Một ngày này Trường sinh bí cảnh bên trong tràn ngập một cỗ bi thương chi ý, thiên không tường hòa khí tức lúc này tràn ngập một màu quang mang yêu diễm, huyết quang!
“Chuyện gì thế này? Ta như thế nào lại cảm thấy đau thương chi sắc, cái này huyết quang như thế nào lại xuất hiện...”. Một cái thanh niên thiên tài ngẩng đâu nhìn thiên không có chút cứng họng nói, hắn mi mắt vậy mà nổi lên tí ti sương mù, nếu không phải kịp thời khống chế tâm tình thì hắn khả năng cao đã rơi lệ.
“Ta cũng cảm nhận thấy, đây là dự cảm sao? Cảm giác này làm sao lại có thể xuất hiện?...”. Bên cạnh hắn cũng có một nhóm người cũng không sai biệt, cả đám ánh mắt mê ly, tâm tình bi thương nhưng lại lan tràn càng rộng, một loại tâm tình cứ như thế truyền nhiễm, bọn hắn tâm tình thế nhưng mà đều bị thiên địa huyết quang làm cho biến hóa.
“...”. Tại một chỗ hoang nguyên, nơi này đúng là nơi Thiên Quân gặp Thanh Long thủy tổ, mở đầu cho tràng huyết sát mà hắn thực hiện, lúc này hoang nguyên chấn động mạnh, đại địa tách ra một đạo quang trụ, tại trong đó có thể nhìn thấy một cái Thanh Long bóng mờ, đây cũng chính là Thanh Long thủy tổ linh hồn, hoàn chỉnh linh hồn. “Đây là... Thiên địa đồng bi?”. Thanh Long kia khẽ lẩm bẩm, ánh mắt không che dấu được kinh ngạc, cảnh tượng này hắn nhìn thấy nhưng là không ít.
“Dĩ nhiên là có thể ảnh hưởng đến Thể nội thế giới của ta quy tắc, xem ra là có Hỗn độn cảnhchuyển sinh tại trong thể nội thế giới của ta vẫn lạc...”. Khác với những tu giả kia, Thanh Long như cũng không có cảm tình gì nhiều, hắn nhưng đã chém không dưới mười vị Hỗn độn cảnh, mỗi lần đều có thể nhìn thấy huyết quang như thế này. Huyết quang lại có thể xuất hiện trong thể nội thế giới của hắn thì chỉ có một khả năng này mà thôi, chỉ có Thánh tổ cảnh dĩ nhiên chính là Hỗn độn cảnh chuyển sinh.
“Ồ? Làm sao lại có cảm giác không đúng...”. Sau đó Thanh Long thủy tổ lại cảm thấy cổ quái, cái này huyết quang nên là không sai, chỉ là loại kia tâm tình lại cho hắn cảm giác không đúng, lại nói Trường sinh bí cảnh này là thể nội thế giới của hắn, theo như tâm tình của hắn mà biến hóa, hắn nhưng không bị cảm giác bi thương kia quấy nhiễu, Trường sinh bí cảnh lại bị lây nhiễm?
Thanh Long thủy tổ hơi chút nghi hoặc nhưng cũng không để ý, những chuyện này không liên quan đến hắn, việc trước mắt của hắn nhưng là chuẩn bị thật tốt cho việc trùng sinh. Trầm ngâm một chút hắn lại đai vào trong cấm chế tiếp tục làm sự tình đang dang dở kia.
“Ù...”. “Ù...”. Trường sinh bí cảnh bên ngoài cũng không có bao nhiêu khác biệt, huyết quang trống rỗng xuất hiện, cảm giác bi thương xâm nhiễm như là dịch bệnh thẩm thấu vài tu giả ở đây, từng cái mặt mũi trấn kinh mãnh liệt.
“Chuyện gì...”. Có tu giả cấp thấp kinh hãi.
“Thiên địa đồng bi... Gần Long Vực chỉ e có cực cường đại năng ngã xuống...”. Có Thánh hiền cảnh đại năng khϊếp sợ lẩm bẩm, loại kia cực cường đại năng trong miệng hắn nhưng chỉ có Hỗn độn cảnh mà thôi.
