Thôi Miên Sư Đích Tính Phúc Sinh Hoạt

Chương 20

“Lúc này, Tiện Lâm hẳn là đang làm việc trong quán bar đi.” Vương Kiến Quốc ngẩng đầu nhìn đồng hồ, nói.

“Dẫn ta đi xem.”

Vương Tiện Lâm là một bartender kỹ năng điêu luyện, bộ dạng anh tuấn, dáng người thon gầy, được khách nữ trong quán bar cùng một ít khách nam yêu thích.

Mặt y thường thường diện vô biểu tình, thời điểm nhìn chăm chú vào bình lắc cao thấp tung bay lại đặc biệt mê người. Tuy rằng làm ở một quán bar phong cách mỹ lệ, y phục y luôn tỉ mỉ chỉnh chu áo sơ mi cài đến tận cổ, bên ngoài là áo may ô đen.

Hiện tại là buổi chiều, trong quán bar rất ít người.

Vương Kiến Quốc đưa Lý Vân Thiên vào, Lý Vân Thiên lập tức thấy được mỹ nam đứng ở quầy bar, biểu tình lạnh lùng thản nhiên, làm người ta có cảm giác cấm dục.

Y đặt ly đế cao ra, một dòng rượu thanh khiết chảy ra từ bình lắc, dưới ánh đèn chiết xạ quang mang diễm lệ.

“Ba, sao ngươi lại tới đây?” Vương Tiện Lâm thấy Vương Kiến Quốc, ngoài ý muốn nói.

Lý Vân Thiên lập tức phát động thôi miên Vương Tiện Lâm.

“Chúng ta rất quen thuộc, để chúng ta nói chuyện riêng với nhau đi.”

Xét thấy đây không phải nơi riêng tư, Lý Vân Thiên phải đưa y tới phòng riêng trước.

Có Vương Kiến Quốc che dấu và chỉ dẫn, Lý Vân Thiên kéo tay Vương Tiện Lâm, mang y tới phòng nghỉ của Vương Tiện Lâm.

“Phiền đại thúc gác ở bên ngoài, có nhân tới hãy cản lại a.” Lý Vân Thiên phân phó kiện mỹ giáo luyện bắp thịt rắn chắc. Hắn đồng thời đánh giá phòng nghỉ của Vương Tiện Lâm, trong này bày không ít rượu, gia vị rượu, cùng các loại ly chưa mở.

Chốt cửa xong, Lý Vân Thiên đánh giá bartender ánh mắt dại ra.

“Ta là Lý Vân Thiên, là khách quen trong quán bar của ngươi.” Lý Vân Thiên bắt đầu đặt vai diễn cho bartender.

“Hôm nay ta bắt đầu thuê phòng ở nhà ngươi, chức trách của chủ nhà chính là dùng hết mọi thủ đoạn, bao gồm cả thân thể để cho khách trọ cảm thấy vừa lòng.”

“Hết thảy chỉ lệnh của ta ngươi đều không cảm thấy bất mãn kháng cự, ngươi sẽ tiếp thu còn nghe theo. Thân thể của ngươi bị ta đυ.ng tới sẽ mẫn cảm thập bội, nhưng mà tuy rằng trong lòng ngươi không bài xích mệnh lệnh của ta, ngươi vẫn bảo trì thẹn tâm bình thường.”

Nhìn bartender làn da trắng nõn tiếp nhận thiết lập rồi, Lý Vân Thiên để y tỉnh lại.

“A, thì ra Lý tiên sinh muốn thuê phòng nhà ta a.” Vương Tiện Lâm tỉnh lại nói với Lý Vân Thiên.

“Đúng vậy, có điều bởi vì không biết chủ nhà có thể khiến ta vừa lòng hay không, cho nên ta tới đây xem ngươi.”

Vương Tiện Lâm bình thường lạnh nhạt lại gợi lên mỉm cười, “Như vậy, Lý tiên sinh hiện tại xem, vừa lòng sao?”

“Nhìn qua thì không tồi, có điều ngươi cũng biết, chủ nhà cũng giống như rượu, không nhấm nháp một chút ai cũng không biết dưới bề ngoài xinh đẹp rốt cuộc là hương vị gì.”

“Nói cũng đúng.”

“Cho nên, để ta kiểm tra một chút đi, xem thân thể ngươi có thích hợp để ta ‘ở lại’ hay không.” Lý Vân Thiên tà ác nói.

“Ta nên làm như thế nào đây?” Vương Tiện Lâm có chút mê mang.

“Kiểm tra số liệu thân thể a, xem năng lực của ngươi thế nào, nếu thông qua các điều mục ta yêu cầu về thân thể ngươi, nhà của ngươi có thể thuê.”

“Thì ra là thế.” Vương Tiện Lâm bừng tỉnh đại ngộ.

“Cởϊ qυầи áo của ngươi đi, tất cả quần áo không cần lưu lại.”

Lý Vân Thiên tìm giấy, bút, lấy ra đạo cụ chuẩn bị trước khi tới đây.

“Đầu tiên là ngực… ngực Tiểu Lâm hơi nhỏ a, nếu so với ba ba, đệ đệ ngươi.” Lý Vân Thiên vừa cuộn thước dây, vừa nói.

