Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)

Chương 9: Trước khi đi làm. Lúc nghỉ trưa phone Ꭶεメ

“A… Giang Xuyên, em ngày hôm nay phải đi làm.” Tô Minh xoay người đem đầu chôn ở trong gối hít một hơi thật sâu, trong mũi tràn đầy mùi vị của Giang Xuyên.

Mà người kia đang không ngừng quấy rầy cậu, đầu tiên là ở trên gáy hôn một cái sau đó bắt đầu gặm cắn.

Hai tay động tác cũng không ngừng vuốt ve tấm lưng bóng loáng của Tô Minh thuận lợi hướng tới eo rồi dần xuống tới bờ mông trắng mịn. Ngón tay giữa tìm khe hở giữa hai cánh mông chui vào tìm kiếm cúc huyệt mềm yếu.

Anh rất kiên trì làm công tác mở rộng cúc huyệt, Tô Minh ngược lại là trước tiên không chịu nổi, tay cậu đưa về phía sau mân mê mông thịt làm phiền hạ thể Giang Xuyên.

Mà ngày hôm trước hai người đã quá điên cuồng, trước sau hai cái huyệt đều bị sử dụng quá độ tiếp tục vào chỉ 100 hại mà không có một lợi.

Giang Xuyên hiển nhiên cũng biết điểm này nên dừng lại, một phen điều chỉnh tâm tình rồi mới vỗ vỗ cái mông của Tô Minh: “Rời giường đi.”

“Anh…” Tô Minh xoay người, cậu có thể cảm giác được côn th*t của Giang Xuyên đang cứng rắn để ở trên cái mông của mình.

“Làm đi, chỉ không cần làm quá lâu… Không thì sẽ đau.” Tô Minh vẻ mặt thành thật nhìn anh, Giang Xuyên đè lên người cậu, Tô Minh tự giác mở hai chân ra, lại bị Giang Xuyên ngăn cản. Anh đem hai chân của Tô Minh khép lại, cậu mở to mắt nhìn, có chút không rõ, cậu hỏi: “sao vậy anh?”

Giang Xuyên không hề trả lời cậu, khép hai chân của cậu lại cùng nhau rồi ôm để bên trái thân thể, côn th*t như lửa nóng một phát hướng vào giữa hai chân Tô Minh.

“Giang Xuyên..anh…”

Lúc Tô Minh ý thức được mục đích của anh chỉ cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy dường như cũng có cảm giác toàn thân đều bị anh làm một lần.

Tô Minh nhìn động tác của anh, dương v*t giữa hai chân cắm vao rút ra khiến qυყ đầυ có thể ma sát với tính khí của Tô Minh đang cương cứng chọc vào trên bụոg.

Giang Xuyên nhìn nhục bổng to lớn màu tím đen của mình ở giữa hai cái chân trắng mịn của Tô Minh mà thao lộng, mắt nhìn hai loại màu sắc rât đối lập tạo thành một kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác manh liêt làm cho anh cảm thấy rất kích động, động tác càng trở nên mạnh mẽ hơn.

Cho dù Ở làm cái đùi lớn, phía dưới côn th*t hai túi thịt to lớn theo động tác ra vào chạm vào hoa huy*t của cậu, túi da thô ráp không ngừng chà xát vào âm môi mềm mại. Giang Xuyên tăng nhanh động tác, hai quả cầu thịt đánh vào hoa huy*t, âm thanh nghe được vẫn kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© đên không chịu được.

“A… A … Giang Xuyên… Chậm một chút… A không chịu được…” Tô Minh hai tay nắm lấy drap trải giường, lắc đầu xin tha. Bên trong đùi non giữa hai chân đã bị ma sát đến đỏ bừng, túi thịt đánh vào hoa huy*t cũng làm cho dâʍ ɖị©ɧ từng luồng từng luồng chảy ra ngoài.

“Ha… A a… Sướиɠ quá a…” Tô Minh cảm thấy Giang Xuyên thật sự lợi hại, mặc dù không có tiến vào bên trong động huyệt của cậu mà chỉ bằng giữa khe hở hai đùi có thể đồng thời dùng dương v*t đằng trước ma sát đến tính khí của cậu mà phía sau còn có thể dùng hai cầu thịt làm hoa huy*t tăng cường kɧoáı ©ảʍ.

Trước một giây còn cầu Giang Xuyên chậm một chút, sau một giây có thể híp mắt ở trong bể dục mà đắm chìm.

