Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 27: Du lịch suối nướng nóng ᒪàʍ Ŧìиɦ trên ghế xích đu ở ban công có cửa sổ sát đất. Ꮯɦịƈɦ lên đỉnh ba lần

Giang Xuyên vỗ vỗ cái mông của Tô Minh ra hiệu cậu đứng dậy. Tô Minh thả hai chân như nhũn ra chậm rãi ngồi xuống, trong hoa huy*t mới vừa bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, theo động tác của cậu mà chảy ra trong nháy mắt trên giường ướt một mảnh.

Ban công bên ngoài phòng có một cáixích đu mặt trên có một miếng lót bằng nệm cùng gối dựa. Bốn phía đều là cửa sổ sát đất, cảnh sắc rất tốt, có thể trực tiếp ngồi ở trên ban công nhìn thấy hoa viên ở dưới lầu và những ngọn núi ở xa xa.

Tô Minh nói cái gì cũng không chịu đi, Giang Xuyên đến trước mặt cậu cúi người xuống liền bị Tô Minh hai tay ôm lấy cổ, Giang Xuyên thuận thế ôm eo đem người từ trên giường ôm lên.

Trong hoa huy*t chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhỏ vài giọt trên dương v*t Giang Xuyên. Tô Minh không thích như vậy liền co rút hoa huy*t không cho d*m thủy chảy ra bị Giang Xuyên nhéo một cái trên mông. Tô Minh uốn éo cái mông bị anh ôm tới ban công để xuống quay về phía cửa sổ sát đất.

Lầu dưới là hoa viên, thời gian này có nhiều người đi tắm suối nước nóng nên vườn hoa nhỏ cũng đầy ắp người.

Tô Minh ở tầng 3, nếu có người ngẩng đầu có thể rất dễ dàng nhìn thấy cậu cả người trần trụi mà đứng ở phía trước cửa sổ, mặt sau còn đứng một người đàn ông cao lớn dùng dương v*t cọ xát trên cái mông của cậu.

“Không nên ở chỗ này…” Tô Minh năn nỉ nói, Giang Xuyên từ phía sau ôm cậu hai tay nhào nặn hai vυ' ngón tay tóm chặt đầu v* lôi kéo, ghé vào lỗ tai cậu nói: “sao vậy? Bị người khác nhìn em hoàn toàn thuộc về anh không tốt sao.”

Thân côn th*t còn dính lại dâʍ ɖị©ɧ do lúc nãy ở trong hoa huy*t đâm xuyên hiện ra tím đen bóng loáng. Đang nói, một tay anh tìm lỗ nhỏ giữa hai cánh mông. Lỗ này rất khát khao hút lấy ngón tay, Giang Xuyên cười nói: “Em xem, cúc huyệt của em cũng không phản đối phải không?”

Tô Minh gấp đến độ muốn khóc, phản ứng vô lực chống cự lắc đầu nói: “Không… em không muốn ở chỗ này…”

Giang Xuyên đem cái mông của cậu đẩy ra, cúc huyệt lúc trước đã bị tiến vào một lần rõ ràng đang mong đợi côn th*t lần thứ hai đi vào, anh vừa đem dương v*t to dài đâm mạnh vào bên trong cúc huyệt, anh vừa nói: “Muốn hay không cũng không có tác dụng, để anh cưỡиɠ ɖâʍ em như vậy sẽ sướиɠ hơn có đúng không? Hả?”

Giọng nói mang theo tính xâm lược làm Tô Minh trong nháy mắt mềm nhũn thân thể đỡ cửa sổ sát đất, bị Giang Xuyên nâng cái mông lên, hậu huyệt bị thao từ trước đã mềm mại từ từ bị lấp đầy, hậu môn đã quen độ tồn tại của côn th*t, kɧoáı ©ảʍ quen thuộc làm Tô Minh bớt một ít sợ hãi, bắt đầu lắc cái mông nghênh đón.

