Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 16: Đoàn đua xe của Giang Xuyên tổ chức tiệc ăn mừng ngày thành lập, Giang Xuyên dẫn Tô Minh cùng đi đến quán ăn. Tô Minh t

Tô Minh đem chân gác lên trên bàn để máy vi tính, vừa ăn đồ ăn vặt vừa xem phim. Giang Xuyên đã trở lại cậu liếʍ tay mới vừa lấy khoai chiên quay mặt sang nhìn Giang Xuyên, anh nâng tay lên khoe với cậu những món đồ mà mình mua còn ở trong túi giấy.

Tô Minh hiếu kỳ lập tức đem phim điện ảnh tạm dừng, đi tới hỏi: “Anh mua cái gì vậy? Quần áo sao?”

Giang Xuyên gật gật đầu, đem hết túi lớn túi nhỏ đưa cho cậu: “Anh mua cho em.”

Tô Minh nhận lấy, hơi nghi ngờ mà nói thầm:”sao lại mua quần áo cho em…”

Cậu đem nhãn hiệu quần áo lấy ra nhìn, đây đúng là mua cho cậu, đồng thời nhìn dáng dấp cũng không phải quần áo của phái nam. Tô Minh sửng sốt một chút cũng không quá bất ngờ, trên căn bản hiện tại cậu mặc áσ ɭóŧ đều là Giang Xuyên mua khiến cho nhân viên trong cửa hàng chuyên kinh doanh áσ ɭóŧ đều biết anh, nói là bạn gái anh có bao nhiêu là hạnh phúc.

Trong túi có một váy ngắn màu hồng. Một áo sơ mi trắng cùng một cái áo màu xám dệt kim hở cổ chữ v, còn có một đôi giày da màu nâu. “cái này… Anh Xác định là cho em?” Tô Minh cầm váy để trên người mình so một chút, hỏi Giang Xuyên.

Người kia gật gật đầu, ôm chầm eo của cậu, đem người ôm vào trong ngực nói nhỏ: “Ngày mai, dẫn em đi chơi.”

Tô Minh nghe trên người anh một mùi thuốc lá nhàn nhạt, sững sờ hỏi lại: “Dẫn em đi chơi vì sao phải mặc cái này nha?”

Giang Xuyên bóp bóp cái mông của cậu cúi đầu hôn lêи đỉиɦ đầu của Tô Minh một cái: “Anh đang nghĩ yêu như thế này hơi đơn giản anh muốn thay đổi một chút.”

Tô Minh ngoan ngoãn gật đầu, ôm quần áo đi vào nhà vệ sinh chưa đi được hai bước liền bị Giang Xuyên lôi trở về: “Ở nơi này thay đi.”

Tô Minh cúi đầu, có chút ngại ngùng mà cười: “Ở nơi này thật không tiện a.”

Giang Xuyên cười nói: “Trên người em có chỗ nào anh chưa từng xem qua?”

Nghe vậy, Tô Minh cởi bỏ đi áo ngủ, vóc người đẹp đẽ nhìn không sót một cái gì. Tô Minh ở trong nhà đều không mặc qυầи ɭóŧ, tiểu đệ của cậu mềm nhũn rủ xuống bụi cỏ màu đen, cả người đều lộ ra làn da nhàn nhạt hồng phấn. Ánh mắt của Giang Xuyên chăm chú nhìn cậu không rời.

Tô Minh đem váy ngắn mặc vào, chiều dài váy vừa đủ che lại cái mông, lộ ra đôi chân trần nhỏ nhắn. Sao đó lại mặc áo sƠmi, mới vừa mặc vào còn chưa kịp cài nút liền bị Giang Xuyên cái kéo qua một cái. Tô Minh trọng tâm bất ổn ngã trên giường, phản ứng cực nhanh lộn mèo chui vào sát bên trong giường.

