Sau khi Mạnh Nhất Tông đón người đón về cuối cùng thì kinh nghiệm nửa năm xem sách, phim tài liệu và diễn đàn đã có đất dụng võ, anh đem Nguyễn Tri Khiêm chiếu cố tỉ mỉ chu đáo nên cậu đã mập lên rất nhanh.
Nguyễn Tri Khiêm rất bất đắc dĩ, nhưng ngăn cản không được Mạnh Nhất Tông làm ông chồng hai mươi bốn hiếu và siêu cấp ba ba.
Thời tiết càng ngày càng nóng, Nguyễn Tri Khiêm cũng không cần đi làm. Rảnh rỗi an vị ở ban công nằm trên ghế nằm đọc sách rất là thoải mái.
Hôm nay Mạnh Nhất Tông đi làm về sớm, Nguyễn Tri Khiêm đang cầm một quyển sách kinh ngạc nhìn anh hỏi: “Ngày hôm nay sao đi làm về sớm như vậy?”
Mạnh Nhất Tông đem đồ vật cất xong thay giày rồi ba chân bốn cẳng chạy đến ban công, đem người ôm vào trong ngực: “Vội vàng đem mọi chuyện làm xong để trở về sớm.”
“Anh cũng không sợ Phương Trần tức giận..” Nguyễn Tri Khiêm cảm thấy buồn cười, nắm lấy tay anh nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình.
Mạnh Nhất Tông cúi đầu hôn môi Nguyễn Tri Khiêm, đầu lưỡi bá đạo lại hung hăng xâm nhập vào trong miệng Nguyễn Tri Khiêm, đôi môi đỏ bị mυ'ŧ vào càng trở nên kiều diễm ướŧ áŧ. Nguyễn Tri Khiêm thuận theo mặc cho anh hôn, không lâu sau cũng có chút động tình, bắt đầu hô hấp dồn dập. Tay của Mạnh Nhất Tông bắt đầu không thành thật, một đường sờ xuống mò tới chỗ đã không tự chủ được bắt đầu co rút lại ẩm ướt.
Nguyễn Tri Khiêm kêu một tiếng, nắm lấy tay anh, hai gò má đỏ ửng nói: “Ban ngày đấy…”
Mạnh Nhất Tông nghe vậy dìu người vào trong phòng khách, kéo rèm cửa sổ xuống: “Không có chuyện gì, không ai nhìn thấy…”
Nguyễn Tri Khiêm còn có chút tiếc nuối, bởi vì Vương Chân Chân nói lúc mang thai tốt nhất nên giảm bớt chuyện phòng the, nhưng mà kì thực từ khi cậu và Mạnh Nhất Tông cãi nhau cho tới hôm nay hai người đã rất lâu không có súng thật đạn thật làm qua. Nói cậu không nghĩ đến là không thể nào, thậm chí bởi vì mang thai cậu cảm thấy so với trước kia càng… Càng khát khao hơn.
Mạnh Nhất Tông ngồi trên ghế salông, đã lấy hung khí ra. Nguyễn Tri Khiêm đỏ cả mặt nhìn anh cũng không biết phải làm sao.
“Ngoan, trước tiên cởϊ qυầи ra…” Mạnh Nhất Tông lột sạch hết nữa thân dưới của mình để Nguyễn Tri Khiêm ngồi vào trên người mình.
Nguyễn Tri Khiêm cẩn thận ngồi trên đùi anh cảm giác hung khí kia thủ thế chờ đợi mà đâm vào nơi riêng tư của mình.
“Ừm…” Nguyễn Tri Khiêm không nhịn được rêи ɾỉ thành tiếng, hoa huy*t mềm mại nhạy cảm đã ướŧ áŧ, có chút thẹn thùng mà ngậm lấy phân thân của Mạnh Nhất Tông. Mạnh Nhất Tông cởϊ áσ của Nguyễn Tri Khiêm ra để lộ ra hai bầu ngực trắng nõn đã trở nên đầy đặn. Mạnh Nhất Tông lấy hai tay từ hai bên đẩy vào hình thành một cái rãnh vυ'. Mạnh Nhất Tông vùi đầu vào trong ngực Nguyễn Tri Khiêm hít vào mùi hương trầm nhàn nhạt tản ra, cười thấp giọng hỏi: “Bà xã ngày hôm nay muốn dùng phía trước hay là mặt sau?”