Vương Tiện Lâm áy náy nói: “Bởi vì gia phụ là kiện mỹ giáo luyện mà đệ đệ ở trong đội bóng rổ của trường đại học, cơ ngực bọn họ phát triển hơn ta.”

Dáng người Vương Tiện Lâm thuộc về tiêm gầy, vóc dáng cao gầy, có vẻ mọi nơi trên thân thể đều thực tinh tế, không sai biệt lắm với tổng giám đốc Tư Đồ Trường Phong.

“Thắt lưng lại thật nhỏ, không biết độ mềm dẻo thế nào.”

Lý Vân Thiên ghi chép số liệu lên giấy, rồi tiếp tục để hé miệng Vương Tiện Lâm.

“Còn có răng, có trắng noãn, chỉnh tề không, đầu lưỡi linh hoạt hay không, đó đều là số liệu quan trọng của chủ nhà a!”

Bị kiểm tra khoang miệng như súc vật sắp bị bán làm cho Vương Tiện Lâm cảm thấy một trận nhục nhã, y rũ mi, sắc mặt hơi hơi phiếm hồng.

Lý Vân Thiên vói ngón tay vào trong miệng y, quấy rối.

Bởi vì Vương Tiện Lâm vẫn thuận theo mở lớn miệng, nước bọt đều theo khóe miệng chảy ra ngoài.

“Tạm thời còn có thể.” Lý Vân Thiên bắt bẻ nói. Hắn rút ngón tay ra, lau nước bọt trên tay lên mặt Vương Tiện Lâm, lại ghi chép:

Răng: Trắng noãn, chỉnh tề; đầu lưỡi: đỏ tươi, mềm mại; khoang miệng: lớn; có thích hợp khẩu giao hay không: Chờ kiểm định.

Sau đó Lý Vân Thiên lại ghi chép số đo bả vai, chân Vương Tiện Lâm, rồi ngồi xuống giường.

“Lý tiên sinh?” Vương Tiện Lâm hỏi.

“Ân… Hạng mục tiếp theo là ghi chép chiều dài của ngươi trước và sau khi cương, số liệu trước khi cương đã ghi xong, giờ tự ngươi làm ra chiều dài lúc sau đi.” Lý Vân Thiên nói.

“Vâng…” Vương Tiện Lâm cắn môi, trước mặt “khách quen ” tự an ủi, khiến y cảm thấy thập phần nhục nhã, tim đập gia tốc. Dù sao y trời sinh liền tương đối lạnh nhạt, ngay cả số lần tự an ủi cũng rất ít, huống chi biểu diễn trước mặt người khác?

Tay y run rẩy, sờ tới phía trước của mình.

“Đứng như vậy hẳn là không tiện đi?” Lý Vân Thiên hiền lành nói, “Ngươi có thể ngồi lên ghế, hai đùi khoát lên tay vịn, như vậy sẽ thoải mái hơn nhiều.”

Vương Tiện Lâm yên lặng nghe theo.

Y cũng không phải người nói nhiều, nếu dùng từ nào đó để hình dung, chính là băng sơn cấm dục hệ, Lý Vân Thiên có phân phó gì, cũng chỉ có thể nhìn y trầm mặc phục tùng. Tuy rằng trên mặt cũng không dám lộ ra biểu tình mất hứng, tựa như nam sinh xụ mặt, Lý Vân Thiên vẫn có thể từ khóe miệng y hạ xuống theo thói quen nhìn ra sắc mặt y bình thường lạnh như băng.

Hai đùi đều khoát lên tay vịn ghế dựa, hậu huyệt Vương Tiện Lâm đều bại lộ trước mắt Lý Vân Thiên, phân thân bán ngạnh cũng chậm chậm đứng lên. Vương Tiện Lâm kìm nén rêи ɾỉ, nhưng tiếng hít thở ngày càng thô không thể gạt được lỗ tai Lý Vân Thiên.

“Trước khi bắn báo ta biết, ta cần ghi lại kích cỡ dài nhất của ngươi.” Lý Vân Thiên phục sức chỉnh tề ngồi trên giường, sắc mặt bình tĩnh nhìn Vương Tiện Lâm da^ʍ mĩ biểu diễn.

Loại tương phản này khiến Vương Tiện Lâm lại cảm thấy nhục nhã. Người xem càng bình tĩnh, lại càng nổi bật ra sự dâʍ đãиɠ của y.

Y lần đầu tiên phát ra rêи ɾỉ.

“Thích như vậy sao?” Lý Vân Thiên hỏi, “Nếu chỉ là tự mình đυ.ng chạm phía trước của mình đã nhộn nhạo như vậy, vậy khi ta tự mình kiểm tra, ngươi chẳng phải sẽ khoái hoạt đến ngất xỉu đi?”

Mặt Vương Tiện Lâm càng phát hồng.

“Ta… sắp đến…”

Lý Vân Thiên ném thước dây tới bên cạnh Vương Tiện Lâm, “Tự nhặt lên đo đi.”

Vương Tiện Lâm chân đều nhuyễn run rẩy nhặt thước đo từ dưới đất lên, đo chiều dài phân thân của mình.

“18 cm.”

“Không tồi, tuy rằng ngươi về sau không dùng đến nơi này, nhưng thô dài một chút, ta đùa bỡn mới thích, không phải sao?” Lý Vân Thiên cười nói.

“Hạng mục kiểm tra kế tiếp, đo độ sâu PI ‘YAN của ngươi.”