Thấy Giang Xuyên đang muốn bò lên giường, Tô Minh cười muốn đứng lên lại bị người kia ôm vai đè xuống. Cả người cậu nằm ngửa ở trên giường, áo sơ mi không cài nút mở rộng bầu vυ' bị tác động mạnh nên run rẩy. Dưới hạ thân váy ngắn cơ hồ không có tác dụng bị lật tới trên bụng, đem nơi bí ẩn hoàn toàn lộ ra ngoài.

Hai người náo loạn một phen, Tô Minh liều chết không chìu theo người kia. Mà dáng dấp của cậu lúc này lại gợi lên du͙© vọиɠ rất lớn cho Giang Xuyên, anh chỉ muốn đè cậu xuống thao đến khi cậu khóc lóc van xin. Anh đem cậu kẹp ở hai chân giam lại không cho nhúc nhích, một cái tay cầm lấy hai tay cậu kéo cao qua đỉnh đầu.

Tô Minh không thể động đậy, chỉ còn eo có thể uốn tới ẹo lui, đầu nhũ theo cử động của cậu mà cũng gợn sóng run run. Nhìn thấy thế Giang Xuyên một trận miệng khô lưỡi khô, cậu một tay nắm bầu ngực của mình, một tay nắm chặt tay của anh, Tô Minh làm ra vẻ vô cùng đáng thương mà nói: “chủ nhân… Bỏ qua cho em đi…”

Giang Xuyên nhếch miệng nở nụ cười: “Ô? Buông tha em? Thân thể của em là thuộc về chủ nhân, chủ nhân muốn làm gì cũng được, đây chính là em nói, không phải sao?”

“Đúng… Đều là của chủ nhân…” Tô Minh cắn môi dưới, thần sắc ủy khuất nói.

Giọng nói Giang Xuyên đột nhiên trở nên lạnh lùng. “Xem ra em cũng không nguyện ý, vậy quên đi.” Nói xong liền buông cậu ra nằm xuống ở bên kia giường nhắm mắt lại không tiếp tục nói nữa.

Một lát sau, anh có cảm giác được một bàn tay ấm áp non mềm sờ sờ trên mặt: “chủ nhân…” Thấy Giang Xuyên vẫn không để ý tới Tô Minh trở mình khóa ngồi ở trên người anh, hai tay chống lên ngực, cái mông giật giật làm cho tiểu huyệt dán vào hạ thể Giang Xuyên mà ma sát.

“Chủ nhân không muốn để ý tới em…” Tô Minh nửa người nằm đè lên ngực anh, hai tay vuốt ve trên vùng ngực rắn chắc của Giang Xuyên rồi dừng lại mơn trớn trên hai đầu v* của anh. Đôi môi Tô Minh dán vào môi Giang Xuyên cắи ʍút̼, bầu ngực chen giữa thân thể hai người bị đè ép thành hai khối thịt tròn trịa.

Tô Minh nhắm hai mắt, dựa vào cảm giác lấy đôi môi nhỏ như hoa anh đào chậm rãi hôn lên mặt Giang Xuyên như muốn lấy lòng chủ nhân. Rốt cục, Giang Xuyên mở mắt ra nhìn cậu, Tô Minh lập tức không dám chuyển động, tha thiết mà nhìn anh, anh bất đắc dĩ nói: “Thật là hết cách với em rồi, tiểu bảo bối.” Dứt lời hai tay anh đè sau gáy cậu hôn lên đôi môi mềm mại.

“A… aaa…” Giang Xuyên một bên hôn môi cậu một bên đưa bàn tay đến đáy quần cậu đem váy vén lên lấy tay bóp nhẹ trên cánh mông tròn trịa có cảm giác rất tốt. Hai tay anh nắm lấy hai cánh mông trắng trợn nắn bóp đẩy ra hai bên đem cúc huyệt phấn nộn lộ ra, tạo thành một cái lỗ tròn nhỏ.

“Ha a…” Nụ cười thỏa mãn quấn quýt trên đôi môi. Tô Minh thở hổn hển, một tay nâng đầu nhũ của mình đem núʍ ѵú đưa đến bên miệng Giang Xuyên: “chủ nhân… xin bú sữa của em đi..” Giang Xuyên đối với tên nhóc con này không có sức phản kháng nên không chút do dự mà đem đầu v* ngậm vào miệng điên cuồng cắи ʍút̼.