Nguyễn Tri Khiêm không nhịn được cắn chặt ngón tay của mình, trước ngực truyền tới cảm giác rất rõ ràng, trực tiếp truyền vào trong đầu của cậu. Cậu nhẹ nhàng ưỡn ngực, đem ngực đẩy vào trong miệng Mạnh Nhất Tông thêm một chút nói: “Ừm… Theo, theo lời anh… Dùng phía trước không cho quá sâu…”
Mạnh Nhất Tông ngậm đầu v* non mềm mà cậu đưa tới, lè lưỡi tinh tế liếʍ láp. Dùng hàm răng lôi kéo viên thịt nhỏ nhô ra, Nguyễn Tri Khiêm phát ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào, anh lại đột nhiên buông ra, dùng đầu lưỡi đẩy mạnh.
Nguyễn Tri Khiêm đỡ bờ vai của anh, bị anh đùa khóe mắt đã ửng hồng, hoa huy*t dưới hạ thân đã bất tri bất giác ngậm thật chặt hung khí của Mạnh Nhất Tông đưa vào. Mạnh Nhất Tông dùng môi lưỡi liếʍ láp hai vυ' Nguyễn Tri Khiêm, tay lại đặt trên eo Nguyễn Tri Khiêm thừa dịp Nguyễn Tri Khiêm đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ một phát ôm người ấn mạnh xuống hạ thể của mình.
“A —— nha, anh, a a…” Nguyễn Tri Khiêm không kịp chuẩn bị đột ngột bị đâm vào, ngón tay sít sao bóp mạnh vào vai Mạnh Nhất Tông, muốn khóc mà không khóc nổi nhìn Mạnh Nhất Tông.
Mạnh Nhất Tông ngẩng đầu lên hôn vào đôi môi của cậu rồi cười nói: “Em nói tùy theo anh.”
Nói xong bắt đầu cử động, Nguyễn Tri Khiêm phải ôm chặt lấy cổ của anh để mình không bị té xuống. Nhưng cái bụng tròn trịa bụng lại ngăn cản giữa hai người, cậu không thể làm gì khác hơn một tay đỡ lấy bụng của mình, một tay khác ôm cổ Mạnh Nhất Tông nhỏ giọng xin Mạnh Nhất Tông chậm một chút.
Bây giờ Mạnh Nhất Tông là ông chồng hai mươi bốn hiếu, bà xã nói chậm thì chậm. Vì vậy nên chậm lại, chỉ là mỗi lần đều toàn bộ đi vào rồi toàn bộ rút ra. Nguyễn Tri Khiêm ngồi ở trên đùi anh, mỗi lần bị tiến công trên căn bản cũng ngồi không vững. Mạnh Nhất Tông làm rất dùng sức nhưng không có quy luật không biết đến lúc nào sẽ đâm vào.
“Anh, tại sao anh lại như vậy…”Chóp mũi của Nguyễn Tri Khiêm hồng hồng, trong đôi mắt tất cả đều là thủy quang, làm nũng lên án Mạnh Nhất Tông.
Mạnh Nhất Tông vô tội hấp háy mắt: “Em bảo anh chậm một chút, lại không cho anh vào quá sâu, anh đều làm rất tốt nha.”
Nguyễn Tri Khiêm vừa định trả lời lại bị Mạnh Nhất Tông mạnh mẽ thao vào qυყ đầυ to lớn vừa vặn chạm đến tử ©υиɠ cả người cậu đều mềm nhũn, bên trong tuôn ra rất nhiều chất nhờn làm cho hạ thân hai người gần như sáng lấp lánh. Cậu không thể làm gì khác hơn là nằm nhoài trên ngực Mạnh Nhất Tông mà nha nha khóc lóc, không cho anh lại đâm sâu vào bên trong, sợ thương tổn đến bảo bảo.
