớp mình có thể tăng lên thứ hạng cao hơn, không chỉ có bản thân học sinh được nhận đãi ngộ tốt, giáo viên bọn họ cũng có thể nhận được rất nhiều tiền thưởng.

Trước kia, cho dù là trong giờ học, trên các hành lang và trong rừng cây nhỏ vẫn có rất nhiều bóng dáng đùa giỡn, nhưng bắt đầu từ tuần lễ trước, những địa phương vốn vô cùng náo nhiệt đó bỗng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Lâu thật lâu, mới có một bóng người vội vã đi qua.

Lãnh Tâm Nhiên lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng trong trường hợp này, vẫn đi theo cuộc sống lúc trước. Đi học ngủ, tan học thì đi làm, buổi trưa thì thường lên sân thượng ngủ một chút. Sau lần cứu được vương lớp F trên đó, cô cũng nhiều lần gặp được anh ta trên sân thượng. Người kia cũng rất kỳ quái, cái gì cũng không nói, cũng không hỏi cô là ai, hễ cứ gặp mặt thì đưa cho cô một hộp sữa chua, sau đó liền đi đến một góc ngủ. Trừ lúc đưa sữa chua, dường như bọn họ không có bất kỳ liên hệ nào.

Buổi trưa trước khi thi một ngày, Lãnh Tâm Nhiên vẫn lên sân thượng ngủ như cũ. Dung Thiếu Tuyệt tới, thấy cô liền đưa cho cô một hộp sữa chua, nhưng không giống ngày thường ở chỗ, anh ta không bỏ đi mà ngồi xuống bên cạnh Lãnh Tâm Nhiên, khuôn mặt tuấn lãng mang theo một tia phức tạp: "Ngày mai có cuộc thi, cậu không chuẩn bị gì sao?"

Lãnh Tâm Nhiên cắn ống hút, hai mắt mở thật to nhìn thần sắc có chút không được tự nhiên của Dung Thiếu Tuyệt, lần đầu tiên mở miệng: "Không phải cậu cũng thế sao?"

Nghe được cô nói như vậy, Dung Thiếu Tuyệt cười khổ một tiếng: "Tôi ở lớp F, dù có thi tốt hay không cũng vẫn ở lại lớp đó, không sao. Cả trường học, trừ lớp chún tôi, tất cả mọi người đều đang cố gắng. Tuy nhiên, trong lớp chúng tôi cũng có mấy người không chịu bỏ cuộc, bọn họ không biết, như vậy cũng không............ "

Giống như là đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Dung Thiếu Tuyệt đang nói đến điểm mấu chốt liền dừng lại, liếc nhìn Lãnh Tâm Nhiên một cái theo bản năng, lúc phát hiện trên mặt cô không có bất kỳ ánh mắt khi dễ nào thì trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm, dường như thoải mái ngay lập tức. Anh cũng cảm thấy kỳ quái, mình luôn tích chữ như vàng, sao đột nhiên lại nói nhiều như vậy với một nữ sinh không tính là quen chứ?

Lãnh Tâm Nhiên đã sớm biết nam sinh cao ráo đẹp trai trước mắt chính là vương lớp F, trước kia chỉ muốn cho anh ta thiếu mình một cái nhân tình để sau này qua bên kia sẽ dễ dàng một chút. Nhưng bây giờ, có lẽ do việc hắn đưa sữa chua mỗi ngày đã có tác dụng, thiện cảm đối với người này càng ngày càng nhiều, thậm chí, dường như còn có chút tò mò.

"Không cái gì?"

Nuốt sữa chua trong miệng xuống, Lãnh Tâm Nhiên hỏi đến chuyện vừa rồi Dung Thiếu Tuyệt không cẩn thận để lộ ra.

"Không có gì."

Dung Thiếu Tuyệt trầm mặc một hồi, cuối cùng lý trí vẫn thắng xúc động, cảm thấy không nên nói ra những bí mật kia, cho nên liền lựa chọn giấu giếm.

Lãnh Tâm Nhiên cũng không nói gì nhiều, chẳng qua là nhìn anh một cái rồi tiếp tục uống sữa chua.

Cô ở bên này trầm mặc, bên kia Dung Thiếu Tuyệt lại bắt đầu rối rắm. Anh cho là cô sẽ tiếp tục hỏi, lại không nghĩ rằng mình chỉ từ chối một lần cô lại bỏ. Không hiểu rõ tâm tư hiện tại của mình là thế nào, Dung Thiếu Tuyệt chân thành nói: "Cậu khẳng định không phải là học sinh lớp F, vậy thành tích của cậu nhất định không tệ, vậy nên, cậu nên chuẩn bị thật tốt cho kỳ thi đi. Tuyệt đối không nên đến lớp F của chúng tôi, cái lớp này, nhất định ngoài dự liệu của cậu, không giống như trong tưởng tượng của cậu và lời miêu tả của những người khác đâu."

Bỏ lại một đoạn có chút khó hiểu, Dung Thiếu Tuyệt liền đứng lên rời khỏi sân thượng. Hôm nay anh nói thật sự quá nhiều, cô gái trầm mặc đánh nhau rất giỏi đó, quá thần bí, cả người đều là bí mật, nhưng lại không có cảm giác uy hϊếp. Mặc dù bộ dáng và thái độ của cô đều lạnh nhạt, nhưng mà, cảm giác khi ở bên cô, lại tốt ngoài dự kiến.

Đợi cho đến khi bóng dáng của Dung Thiếu Tuyệt biến mất, Lãnh Tâm Nhiên nặng nề hút vài ngụm sữa chua, sau đó tiện tay ném hộp rỗng về phía sau, bay theo một đường cong duyên dáng, hoàn mỹ rơi vào thùng rác cách lưng Lãnh Tâm Nhiên không xa.

Xem ra, lớp F, cũng không đơn giản như thế.

Lớp học đó, giống như cất giấu một bí mật rất lớn!

Con ngươi sâu thẳm lóe lên, dường như suy nghĩ của cô lúc này vô cùng hỗn loạn.