Tô Minh bị hút đến thân thể xụi lơ cầm lấy bầu vυ' của mình xoa xoa, sau đó cậu cảm giác được hai tay Giang Xuyên đang bóp lấy cái mông của mình thả ra rồi mở dây kéo quần móc ra dương v*t cự pháo. Tô Minh vội vã không nhịn nổi mà ngồi xuống dâʍ ɖị©ɧ trong hoa huy*t ma sát côn th*t làm cậu thoải mái rêи ɾỉ ra tiếng.

côn th*t chậm chạp không chen vào, qυყ đầυ đâm loạn như vô tình đâm vào bên trong hoa huy*t, Tô Minh không thể khép chặt miệng huyệt ngậm qυყ đầυ khiến nó rớt ra. Tô Minh vội la lên: “chủ nhân… CᏂị©Ꮒ em đi…”

Giang Xuyên phun ra đầu v* bị hút đến đỏ bừng, anh nhìn cậu dâʍ đãиɠ xoay cái mông cầu thao bèn nói: “Muốn làʍ t̠ìиɦ thì tự mình tới ngồi lên mà làm.”

Tô Minh thẳng người lên, khóa ngồi ở trên người anh hai chân càng mở lớn, bên dưới váy ngắn âm thần căng phồng mυ'ŧ qυყ đầυ, đem từng luồng chất lỏng trơn nóng trong hoa huy*t chảy tới mặt trên qυყ đầυ rồi chảy dọc theo hành thân đem toàn bộ côn th*t dính ẩm ướt. Giang Xuyên đem váy ngắn kéo lên cao hơn có thể nhìn rõ hơn cảnh sắc côn th*t bị hoa huy*t ăn hết.

Tô Minh đỡ dương v*t, nhắm ngay miệng huyệt chậm rãi xuống ngồi, côn th*t càng đi sâu đi bên trong, lại càng có cảm giác được tầng tầng thịt mềm bao quanh kɧoáı ©ảʍ càng dâng cao. Chờ đến khi cự vật cắm hết vào, Tô Minh đưa hai tay đến phía sau chống lên đầu gối Giang Xuyên cái mông lên xuống cao thấp chuyển động.

“Ừm… A… Chủ nhân côn th*t… hoa huy*t bên trong được lấp đầy rồi…”

Từ góc nhìn này Giang Xuyên có thể nhìn thấy rõ ràng Tô Minh hơi nhíu lông mày, hai mắt mơ hồ, cái miệng nhỏ tinh tế rêи ɾỉ, nửa người trên mặc áo sơ mi không có cài nút áo đem bầu ngực phơi bày toàn bộ, bầu vυ' theo động tác trên dưới của cậu mà run run. Nhìn xuống chút nữa hai chân mở ra làm váy ngắn kẹt ở bên hông, bụng dưới tiểu đệ đệ thon nhỏ của cậu đã đứng thẳng. Cùng lúc hoa huy*t vui sướиɠ phun ra nuốt vào côn th*t.

Làm một hồi trong cơ thể Tô Minh càng thêm ngứa, qυყ đầυ đâm không tới chỗ sâu nhất, eo rất mỏi mà chân cung mềm nhũn, dương v*t cứng rắn như sắt thép cắm ở hoa huy*t không thể trắng trợn đâm xuyên, Giang Xuyên nắm lấy hắn hai chân của cậu đem Tô Minh toàn bộ nửa người dưới đều ở trên không đĩnh động lên eo từ thấp tới cao lật đổ hoàng long đâm vào hoa huy*t.

Lần này, Tô Minh rất thích thú ngẩng đầu lên thoải mái rêи ɾỉ: “Ah a… Chủ nhân… A a…” Hai vυ' rung động đên lợi hại hơn, hai cái chân trắng noãn thon dài hai bên mở ra côn th*t “phác xích phác xích” ra vào trong hoa huy*t.