“Làm sao có thể? Nếu là Hỗn độn cảnh đại chiến thì chấn động chắc chắn vô cùng mãnh liệt, làm sao chúng ta lại không cảm giác được, mau điều tra xem gần Long Vực có đại năng nào đánh gϊếŧ...”. Long tộc Đại năng Thánh hiền cũng lập tức kinh sợ nói.
“Đây là thiên địa đồng bi... Thật là kinh khủng tràng cảnh...”. Càng cao cấp tu giả nhìn lên thiên không càng thêm kinh hãi, người biết thì mới thấy sợ nha, có thể khiến cho thiên địa nhận đồng mà cảm thấy bi thương dĩ nhiên là có khủng bố đại năng ngã xuống, một cái Hỗn độn cảnh ngã xuống nhưng có ảnh hưởng vô cùng lớn.
“Như thế nào lại có cảm giác không đúng...”. Long Lão hai mắt cũng híp lại nghi hoặc nói. Hắn chắc chắn là có Hỗn độn cảnh đại năng ngã xuống nhưng hắn cảm thấy không giống bình thường, cảm giác bi thương này nhưng sâu sắc hơn những lần trước hắn cảm nhận nhiều lắm, ngoài ra đó là hắn cũng không có cảm nhận được xung quanh mấy chục tinh vực có Hỗn độn cảnh đại chiến, cái này nhưng có chút không đúng, sau đó ánh mắt nhìn về phía Trường sinh bí cảnh có chút cổ quái, không lẽ là trong đó?
“Ầm...”. “Ầm...”. “Ngâm...”. Long Vực không dưới năm chỗ vang lên kịch liệt rung động, ba động lực lượng khủng bố khiến cho đang ở Trướng sinh bí cảnh đám tu giả cũng phải cảm thấy kinh hãi, Long Vực vậy mà có đến năm vị Hỗn độn cảnh đại năng bị kinh động, có thể thấy huyết quang cùng tâm tình bi thương kia đáng sợ đến mức nào, sinh sinh đem một cái Hỗn độn cảnh đang bế quan gọi tỉnh không phải là bình thường đâu. Tiếp đó nhưng là một loạt mệnh lệnh hạ xuống, ai cũng không biết chỗ nào có đại năng ngã xuống, lạp tức muốn điều tra xem là chỗ nào có Hỗn độn cảnh đại năng ngã xuống, đồng thời xác định xem đó là vị nào.
Không những là Long Vực, chính là xung quanh nó mấy trăm cái tinh vực cũng lâm vào khủng hoảng vô cùng, không phải đại vực nào cũng có Hỗn độn cảnh đại năng như Long Vực, sự tình có thể nói là kinh thiên động địa, cơ hồ là không có cái nào có khả năng bình tĩnh, lần dị tượng này nhưng vô cùng khác biệt đâu.
Tại một chỗ cách xa Long Vực, đây là một đại tinh vực có chút khác biệt so với những tinh vực khác, chỗ này nhưng tồn tại vô số vẫn tinh các loại, Thái dương, Thái âm chi lực khắp nơi làn tràn, tinh thần chi lực hội tụ... Chỗ này nhưng chính là Nhật Nguyệt Tinh tam tộc chỗ thế lực!
Nguyệt tộc nơi trung tâm nhất tồn tại ba pho tượng một nam hai nữ khổng lồ vô cùng hùng vĩ. Đây cũng chính là Nguyệt tộc lịch đại từng xuất hiện qua ba vị Hỗn độn cảnh, bọn hắn chính la trụ chống của Nguyệt tộc, đứng ở chỗ này như có ý nghĩa đang quan sát toàn bộ Nguyệt tộc hoạt động, ý nghĩa vô cùng to lớn. Hỗn độn cảnh đã là tồn tại bất tử bất diệt, bọn hắn cho dù bị gϊếŧ thì đến một lúc nào đó sẽ lại trùng sinh trở về, ba bức tượng này cũng tồn tại từ rất lâu, bọn nó đều có ấn ký cùng máu huyết của ba vị Hỗn độn cảnh kia, cho dù là chân thân bị gϊếŧ chết cũng chưa một lần bị lay chuyển, thế nhưng hôm nay lại khác. Một trong ba bức tượng này, pho tượng nữ tử đứng ở giữa đột nhiên lay động kịch liệt.