Mạnh Nhất Tông hôn một cái lên trán ẩm ướt mồ hôi của cậu đỡ eo cậu rồi lại như một trận bão tố mà đâm xuyên vào.
Nguyễn Tri Khiêm bị anh làm đến người cũng không vững vàng, hai vυ' cũng bị làm cho liên tục lắc lư. Cậu xấu hổ muốn vươn tay ra đè lại hai bầu ngực không nghe lời, bị Mạnh Nhất Tông phát hiện, Mạnh Nhất Tông liền nắm lấy tay của cậu bắt cậu xoa nắn hai vυ' của mình. Nguyễn Tri Khiêm bị ép mình chơi đùa hai bầu ngực mềm mại của mình, trong chốc lát đã lưu lại những vết hồng hồng. Cậu nhỏ giọng kêu đau, ưỡn ngực để Mạnh Nhất Tông liếʍ những dấu ngón tay đó.
Mạnh Nhất Tông làm bộ không nghe thấy, lại đưa tay xuống bóp hai cánh mông hoa tròn trịa của cậu. Sau khi Nguyễn Tri Khiêm mang thai vóc người trở nên nữ tính hóa một chút, cái mông nhỏ trở nên cong hơn, hiện tại vừa tròn vừa lớn cảm giác rất săn chắc.
“Ông xã …” Nguyễn Tri Khiêm nhỏ giọng gọi, hai con mắt như là có móc câu: “Tức ngực a…”
“Tại sao tức ngực? Bảo bảo cũng chưa sinh ra, mà em đã có sữa à?” Mạnh Nhất Tông nghiêm trang nói hưu nói vượn, đùa Nguyễn Tri Khiêm.
Nguyễn Tri Khiêm cúi đầu dùng ngực cọ cọ Mạnh Nhất Tông, ủy khuất nói: “Rõ ràng là do anh bóp…”
“Không có a, vừa nãy là tay của em tự mình bóp.” Mạnh Nhất Tông nhẹ nhàng liếʍ một chút lại lập tức lui ra không cho Nguyễn Tri Khiêm sảng khoái.
Nguyễn Tri Khiêm bị Mạnh Nhất Tông vô lại làm cho không lời nào để nói, nước mắt lại chảy ra, cậu chống vai Mạnh Nhất Tông muốn đứng lên: “Vô lại, không, không cho anh làm…”
Mạnh Nhất Tông nhìn động tác của cậu, chờ đến khi hoa huy*t ướt dầm dề còn thiếu một chút rời khỏi phân thân của mình liền nắm chặt cái mông của cậu dùng sức đè xuống.
Như vậy qua lại mấy lần, Nguyễn Tri Khiêm triệt để mất hết khí lực, cũng không dám tiếp tục tranh cãi với Mạnh Nhất Tông. Không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn nằm phục ở trên người anh mặc cho anh làm gì thì làm.
———
Mấy tháng sau, bảo bảo ra đời.
Sau khi sinh con Nguyễn Tri Khiêm lập tức đi cắt tóc, một lần nữa khôi phục thành một nam nhi như trước đây, thế nhưng có một chuyện làm cho cậu vô cùng khổ não. Hiện tại vẫn là thời kỳ cho con bú, ngực của cậu lớn hơn trước kia rất nhiều, khi mặc quần áo nam giới thì thấy rất rõ ràng.
Nguyễn Tri Khiêm đang cho con trai bú sữa, Mạnh Nhất Tông đi vào trong phòng, nhìn thấy một màn ấm áp này lại tà hỏa phun trào. Nguyễn Tri Khiêm chỉ lộ ra một bên vυ' cho con bú sữa, một bên khác nửa chặn nửa che, chỉ có thể nhìn thấy lồi lên một nửa bầu ngực hình vòng cung. Mạnh Nhất Tông đi tới ôm cậu và con trai vào trong ngực, tay không thành thật xoa ngực của cậu.
