Tô Minh mệt mỏi vì liều mạng chen chúc bước xuống xe bus. Bây giờ đang là đầu thu nên buổi tối còn mang theo chút dư âm của mùa hạ nóng bức, cậu lấy khăn giấy lau lòng bàn tay đầy mồ hôi do năm chăt tay vịn xe bus. Đi thêm một đoạn đường nữa là vào nhà trọ nơi cậu đang thuê một phòng ở đó.
Hôm nay Tô Minh đi phỏng vấn, tâm trạng của cậu rất thấp thỏm, vị phỏng vấn cậu tuổi còn rất trẻ mà tính tình nóng nảy khó chịu làm cho cậu hơi sợ nên đâm ra cậu có chút phân tâm, nên lúc trả lời các câu hỏi không được trôi chảy lắm.
Tô Minh đi lên lầu rồi bước nhanh qua một căn phòng, căn phòng này là của một người hàng xóm. Cậu liếc mắt nhìn qua lỗ mắt mèo màu nâu trên cửa rồi lại lo sợ như bị phát hiện, liền cúi đầu vội vã đi tiếp trở lại phòng của mình.
Buông ba lô xuống Tô Minh ngồi trên giường một lúc, kiềm chế không được tò mò làm cho tâm tư xao động bèn leo lên giường đến gần vách tường, nơi đó có dán một tấm áp phích.
Lúc Tô Minh thuê phòng tấm áp phích đã ở chỗ đó nhưng rồi rất lâu sau cậu mới phát hiện, phía sau tấm áp phích quảng cáo có một cái lỗ lớn trên tường có thể trực tiếp nhòm ngó qua căn phòng cách vách.
Mà bên đó có một thanh niên có côn th*t so với đàn ông trưởng thành to hơn cả nắm tay.
Tô Minh kéo tấm áp phích quảng cáo xuống, hiện ta phía sau đó là một cái lỗ thật to. Từ trong phòng của cậu có thể nhìn qua cái lỗ mà quan sát được rõ ràng không gian của căn phòng sát vách. Cậu mở to không chớp đôi mắt bắt đầu nhìn trộm phòng của người ta.
Một tuần lễ trước, khi phát hiện nơi này Tô Minh mấy ngày liền quan sát nên cậu đối với bố cục gian phòng này cung có hiểu biết. Cậu từ bên góc này nhìn Sang là thấy một cái bàn để máy vi tính, bên cạnh bàn là một chiếc giường đơn, bởi vị trí cái lỗ này nằm dưới bàn để máy vi tính nên người kia cũng không phát hiện.
Căn phòng sát vách còn tối đen xem ra người kia vẫn chưa về, Tô Minh thở phào một cái, xoa xoa mắt rồi đem áp phích quảng cáo dán lại. Chạy ngược xuôi một ngày phỏng vấn cũng mệt mỏi, nên cậu đi tắm rửa sạch, sau đó sẽ nằm nghỉ một chút.
“A… ah…” Tô Minh bị mồ hôi trên mặt làm dính ướt tóc bết cả trên trán, cậu quỳ bên dưới hai chân đang mở rộng của một thanh niên có thân thể cường tráng. Trong miệng cậu ngậm một dương v*t to khỏe màu tím đen, cậu không ngừng phun ra nuốt vào. Người thanh niên bị cậu hút đến sảng khoái bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve tóc của cậu. Tô Minh như được cổ vũ càng ra sức mυ'ŧ thật mạnh. Cậu duỗi đầu lưỡi tại lỗ nhỏ trên qυყ đầυ liếʍ mấy lần như cù lét làm cho dương v*t người kia ngứa ngứa khó chịu. Sau đó dương v*t khổng lồ cùng với hai quả tiểu cầu cũng bị cậu nhẹ nhàng liếʍ qua…
Sau khi hầu hạ để cho người thanh niên sảng khoái xong, Tô Minh tách hai chân ra ngồi ở trên xương hông của người thanh niên xoay mông trái phải, trong miệng cậu phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng dính cả trên ngón tay. Cậu say sưa liếʍ láp tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên từng ngón tay như tận hưởng hương vị của nó. Cái mông trắng mịn lắc lư trái phải tư thế thoải mái đên không chịu được.
Một giây Sau cậu bị người kia ôm lấy đặt nằm ở phía dưới. Người thanh niên đó đẩy hai chân của cậu ra mở lớn đến mức tận cùng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều bị hắn nhìn thấy rõ mồn một.
Ánh mắt như lửa nóng của người thanh niên như đem thân thể của cậu cưỡиɠ ɠiαи qua một lần, anh ta cười nói: “Hai cái lỗ này đều chảy nhiều dâʍ ɖị©ɧ như vậy? Em muốn anh đi vào cᏂị©Ꮒ cái nào trước?” Nói xong đem qυყ đầυ to lớn để chính giữa bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© và hậu môn ma Sát.
