Tô Minh uốn éo thân thể muốn quay mặt nhìn về phía anh. Giang Xuyên từ trong cơ thể cậu lui ra ngoài, kia nơi bị làm đên đỏ tươi không chặn nổi chất lỏng từ bên trong huyệt chảy ra. Cái cảm giác này khiến Tô Minh không biết làm thế nào, theo bản năng mà chặt chẽ co rút cúc huyệt lại, sau đó thả lỏng. Lúc thả lỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhỏ xuống ở giường đơn, ướt một bãi.
“Ừm… Nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá…”
Tô Minh nửa nằm, không khép được hai chân lại tùy ý để tϊиɧ ɖϊ©h͙ như không khống chế chảy ra ngoài.
Thấy cậu xụi lơ, Giang Xuyên hỏi: “Cần anh giúp một tay không?” Nhưng mà sau đó Tô Minh liền khôi phục trạng thái như lúc trước ngơ ngơ ngác ngác không chịu nói. Giang Xuyên cảm thấy buồn cười, không nhịn được muốn đùa cậu, anh nói: “Muốn anh cᏂị©Ꮒ em một lần nữa phải không? Em có muốn anh giúp em vệ sinh không?”
Tô Minh nghe được lập tức hướng về anh đưa tay ra, Giang Xuyên đem người bế lên, đi vào nhà vệ sinh. Nhà vệ sinh trong phòng cho thuê chỉ có thể chứa được một người. Cho dù Tô Minh vóc người so với Giang Xuyên có chút thon nhỏ nhưng mà hai người ở bên trong vẫn rất chật chội. Hơi hơi động đậy cơ thể cậu dán vào thân thể của đối phương khiến Tô Minh lúc này đứng run cả chân, thân người đều kề sát ở trên người Giang Xuyên. Người kia mở vòi sen, lúc nước nóng dội trên lưng Giang Xuyên đột nhiên nâng cái mông của cậu đem người toàn bộ ôm lên.
Tô Minh sợ hết hồn, Giang Xuyên liền hướng lên trên ra hiệu cậu để hai chân kẹp lấy hông của mình.
Tô Minh hỏi: “sao lại phải làm như vậy a?”
Giang Xuyên nói: “Anh không có cánh tay thứ ba giúp em rửa sạch sẽ …”
Tô Minh ngoan ngoãn đem hai tay hai chân đều vòng lại ôm trên người đối phương như khỉ koala. Giang Xuyên cầm vòi sen đưa về phía hạ thể hai người để dòng nước tinh tế đi vào miệng huyệt mới vừa trải qua cao trào.
Giang Xuyên đưa ngón tay cắm vào, đảo qua mấy lần mang ra một luồng chất lỏng dính nị mà dường như toàn bộ cũng không bị khô lại vẫn trơn ướt. Qua vài lần đảo qua lên xuống Tô Minh phát hiện mình lại có cảm giác. Thân thể dâʍ đãиɠ lại bắt đầu hướng về Giang Xuyên khát cầu yêu thương.
Giang Xuyên tự nhiên cung cảm ứng được ngón tay cắm vào bên trong cúc huyệt mềm mại, động huyệt như tham ăn cái miệng nhỏ quấn lấy ngón tay của anh hút vào liên tục. Tô Minh cằm để trên bả vai anh thừa dịp dục hỏa còn chưa kịp đốt cháy lý trí, cậu nói:” Để em tự mình làm xong… em… ngày mai còn có phỏng vấn…”.
Giang Xuyên dừng lại động tác thả người xuống dưới rồi treo vòi sen lên, anh hôn một cái lên trán Tô Minh, một tay chống đở trên vách tường, cúi đầu để sát vào bên tai cậu, anh nói rằng: “Ngày mai mấy giờ em đi?”
Tô Minh cảm thụ được người kia hoàn toàn mạnh mẽ đem mình ôm vào trong l*иg ngực, cậu hít sâu một hồi mới trả lời: “Buổi sáng 10 giờ.”