“Ầm...”. “Ầm...”. Cự tượng như là đang run rẩy, đại địa chỗ này cũng theo đó rung chuyển kịch liệt, Nguyệt tộc con cháu đang triều bái bên dưới ba pho tượng cảm thấy điềm lạ thì đều kinh nghi bất định nhìn lên.
“Là Nguyệt Thần pho tượng...”. Nguyệt tộc thành viên lập tức nhận ra, ánh mắt mê ly nhìn lên, trong đó nhưng đều là sùng bái vô tận, nàng kia chính là một trong ba vị thần trong lòng bọn hắn.
“Tổ thần hiển linh, phúc trạch Nguyệt tộc ta...”. Đột nhiên không biết là cái nào đầy hưng phấn hô lên, nhất thời gây nên một trận náo loạn ở đây.
“Tổ thần phù hộ...”. Không ít Nguyệt tộc con cháu quỳ xuống cung kính hô lớn, đối với Nguyệt Thần pho tượng nhưng là kính trọng có thừa.
“Rắc...”. “Rắc...”. Thế nhưng tiếp đó từ Nguyệt Thần pho tượng lại vang lên từng tiếng rạn vỡ, từng đạo ánh mắt kinh sợ nhìn lên thì nhìn thấy nguyên bản không chút tì vết Nguyệt Thần pho tượng lại xuất hiện từng đường vết rách như là mạng nhện lan tràn. “Rắc...”. Cuối cùng vết nứt lan đến phần eo, Nguyệt Thần pho tượng cứ như thế bị đổ xuống... Nguyệt tộc con cháu từng cái ánh mắt trợn trừng kinh hãi, bọn hắn nhưng lại không có ý định tránh né, tất cả đều lâm vào kinh sợ chết lặng.
“Rầm...”. “Rầm...”. Từng khối cự thạch rơi xuống, Nguyệt tộc con cháu mới có chút ít kinh sợ tỉnh lại, tiếp đó đều là nhao nhao chạy trốn, những cự thạch kia nhưng rất đáng sợ, chỉ sợ là bình thường Đại Thánh cảnh cũng có khả năng bị cự thạch đè chết.
“Nguyệt Thần pho tượng...”. Nguyệt tộc con cháu từng cái khuôn mặt trắng xanh biến ảo không ngừng, nhìn đến chỗ phế tích kia chỉ còn lại hai tôn cự tượng, bọn hắn đáy lòng nhưng đều nổi lên cảm giác sợ hãi...
“Vù...”. “Vù...”. Nguyệt tộc nhiều chỗ vang lên tiếng xé gió, chính là Nhật tộc cùng Tinh tộc cũng có mấy chục đạo thân hình chạy đến, cả đám đều khϊếp sợ nhìn đến Nguyệt tộc trung tâm, chố đó nguyên bản ba pho tượng đứng sừng sững lúc này nhưng chỉ còn hai cái, một cái nhưng đã sụp đổ, bụi bay mù mịt có chút lờ mờ.
“Vụt!”. Đột nhiên một bóng trắng xuất hiện trên thiên không, theo kẻ này xuất hiện thì cả thiên địa như lâm vào tĩnh lặng, tường hòa khí tức lập tức tràn ngập, đến là một cái nam tử, hắn cùng cái kia nam tử pho tượng nhau nhau vô cùng, dĩ nhiên chính là Nguyệt tộc Hỗn độn cảnh, GDEfvnI Nguyệt Hoàng!
“Nguyệt Hoàng!”. Nhìn thấy người đến, bất kể là Nguyệt tộc hai Nhật tộc, Tinh tộc cường giả cũng đều cúi đầu kính cẩn hô lên, cấp thấp hơn tu giả thậm chí đều là quỳ xuống hô lên.
“...”. Nguyệt Hoàng một thân bạch y đơn bạc, quanh thân như có nhu hòa quang mang truyền ra, nhìn một chút còn nghĩ hắn chính là một cái minh nguyệt sáng chói. Hắn khuôn mặt tuấn mỹ quá phận, đương thế nữ tử nhìn về phía hắn chỉ e khó thoát ra được, bất quá lúc này hắn khuôn mặt âm trầm như nước. Nguyệt Thần chân thân cho dù bị gϊếŧ cũng không có khả năng khiến cho pho tượng này vỡ mất, đó là vì Nguyệt Thần còn không có chân chính chết đi, vỡ ra nhưng là có ý kia? Cái này hay là ý nghĩ vẩn vơ đi, Hỗn độn cảnh cơ bản là không thể bị gϊếŧ!