“Thực sự là dâʍ đãиɠ, để cho người khác cũng nhìn có được hay không?”

Giang Xuyên một tay ôm eo cậu hạ thể “ba ba” va chạm vào cái mông tròn trịa, dương v*t ở bên trong cúc huyệt thao lộng, một cái tay khác bóp lấy hai gò má của Tô Minh bắt buộc cậu phải nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tô Minh bị làm đến ý loạn tình mê, tìиɧ ɖu͙© làm cho cậu say mê thuận theo mà nhìn người dưới lầu ở trong hoa viên qua lại, nói không chừng sẽ có một ai đó lại đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy phía trước cửa sổ dây dưa hai bóng người đang làm chuyện da^ʍ mỹ cực điểm điên cuồng.

Tuy rằng lúc trước từng có một lần ở trên sân thượng bị người nghe thấy, nhưng ít ra khi đó là chỉ nghe tiếng không gặp người, lần này là toàn bộ cửa sổ sát đất đều trong suốt trừ phi là mù nếu không nhất định có thể nhìn thấy.

Giang Xuyên ở phía sau cậu tiếp tục đỉnh lộng, Tô Minh bị anh nắm lấy phần eo nhấc lên một chút, chỉ còn mũi chân để trên chân Giang Xuyên cái mông dính sát bụng dưới của anh cúc huyệt bị điên cuồng ra vào, lông mao thô cứng theo dương v*t thâm nhập đâm vào cái mông đem lại cảm giác vừa tê vừa ngứa.

“Nha nha… Chậm một chút… Ach a…” Tô Minh mặt kề sát ở trên kính, hai vυ' cũng nhét chung một chỗ, không biết từ ngoài cửa sổ xem sẽ thấy như thế nào.

Lúc trước bị làm mềm hai chân lúc này càng là đứng không được, nếu không phải Giang Xuyên nâng đỡ eo sợ là cậu đã muốn quỳ xuống.

“Bảo bối, em xem, có người nhìn kìa.” Giang Xuyên hôn một cái trên tai của cậu, Tô Minh run rẩy mơ mơ màng màng nhìn thấy dưới lầu trong vườn hoa có người nhìn về lên trên này, mắt sáng như đuốc không nhúc nhích.

Tô Minh sợ hãi, bụm mặt âm thanh mang theo tiếng khóc nức nở nói rằng: “Không được! Không thể bị nhìn thấy…ông xã.. Nha nha…” Thấy cậu giãy giụa lợi hại, hậu huyệt cũng vì căng thẳng mà kẹp chặt đến dương v*t bên trong sảnh khoái đến không chịu được, trong l*иg ngực động vật nhỏ phản ứng thực sự quá đáng yêu, vì vậy anh xoa xoa hai vυ' của cậu nói: “Đừng sợ, từ bên ngoài sẽ không nhìn thấy.”

Tô Minh lúc này mới đem ngón tay mở ra một cái khe, từ trong khe hở nhìn xuống, nghĩ ngẩng đầu đã nhìn đi chỗ khác không có vẻ mặt khác thường mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng trong lòng thì rất tức giận vì bị trêu đùa, Tô Minh bỏ hai tay của anh ra uốn éo cái mông muốn côn th*t tuột ra, Tô Minh thở phì phò nói: “Không cho anh cᏂị©Ꮒ em nữa đâu!”có thể hậu huyệt quen bị xâm lấn nên hư không, Tô Minh lấy lại bình tĩnh không để ý đến thân thể luôn ỷ lại vào Giang Xuyên đẩy anh ra đi vào phòng ngủ.

Không đi được hai bước liền bị người kia duỗi cánh tay dài một cái ôm trở lại: “Bảo bối anh sai rồi, không tức giận có được hay không?” Phía sau lưng dán lên l*иg ngực ấm áp của người kia một cảm giác nóng bỏng truyền đến, Tô Minh cũng không thật sự tức giận, tất cả giận dỗi mục đích cũng là muốn người kia dỗ ngọt cho nên Giang Xuyên ôm cậu hôn nhẹ sờ sờ một hồi Tô Minh lại nằm ngang mặc cho làm.