Bao tinh hoàn nhanh chóng đánh vào hoa huy*t mang theo tiếng nước dính nị phát ra âm thanh “ ba ba ba”. Tô Minh hai chân bị đè đến trước ngực, Giang Xuyên nghiêng mặt hôn bắp chân của cậu mà hạ thân động tác xuất tiến vẫn liên tục, cho đến khi dương v*t cùng hoa huy*t của cậu đều được đến cao trào: “A a a… Chậm một chút… Em muốn bắn… A…”

Sau đó cậu đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trên bụng của Giang Xuyên. Tô Minh xụi lơ hai chân, mũi chân ở trên người Giang Xuyên đâm lung tung. Anh đem hai chân cậu trói lại, ở lòng bàn chân của cậu hôn một cái: “Đứng lên đi, anh đưa em đi làm.”

Giang Xuyên vẫn cưỡi chiếc xe mô tô kia chạy rất nhanh chở Tô Minh đi làm. Trên đường Tô Minh còn kịp vào cửa hàng mua bữa sáng. Cậu mua bánh bao và sữa đậu nành ngồi ở sau xe ăn, sau khi ăn xong lái xe kiêm người yêu của cậu lại vững vàng chở cậu đến công ty.

Hôm nay là ngày đầu tiên Tô Minh đi làm. Lúc bắt đầu giới thiệu bản thân cậu hơi sốt sắng, nhưng các đồng nghiệp của cậu phần lớn rất dễ thân cận, đối với cậu cũng chăm sóc rất nhiều.

Qua hai giờ, cậu trên căn bản cùng các đồng nghiệp đã trở nên thân thiết tất cả mọi người rất hoan nghênh cậu. Với vóc dáng nhỏ nhắn khuôn mặt thanh tú lại rất tinh xảo nên mọi người xem cậu như cậu em nhỏ.

Tô Minh rất thích cùng Giang Xuyên nhắn tin nói liên miên cằn nhằn những chuyện này nọ, chỉ cần vừa ở không sẽ mở ra khung chat của Giang Xuyên quấy rầy anh mà Giang Xuyên cũng mau trả lời tin của cậu. Đôi lúc hai người chat nhiều quá những tin nhắn có khi trở nên trùng lặp.

Tô Minh thích ứng rất nhanh cứ như vậy đã qua nửa ngày các đồng nghiệp đều đi ra ngoài ăn cơm trưa, mọi người kêu cậu đi cùng. Cậu chỉ nói mình chưa đói bụng, lén lút trốn ở bên trong phòng làm việc không người gọi điện cho Giang Xuyên.

Bên kia rất nhanh chóng bắt máy dường như bên kia có chút ầm ĩ giống như trong máy vi tính phát video, Giang Xuyên đem video đóng, lại trở về nghe Tô Minh nói chuyện.

Tô Minh nói một chút, cuối cùng cười cười, từ trong ống nghe có thể nghe hơi thở gấp gáp của cậu: “Em có chút nhớ anh.” Giang Xuyên cũng nói rằng: “Anh cũng nhớ em.”

Hai người im lặng một lát thật giống như cảm thụ được dư âm của câu nói kia từ điện thoại của đối phương truyền tới.

Sau một lát Tô Minh mới phản ứng được, cậu hỏi: “Anh lúc nãy mới vừa Xem cái gì?” Giang Xuyên cười cười, nổi lên tâm tư muốn đùa cậu: “Em nói xem?” Tô Minh không thể ức chế mà hướng về phương diện kia suy nghĩ, chính mình trước tiên đỏ mặt, thật giống như người xem phim kia chính là cậu.

Kỳ thực Giang Xuyên đang xem video về đua xe, nhưng anh cảm thấy được giơ phút nay Tô Minh phản ứng nhất định rất đáng yêu nên lựa chọn không cho cậu biết chân tướng.

“Anh không phải sáng sớm mới làʍ t̠ìиɦ rồi à?” Tô Minh lẩm bẩm, cậu gục xuống bàn cả người rất thả lỏng. Giang Xuyên nghe được câu này biết là cậu đang ở một chỗ không có người, lập tức làm ra vẻ rất kinh ngạc đáp lại: “Ô? Tối hôm qua là ai vẫn luôn quấn lấy anh làm? vẫn là ai giống như con miêu động dục..a…”

Tô Minh lập tức la lên không cho anh nói tiếp: “Đừng nhắc mà! Đã không cho nói rồi!”

Cậu đau khổ phát hiện mình thật sự không chiu nôi Giang Xuyên bất cứ lúc nào cũng đùa giỡn. Kỳ thực chỉ cần nghe thanh âm của đối phương, hoặc là nhìn thấy người thì khắp toàn thân liền bắt đầu tản ra một loại khao khát “Da^ʍ đảng”. Chỉ là chính cậu hồn nhiên không biết mà thôi.

Nhưng hoàn cảnh và thời gian của cậu không thích hợp để nói đến chuyện này nhưng Giang Xuyên không dự định buông tha cậu tiếp tục nói:”Ai ở dưới thân khóc lóc cầu anh làm a… Lại để cho anh bắn ở bên trong?”