Tô Minh một tay nhào nặn bộ ngực của mình, một tay lần xuống bụng dưới năm chăt dương v*t của mình tuốt động.

Sau khi đánh cắm một hồi cả người Tô Minh xụi lơ vô lực, chống đỡ trên ngực Giang Xuyên hai chân bị để xuống, nửa ngồi nửa quỳ, hoa huy*t đột nhiên bị côn th*t manh me cắm vao, hai viên thịt “ba ba” đánh đáy chậu làm Tô Minh run rẩy hai chân lắc đầu xin tha.

“A a a a… Chủ nhân… Quá nhanh… ah a a không được… hoa huy*t muốn hỏng.. Aha…” Tô Minh cả người nằm nhoài trên người Giang Xuyên đầu nhũ mềm mại dán vào l*иg ngực Giang Xuyên, hai viên đầu nhũ bị ma sát mà gắng gượng, hoa huy*t vừa khép mở bị thao đên trong vách thịt đều có chút tê dại.

Sau đó, Giang Xuyên thẳng nửa người trên, đem hai chân Tô Minh vòng qua bên hông mình, ngồi đối mặt nhau. Tô Minh ôm lấy cổ anh hai người hôn thật sâu, hoa huy*t còn bị côn th*t cắm vào nhẹ nhàng mà ở bên trong đánh Xuyên.

Tô Minh lưu luyến hôn nhẹ trên mặt Giang Xuyên mấy cái, ánh mắt tràn ngập luyến ái mà nhìn anh:”chủ nhân… Dùng sức cᏂị©Ꮒ em đi… Xin cᏂị©Ꮒ vào âm huyệt của em.. ah a…” Giang Xuyên đỡ eo cậu, đem người để nằm ngang ở trên giường, thân thể cao lớn đè lên kéo côn th*t càng thâm nhập sâu hơn mà cắm vào bên trong hoa huy*t.

Tô Minh đem chân giao nhau sau thắt lưng Giang Xuyên kéo tay Giang Xuyên đặt ở trên bầu vυ' của mình. Giang Xuyên một tay cầm lấy bầu vυ' mềm một tay giúp Tô Minh tuốt tiểu huynh đệ phía trước của cậu, hạ thể như đóng cọc mãnh liệt thao cậu. Tô Minh bị anh đột ngột tăng nhanh động tác làm cho khóe mắt chảy ra nước mắt, nhìn mặt Giang Xuyên mang theo tiếng khóc nức nở rêи ɾỉ: “Chủ nhân… A a a… hoa huy*t… rất tê… ah a a không được… Nha nha…”.

Thân thể bị đỉnh đên không ngừng di chuyển lên trên. Hai tay Tô Minh chặt chẽ bám vào dráp trải giường, bị làm đên mệt mỏi hai chân càng mở lớn để Giang Xuyên thuận lợi mà đánh xuyên.

Giang Xuyên hai tay nắn bóp đôi bầu vυ' trắng mịn dần dần hiện lên dấu tay, lúc cậu động tình núʍ ѵú chảy ra một chút sữa đều bị Giang Xuyên liếʍ hết. Phần eo lay động càng ngày càng mãnh liệt, hoa huy*t bị thao đến ngứa ngáy hai chân Tô Minh trên không trung đạp loạn, đẩy vai Giang Xuyên: “A a a a… Không… Chủ nhân… Chủ nhân… ah a… “

dương v*t bị lòng bàn tay thô ráp ma sát đên phun ra từng luồng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙. Tô Minh bắn ra lập tức mất khí lực hai chân cung buông xuống hai bên, tùy ý cho người trên tiếp tục làm cậu, bên trong hoa huy*t cung phun ra luồng d*m thủy nóng, toàn thân run rẩy, rêи ɾỉ bằng giọng mũi rất rõ ràng, nha nha muốn kêu Giang Xuyên chậm một chút.

Bởi vậy cậu có thể quan sát thật kỹ bộ dáng của Giang Xuyên trong lúc làʍ t̠ìиɦ.

