Thời gian cuối tuần trôi qua đặc biệt nhanh, còn chưa nghỉ ngơi đủ, thời gian cứ trôi qua như vậy. Hạ Trĩ không tình nguyện bị Hạ Linh gọi dậy, một tay cầm bàn chải đánh răng Hạ Linh nhét vào tay mình, híp hai mắt máy móc đánh răng. Chờ rửa mặt xong, lúc Hạ Linh giúp cậu đeo caravat Hạ Trĩ mới hoàn toàn tỉnh lại.
“Buổi sáng tốt lành……” Miễn cưỡng ngáp một cái, Hạ Trĩ tùy ý đối phương giúp mình chỉnh sửa quần áo, trong đầu bỗng nhiên lóe sáng, híp mắt nhìn Hạ Linh:“Linh! Chuyện ngày hôm qua anh còn chưa trả lời em!”
“Chuyện gì?” Hạ Linh vẫn tiếp tục trên tay việc, giống như thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì, trong mắt xuất hiện một tia giảo hoạt.
Hạ Trĩ vừa nghe liền biết Hạ Linh đang giả ngu, bất mãn liếc liếc người nào đó một cái, tức giận nói:“Đừng giả vời với em! Ngày hôm qua bỏ qua cho anh! Hôm nay đừng hòng! Hừ hừ!”
“Em là nói chuyện này sao?” Hạ Linh mang theo tươi cười, ngón tay lưu luyến trên một dấu hôn, kề sát Hạ Trĩ chậm rãi nói:“Nếu em nói chuyện này…… anh không ngại lại làm một lần.” Hơi thở nóng hổi phả lên làn da, Hạ Trĩ nhịn không được nổi da gà. Đẩy Hạ Linh làm bộ muốn hôn mình ra, đỏ mặt tức giận nói:“Anh đồ háo sắc này! Em không phải nói chuyện này! Trong đầu anh rốt cuộc có cái gì!” Nhớ tới đêm qua mình hỏi Hạ Linh chuyện ngày đó, lại bị anh ấy đặt ở dưới thân, bị ép buộc đến mơ mơ màng màng ngả đầu ra liền ngủ, đã sớm đem chuyện kia bỏ ra sau đầu!
“Không phải chuyện này……vậy là chuyện gì? Anh thật sự không biết.” Hạ Linh giấu ý cười giả bộ vô tội nói.
“Hừ! Ít làm bộ! Nói thật đi hôm trước anh cùng Ywen Kiện đã xảy ra chuyện gì!” Một tay Hạ Trĩ nắm áo Hạ Linh, bộ dạng hung ác uy hϊếp. Nhưng mà chiều cao hai bên chênh lệch, nhìn thế nào cũng có chút kỳ quái…… Có chút lực bất tòng tâm.
“Tiểu Trĩ là đang ghen sao? Anh thật sự
cảm động!” Hạ Linh cười một tay ôm người yêu vào trong lòng, thoải mái vuốt ve tấm lưng mảnh khảnh, cúi người hôn hôn môi người yêu.
“Ít nói lãng sang chuyện khác!” Hạ Trĩ vẫn không buông tha nói:“Có phải hai người đã làm chuyện gì cho nên không dám nói cho em biết!”
“Bảo bối.” Hạ Linh nhìn thoáng qua người yêu đang sắp khóc, bất đắc dĩ thở dài, nói:“Anh sẽ không làm chuyện gì có lỗi với em, tin tưởng anh được không? Anh cùng Ywen Kiện chỉ là ăn cơm mà thôi, sau đó ôn chuyện, không có làm gì khác.”
“Thật sao?” Nâng ánh mắt to ngập nước hy vọng đối phương
xác nhận, trấn an tâm nghi ngờ của mình.
“Thật.” Hạ linh khẳng định mà gật đầu. Nhìn mình như vậy, dù là người nào khẳng định cũng không nói không được.“Được rồi, em còn hỏi nữa nhất định sẽ đến muộn.” Hạ linh còn cố ý giơ đồng hồ đến trước mặt người yêu, thực vừa lòng nghe được một tiếng hét kinh hãi, lập tức xoay người chạy xuống lầu.
Đào Dương vừa đem bữa sáng mang lên bàn ăn, chỉ thấy tiểu thiếu gia nhà mình quần áo chỉnh tề biểu tình kích động lao xuống lầu, nghi hoặc nhìn thoáng qua phía sau, không thấy bóng dáng đại hôi lang, lập tức cười cười:“Tiểu Trĩ thiếu gia buổi sáng tốt lành, bữa sáng hôm nay
có cháo cá muối, xíu mại thủy tinh, còn có canh gà nhà bếp đặc biệt nấu.”