Giang Xuyên ngồi ở trên xích đu, Tô Minh thì lại quỳ xổm dưới thân anh nắm chặt dương v*t trước mắt ngẩng cao đầu đưa lưỡi liếʍ một cái trên rãnh nhỏ ở qυყ đầυ rồi lại đem qυყ đầυ khổng lồ ngậm vào trong miệng, cắn mấy cái, phát ra “Ba” một tiếng, sau đó dùng đầu lưỡi ở phía trên vẽ mấy vòng lại nắm chặt hai gò má đem cả cây côn th*t nuốt vào ở trong miệng biến đổi góc độ đâm vào quai hàm, từ hai bên má có thể nhìn thấy qυყ đầυ nhô ra.

Ăn dương v*t Giang Xuyên một hồi Tô Minh đứng lên, mặt đối mặt mà khóa ngồi ở trên người Giang Xuyên, cái xích đu rất vững chắc, thừa nhận trọng lượng hai người nhưng cũng hơi hơi lắc lư mấy lần.

Bầu ngực mềm mại chôn ở trong l*иg ngực Giang Xuyên, Tô Minh nâng hai bên ngực đè ép mấy lần, liền thấy Giang Xuyên ở rãnh vυ' cậu hít một hơi thật sâu, nắm lấy một bên vυ' ngậm núʍ ѵú bú ɭϊếʍ say sưa ngon lành giống như nếm trải mỹ vị thế gian.

Tô Minh lại đem bàn tay nắm chặt dương v*t di chuyển xuống dưới, nhắm ngay trước cửa hậu huyệt bị chơi đến không đóng lại được nhét vào. Một bên bị người khác ăn đầu v*, một bên tự mình đem hậu huyệt lấp kín, mặc dù biết cái cửa sổ thủy tinh này là từ bên ngoài không thấy được, cũng sinh ra rất nhiều cảm giác.

Qυყ đầυ bị vách thịt mềm mại bao vây lấy. Tô Minh đơn giản lập tức ngồi xuống, dương v*t một đường không trở ngại mà thao đến sâu nhất, hai người đều thỏa mãn mà thở dài.

Sau đó Tô Minh vịn vai Giang Xuyên cái mông lên xuống mà chuyển động, nhưng mà cái xích đu quay lay động làm cho cậu gắng sức dỉnh động mấy lần,liền nghỉ ngơi một chút, lại tiếp tục lắc cái mông kéo côn th*t ở trong người đánh xuyên.

Một lát sau, Tô Minh dần dần mất lực, chỉ ngồi ở trên dương v*t uốn éo cái mông, trên người mềm nhũn nằm nhoài trên người Giang Xuyên.

“Ông xã… anh nhúc nhích… ở bên trong của em rất ngứa…” Tô Minh nhìn bộ ngực hai viên đầu v* bị liếʍ đến sưng, đầu nhũ nhìn kỹ so với lúc trước lớn hơn một chút. Giang Xuyên hôn cậu một cái hai tay nắm lấy hai cánh mông mềm mại dùng đẩy ra hai bên cái hang nhỏ lộ ra, cắm vào một dương v*t màu tím đen gân xanh quay quanh tóm cái mông nhấc lên ngồi xuống phun ra nuốt vào mà rất là vui vẻ.

“Ây… Thoải mái… A… ông xã dương v*t thật to quá… CᏂị©Ꮒ chết em…”

Tô Minh ôm cổ Giang Xuyên ghé vào lỗ tai anh rầm rì mà phát ra rêи ɾỉ, nghe như một cái móng vuốt nhỏ ở trong lòng cào nhẹ làm cho dương v*t cắm ở cúc huyệt trướng lớn hơn một vòng từ dưới lên trên mà cuÔng mãnh xuyên vào.