Đôi lông mày của anh nhíu lại, hai mắt sâu thẳm như hồ thu, l*иg ngực rộng lớn cơ bắp trên ngực rắn chắc, bụng dưới lúc căng thẳng càng thấy rõ ràng hơn đường viền của cơ bụng. Chính giữa một mảnh lông mao màu đen là côn th*t thô to ra sức thao mình.

Tô Minh liếʍ môi một cái, nhìn Giang Xuyên càng ngày càng ồ ồ thở dốc, tay cầm lấy bầu vυ' của cậu cung càng ngày càng dùng sức, côn th*t ở trong người trướng lớn hơn một vòng, thật nhanh đánh cắm vao, miệng huyệt âm thần đều bị làm đến sưng đỏ. Lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ở trong người Tô Minh, cậu ôm chặt Giang Xuyên, cảm thụ được côn th*t run lên một lượng lớn chất lỏng phun nóng bỏng phun vào sâu trong hoa tâm.

Giang Xuyên bắn tinh xong ôm Tô Minh hôn môi cậu, đầu lưỡi kịch liệt quấn quýt lấy nhau, Tô Minh ôm cổ anh đáp lại. hoa huy*t còn đang phát run, lúc cảm giác được côn th*t muốn rút ra đột nhiên co chặt lại dường như là không muốn nó rời đi.

Giang Xuyên ngừng động tác, nhìn Tô Minh hai mắt đều đỏ nói: “hoa huy*t này rất tham ăn nha?”

Tô Minh làm nũng: “Chủ nhân..hoa huy*t… Không muốn cho côn th*t rút ra… tiếp tục đâm vào ở bên trong đi… hoa huy*t cho anh cᏂị©Ꮒ một ngày có được hay không…”

Giang Xuyên sờ sờ mặt của cậu, nói: “Chủ nhân muốn đi tiểu.”

Tô Minh nghe vậy cười giả dối, hai chân cuốn lại eo Giang Xuyên đem người lôi kéo xuống, côn th*t liền đi vào một chút: “Em muốn nướ© ŧıểυ, chủ nhân cứ đi tiểu vào trong hoa huy*t đi… em muốn.. nuốt nướ© ŧıểυ của chủ nhân…”

Lời mời gọi rõ ràng lộ ra dâʍ đãиɠ. Giang Xuyên không thể cự tuyệt, ôm chặt Tô Minh cúi đầu cắn gặm một bên vυ', Tô Minh ôm đầu anh giương chân đợi nướ© ŧıểυ chảy vào.

côn th*t ở trong người nhảy nhảy, lỗ nhỏ phun ra một luồng chất lỏng nóng hổi so với tϊиɧ ɖϊ©h͙ tuyệt nhiên bất đồng điên cuồng bắn ở bên trong vách tường thịt. Không biết bắn sâu bao nhiêu hoa huy*t chứa không hết từ trong khe hở chảy ra, dính ẩm ướt dráp trải giường.

“Chủ nhân nướ© ŧıểυ… A… Thật thoải mái…tất cả nướ© ŧıểυ đều ở bên trong hoa huy*t…” Tô Minh si mê nói thân thể mẫn cảm mà run rẩy, hai vυ' cung bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà chảy ra càng nhiều sữa thơm ngọt bị Giang Xuyên nuốt hết vào trong miệng.

Bên trong âm đ*o tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ, bắn đên bụng dưới có chút phồng lên. Lúc Giang Xuyên đem côn th*t từ trong cơ thể cậu lui ra khỏi miệng huyệt làm tất cả chất lỏng vẩn đυ.c chạy dọc theo ra.

Tô Minh giương hai chân, một mảnh phong quang hiện ra rõ ràng bị Giang Xuyên nhìn không sót. Bên trong hoa huy*t tất cả đều là của mình bắn vào, hầu kết Giang Xuyên trên dưới giật giật, ngón tay xen vào giữa khe mông mang theo chất lỏng vừa chảy ra đi vào bên trong cúc huyệt làm trơn, sau đó đem Tô Minh trở mình quỳ nằm úp sấp, đem dương v*t vừa mới cương lần nữa nhanh chóng đâm vào cúc huyệt.