“Sáng ngày mai lúc 9 giờ, em đem cái mông cong đến bên tường, anh phải cho em ăn ‘ bữa sáng’ thật ngon.”
Tô Minh không hiểu nhìn anh, Giang Xuyên ngay sau đó nói: ” Hai trứng và lạp xưởng.”
Tô Minh sững sờ phản ứng lại, trợn to hai mắt, bên trong ánh mắt như viết câu không thể tin tưởng: “Chuyện này… Điều này sao có thể…”.
Giang Xuyên như đương nhiên, anh nói: “Vì sao không thể? Em không phải cách cái lỗ này tưởng tượng bị anh cᏂị©Ꮒ sao?”
Không chờ Tô Minh đáp lại, Giang Xuyên Xoa Xoa mái tóc ướŧ áŧ của cậu đi ra ngoài. Bây giờ Tô Minh nằm trên giường không ngờ mình thật cùng người kia đã làʍ t̠ìиɦ, ngày hôm nay tất cả những chuyện này đều phát sinh quá nhanh.
Giang Xuyên…
Cậu thấy cái lỗ trên tường nghĩ đến người kia yêu cầu cậu ngày mai làm chuyện đó cảm thấy xấu hổ đên không chịu được, nhỏ giọng mắng câu: “Biếи ŧɦái!”
Vừa dứt lời, liền nghe tiếng Giang Xuyên cười từ cái lỗ trên tường truyền tới, anh nhàn nhạt nói: “Ô? Ai trước tiên rình coi?”
Tô Minh tự biết đuối lý, mà đêm nay bị anh cho ăn đên thỏa mãn nhưng cũng không còn sức lực, ngồi xuống đem áp phích quảng cáo dán lên rồi về trên giường ngủ thϊếp đi. Cậu ngủ đến hôn thiên ám địa, tự nhiên bỏ lỡ thời gian cùng Giang Xuyên “ăn bữa sáng.” Lúc cậu tỉnh lại đã gần 9h30 thời gian hẹn phỏng vấn còn có nửa giờ nên cậu vội vội vàng vàng thu thập Xong ra cửa. Lúc đi về qua hàng hiên Tô Minh ủ rũ cúi đầu. Bước đến phòng 602, chính là phòng của Giang Xuyên cậu do dự một chút, giơ tay gõ cửa: “Giang Xuyên.”
Cửa rất nhanh từ bên trong mở ra, Giang Xuyên như trước trên ngươi không mặc áo, nhìn thấy cậu cung không ngoài ý muốn, anh hỏi: “sao vậy?”
Tô Minh lắc đầu một cái nói: “Không có chuyện gì.” Sau đó ngẩng đầu nhìn anh thấy kia trong mắt người kia cũng không hề có dấu hiệu tức giận, cậu lại nói: “Sáng sớm em không phải cố ý quên đâu!”
Giang Xuyên dẫn người vào ngồi trên ghế, mặt nhìn về phía cậu, hai chân mở rộng nói khẽ: “Ngày đó cách tường, không thể nhìn em liếʍ dương v*t cho anh. Em liếʍ anh sướиɠ đến cao trào anh sẽ suy nghĩ thêm có nên tha thứ cho em không.”
Tô Minh quỳ gối giữa hai đùi anh khoảng cách rất gần phảng phất có thể ngửi thấy được một mùi vịnam tính đặc trưng, không nồng mà rất gợi cảm. Cậu cách quần năm chăt dương v*t chưa hoàn toàn cứng rắn của anh vuốt ve mấy lần, cảm nhận được vật ở trong tay từ từ trở nên cứng rắn mới cởϊ qυầи của Giang Xuyên ra.