Tô Minh gấp đến độ không chịu được, thử đem qυყ đầυ chà chà lên một cái miệng huyệt. Cậu sợ người thanh niên không chiều theo ý nguyện của cậu nên Tô Minh mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin, cậu nói: “Nếu được… Nếu được có thể có hai cái dương v*t đều cᏂị©Ꮒ vào đi thôi…”
Trong mắt người thanh niên dục hỏa càng tăng lên, vì vậy Tô Minh trơ mắt nhìn hạ thể của người thanh niên bỗng dưng có thêm một cái dương v*t to lớn giống cái kia như đúc. Cậu nâng cái mông của mình lên, hai cái dương v*t trước sau nhắm ngay hai miệng huyệt thừa thế xông lên đâm vào… “A!”
Tô Minh giật mình tỉnh lại, trong phòng không bật đèn, hoàn toàn một màu đen kịt. Cậu hô hấp dồn dập, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khoảng không tối om, sau một lúc lâu mới dần dần bình tĩnh lại. Cậu đưa bàn tay xuống phía dưới hạ thể, trong tay một mảnh dính nị, có thể đây là tϊиɧ ɖϊ©h͙, d*m thủy, hoặc là cái khác nữa…
Thân thể của cậu có một bí mật, đơn giản mà nói cậu chính là người song tính. dương v*t so với người cùng tuổi tương đối nhỏ hơn thanh tú hơn môt chut, mà phía dưới dương v*t lại giống như phụ nữ có một âm thần căng phồng no đủ.
Lúc này bởi vì mộng xuân nên d*m thủy từ miệng huyệt bí ẩn đó chảy ra ồ ồ làm ướt cả phía dưới…
Tô Minh tách hai chân ra lấy khăn giấy ở đầu giường lau chùi hạ thể rồi ngồi xuống nhìn tấm áp phích kia.
Cậu không nhớ chắc chắn tướng mạo của người thanh niên trong mộng kia. Nhưng mà qua cái dương v*t thô to kia có thể làm cho cậu nhận ra đó là ai.
Nhìn điện thoại di động hiển thị thời gian là 22:39, Tô Minh lợi dụng khoảng tối xung quanh đánh bạo kéo xuống tấm áp phích kia.
Từ trong cái lỗ lộ ra tia sáng làm cho cậu xác định người kia hiện tại ở nhà. Cậu đến gần liếc nhìn trước mắt là một hình dáng côn th*t quen thuộc… giống như nó thật sự từng ở bên trong hoa huy*t của mình điên cuồng ra vào.
Phía bên kia lại truyền ra từng tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ. Bàn tay người kia to lớn khớp xương rõ ràng, ngón tay nắm dương v*t lên xuống tuốt động.
Tình cảnh này Tô Minh đã xem không ít, mà chưa bao giờ lại cảm thấy mãnh liệt như ngày hôm nay. Cậu cứ như vậy mà hi vỌng anh ta dùng nhục bổng đó đâm vào hoa huy*t của mình, đâm thủng chính mình, đem mình lêи đỉиɦ khoái lạc.
Tô Minh nhắm mắt lại, tim như sắp nhảy ra khỏi cổ họng, cậu quỳ nằm ở trên giường, một tay chống đỡ thân mình, một cánh tay khác đưa về phía hạ thể vuốt ve dương v*t. Hai chân cậu kẹp chặt làm cho động huyệt bên trong môi hoa liền chảy ra dâʍ ɖị©ɧ thuận lợi có thể cùng người kia làm đến cùng.
Cậu mở mắt nhìn qua cái lỗ, động tác của người kia bắt đầu tăng nhanh, cả dương v*t bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra từ lỗ nhỏ ở qυყ đầυ dính ẩm ướt. Ngón tay cái không ngừng xẹt qua lỗ nhỏ, Tô Minh hơi hé miệng, lúc người kia bắn ra vài cỗ chất lỏng màu trắng cậu tưởng như được người kia bắn vào trong cơ thể mình kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu cung cùng bắn ra. Bên trong hoa huy*t cũng lên cao trào chảy ra chất nhờn nóng bỏng, cúc huyệt cung tự nhiên vừa khép mở vừa co rụt lại.
Cậu co quắp ngã ở trên giường, liên tục hai lần cao trào làm cho cậu có chút hư thoát.
Cậu xuống giường đi vào nhà vệ sinh bắt đầu rửa ráy. Cậu không biết là mình quên dán lại tấm áp phích quảng cáo nên bị một đôi mắt từ bên kia nhìn chăm chú vào trên giường hoàn toàn lộn xộn.