“Bữa sáng hôm nay sao lại phong phú vậy?” Hạ Trĩ uống một ngụm cháo, khó hiểu nhìn Đào Dương.
“Đây là đặc biệt chuẩn bị cho em.” Hạ Linh xuống lầu, một bên mặc áo khoác tây trang, một bên ngồi xuống bàn ăn,“Ăn nhiều một chút đi.”
“Làm gì chuẩn bị cho em nhiều như vậy? Em không bệnh cũng không có chuyện gì.”
“Nếu em thật sự muốn biết …… anh nói cho em……” Hạ Linh kéo dài lời nói, ghé
vào bên tai
người yêu nhỏ giọng nói:“Quản gia là lo lắng em làm việc vất vả quá độ tổn thương thân thể, cho nên mới cho em bổ bổ thể lực……”
“Khụ khụ!” Nghe xong lời Hạ Linh nói, muỗng cháo ăn một nữa của Hạ Trĩ không thể nuốt xuống, nghẹn ở cổ.
“Cẩn thận một chút, từ từ ăn.” Hạ Linh vỗ lưng người yêu thay cậu thuận khí, đem ly nước đưa đến bên miệng câu.
“Khụ khụ!” Uống nước xong mới khôi phục lại như cũ, Hạ Trĩ bất mãn trừng mắt nhìn Hạ Linh:“Ai cho anh nói như vậy!” Mặt không biết là nghẹn đỏ hay là thẹn thùng.
“Anh
nói sự thật mà.” Tiểu Trĩ khinh bỉ nhìn Hạ Linh, tiếp tục ăn cháo.
Đào Dương đứng ở một bên chỉ yên lặng nhìn hai anh em, dù có cãi nhau hay không, không khi giữa hai người vẫn vô cùng ngọt ngào. Ngày bận rộn mà buồn tẻ cần loại gia vị này, cuộc sống mới có thể càng thêm tốt đẹp.
Trong nháy mắt, mùa đông lạnh lẽo đã qua đi, mùa xuân ấm áp không biết đã lặng lẽ đến khi nào. Trên đường, mọi người trút bỏ áo bông, mặc vào thời trang mùa xuân nhẹ nhàng, vạn vật trải qua lễ rửa tội mùa đông
dần dần sống lại, tỏa ra sức sống bừng bừng.
Hạ Trĩ ôm một chậu cây xanh đặt trên bàn làm việc của mình. Chậu cây này là lúc sáng Hạ Linh cứng rắn đưa cho cậu, nói cái gì mà nhìn máy tính thời gian dài sẽ gặp phóng xạ, kính nhờ, rõ ràng anh ấy nhìn máy tính còn nhiều hơn cậu! Bất quá, chậu cây Hạ Linh tặng cậu dù nhỏ nhưng sức sống bừng bừng, thật ngọt ngào. Hạ Linh luôn lo lắng cho cậu, chuyện nhỏ nhặt nhất cũng sẽ không quên, đây là yêu đi. Cho dù trong mắt người khác anh ấy là tổng tài nắm quyền sinh sát, đối với mình lại là một người yêu săn sóc. Bất quá…… Hạ Trĩ nghiêng nghiêng đầu, hình như từ lúc mình trở thành em trai anh ấy đến nay, vẫn luôn là Hạ Linh chăm sóc chính mình, vì mình chuẩn bị mọi thứ. Cho dù sau khi hai người yêu nhau,cậu vẫn là người bị động nhận tình yêu, chưa bao giờ làm gì cho Hạ Linh…… Nghĩ đến đây, trong lòng Hạ Trĩ ra một quyết định lớn lao!
Sắp đến lễ tình nhân, đây là ngày vô cùng quan trọng với những người yêu nhau, cậu muốn cho Hạ Linh một bất ngờ. Nhưng mà…… bất ngờ này…… Nên nói như thế nào?! Hạ Trĩ lần đầu tiên cảm thấy mình hoàn toàn không hiểu Hạ Linh, không biết anh ấy thích cái gì, không biết anh ấy muốn có cái gì, không biết làm gì sẽ khiến anh ấy vui vẻ, cũng không biết anh ấy có thích việc mà chỉ có thiếu niên mới làm này không…… Vô số vấn đề xuất hiện trong đầu cậu, Hạ Trĩ phiền toái thở dài, mình làm người yêu quả thật thất bại!
