Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 24: Đi du lịch cùng bạn bè, Tâm sự yêu đương tìm hiểu gia đình của nhau

Hành trình đi suối nước nóng được định ra từ một tuần trước, Giang Xuyên đem hành trình trưỚc sau bố trí cẩn thận, trước khi lên đường một ngày mới nói với Tô Minh. Điều này làm cho cậu vừa mừng vừa sỢ, mỗi ngày đều lén lút nhìn hàng động của anh, cậu thật không biết anh đang âm mưu gì, nhưng mùa đông đi tắm suối nước nóng đúng là không thể tốt hơn.

Tô Minh hứng thú thu dọn đồ đạc, Giang Xuyên ở một bên nói chuyện điện thoại, Tô Minh có thể cảm giác được bên kia điện thoại là Trần Nam. Nói đến cũng rất lâu không thấy anh ta, gần đây Giang Xuyên đi tới đoàn xe cũng ít mà Tô Minh cũng đi làm nên thời gian cũng không cho phép.

Cậu đi tới bỏ xuống đồ vật trong tay, dựa vào trên bả vai Giang Xuyên vểnh tai lên nghe lén điện thoại, nghe được Trần Nam ở bên kia nói rằng: “Hai người nhanh chóng đến đây đi, tôi và Tiêu Tiêu ở chỗ này thật tốt, được thôi trước tiên như vậy.” Giang Xuyên “Ừ” một tiếng sau đó cúp điện thoại.

Tô Minh hỏi: “Trần Nam cùng… Lâm Vân Tiêu cũng ở đó sao?”

Giang Xuyên gật đầu nói: “Bọn họ ngày hôm nay vừa mới đến, em thu thập xong chưa.”

Tô Minh chỉ chỉ trên giường, cậu mới thu xếp một nửa, Giang Xuyên đi tới đem giúp cậu thu dọn hết, Tô Minh hỏi tới: “Hai người bọn họ có thể vui vẻ cùng đi?” Cậu thấy anh gật đầu khẳng định nên vui vẻ mà cười.

Đem hành lý đơn giản để qua một bên Tô Minh leo lên giường nằm, Giang Xuyên tắt đèn nằm bên cạnh cậu, mới vừa nằm xuống, liền bị Tô Minh như bạch tuộc đưa tay chân toàn bộ quấn lấy dán vào người.

Chỗ tắm suối nước nóng cũng không xa vốn là cũng chung một huyện thành, đi xe đại khái khoảng chừng hai giờ. Suối nước nóng ở nơi đó rất nổi tiếng, cảnh sắc ở đó quả thật không tệ, nếu không phải Giang Xuyên sớm đặt trước một tuần e là không còn chỗ mà vào.

Sau khi xuống xe cũng nhìn thấy mấy chiếc xe buýt chở khách du lịch, Tô Minh trước tiên xuống xe nhìn quanh không thấy Giang Xuyên, cậu quay đầu lại đi tìm, liền thấy một bóng người cao to đứng ở phía sau mình lấy bàn tay to lớn ở trên đầu Tô Minh xoa nhẹ mấy lần, anh nói: “Đi thôi.”

Tô Minh cũng không nói được cảm giác này, trước mặt mọi người động tác nhỏ thân mật này có thể làm cho lòng cậu tràn đầy ấm áp. Cậu vui vẻ sánh bước cùng Giang Xuyên đi tới khách sạn của suối nước nóng. Nói là khách sạn nhưng phong cách trang trí theo hướng cổ điển gần gũi thiên nhiên, Tô Minh nhìn một vòng, thấy một hai người quen thuộc.

Đi sau Trần Nam là Lâm Vân Tiêu, anh ta hơi khom người ghé vào lỗ tai hắn nói cái gì đó, Lâm Vân Tiêu cũng không thèm nhìn anh ta một cái, bước nhanh đi xuống cầu thang, đột nhiên ngẩng đầu nhìn thấy Giang Xuyên cùng Tô Minh hai người đang đi đến. Bước chân hắn ngừng lại, đang chuẩn bị mở miệng thì Trần Nam đi theo phía sau hắn không biết vô tình hay là cố ý, đυ.ng phải Lâm Vân Tiêu thuận thế giang hai cánh tay đem người ôm vào lòng.