Anh vuốt ve mặt của cậu ép cậu lại gần, chờ quần kéo xuống côn th*t bị thả ra cứng rắn đánh vào trên mặt Tô Minh. Cậu không cảm thấy đau mà lại cảm thấy lửa nóng hừng hực trên mặt làm cho cậu triệt để trầm mê. Tô Minh đầu tiên là lấy tay thưởng thức hai cái túi thịt tròn tròn lè lưỡi như một con chó con đem toàn thân côn th*t mỗi một nơi đều liếʍ dính nước miếng của mình. Chờ dương v*t đều bị nước làm ướŧ áŧ sẽ đem qυყ đầυ to lớn ngậm vào, khoang miệng đem toàn bộ qυყ đầυ bao vây lấy, đầu lưỡi xảo diệu ở bên trong gãi nhẹ lỗ nhỏ trên qυყ đầυ. Giang Xuyên mở mắt nhìn cậu, nốt ruồi dưới mắt của cậu vì bộ dáng dâʍ đãиɠ mà tăng thêm mấy phần quyến rũ, anh sờ sờ đầu Tô Minh, anh nói: “Ngoan, em nuốt hết toàn bộ vào đi.”.
Tô Minh thả lỏng, cố gắng đem nhục bổng thô to từng chút từng chút nuốt vào miệng. Giang Xuyên thở hổn hển cảm xúc với ngày đó tuyệt nhiên là bất đồng. Có thể nhìn tiểu mỹ nhân nuốt côn th*t của mình như ăn sơn trân hải vị còn gì tuyệt vời hon.
Qυყ đầυ tiếp tục hướng bên trong thăm dò, sau đó cả cây đều được cậu nuốt vào, dương v*t đến nay chưa từng được vào sâu như thế. Sau đó Tô Minh bắt đầu năm chăt dương v*t trong miệng đánh động phun ra nuốt vào.
Lúc chưa kịp nuốt vào thì một làn gió nhẹ nhàng thổi qua dương v*t. Giang Xuyên tỏ vẻ khá thích thú, Tô Minh liền lấy lòng liếʍ mấy cái lên những chỗ mà gió thổi qua. Phía sau Giang Xuyên chính là cửa sổ, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, anh hơi hơi nghiêng người sang một bên, có một tia sáng chiếu một nửa ở trên người anh rồi rơi trên mặt Tô Minh làm khuôn mặt nhỏ tinh xảo kia giơ phút nay da^ʍ mỹ đến vô cùng. Tô Minh liếʍ láp càng ngày càng ra sức, không kịp nuốt nước bọt xuống, một ngụm nước thuận theo khóe miệng chảy ra, dưới ánh mặt trời lóe lên óng ánh loang lổ.
Đợi đến quai hàm của cậu mỏi đến lợi hại, Giang Xuyên cũng không cho cậu tránh dồn lực khí ở hai gò má của cậu trước sau phun ra nuốt vào. Tô Minh phát ra tiếng ô ô không rõ nhưng chứa đầy hàm xúc. Khóe mắt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy ra nước mắt, trước mắt ngoại trừ cơ bụng săn chắc của Giang Xuyên còn là đám lông đen bóng cứng cứng chợt xa chợt gần… Càng ngày càng mông lung…
Rốt cục, Giang Xuyên ở trong miệng cậu bắn ra. Qυყ đầυ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào cổ họng làm cậu sặc khiến cậu xuất toàn lực đẩy Giang Xuyên ra một bên ho “khụ..khụ” một bên chảy nước mắt, dáng dấp thật đáng thu’ong.
Giang Xuyên đem cậu từ trên mặt đất bế lên, làm cho cậu khóa ngồi ở trên chân mình, hai tay lau nước mắt trên hai gò má cậu. Tô Minh nằm nhoài lên người anh, đầu chôn ở hõm vai, hơi thỏ không thông.
