Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt)

Chương 225: Công khai nhận tội

Sáng hôm sau, phòng họp báo Tập đoàn Vạn Thịnh Đạt

Từ tinh mơ, cánh phóng viên đã kéo tới đây ken đặc cả căn phòng rộng tới 300m2. Tin tức Tổng Giám đốc Vạn Thịnh Đạt trực tiếp trả lời báo chí về những vụ lùm xùm gần đây quả là có sức hút lớn với nhiều giới trong xã hội, ai cũng thắc mắc nhân vật tai to mặt lớn này sẽ giải thích như thế nào trước những bằng chứng rõ ràng được tung lên mạng.

Tất nhiên sẽ không ai tin tưởng Vũ Thế Thành sẽ thừa nhận tội trạng của mình, dù sao thì với quan hệ của ông ta rất có thể lật ngược ván cờ và ém đi vụ này như nhiều rắc rối tranh chấp đất đai trước đó của cá nhân ông ta và tập đoàn Vạn Thịnh Đạt.

Phòng họp báo bây giờ rất ồn ào, ai nấy đều đang thảo luận với đồng nghiệp hoặc tích cực kiểm tra lại dụng cụ tác nghiệp. Trong này cũng không chỉ có phóng viên trong Nam mà từ ba miền đều có những đoàn công tác đột xuất bay vào Sài Thành ngay trong đêm để kịp đưa tin về vụ việc đang gây sự chú ý của dư luận này.

Đúng 8 rưỡi, cánh cửa ra vào hậu trường cuối cùng cũng được mở ra. Theo đó một người đàn ông mà ai ở đây cũng có thể nhận ra là ai cùng vài người phụ tá của ông ta đồng loạt đi ra. Không khí căn phòng vốn đang nhộn nhạo bỗng nhiên dần trở nên tĩnh lặng.

Vũ Thế Thành khẽ liếc nhìn lực lượng phóng viên đông đảo trong lòng không khỏi khổ sở. Vạn Thịnh Đạt trước kia đã từng tổ chức họp báo nhiều lần nhưng chưa lần nào lại có thể dẫn động số lượng phóng viên lớn như vậy. Thậm chí ngay cả sự kiện khởi công khu phức hợp lớn nhất Sài Thành cũng không có đến một nửa số này đó là còn chưa nói tới việc Vạn Thịnh Đạt còn phải chi nhiều tiền để mời bọn họ tới.

Sự đời đúng là đôi khi biến chuyển thật khó mà nói trước, có đến trong mơ, Vũ Thế Thành cũng không nghĩ có ngày mình phải tới đây trong bộ dáng của một kẻ tội để nhận lỗi và cầu xin tha thứ.

Nói Vũ Thế Thành có cảm thấy khuất nhục không thì đương nhiên là có. Ai mà không cảm thấy như thế khi vốn đang được người người kính sợ và nể trọng lại rơi vào hoàn cảnh bi đát này. Có điều khuất nhục thì khuất nhục, ông ta có thể không làm sao?

Chuyện đùa, ông ta đã vô tình xách động cơn giận của một trong những người có thế lực nhất nước mà còn có ý nghĩ phản kháng thì đúng là ngại mình sống quá lâu rồi.

Trung thực mà nói, không phải Vũ Thế Thành không có tý lực để kình lại Lý Đông có điều ông ta hiểu việc đó chẳng khác nào châu chấu đá xe tự rước lấy tai họa vào người. Do vậy thay vì cậy mạnh thì hạ chút mặt mũi vẫn là kế sách hợp lý nhất nên làm.

Đi tới trước chiếc bàn đã được chuẩn bị sẵn, chỉnh lại micro để thuận tiện phát biểu, Vũ Thế Thành đợi cho mọi người đã hoàn toàn im lặng mới bắt đầu mở lời:

- Xin chào các vị, lời đầu tiên cho tôi được gửi lời cảm ơn các vị đã dành thời gian để quan tâm tới buổi họp báo của Vạn Thịnh Đạt ngày hôm nay. Tiếp theo tôi cũng không muốn làm mất nhiều thời gian của các vị nên xin được đi vào hai nội dung chính của buổi họp. Việc thứ nhất là có liên quan đến vụ việc báo chí đưa tin Vạn Thịnh Đạt âm mưu chiếm đất của nhà nước, tôi có thể khẳng định hiện tại Vạn Thịnh Đạt chưa cầm tới một m2 đất nào của May Đồng khởi do vậy việc này cần chờ kết luận của các cơ quan chức năng. Nếu chúng tôi đúng là có tội thì sẽ sẵn sàng chịu sự phán xét trước pháp luật.