Trần Nam giống như lúc này mới phát hiện hai người bọn họ, không quản Lâm Vân Tiêu ở trong l*иg ngực của mình giãy dụa nói với Giang Xuyên: “vào đi thôi, các cậu ở phòng 3o2, chúng tôi ở sát vách.” Tô Minh gật gật đầu, cậu hỏi: “các anh đây là…” Trần Nam dùng cằm để ở đỉnh đầu Lâm Vân Tiêu cười nói: “Không có chuyện gì, đứa trẻ này kiêng ăn, lên cơn, tôi phải quản mó.”

“Ồ…” Tô Minh không biết nên nói cái gì lăng lăng bị Giang Xuyên mang vào phòng. Giang Xuyên ở phía trước làm xong thủ tục nhận phòng, Tô Minh hỏi: “Bọn họ vẫn luôn như vậy… Cãi nhau sao?” Giang Xuyên liếc mắt nhìn cậu, anh nói: “Không có cãi nhau.” chuyện này ngược lại làm Tô Minh nghi ngờ, nhưng mà từ trước đến giờ Lâm Vân Tiêu kia trưỚc sau như một có tính khí của Đại thiếu gia cũng không thấy Trần Nam có ý kiến gì Tô Minh đương nhiên cũng không tiện nói cái gì.

Đem hành lý bỏ vào phòng Tô Minh mới bắt đầu quan sát hoàn cảnh của nơi này. Bên trong mỗi phòng đều có một hồ nước nóng riêng, diện tích không lớn nhưng để hai người “Nghịch nước” cũng đủ. Lầu dưới sân sau một hoa viên lớn, bày khắp nơi là những hòn đá nhỏ, còn có giả sơn, chòi nghỉ mát. Không ít người ở phía dưới uống trà tán gẫu, đi qua hoa viên theo một con đường đá là đến suối nước nóng.

Tô Minh đứng ở bên cửa sổ nhìn một hồi, thấy toàn khu vực này bao quanh bởi những ngọn núi, xa xa đỉnh núi bị sương trắng che phủ, mơ mơ hồ hồ như ẩn như hiện giống như ở nơi tiên cảnh. Giang Xuyên đem đồ vật sửa sang Xong đi tới phía sau cậu cùng ngắm cảnh. Tô Minh đột nhiên ngã ra sau được một l*иg ngực rộng lớn vững vững vàng vàng tiếp nhận, được Giang Xuyên vòng qua ôm vào trong ngực, anh cười nói: “chơi không vui! vì sao không bị giật mình?”

Giang Xuyên cúi đầu hôn một cái trên huyệt thái dương của cậu, cậu nói: “Ừh, làm anh sợ muốn chết.”

Đứng bình tĩnh một hồi, Tô Minh mới hỏi anh vấn đề mà cho tới nay cậu đều để ở trong lòng: “cha mẹ anh… Biết anh yêu một người như em không?”

Giang Xuyên dừng một chút, trả lời: “Không biết.”

Tô Minh tâm trạng thở dài, trong l*иg ngực của anh xoay người ôm lấy Giang Xuyên. Đợi một hồi, mới nghe được thanh âm trước ngực mình vang lên: “vì thân thể của em nên khi còn bé mẹ em một lòng muốn đem em như con gái mà nuôi dạy mà ba em không đồng ý, ông cảm thấy để em quyết định mình muốn phương thức sinh hoạt là tốt nhất.”

“Mãi cho đến em thành niên, em mới cùng ba mẹ nói em không chỉ cấu tạo không giống người bình thương mà tính hướng cũng không giống. Tuy rằng mẹ em thương tâm một trận, mà dựa theo ba nói em chỉ cần thích phương thức sinh hoạt như thế nào thì cứ sống để kiếp sau cũng không hối hận, họ cũng rất nhanh tiếp nhận, em rất là may mắn đi.”