Tô Minh đem mặt chôn ở trong khuỷu tay, hô hấp bắt đầu tăng thêm, cậu còn phải dựng thẳng một bên lỗ tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài.

“Giang Xuyên…” Tô Minh nghe người kia ở bên kia nói tiếp: “Em biết em cùng anh lúc làʍ t̠ìиɦ có bao nhiêu đẹp không. Nhất là lúc mở chân để anh cᏂị©Ꮒ, tóc của em sẽ rất loạn, trên lông mi cũng có thể dính nước mắt, đường nét cái cổ rất đẹp, anh sau đó tranh thủ đem ngực của em Xoa nắn, bộ dạng thật đáng yêu…”

Tô Minh không biết kỳ thực Giang Xuyên lúc làʍ t̠ìиɦ cũng có thể quan sát mình nhiều như vậy, cậu cho là đối phương chỉ là đang vùi đầu làm cậu rồi tinh cơ đùa giỡn lưu manh một chút mà thôi.

“hoa huy*t em thoạt nhìn hơi nhỏ nhưng có thể đem côn th*t của anh toàn bộ đều nuốt vào, em biết bên trong có bao nhiêu thoải mái không? Dường như có thể đem anh hòa tan ra.”

Tô Minh kẹp chặt hai chân, lỗ tai đều rất nóng, nghe người kia nói tiếp: “Mỗi lần anh đi vào, cúc huyệt sẽ cắn thật chặc dương v*t của anh. Em bị anh cᏂị©Ꮒ đên khóc lên nói không muốn, hai chân lại kẹp thắt lưng của anh làm sao anh có thể không cᏂị©Ꮒ em đến chết.”

“Ừm… Đừng đã bảo là…”Tô Minh toàn thân đều khát cầu người kia tiến vào hai cái huyệt hư không yếu mệnh.

Sáng sớm tuy rằng cung đến cao trào, nhưng căn bản là côn th*t thô to rốt cuộc không cắm vào bên trong động huyệt manh me gây rối một phen.

“Anh thích nhất nhìn bộ dạng lúc lên cao trào của em, cổ họng đều khàn, thân thể còn không ngừng dán vào anh muốn anh đem em toàn bộ ôm vào trong ngực mới thỏa mãn. Lúc trước em e thẹn không nói gì nhưng anh rất yêu thích âm thanh của em rất dâʍ đãиɠ, cung rất ngây thơ.” Giang Xuyên âm thanh trước sau truyền tới rất thấp:”Tô Minh, khắp toàn thân em từ trên xuống dưới đều khiến anh trở nên điên cuồng.”

“Giang Xuyên, em bây giơ rất muốn… “

“Tô Minh? cậu không thoải mái sao?” Ngồi ở bên cạnh cậu là một cô gái tên là Tiểu Lê không biết đã trở lại từ lúc nào cúi người xuống nhìn cậu thân thiết hỏi.

Tô Minh bị dọa đến tay chân run rẩy không cầm chắc điện thoại di động đánh rơi trên bàn. Cậu cung không quan tâm cÒn đang nói chuyện điện thoại, chỉ nói với Tiểu Lê: “Không có chuyện gì vì tối hôm qua không ngủ đủ, cảm thấy mệt một chút.”

Tiểu Lê gật gật đầu, cầm ly nước đến chỗ máy lọc nước, cô nói:”cậu phải nghỉ ngơi thật tốt, cậu ngủ tiếp một chút đi, còn chưa tới giờ làm việc.”

Tô Minh gật gật đầu, cầm điện thoại di động nhìn một chút thấy điện thoại đã cúp máy. Cậu mở máy vi tính gửi cho Giang Xuyên lời mời chat video.

Bên kia sau khi tiếp nhận tín hiệu Tô Minh liền thấy Giang Xuyên hai chân mở lớn toàn tâm toàn ý nhìn cậu. Giang Xuyên chỉ chỉ cái bộ vị kia nói rằng: “Tiểu bảo bối, có thể cho anh nhìn mặt em giải quyết một cái không?” Tô Minh nháy mắt mấy cái, nở nụ cười: “Không thể!”

Nói xong lại đóng video chat, suy nghĩ một chút cậu thừa dịp Tiểu Lê còn chưa trở lại, nhẹ nhàng đối diện thoại di động nói một câu với Giang Xuyên giọng lưỡi ngọt ngào đầy tình tứ. “Ông xã… CᏂị©Ꮒ em đi…”

Sau đó đánh chữ: Đây chính là báo ứng ccc

Giang Xuyên ở nhà tự biết mình đã bị quả báo còn Tô Minh tâm tình thật tốt hoàn thành hết công việc của buổi chiều chỜ sau khi tan tầm người kia tới đón cậu.