Hơi dừng lại một chút, Vũ Thế Thành tiếp tục cất lời:

- Việc thứ hai là những lùm xùm với ca sĩ Ninh Lan Phương. Thưa các vị, bằng buổi họp báo này tôi muốn nhờ các vị truyền tải lời xin lỗi công khai của tôi tới Ninh Lan Phương cũng như các khán giả của cô ấy. Vũ Thế Thành tôi đã vì sự ích kỷ và bản ngã thấp hèn của mình mà khiến cô ấy rơi vào những rắc rối không đáng có. Trong chuyện này, tôi biết thiệt hại và tổn thương về vật chất và tinh thần đối với ca sĩ Ninh Lan Phương là vô cùng to lớn do vậy ngoài lời xin lỗi này tôi muốn dùng 20 triệu USD để đền bù cho cô ấy và Wepro. Trong trường hợp ca sĩ Lan Phương không đồng ý với điều kiện này, tôi sẽ tiếp tục thực hiện các yêu cầu khác của cô ấy cho tới chừng nào cô ấy hài lòng.

Nói xong, trước ánh mắt kinh ngạc và những cái miệng đang há to hết cỡ của cánh phóng viên, Vũ Thế Thành đứng lên cúi gập người ba lần miệng liên tục hô một câu “Lan Phương, tôi chân thành xin lỗi! Mong cô tha thứ!”

Vũ Thế Thành làm xong hành động này, cả căn phòng tĩnh lặng như tờ, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi. Phóng viên ảnh vừa rồi thậm chí vì quá ngỡ ngàng mà còn quên cả chụp, may cho bọn họ là còn có máy quay được bố trí sẵn nếu không khi trở về không biết lấy tin ảnh đâu mà đăng bài đây.

Mất khoảng một lúc, cánh phóng viên khi này mới kịp hiểu ra là chuyện gì theo đó bọn họ ào ào xông lên đặt câu hỏi với Vũ Thế Thành:

- Anh Vũ Thế Thành, nói như vậy là anh đã chính thức thừa nhận tin tức trước đó?

- Anh Vũ Thế Thành, tại sao anh lại sẵn sàng nhận sai lầm về mình như vậy? Phải chăng anh là bị ép buộc?

- Anh Vũ Thế Thành, 20 triệu USD là thật hay giả? Nếu ca sĩ Lan Phương đồng ý thì cam kết này khi nào sẽ được thực hiện?

- Anh Vũ Thế Thành,…

Câu hỏi dồn dập mà tới, Vũ Thế Thành phải khá vất vả để trả lời, phòng họp báo lúc này đã loạn thành một bầy. Ai cũng tranh nhau ghi âm ghi hình lại được đầy đủ nhất có thể bởi với khứu giác nghề nghiệp nhạy của mình, các phóng viên đều nhận ra đây chắc chắn sẽ là một tin tức sốt dẻo thu hút được sự chú ý của nhiều thành phần trong xã hội.

Cứ như vậy, cuộc họp báo kéo dài cho tới 9h15 thì những gì cần nói cũng đã nói, thậm chí cả động cơ thực sự phía sau của việc cài bẫy Lan Phương Vũ Thế Thành cũng đã khai ra. Bằng một lời xin lỗi cuối cùng và dưới sự giúp sức của những người phụ tá, Vũ Thế Thành cũng đã thoát khỏi đám đông để trở ra ngoài.

Thời đại số, các hãng tin làm việc quả là vô cùng hiệu quả. Không hiểu bọn họ có trực tiếp vừa viết bài vừa truyền tải qua mạng về cho Biên tập viên ở trụ sở hay không mà chỉ khoảng chưa tới mười lăm phút sau, trên trang tin tức của bọn họ đã có bài đăng.

Mỗi toàn soạn có cách giật tít khác nhau nhưng hiển nhiên đều rất gây chú ý, lượt view và bình luận dưới mỗi bài đăng đều tăng lên nhanh chóng. Đây hứa hẹn sẽ là một tin tức được khai thác cực nhiều trong vài ngày tới.