Sau đó, Giang Xuyên đem cả người cậu bế lên đặt ở trên bàn để máy vi tính, trên bàn còn có 1 notepad đặt ở một bên khác. Giang Xuyên khum người hôn một cái lên mí mắt của cậu. Tô Minh nhìn anh cởϊ áσ của mình vùi đầu để sát vào trước ngực của cậu. Hai đầu v* hồng hồng lộ ra dưới ánh mặt trời nhàn nhạt, Giang Xuyên lè lưỡi liếʍ liếʍ, cảm giác được người dưới thân run lên, anh liền nở nụ cười: “Ngay cả núʍ ѵú này cũng rất mẫn cảm sao?” Thật sự là cực phẩm.
“Ừm… Sướиɠ quá…”. Cậu ưỡn ưỡn thân trên đem núʍ ѵú đến gần cho Giang Xuyên liếʍ láp.
Tô Minh cũng không biết cậu tuy có âm huyệt giống phụ nữ nhưng chưa từng lưu ý đến bộ ngực của cậu, bây giờ bị Giang Xuyên luân phiên dùng đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác được dòng d*m thủy ở bên trong hoa huy*t cũng muốn chảy ra.
Giang Xuyên không có buông tha mỹ vị bật nhất này, đem hai cái núʍ ѵú liếʍ đên đĩnh đứng lên, một ý nghĩ lớn mật xuất hiện trong đầu anh, anh hỏi: “Em đã có âm thần giống phụ nữ, vậy có thể xoa bóp cho bộ ngực lớn hơn không?”
“Không… Như vậy, rất kỳ quái…” Tô Minh chống cự ý nghĩ này, Giang Xuyên nhíu mày, anh thầm nghĩ: “Thử một chút thì biết.”
Anh buông tha đầu nhủ bị hút sưng tấy dọc theo cơ bụng bằng phẳng tiếp tục đi xuống, cởϊ qυầи của cậu cùng qυầи ɭóŧ khả ái giống như của phụ nữ dùng. Nhìn thấy cái qυầи ɭóŧ này anh thật sự thấy cậu cực kỳ dễ thương, anh cười ra tiếng: “Bộ ngực bóp lớn hơn cũng không đáng kể, anh mua cho em áσ ɭóŧ dâu tây.”
Tô Minh đỏ mặt, cái qυầи ɭóŧ này lúc sáng sớm vội vã ra ngoài cậu đã vội vàng mặc vào. Trước kia lúc mua cậu thích mua những thứ giống phụ nữ rồi lại cũng quên mất. Mà Giang Xuyên dường như lại rất hài lòng với bộ dáng này… Anh đem hai chân cậu mở ra, tiểu đệ màu phấn nhạt của cậu đã dựng thẳng đứng ở đó đợian ủi. Ánh mặt trời từ mặt bên chiếu qua đây, hoa huy*t như cánh hoa mở bung ra bên trong lại chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, cửa huyệt vừa mở vừa khép hấp dẫn dương v*t thô to đi vào.
Giang Xuyên không để ý hoa huy*t mà đưa ngón tay đặt ở bên trong khe mông của cậu tìm kiếm mật huyệt phía sau. Ngón tay anh nhẹ nhàng xoa nhẹ những nếp nhăn chung quanh cúc huyệt rồi nhìn phản ứng của Tô Minh.
Tô Minh nhíu nhíu mày, không phản ứng quá lớn. Dù sao lúc trước trong mộng đã cảm nhận, thậm chí còn bị đối phương dùng hai cái dương v*t đồng thời đâm vào. Toàn thân cậu đều thả lỏng, nếu như Giang Xuyên muốn chơi hậu huyệt của cậu. Cậu càng mong đợi nhiều hơn.
Giang Xuyên thấy cậu chẳng hề chống cự, đem hai cánh mông mở ra, ngón tay ở hoa huy*t phía trước lấy một ít d*m thủy đưa đến miệng cúc huyệt nhẹ nhàng đi vào.