Nguyễn Tri Khiêm vùng vẫy một hồi, nói: “Anh làm gì nha…”
“Tại sao con có mà anh không có?” Mạnh Nhất Tông lưu manh nói, mặc dù không chỉ rõ có cái gì, nhưng Nguyễn Tri Khiêm trong nháy mắt nghe hiểu anh đang nói cái gì.
“Anh… anh đừng hồ đồ!” Nguyễn Tri Khiêm cảm giác Mạnh Nhất Tông đã bắt đầu huyên náo muốn cởϊ qυầи của cậu nên vội vàng đem chân kẹp chặt, không cho Mạnh Nhất Tông làm bậy.
Mạnh Nhất Tông giống như làm nũng nói tiếp: “Anh cũng muốn uống.” Tay của anh cũng bắt đầu đùa bỡn lên ngọc hành của Nguyễn Tri Khiêm, nơi đó tuy rằng rất ít khi dùng đến nhưng Nguyễn Tri Khiêm cũng coi như là đàn ông bình thường, khi tuốt khẳng định cũng rất thoải mái.
Trong chốc lát dương v*t của Nguyễn Tri Khiêm đã đem quần chống đỡ lên, khoảng thời gian này ở nhà chung quy phải thỏa mãn Mạnh Nhất Tông đột nhiên tỏ tình, có lúc Nguyễn Tri Khiêm cũng không mặc qυầи ɭóŧ rất dễ để cho Mạnh Nhất Tông chiếm tiện nghi. Nguyễn Tri Khiêm trong tay còn ôm con nhìn đôi mắt hồn nhiên của con trai mà mắc cỡ đến lỗ tai đều đỏ.
“Chờ em cho con bú xong đã có được hay không?” Nguyễn Tri Khiêm nghiêng đầu hôn một cái lên gò má nhưng Mạnh Nhất Tông đã không tự chủ được eo bắt đầu lay động. Đôi cánh mông đầy đặn của tới tới lui lui cọ vào tính khí của Mạnh Nhất Tông, cậu cảm giác được phía sau đã bị Mạnh Nhất Tông làm ướt.
Mạnh Nhất Tông không trả lời, đem quần của Nguyễn Tri Khiêm cởi ra đến chân, xoa xoa hoa huy*t hơi ẩm ướt rồi thao vào.
“Ông xã … Không muốn…” Eo Nguyễn Tri Khiêm đều mềm nhũn, không thể làm gì khác hơn là dựa vào trong l*иg ngực Mạnh Nhất Tông. Hai cánh tay cậu run rẩy ôm con đang vô tri vô giác bú sữa, hi vọng Mạnh Nhất Tông có thể dừng lại ở trước mặt con làm chuyện này cảm giác xấu hổ không thể nói được.
Mạnh Nhất Tông có thói quen vận động rất tốt, hiện giờ ôm một lớn một nhỏ như vậy cũng không lao lực. Ngược lại đứa con bởi vì cậu cứ bị đẩy lên nên hút không được sữa, không cao hứng khóc lên.
“Nha, a! Bảo bảo, đừng khóc…” Nguyễn Tri Khiêm luống cuống tay chân dụ dỗ con trai bất đắc dĩ đưa tay ra đỡ lấy vυ' của mình để con bú sữa dễ hơn.
Lần thứ hai hút được sữa bảo bảo mới ngừng khóc, lại cao hứng mà bú trong chốc lát thì thỏa mãn rồi ngủ.
“Nhất Tông, ân… Trước tiên, trước tiên để bảo bảo lên giường ngủ đã…” Nguyễn Tri Khiêm trở tay ôm đầu Mạnh Nhất Tông, làm bộ đáng thương nói.