Hắn không có cảm nhận được có ngoại địch âm thầm xuất thủ đánh vỡ Nguyệt Thần pho tượng, nếu có kẻ làm có được thực lực như thế thì cơ bản không cần làm như thế, đơn giản đem Nguyệt tộc gϊếŧ tận là được rồi. Nguyệt Hoàng nhưng không có đoán ra được Nguyệt Thần pho tượng làm sao vỡ nát...
“Ông...”. Hư không bên cạnh Nguyệt Hoàng tách ra, một cái trung niên nam tử mạch lấy tinh thần trường bào trống không xuất hiện, hắn cau mày nhìn xuống chỗ phế tich sau đó nhìn Nguyệt Hoàng nghi hoặc. “Chuyện này là...”. Kẻ này chính là Tinh tộc một vị Hỗn độn cảnh, Tinh Đế!
“Ta không rõ! Đang bế quan thì cảm thấy bất an, đi ra thì đã thấy nơi này có rung chuyển, chạy đến đã thành dạng này...”. Nguyệt Hoàng lắc đầu khó chịu nói.
“Trước không vội kết luận cái gì. Ta tại tinh không theo dõi cơ hồ không có phát hiện địch nhân đến gần phạm vi đại tinh vực này!”. Tinh Đế hai mắt lập lòe nói. Nhật Nguyệt Tinh tam tộc chính là đồng chí tương liên, tuy rằng tộc nhân đệ tử cũng có xích mích ít nhiều nhưng đối với lợi ích của tam tộc thì chắc chắn để ý như nhau, sẽ cùng nhau đối phó ngoại địch, Nguyệt tộc xảy ra chuyện, Tinh tộc đương nhiên cũng sẽ quan tâm.
“Nguyệt Thần chuyển thế thân đi đâu?”. Nguyệt Hoàng lắc đầu, sau đó đem linh thức điên cuồng trải rộng Nguyệt tộc, sau đó cau mày nhìn phía sau một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh Nguyệt tộc hỏi.
“Hồi Nguyệt Hoàng! Nguyệt Thần đã đi Long Vực tham gia thí luyện Trường sinh bí cảnh!”. Tên kia Nguyệt tộc không dám lãnh đạm, cúi đầu cung kính nói.
“Long Vực? Trường sinh bí cảnh?”. Nguyệt Hoàng hai mắt khẽ híp lại nói. “Không lẽ Long Vực đại năng gây khó dễ cho nàng? Thậm chí đem nàng chém gϊếŧ?”.
“Long Vực sẽ không làm chuyện ngu ngốc như thế, bọn hắn không có khả năng đi trêu chọc thêm đại địch!”. Tinh Đế hai mắt cũng híp lại nhưng vẫn lắc đầu nói. Long Vực đại năng nếu biết Nguyệt Thần là Hỗn độn cảnh chuyển sinh chắc chắn sẽ không làm khó nàng, khi không gây thù mới Nhật Nguyệt Tinh tam tộc, Long Vực đại năng sẽ không ngu ngốc làm như thế.
“Còn không biết được! Ta đi trước Long Vực!”. Nguyệt Hoàng lắc đầu nói. Nói đoạn thì thân hình cũng lóe lên biến mất, dĩ nhiên muốn xem Nguyệt Thần đã có chuyện gì xảy ra. Hắn nhưng không phải là cái Hỗn độn cảnh duy nhất chạy đến Long Vực đâu.
“Ta sẽ để Tinh Hậu đi cùng!”. Tinh Đế gật đầu nói. Sau đó ánh mắt nhìn xuống phía dưới. “Cũng tản đi đi, Nguyệt Hoàng mang Nguyệt Thần quay trở về sẽ không có chuyện gì, cẩn thận tu luyện, tám năm sau đừng để bọn ta thất vọng!”. Nói xong thì cũng biến mất giữa thiên không.
“Cẩn tuân Tinh Đế ý chỉ!”. Đệ tử tam tộc bên dưới lập tức cung kính nói, sau đó nhưng cũng đều im lặng rời đi, Nguyệt tộc một số được phân công ở lại dọn dẹp chỗ này, đã Tinh Đế, Nguyệt Hoàng hiện thân thì chỗ này đã không phải bọn hắn có thể quản.