“Ha… A a… Ach… Thọt tới… Thật là thoải mái… A a a…”

Hậu huyệt bị thao đến ra nước, miệng huyệt một mảnh dính nị trơn trợt, bên trong cúc huyệt càng ngày càng mềm, tùy ý côn th*t ra vào. Trên ban công tràn ngập âm thanh thân thể đánh “ba ba” dường như muốn từ nơi nhỏ hẹp này truyền ra bên ngoài để cho người khác nhìn thấy đây là một cảnh quang kiều diễm như thế nào.

Tuyến tiền liệt liên tục bị va chạm, tiểu đệ của Tô Minh chọc vào bụng Giang Xuyên theo động tác làm qυყ đầυ ma sát vào cơ bụng đường nét rõ ràng của anh. Kɧoáı ©ảʍ không ngừng từ hậu huyệt truyền đến nhanh chóng đánh thẳng lên đầu óc, tất cả kɧoáı ©ảʍ tràn đầy đều là Giang Xuyên cho cậu. Cậu nguyện ý thần phục, nguyện ý bị anh tiến vào vào thân thể, nguyện ý bị anh thao mình.

Lúc sắp bắn tinh Tô Minh ôm sát Giang Xuyên, Giang Xuyên lập tức đứng lên hai tay nâng cái mông của cậu đem lưng cậu kề sát ở cửa sổ sát đất quay mặt về phía mình, hạ thể nhanh chóng rung động túi thịt cũng theo động tác lắc lắc hưng phấn anh muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ đều phải bắn vào trong cúc huyệt của Tô Minh.

Tô Minh bị làm đến khàn cổ họng thấp giọng gào khóc xin tha, càng làm cho Giang Xuyên động tác càng ngày càng thô bạo, trong lòng dâng lên một trận khoái ý, đôi môi lại êm ái liếʍ láp rái tai của cậu. Lúc anh đem đầu lưỡi dò vào lỗ tai Tô Minh thì cậu chợt run lên, hậu huyệt đột nhiên khẩn trương xiết chặt làm dương v*t ở bụng dưới của cậu phun trào ra chất lỏng màu trắng đυ.c.

Giang Xuyên lại tăng nhanh tốc độ cúc huyệt đột nhiên co rút nhanh anh bừa bãi làm làm gần trăm cái sau đó toàn bộ lui ra rồi thừa dịp hậu môn lỏng lẻo hình thành một cái lỗ lớn vừa khớp cho dương v*t cả cây thao vào trong miệng huyệt rồi bắt đầu ở bên trong bắn tinh.

Một dòng nước nóng cọ rửa trong vách thịt cúc huyệt, Tô Minh bị bắn vào trong hai kɧoáı ©ảʍ liên tiếp ập đến làm cậu choáng váng mơ mơ màng màng bị Giang Xuyên ôm, trong miệng nói: “Đều bắn cho em.. ah… để em sinh con cho ông xã…

Giang Xuyên hôn một cái lên tóc của cậu đem giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng đều rót vào hết, đang muốn rút ra, lại bị Tô Minh kẹp chặt cái mông, đầu ở trên bả vai anh cà cà, Giang Xuyên cười nói: “Sao vậy?”

Tô Minh nhỏ giọng lẩm bẩm: “Muốn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙… Ngăn chặn… nếu không sẽ không có baby…”

Giang Xuyên cười cười, anh nói: “Được, nếu như không có sẽ bắn cho tới em sinh mới thôi.”

Ở ban công đợi một hồi, Giang Xuyên mới đem cậu ôm trở về phòng ngủ, thả người xuống dưới dương v*t đã xìu xuống lui ra không chặn nổi tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra giữa hai chân tạo thành dấu vết rất rõ ràng.