Tô Minh giật mình mà co giật một chút, lập tức thanh tĩnh lại, giơ cao cánh mông, hai tay đưa đến mặt sau, đẩy ra đồn biện cho côn th*t thuận lợi hơn mà ra vào.

Giang Xuyên đem Tô Minh chặt chẽ đặt ở dưới thân dùng dương v*t manh me đâm thao người dưới thân. Tô Minh không chỗ trốn chỉ có thể mân mê cái mông mặc cho dương v*t lửa nóng thô to ở hậu huyệt rong ruổi.

Tô Minh tạo điều kiện cho dương v*t càng sâu mà đi vào, Giang Xuyên sảng khoái đên không chịu được ở trên vai trên cổ cậu lưu lại dấu răng sâu hoặc cạn…

Hai vυ' cậu trên không trung lay lay, Giang Xuyên cực yêu xoa xoa hai bầu vυ', một tay một cái xoay tròn chèn ép. Trong hoa huy*t vẫn còn chất lỏng chưa ra hết, tí tách chảy xuống giường tạo thành một cảnh sắc da^ʍ mỹ cực kỳ. Trong cúc huyệt nóng ấm làm côn th*t càng thêm cứng to hơn một vòng đâm vào cúc huyệt tạo ra tiếng “xì xì cô thu cô thu” truyền đến làm cho Giang Xuyên càng hưng phấn côn th*t như píttông lò Xo vận động “ ba ba ba” không ngừng nghỉ.

Tô Minh chân đều bị làm đến không còn sức quỳ xụi lơ ở trên giường, dương v*t làm miệng cúc huyệt lớn ra một vòng lúc đóng lúc mở hiện ra lấp lánh thủy quang.

Giang Xuyên ôm eo Tô Minh đem người mang lên, anh ngồi xuống, Tô Minh đưa lưng về phía anh ngồi ở trên đùi đỡ côn th*t nhắm ngay cúc huyệt cắm Xuống đến cùng. Tô Minh rêи ɾỉ một tiếng dựa lưng vào l*иg ngực rắn chắc, cho dù cậu ở phía trên, là chủ động nhưng cũng bị Giang Xuyên ôm làm liên tục.

Tô Minh đầu để trên bả vai Giang Xuyên mặc anh đâm xuyên, trước sau hai cái huyệt.

“Đều là của chủ nhân… ah.. Chủ nhân… em thật thích thật thích anh…” Giang Xuyên nghiêng mặt sang bên hôn môi hôn tai của cậu, giọng trầm thấp cười cười, hơi thở trong mũi đều phả vào lỗ tai của cậu. Tô Minh rụt hai vai lại nhưng vẫn nghe rõ câu nói kia: “Chủ nhân cung yêu thích tiểu bảo bối của chủ nhân.”

Đến cuối cùng Giang Xuyên cũng đem hậu huyệt của cậu bắn đầy Tô Minh cơ hồ cũng bị làm đến ngất đi áo sơ mi cùng váy ngắn cũng bị làm cho dơ bẩn hết. Hai chân không khép lại được, hai động huyệt đều có thể nhìn thấy thịt mềm bên trong.

Sau khi kết thúc phần thanh lý cơ thể luôn luôn không cần Tô Minh bận tâm, cậu chỉ ngoan ngoãn để Giang Xuyên ôm đi tắm rửa rồi ôm trở về trên giường là tốt rồi.

Lúc tắt đèn, Tô Minh lặng lẽ nói: “chủ nhân…” Giang Xuyên đem người ôm vào trong ngực, cằm đặt trên đỉnh đầu cậu vuốt nhẹ: “sao vậy em?” Tô Minh cười cười: “Tiểu nhân cả đời đều đi theo chủ nhân có được không?” Giang Xuyên đối với cậu lúc dâʍ đãиɠ lúc ngây thơ đã thành thói quen, nên anh trả lời: “Được, chủ nhân cả đời cung nuôi tiểu bảo bối.”