“Ừm.” Giang Xuyên hai tay nắm thật chặt, Tô Minh ở trước ngực ngẩng đầu nhìn anh nói: “cho nên…em là muốn cùng với anh có thể vĩnh viễn bên nhau.”

Đếm kỹ lại hai người từ khi biết đến bây giờ thời gian cũng chỉ mấy tháng, tuy rằng vừa bắt đầu giống như là động vật động dục không để ý hết thảy mà chỉ vì “Giao phối”, nhưng tình cảm nảy sinh của hai người cũng không phải giả, từ làʍ t̠ìиɦ đến được yêu, cũng không phải nói là không được.

Kỳ thực Tô Minh hoặc là Giang Xuyên, đều rất ít đề cập chuyện về sau có thể biết chỉ có quá khứ cùng hiện tại, chuyện tương vĩnh viễn là một ẩn số, đây cũng là lần thứ nhất, hai người mặt đối mặt, bắt đầu nói tới tương lai.

Không nghi ngờ chút nào, Giang Xuyên là vì cậu hết sức chân thành cảm thấy động tâm cúi đầu hôn trên trán cậu một cái hôn, anh nói: “Anh biết, anh cũng nghĩ vậy.”

Tô Minh không có nói tiếp, băn khoăn liếʍ liếʍ cằm của Giang Xuyên, Giang Xuyên nói: ” Anh có một … Cha dượng, ba mẹ anh lúc anh còn rất nhỏ đã ly hôn, anh ở cùng mẹ mà sau 16 tuổi anh rời chỗ ấy, đến nơi nay.

Đây là chuyện khi bắt đầu cậu không có nghĩ tới, tim Tô Minh đột nhiên đau nhói, cậu vì sự hiếu kỳ của mình mà cảm thấy hổ thẹn: “Xin lỗi… ông xã…em không phải cố ý…” Giang Xuyên cười sỜ sờ mặt của cậu, anh nói rằng: “Anh biết, đây không phải là bí mật gì anh cần phải sớm nói cho em biết.”

Tô Minh cầm tay anh ở trên mặt mình ngước đầu cùng anh hôn môi một hồi, nụ hôn của Giang Xuyên mang theo động viên làm cho cậu từ từ bình tĩnh lại, sau đó từ trong miệng Giang Xuyên biết được, mẹ của anh cùng cha dượng kết hôn năm thứ hai đã có con riêng của hai người. Giang Xuyên cảm thấy được mình ở nơi đó không có ý nghĩa vì vậy tự mình tính chuyện của mình cũng không muốn cùng hai người họ thẳng thắn bàn bạc.

“Nhưng cũng may là anh gặp được em.”

Nhìn góc độ nào cũng không thể khẳng định ai đã đem may mắn cho ai.

Tô Minh mặc cho anh Ôm một hồi, đột nhiên cười nói: “Nhưng mà anh phải chuẩn bị sẵn sàng, bởi vì anh trước tiên phải đi gặp cha mẹ chồng cái đã.”

Giang Xuyên nhíu mày, trong mắt có một ít kinh ngạc, hỏi: “Em lúc nào lại học được thói xấu mà đùa anh?”

Tô Minh không cam lòng yếu thế mà nhìn lại anh nói: “Theo anh học.”

Cuối cùng Trần Nam ở bên ngoài gõ cửa tay của Giang Xuyên đang ôm eo cậu đi xuống tới cái mông Tô Minh bóp bóp bắt mấy lần, cải chính nói: “Là bố vợ mẹ vợ.”

Mở cửa, cậu thấy Lâm Vân Tiêu không còn mặt nhăn nhó như mọi khi không biết bị Trần Nam dùng biện pháp gì lúc này ngoan ngoãn bị Trần Nam ôm vai, cùng bọn họ chào hỏi, Tô Minh đã chậm rãi đối với đôi phu phu quái thai này hình thành thói quen, chẳng trách Giang Xuyên lúc nào cũng làm ra một mặt việc không liên quan tới mình dù sao cũng thật sự không cần bận tâm.