Tô Minh ôm eo Giang Xuyên cà cà như làm nũng, Giang Xuyên nhìn đồng hồ, sờ sờ gò má của cậu, anh nói: “Đi tắm đi, có được hay không?” Tô Minh ở trước ngực anh gật gật đầu: “Dạ Được…” sau đó Giang Xuyên nâng mặt cậu cho hai người đối diện nhau, cái trán, chóp mũi còn có nơi khóe miệng đều bịin mấy cái hôn: “Thật ngoan.”

Trong phòng có một hồ nước nhỏ Giang Xuyên đem nước đun nóng rồi trở lại trong phòng ôm Tô Minh tới, Tô Minh ngơ ngác mà ngồi ở bên trong ngâm, nước cao đến cổ, chỉ còn cái đầu ở phía trên, Giang Xuyên thì lại ngồi cùng cậu đối diện.

Tô Minh đem mũi chân đưa tới đạp côn th*t đang ngủ dưới nước của Giang Xuyên mới vừa đạp hai lần thì Giang Xuyên “sách” một tiếng nói rằng: “Đừng nghịch.”

Vì vậy cậu liền dọc theo bụng dưới đi lên, lúc mũi chân dừng lại trên ngực thì bị Giang Xuyên nắm lấy cổ chân từ trong nước cầm lên giơ lên trước mặt rồi ở gan bàn chân hôn một cái. Tô Minh bị ngứa đến hơi co lại, ngón chân đều cuộn tròn, nở nụ cười.

Giang Xuyên thích xem dáng vẻ cười rộ lên của cậu đôi mắt to tròn như động vật nhỏ, mà cậu cuối cùng luôn thích cắn môi dưới, nhếch miệng nhìn anh nghiêng đầu nũng nịu làm Giang Xuyên tâm đều có thể hòa tan.

Tô Minh tắm ở trong nước nhìn thấy bộ ngực có vẻ trắng hơn to hơn, trong chốc lát Giang Xuyên liền để cậu dựa vào trong l*иg ngực của mình, hai tay đùa bộ ngực khả ái.

Tô Minh lười biếng dựa vào, híp lại hai mắt, tùy ý Giang Xuyên giở trò, thỉnh thoảng sẽ thoải mái hừ ra vài tiếng.

Chờ Giang Xuyên lần thứ hai đem dương v*t cứng rắn để ở sau lưng cậu, Tô Minh sợ hết hồn thoát khỏi ngực của anh ngồi đối diện nhìn Giang Xuyên nói: “Không được… a…buông tay! Anh bại hoại! Ha…”

Giang Xuyên hai mắt như thợ săn nhìn chằm chằm con mồi, rõ ràng lúc trước hai lần cũng không có thể làm cho cậu thoả mãn. Lúc Tô Minh trốn trở về, anh nghiêng người tiến lên nắm lấy hai chân của cậu nâng lên mở ra hai bên.

Dưới thân hai cái huyệt bị điên cuồng ra vào làm không khép lại được, hạ thể như vậy mở ra làm nước nóng đều đi vào một chút. Giang Xuyên lập tức đem hai chân của cậu để sau thắt lưng, nhấc mông Tô Minh đem dương v*t nhắm ngay hoa huy*t không nói lời gì mà cắm vào.

hoa huy*t năng lực chịu đựng so với cúc huyệt tốt hơn dù sao đây là bộ phận trời sinh thích hợp tính giao. Quả nhiên lúc đầu Tô Minh la hét hoa huy*t bị thao hư nhưng khi dương v*t thao vào đánh cắm mấy chục lần dần dần thích thú ngọ nguậy hút mυ'ŧ dương v*t.

“A… nước vào được… A…” Lúc Giang Xuyên thẳng thắn thoải mái mà thao cậu nước nóng cũng chen vào hoa huy*t nhỏ hẹp. Nước suối ấm áp như Giang Xuyên ở trong cơ thể cậu bắn tinh làm Tô Minh bị thao đến rên hừ hừ.