*******************

Trung tâm Thế giới giải trí Wepro

- Mọi người, mọi người… mau mau lên VnGlobal đọc tin kìa, có tin sốc liên quan tới vụ Vũ Thế Thành và Lan Phương đó.

Tiếng một người nhân viên hành chính vang lên lanh lảnh, khác với mô hình ở nhiều nơi khác, không gian làm việc ở Wepro đều là không gian mở, mọi người từ lãnh đạo từ Giám đốc Trung tâm trở xuống đều chỉ ngăn với nhau bằng vách kính mà không có phòng khép kín do đó ai cũng có thể nghe thấy.

Bản tính con người vốn tò mò do đó một số người lập tức thoát cửa sổ màn hình chương trình đang làm việc để vào thử mạng xem rốt cục là tin tức gì…

Sau đó một lúc,

Nhân viên văn phòng của Wepro lúc này đang chia nhau đứng thành từng cụm thảo luận sôi nổi. Tại một nhóm gồm các lãnh đạo của trung tâm, mặc dù không tới mức biểu lộ ra thất thố nhưng chỉ cần nhìn vào ánh mắt cũng có thể nhận ra được là bọn họ cũng không hơn mấy nhân viên đang đứng ở gần đó là bao.

Vị quản lý và phát triển các sản phẩm âm nhạc tên Hà có vẻ là người vui mừng nhất theo đó lên tiếng:

- Anh Quang Huy, tốt quá rồi! Không ngờ là Vũ Thế Thành lại có thể thẳng thắn như vậy, sau hôm nay chắc các show ca nhạc của Lan Phương sẽ được phục hồi hoàn toàn rồi.

Vị quản lý tài chính tên Bình phụ họa:

- Lại còn 20 triệu USD nữa chứ. Thật là một con số không tưởng, có số tiền này chẳng phải Lan Phương sẽ một bước thành đại tỷ phú à? Số tiền này gấp nhiều lần hợp đồng với Unilever trước đây, trung tâm coi như cũng được đền bù một phần tổn thất từ vụ mất hợp đồng.

Vị quản lý nhân sự tên Tiến thì mỉm cười thâm thúy nói:

- Anh Bình, anh còn phải lo Lan Phương thành tỷ phú sao? Anh nghĩ rằng người phía sau ép Vũ Thế Thành phải công khai xin lỗi và bồi thường số tiền lớn như vậy lại có thể là người nghèo? Mà nếu họ đã không nghèo lại quan tâm tới cô ấy như thế thì sẽ để Lan Phương nghèo sao?

Quản lý Bình nghe xong ngại ngùng bào chữa:

- Ha ha, tại thời gian gần đây tôi phải đau đầu cân đối dòng tiền do ảnh hưởng của vụ hát nhép nên có chút loạn. Đúng thế, Lan Phương nào còn phải quan tâm tới chuyện tiền bạc kia chứ. Nhưng mà mọi người, rốt cục thân thế của cô ấy đến cỡ nào mà có thể bức Bũ Thế Thành tới vậy?

Sau câu hỏi của quản lý Bình, mọi người đều quay đầu nhìn nhau thăm dò sau đó nhận ra ai cũng giống mình thì đồng loạt nhìn về phía Quang Huy. Trong chuyện này, nếu có người có thể biết thì chỉ có thể là người này bởi cho tới giờ Quang Huy tỏ ra là bình tĩnh nhẫn, dường như là không quá sốc trước tin tức báo chí mới đăng.

Quang Huy nhận ra mọi người đều chờ câu trả lời từ mình thì cười khổ giải thích:

- Các vị, đừng nhìn tôi. Tôi cũng không biết hơn mọi người là bao đâu.

Nói xong, thấy ánh mắt nghi ngờ của mấy vị đồng nghiệp không giảm bớt Quang Huy lại phải tiếp tục khẳng định:

- Chuyện đúng là như vậy, tôi không có lý do để dấu mọi người. Quả thật tôi cũng chỉ biết có một nhân vật lợi hại đứng sau cô ấy còn rốt cục là ai thì tôi cũng chịu.

Quản lý Hà có vẻ là người dễ tính hơn cả nên nghe xong thì lên tiếng:

- Được rồi, nếu anh đã không muốn nói thì hẳn là có lý do, chúng tôi biết thế là đủ. Chà chà… hóa ra lâu nay Wepro đang có một bảo vật trong tay mà không biết bảo vệ. Không biết vị kia có thất vọng với chúng ta mà chuyển cô ấy đi trung tâm khác không?