“Được.” Mạnh Nhất Tông hôn một cái lên tóc Nguyễn Tri Khiêm, động tác ngừng lại nhưng không đem dương v*t rút ra. Cậu không thể làm gì khác hơn là cứ ngậm lấy dương v*t của Mạnh Nhất Tông cùng Mạnh Nhất Tông chậm rãi để con trai lên trên giường nhỏ ở bên cạnh.
Sau khi đem con trai sắp xếp cẩn thận Mạnh Nhất Tông một cái ôm lấy bà xã đẩy đến cửa sổ sát đất bắt đầu mạnh mẽ thao. Nguyễn Tri Khiêm mới vừa rồi cho con bú nên vυ' còn có vết sữa, bị Mạnh Nhất Tông một trận chà đạp lại chảy ra thêm một ít sữa thoạt nhìn da^ʍ mỹ cực kì.
Nguyễn Tri Khiêm không chịu được đem đầu dựa vào trên cửa sổ, thừa nhận phía sau bị đâm xuyên. Thân thể cũng đang động tình, bị Mạnh Nhất Tông làm đến cao trào d*m thủy chảy xuống sàn nhà thành một bãi nước nho nhỏ.
“Bà xã, em thoải mái như vậy, phần thưởng của anh đâu?” Mạnh Nhất Tông nhịn xuống kích động muốn bắn tinh nhìn bà xã phun nước là biết bà xã sảng khoái nên có ý xấu dừng động tác lại.
Nguyễn Tri Khiêm mở đôi mắt ướt nhẹp hiển nhiên không có phản ứng lại Mạnh Nhất Tông đang nói cái gì.
Mạnh Nhất Tông lấy dương v*t ra, đem người cậu xoay lại mặt đối mặt đặt ở trên cửa sổ, cúi đầu đến gần hút đầu v* đã sưng tấy của Nguyễn Tri Khiêm.
“Khác, một bên khác…” Nguyễn Tri Khiêm ôm đầu Mạnh Nhất Tông đầu, ngón tay xuyên qua tóc của Mạnh Nhất Tông nhẹ nhàng lôi kéo.
đầu v* mới vừa rồi bị lạnh nhạt bây giờ bị hút mạnh hơn so với con trai bú khi nãy, từ từ hút đến không còn sữa. Nguyễn Tri Khiêm khóc lóc nói hết rồi mà Mạnh Nhất Tông vẫn không buông tha, hai cái tay dùng sức ép hai bầu ngực đáng thương mãi đến tận khi một giọt sữa cũng hút không ra Mạnh Nhất Tông mới buông tha Nguyễn Tri Khiêm. Quần áo của Nguyễn Tri Khiêm cũng chưa cởi hết, chỉ lộ ra bộ ngực và hạ thể đều bị chà đạp đến vừa hồng vừa sưng.
Mạnh Nhất Tông thừa dịp Nguyễn Tri Khiêm thất thần lại bắt đầu làm cậu. Nguyễn Tri Khiêm muốn kêu cũng kêu không được, thuận theo mặc cho Mạnh Nhất Tông làm. Cuối cùng Mạnh Nhất Tông liền nắm lấy hai vυ' ép thành rãnh vυ', đem tính khí nhét vào bên trong nhanh chóng trừu sáp rồi bắn tới trên mặt Nguyễn Tri Khiêm.
Chân Nguyễn Tri Khiêm run run đứng không vững, sàn nhà dưới hạ thân hình thành một bãi nước nhỏ do d*m thủy và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu pha tạp với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Mạnh Nhất Tông bắn vào bên trong huyệt chảy xuống.
Mạnh Nhất Tông ôm cậu đi tắm, sau khi tắm sạch sẽ nằm dài trên giường thì Nguyễn Tri Khiêm đã lăn ra ngủ. Mạnh Nhất Tông từ phía sau ôm lấy cậu, Nguyễn Tri Khiêm nói nhỏ một câu: “Anh là một ba ba hư hỏng…”
Mạnh Nhất Tông cười đến đôi mắt đều cong, hôn một cái vào sau gáy trắng nõn của Nguyễn Tri Khiêm, ôm nhau ngủ.