Hai người động tác mạnh cũng đem nước đánh tràn ra ngoài. Hai người mặt đối mặt thao lấy một trận, Giang Xuyên rút dương v*t ra có một dòng nước nóng đi vào trong hoa huy*t, Tô Minh lấy tay tìm đến hoa huy*t đem hai mảnh âm thần khép lại.

Lần thứ hai từ phía sau tiến vào Giang Xuyên đem cái mông Tô Minh nâng lên, rút ra một chút, lại nặng nề mà thao tiến vào âm thần đầy đặn mà nghênh đón dương v*t thao làm, tiến vào rồi đi ra.

Nước suối như sóng đánh ở trên người, hôm nay Tô Minh một buổi tối ngắn ngủi bị thao ba lần, cơ hồ muốn không chịu nổi, nhưng hoa huy*t lại thành thực mà bao vây lấy dương v*t, bị thao đến sảng khoái.

Giang Xuyên nghiêng người hai tay cầm lấy bầu vυ' của Tô Minh dùng lực nhào nặn, hạ thể thì lại nhanh chóng đánh vào cánh mông của Tô Minh dương v*t trong hoa huy*t xoay trái xoay phải. Cả người cậu bị Giang Xuyên áp chế ở dưới thân thao làm, đầu v* bị lôi kéo, hoa huy*t bị dương v*t to lớn như trước vẫn đâm vào rút ra.

“A ân… Thật là thoải mái… dương v*t lớn cᏂị©Ꮒ thật sướиɠ… A a a… Cúc huyệt rất tê ạch… Ân a…” Thân thể càng ngày càng nóng, Tô Minh một bên ngâm ôn tuyền một bên bị thao, khuôn mặt nhỏ từ lâu ửng hồng một mảnh, ngất ngất ngây ngây mà không biết bị Giang Xuyên thao bao lâu, chỉ cảm thấy trận này píttông vận động tựa hồ không dứt.

Nhưng cái mông vẫn cong đem hoa huy*t tiến gần hạ thể Giang Xuyên làm người kia thao càng sâu, nếu như cậu có tử ©υиɠ, tốt nhất thao đến tử ©υиɠ sau đó làm cho cậu thụ thai. Kɧoáı ©ảʍ ngập đầu làm cho cậu suy nghĩ miên man, nghĩ đến mình lớn bụng, bị Giang Xuyên bỏ vào bên trong một tiểu bảo bảo.

“Ông xã… Bắn cho em.. A…”Tô Minh ửng hồng lỗ tai ở trước mặt Giang Xuyên la hoảng. Anh cắn một cái trên lỗ tai cậu nói: “Đều bắn cho em… Bảo bối, sinh con cho ông xã có được hay không?”

“Dạ… Được… Sinh tiểu bảo bảo cho ông xã.. A a…” Nghe anh nói những lời này Tô Minh cảm giác giống như hoa huy*t chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực lớn chất lỏng chảy lại tiết ra đem hoa huy*t làm càng trơn trợt, hận không thể để Giang Xuyên lập tức có thể thao đến nơi sâu nhất, bắn tới trong bụng.

Cuối cùng lúc thật sự Giang Xuyên đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào thì Tô Minh đã bị thao hôn mê bất tỉnh, Tiểu đệ của cậu phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt. Vì để cho Tô Minh “Thụ thai”, mãi cho đến cuối cùng nằm ở trên giường Giang Xuyên cũng không đem dương v*t từ bên trong hoa huy*t lui ra nên tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra cũng bị chận ở bên trong.

Tô Minh cảm giác cảm được cử động mấy lần để thân thể tìm một tư thế thoải mái nhất, đem một đoạn dương v*t ở bên ngoài nhét vào bên trong hoa huy*t… đó là trạng thái vô thức của cậu. Giang Xuyên ôm cậu vuốt ve cái ót cùng ít tóc mềm mại, sao đó mềm nhẹ hôn vào đỉnh đầu cậu thì thầm: “Ngủ ngon bảo bảo.”