Quản lý nhân sự Tiến lắc đầu:

- Tôi nghĩ là không cần lo đâu. Vị kia hẳn cũng hiểu khó khăn của chúng ta, biết chúng ta lực bất tòng tâm nên mới làm lớn chuyện tới mức này chủ yếu để gϊếŧ gà dọa khỉ thôi. Sau hôm nay để xem còn vị đại gia nào tính toán trên đầu các ca sĩ của Wepro được nữa.

Quản lý Tiến vừa nói vừa ưỡn ngực ra oai như thể Wepro chắc chắn nhận được sự bảo trợ để một đường thẳng tiến mà không gặp trắc trở gì rồi vậy.

Quang Huy đứng một bên thì cười xòa, dù sao cũng là đang trong giờ làm việc còn nhiều công chuyện phải giải quyết nên lập tức đề nghị:

- Được rồi! Tôi nghĩ khi các hãng biết được tin tức này sẽ lập tức khôi phục lại hợp đồng với các ca sĩ của trung tâm chúng ta thôi. Chuẩn bị vào mùa bận rộn rồi, chúng ta cần tranh thủ giải quyết các công việc tồn đọng để sẵn sàng cho giai đoạn tới. Mọi người trở về tiếp tục các công việc thôi!

- Vâng!

Mấy vị quản lý khẽ gật đầu. rồi lập tức quay sang nói lớn với đám nhân viên xung quanh trở về vị trí của mình. Không khí làm việc lúc này như được tiếp thêm một luồng gió mới bởi trung tâm trở lại quỹ đạo hoạt động có nghĩa là tương lai của mỗi người đều sẽ được thêm một phần bảo đảm.

Tin tức mới được báo chí đăng tải là một tin rất tốt với Wepro có điều không phải ai thuộc trung tâm cũng cảm thấy vui vẻ bởi ít nhất còn có một người rất không muốn nghe thấy điều đó. Người này đương nhiên là Trần Trang.

Tối qua Hùng đã úp mở nói cho Trần Trang biết Vũ Thế Thành đang phải đối mặt với một đối thủ mà ông ta không hề có lực phản kháng. Người này có thế lực mạnh mẽ đến mức chỉ cần lật tay đã khiến cho Vũ gia đến thở cũng không dám thở mạnh, ép cho Vũ Thế Thành đứng ngồi không yên.

Trần Trang nghe xong tin tức này thì cũng cảm thấy nửa tin nửa ngờ bởi một người như vậy sao lại có liên quan tới Lan Phương. Sinh hoạt cùng trung tâm lâu ngày, Trần Trang biết Lan Phương cơ bản xuất thân không có có gì quá mạnh mẽ, cung cách giao tiếp, ăn mặc… cũng không phải biểu hiện của tầng lớp quý tộc hoặc sinh trưởng trong gia đình có điều kiện, do vậy người kia không có lý nào là người quá thân cận của nàng được. Vậy thì nàng ta quen biết ai được đây?

Nỗi nghi hoặc này đeo bám Trần Trang suốt từ đêm qua đến tận sáng nay khiến cô ta không ngủ nổi. Mãi cho tới tận khi đọc được tin tức Vũ Thế Thành công khai lên mạng xin lỗi và bồi thường Lan Phương thì chút hi vọng cuối cùng trong lòng Trần Trang sụp đổ.

Một người đàn ông mà cô ta từng xem như là trời, là biểu hiện cho sức mạnh tuyệt đối, là người có thể lật tay làm gió, trở tay làm mưa lại bị đánh bại dễ dàng, phải hạ mình chịu thua mong cầu sự tha thứ từ người khác thì Trần Trang nàng là cái gì mà còn đi so đo hơn thua.

Thôi thì từ bỏ đi thôi, không thể đặt Lan Phương cùng một cấp bậc với bản thân để mà ganh đua nữa. Có lẽ từ ngày mai… à không từ hôm nay, cô ta sẽ còn phải đặt Lan Phương lên đầu mà dựa dẫm nữa đây.

Nghĩ tới tình cảnh như vậy, Trần Trang khẽ cay đắng thở dài.