Anh một bên làm công việc mở rộng cúc huyệt, lại sợ hoa huy*t phía trước chịu lạnh nhạt nên một tay xen vào bên trong cúc huyệt đem cái mông Tô Minh toàn bộ nâng lên, cúi người xuống để sát vào hoa huy*t đang ồ ồ chảy ra dâʍ ɖị©ɧ lè lưỡi liếʍ lên. Tiểu đệ đệ thanh tú của cậu không người hỏi thăm, Tô Minh không thể làm gì khác hơn là tự mình năm chăt nÓ nhẹ nhàng Xoa Xoa.
“Ừm… Giang Xuyên… anh đừng… đừng… liếʍ…” Hạ thể của Tô Minh ba chỗ đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hoa huy*t đương nhiên không vừa lòng với đầu lưỡi xen vào, nó quen ăn vào cái tên to xác kia. Cúc huyệt được nhẹ nhàng mở rộng, ngoại trừ đối với dị vật Xâm nhập hơi có không thích ứng cũng không có cảm giác khác. Giang Xuyên không để ý tới lời cậu. hoa huy*t non mềm không bỏ được nên anh đem hai môi hoa liếʍ đên càng ngày càng đầy đặn. Đầu lưỡi nhợt nhạt Xen vào miệng huyệt, cảm nhận được huyệt đạo kia muốn co rúc lại liền rút ra rồi hôn một cái rất vang dội vào trên miệng huyệt.
Tô Minh đỏ mặt, hai chân kẹp lấy đầu của anh lung lay tựa như nũng nịu đòi Giang Xuyên nhiều hơn nữa. Anh bật người dậy, hậu huyệt có thể chứa đựng ba ngón tay song song ra vào, sau đó anh rút ra, đổi thành côn th*t như đại pháo để ở trước cúc huyệt.
Tô Minh ý thức được anh muốn làm nên mở lớn chân để người kia dễ dàng hành động. Giang Xuyên một bên đỡ cự pháo, chầm chậm mà kiên định Xen vào.
Tô Minh cắn môi dưới, qυყ đầυ tiến vào có chút khó khăn, đó là cả cây dương v*t rất lớn. Giang Xuyên hiển nhiên cũng biết, nhưng anh không dự định lúc này lui ra.
Cậu cúi đầu nhìn dương v*t màu tím đen bị cái mông trắng mịn từng chút nuốt hết. dương v*t bên trong từ từ mà phồng lớn hơn một vòng, Tô Minh tận lực thả lỏng thân thể, làm cho anh đi vào thuận lợi hơn.
Qυყ đầυ sau khi xen vào được thì phần sau sẽ không còn khó khăn, Giang Xuyên rất mau đi vào hơn một nửa. Anh kéo bàn tay Tô Minh hướng đến chỗ hai người giao hợp sờ vào phần dương v*t còn bị chặn không xen vào hết. Tuy rằng không nhìn thấy nhưng Tô Minh thậm chí có thể tưởng tượng được tay theo dương v*t càng ngày càng đi sâu vào cuối cùng có thể sờ được bụi lông mao thô ráp.
Sao khi đợi cả cây thịt đều tiến vào, Giang Xuyên nhẹ nhàng mà đâm cắm một hồi, anh vừa động vừa nói: “Bảo bối, em thật tuyệt, hai cái huyệt đều có thể ăn dương v*t của anh.” Dứt lời, huyệt đạo kia càng đâm càng mềm mại, Giang Xuyên không nhẫn nại thêm bắt đầu dứt khoát thoải mái mà đâm lộng. Tô Minh lúc đầu nén tiếng rêи ɾỉ từ khóe miệng tràn ra, sau này cũng không đè nén nữa thả lỏng cổ họng mà rêи ɾỉ.
Bàn theo động tác của hai người mà mạnh mẽ lung lay. Bây giờ là buổi chiều, đa số người đều không có Ở trong nhà nên Giang Xuyên mãnh liệt tiến công liên tục. Hậu huyệt Tô Minh mới nếm thử tư vị này, đây là chỗ vốn không phải là dùng để làʍ t̠ìиɦ cậu có chút không chịu nổi, nên dùng đầu gối đá nhẹ Giang Xuyên, vừa mở miệng nói: “Nhanh quá… ah… em chết mất… Chậm một chút… A…”.