Huyết quang nhuốm thiên địa! Hoàn cảnh này nhưng liền duy trì nửa khắc đồng hồ mới tản đi, nó tản đi nhưng đó để lại chấn động vẫn không có biến mất. Nửa canh giờ không đến, Long Vực cùng mấy trăm tinh vực quanh nó triệt để sôi trào, có Hỗn độn cảnh ngã xuống nhưng đã không phải chuyện bí mật, hầu hết mọi người đều đã biết, tâm tình từ bi thương liền đã trở thành sợ hãi!
Nửa canh giờ nhưng cũng đủ thời gian cho Thiên Quân tạm thời tiêu hóa lợi ích từ việc đoạt lấy Bất diệt bản nguyên của Nguyệt Thần, hắn cảm thấy bản thân đã đạt đến một loại cực hạn, Thể nội thế giới vẫn đang tiếp tục mở rộng nhưng hắn không để ý nữa, Bản nguyên chi hải đản sinh ra Thế giới chi lực nhiều lắm, cơ bản đủ để lấp đầy Thể nội thế giới đủ mọi ngóc ngách, hắn nhưng có việc khác tiếp tục muốn làm, nuốt một cái Nguyệt Thần cho hắn chỗ tốt nhiều vô cùng, trước mắt còn có một cái Vạn Tu La không có lý do gì lại bỏ qua.
“Oanh...”. “Uỳnh...”. Vạn Tu La hóa ra vô số tiểu thú đều bị sáu tôn Hung thú chặn gϊếŧ không còn, hắn lúc này chính là chạy trời không khỏi nắng. Huyết quang hiện thì hắn biết Nguyệt Thần có khả năng đã bị Thiên Quân gϊếŧ mất, bản thân hắn nếu không có chuyển cơ thì chỉ e cũng sẽ theo gót Nguyệt Thần.
“Tiếp tục như thế này ta sẽ là cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh tiếp theo bị Vũ Thiên Quân gϊếŧ, không ổn...”. Được vô số cổ thụ che lại thân hình Vạn Tu La đáy lòng điên cuồng nghĩ đối sách, nếu chỉ có hai hay ba tôn Hung thú hư vô cảnh giai đoạn thứ tư thì hắn mới may ra có khả năng chạy mất, sáu cái nhưng đã đoạn tuyệt đường lui của hắn. Một cái tiểu thú kia có thể xem là một đạo tự nhiên đạo phân thân của hắn, chỉ cần một cái phân thân chạy được thì hắn có thể thông qua tự nhiên chi đạo mà hoán đổi thành công chạy trốn, chỉ là sáu tôn Hung thú kia không cho hắn cơ hội, mỗi lần hắn một cái phân thân sắp chạy đi liền bị gϊếŧ chết.
“Nguyệt Thần đã chết! Đến lượt Vạn Tu La ngươi rồi!”. Thiên Quân y phục phá toái còn chưa có thay ra, chân đạp thiên không lạnh lẽo nhìn về phía cổ thụ vây quanh nói. Vạn Tu La khí tức đã không có, từ đầu đến cuối cũng không có mở miệng nói chuyện nhưng Thiên Quân cùng sáu tôn Hung thú đều biết, Vạn Tu La vẫn đang ở đó, hắn còn không chạy được.
“Không cần giữ lại nữa toàn lực đánh nát chỗ đó, ta muốn xem hắn làm sao trốn!”. Thiên Quân chỉ về phía đó đối với sáu tôn Hung thú nói.
“Vâng!”. Sáu tôn Hung thú liếc nhìn Thiên Quân một chút, thấy hắn không đáng ngại liền đáp ứng, tiếp tới công kích càng thêm mạnh mẽ, những tiểu thú kia còn không có sinh ra liền đã bị đánh toái.
“Ầm...”. “Uỳnh...”. Cổ mộc tụ thành một chỗ nhưng không chịu nổi sáu tôn Hung thú công kích, dần dần biến mất, Vạn Tu La nhưng vẫn không có lên tiếng.
“Vũ Thiên Quân ngươi muốn như thế nào?”. Vạn Tu La biết chạy không được, cuối cùng mở miệng nói, âm thanh nhưng là vang vọng khắp chỗ cổ mộc này.
Tác giả: Đế Thanh