Càng nghĩ càng không vui, Hạ Trĩ rầu rĩ tựa vào bàn suy nghĩ chuyện này, thậm chí ngay cả điện thoại trên bàn vang lên cũng không chú ý. May mắn Tôn Na lúc này vừa họp xong vào văn phòng, mới ngăn được tiếng điện thoại.
Tắt điện thoại, Tôn Na nhìn Hạ Trĩ vẫn chau mày không biết đang suy nghĩ cái gì, khó hiểu hỏi:“Tiểu Trĩ làm sao vậy? Điện thoại của Hạ tổng cũng không nghe? Là cùng Hạ tổng cãi nhau?”
“Vừa rồi là ca ca điện thoại?” Nghe được tên Hạ Linh, hạ trĩ mới tỉnh lại, nhìn Tôn Na lắc lắc đầu nói:“Em không có cùng ca ca cãi nhau ……”
“Vậy sao nhìn em cứ thẩn thờ thế kia? Chẳng lẽ là Hạ tổng làm chuyện gì có lỗi với em?”
“Na tỷ! Ca ca cũng không có làm
gì……” Giọng Hạ Trĩ càng nói càng nhỏ.
“Vậy là có chuyện gì?” Hai nguyên nhân có thể xảy ra nhất đều bị phủ định, thật sự nghĩ không ra còn có lý do gì……
“Dạ, em…… em đi tìm ca ca.” Hạ Trĩ không muốn nhiều lời, khoát tay áo chạy vào văn phòng.
“Trở về liền đem phiền não của em nói cho chị biết đi! Chị có thể cho em ý kiến nha!” lời nói của Tôn Na có chút ngượng ngùng, dù ở thương trường cô là nữ nhân mười phần quyết đoán, ở trong mắt đàn ông là một người lạnh lùng, bây giờ lại nhiều chuyện như tiểu nữ sinh, thật sự ảnh hưởng đến hình tượng tinh anh giỏi giang.
Sau một lúc lưu luyến, Hạ Trĩ ôm hai phần tài liệu về văn phòng mình, hai má đỏ sẫm. Tôn na nhìn thấy tiểu Trĩ như vậy đã thành thói quen. Thừa dịp hai người đều rảnh, Tôn Na lại lôi kéo tiểu Trĩ tiếp túc nói chuyện lúc nãy.
“Na tỷ, thật sự không có gì mà.” Hạ Trĩ bất đắc dĩ nhìn Tôn Na, tỷ tỷ tinh anh này sao cũng trở nên nhiều chuyện như vậy?
“Dựa theo kinh nghiệm của chị, em nhất định là có tâm sự! Thành thật nói cho chị biết đi, chị có thể làm quân sư cho em.” Tôn Na tiếp tục đưa ra lời nói dụ dỗ.
Hạ Trĩ nghi ngờ nhìn Tôn Na một cái, vì cái gì những người bên cạnh đều muốn làm quân sư tình yêu cho cậu? Nhìn cậu yếu đuối như vậy sao?
Nhìn thấy tia dao động trên mặt thiếu niên, Tôn Na tiếp tục nói.“Nói cho chị biết đi? Chị cam đoan không nói ai
biết!”
“Thật không? Nếu em nói với chị, chị nhất định không thể nói cho người khác, đặc biệt là anh em!”
“Được được, chị nhất định không nói!”
“Kỳ thật…… Sắp tới lễ tình nhân. Trước kia đều là ca ca làm cho em bất ngờ, vui vẻ, lần này em muốn làm anh ấy vui vẻ……” giọng Hạ Trĩ rất nhỏ.
“……” Tôn Na nghe Hạ Trĩ nói như vậy, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ, này…… Hai anh em này sao lại cùng một đức hạnh như vậy? Đều muốn khiến đối
phương vui vẻ lại không biết làm như thế nào…… Nàng có chút hối hận tốt bụng như vậy làm gì. Nàng cũng không yêu nhiều lắm, cũng không phải một người lãng mạn, lấy đâu ra nhiều ý kiến như vậy.
“Na tỷ, chị nói em nên làm gì bây giờ? Em phát hiện em một chút cũng không hiểu ca ca.”
“Nè, tiểu Trĩ, trực tiếp đem bản thân em tặng cho Hạ tổng, hắn nhất định sẽ vui vẻ.” Tôn na trêu ghẹo nói.
“Na tỷ! Chị đừng nói lung tung! Em đang nói đứng đắn!” nhắc tới phương diện này mặt Hạ Trĩ nháy mắt liền đỏ lên, quả nhiên vẫn là đứa nhỏ.