Giang Xuyên dứt khoát khép hai chân cậu lại ôm thân thể cậu nghiên qua một bên động tác lại tiếp tục. Vách tường thịt căng mịn làm cho anh không có cách nào khống chế chính mình, anh nghiêng mặt sang bên hôn lên mắt cá chân của Tô Minh, nói rằng: “Sao có thể chết được, cúc huyệt rõ ràng cắn anh không tha đây.”
dương v*t đem những nếp nhăn xung quanh cúc huyệt nhỏ hẹp làm cho bằng phẳng, hai túi tròn theo động tác đâm xuyên “ba ba” va vào cánh mông trắng mịn. Trên cái mông đều bị va chạm làm nổi lên sắc hồng. Chỉ thấy sợi gân xanh chung quanh dương v*t cự đại không ngừng ra vào, Tô Minh dần dần nếm trải lạc thú, đặc biệt là qυყ đầυ ở bên trong tràng thịt ép lên tuyến tiền liệt, càng làm càng sảng khoái khiến cho cậu run lên.
“A a a… Giang Xuyên… đừng… Dừng lại ah… Nha nha…” Tô Minh lắc đầu, hậu môn bị dương v*t kịch liệt ra vào làm cậu sướиɠ quá mức. Qυყ đầυ mỗi khi đem tuyến tiền liệt nghiền ép một lần, phía trước dương v*t liền không nhịn được muốn bắn tinh. Cuối cùng cũng bộc phát, tiểu đệ nhỏ của cậu run run bắn ra bạch dịch làm hậu huyệt theo đó mà chặt chẽ co rút lại, đem lại cho Giang Xuyên cảm giác sảng khoái đên hơi nhướng mày, cố nén dục du͙© vọиɠ muốn bắn tinh, anh dừng lại cảm thụ huyệt đạo cắn chặt côn th*t của mình.
“A… Thật là sướиɠ… Giang Xuyên, anh mạnh quá… A…” Tô Minh ánh mắt tan rã, toàn thân mềm nhũn, bên trong hậu huyệt vật cứng còn chưa tới cao trào ở bên trong tiếp tục bứt lên trước. Tô Minh bị làm đên thoải mái, nhắm mắt lại tùy ý anh ra vào trong cúc huyệt, cảm thụ được độ tồn tại cường liệt của phân thân người kia ở trong thân thể mình.
“Ừm… Sao anh còn không bắn…” Tô Minh mở mắt ra, nhìn thấy Giang Xuyên trên thái dương đầy mồ hôi. Trên thực tế hai người từ lâu đã ra một thân mồ hôi, Giang Xuyên ôm lấy hai bên eo của cậu, động tác ở hạ thân càng thêm kịch liệt khiến cái bàn lay động càng ngày càng lợi hại. Tô Minh thân thể bị anh đỉnh dần đỉnh dần mà xông lên phía trên. Giang Xuyên mạnh mẽ đâm vào đến thời khắc sống còn đem dương v*t cả cây rút ra rồi lập tức tham tiến vào hoa huy*t ướŧ áŧ cắm sâu đến cùng. Hai quả cầu thịt chặn lại miệng huyệt, bắt đầu ở bên trong hoa huy*t bắn tinh.
“A… Bắn vào…” Tô Minh thỏa mãn mà nhắm mắt lại, Giang Xuyên đem từng luồng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sâu vào bên trong hoa huy*t, bắn xong toàn bộ anh mới rút ra ngoài. Chỉ thấy bị chơi quá lâu hậu huyệt bị mở một cái lỗ to, thậm chí có thể nhìn thấy thịt mềm bên trong. Phía trước hoa huy*t thì lại chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng chảy dài nhỏ xuống ở trên sàn nhà…