Trần Nam so với bọn họ đến sớm hơn một ngày, đối với địa hình nơi đây có chút hiểu biết, mắt thấy cũng đến giờ cơm, lại đây kêu Giang Xuyên hai người cùng đi ăn. Trong lúc tán gẫu biết được, buổi sáng Lâm Vân Tiêu thở phì phò đi ra ngoài, nguyên nhân càng do lựa chọn chỗ dùng cơm bữa trưa ý kiến không nhất trí.

Tô Minh tâm lý tràn đầy bất đắc dĩ lại cảm thấy buồn cười, chẳng trách lúc đó Trần Nam giải thích như vậy. Thì ra là muốn đùa giỡn dù sao mọi người đều là người trưởng thành rồi cứ như là trẻ con vậy. Nhìn Giang Xuyên bên cạnh cậu, thầm nghĩ: Mình không có loại phiền não này bởi vì những chuyện nhỏ nhặt này cậu căn bản sẽ không cùng người yêu bất đồng.

Gần nhất mà lớn nhất chỉ có một lần ý kiến của hai người không thống nhất chính là vào hai ngày trước. Tô Minh mệt mỏi một ngày về đến nhà ngã đầu liền ngủ, hơn nửa đêm đột nhiên tỉnh lại, phát hiện phía sau cái mông có một vật nóng quen thuộc bèn không nhiều lời đẩy ra cánh mông, đem cúc huyệt ấm áp muốn cho côn th*t lấp đầy. Lúc này cậu cường liệt yêu cầu bắn vào bên trong nhưng Giang Xuyên không chịu. Anh cảm thấy được Tô Minh ngày hôm nay quá mệt mỏi, đồng thời sau đó thanh lý rửa sạch cũng phải mất một chút thời gian, mà lúc đó nhịn không được e sỢ còn có thể trở lại làm thêm một phát, nên anh dự định rút ra, Tô Minh gấp đến nỗi căng lại cúc huyệt kẹp chặt làm cho Giang Xuyên tốn chút khí lực mới có thể rút ra, đồng thời bị kẹp chặt quá sảng khoái, vốn là sắp bắn tinh nhịn không được vẫn là tại bên trong cúc huyệt bắn đầy.

Được bắn tinh ở trong người Tô Minh lắc cái mông nhìn Giang Xuyên liếʍ liếʍ môi nói: “Thật thích… Bắn ở bên trong…” Giang Xuyên tự nhiên không có cách nào chống cự lời mời của cậu ở trong cúc huyệt ẩm ướt rất thích thú liền cứng rắn, từ từ đem thịt huyệt lấp kín, ngón tay Tô Minh tách ra âm thần đầy đặn của hoa huy*t phía trước ý tứ hàm xúc hết sức rõ ràng, vì vậy sau một buổi tối âm đ*o chịu lạnh nhạt lập tức bị lấp đầy, đem miệng huyệt hoa huy*t mềm làm đến đỏ lên phát sưng lên mới kết thúc.

Tô Minh nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy mặt đều nóng, âm thầm phỉ nhổ mình không biết xấu hổ, liền lặng lẽ nắm tay của Giang Xuyên, nhìn Trần Nam cùng Lâm Vân Tiêu đi ở phía trước. Trần Nam thỉnh thoảng ghé vào lỗ tai hắn nói gì đó sẽ thấy Lâm Vân Tiêu cưỜi đến vai đều run, bầu không khí vẫn rất tốt đẹp.

Phỏng chừng Trần Nam nhìn thấy cậu cười, cũng không muốn bị coi thường, ở trên lỗ tai Lâm Vân Tiêu liếʍ một chút. Động tác rất nhỏ nếu như không phải Tô Minh nhìn chằm chằm sẽ không phát hiện được, sau đó Lâm Vân Tiêu lỗ tai đỏ lên, nhấc chân đạp vào bắp chân của Trần Nam một cái.