Dị Tinh Phối Chủng

Chương 78: Ngoại truyện - Trên thiên đường dưới nhân gian (3)

Lúc này sắc trời đã hoàn toàn tối đen, nhưng bởi vì có hoạt động nên xung quanh vẫn vô cùng náo nhiệt, lúc nào Mia cũng phải chống cự lại cơn kɧoáı ©ảʍ mà mị dược và Lope mang đến khi bước đi, cô cảm thấy mỗi bước của mình đều như đạp lên mây, không thể coi nhẹ kɧoáı ©ảʍ đang bốc cháy ở bụng và giữa hai chân.

Mặt cô đỏ bừng, cả hơi thở cũng dồn dập, cứ thế cho đến khi người dẫn chương trình gọi bọn họ lên bục, cô gần như là được Frederick bế lên.

Người dẫn chương trình nhìn thấy Frederick vô cùng kích động, bởi vì Frederick thật sự quá ăn ảnh, có thể tăng bầu không khí hoạt động, còn người xem dưới bục, đặc biệt là người xem nữ, không ngừng kích động hét chói tai vì sự xuất hiện của Frederick.

“Ngài Frederick, theo như tài liệu báo danh, ngài không phải người trái đất?”

Frederick ôm chặt Mia đang dựa vào ngực anh, ưu nhã khẽ gật đầu, chỉ là động tác này thôi mà MC nam đã đỏ mặt.

“Vậy đây là cô Mia đúng không! Chúc mừng hai vị tiến vào trận chung kết, có cảm tưởng gì khi có thể bước lên cầu Hỉ Thước không?”

Bởi vì câu hỏi của người dẫn chương trình nên Mia không thể không ngẩng đầu lên từ trong ngực Frederick, nhỏ giọng trả lời: “Rất vui.”

Trên thực tế, trong đầu cô rất hỗn loạn, cơ quan cảm giác toàn thân đều đang tập trung ở giữa hai chân và bụng cô. Mỗi khi hoa huyệt co rút vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô đều có thể cảm nhận được từng đợt kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại, thậm chí có thể ngửi thấy mùi hương dâʍ ɖu͙© khi giao cấu với anh.

Cô nghĩ là mình hoàn toàn điên rồi, nếu không, trong cơ thể có một lượng lớn mị dược, rốt cuộc là làm thế nào để không té xỉu đứng trên bục đối mặt với mọi người, rốt cuộc một người vừa cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©, vừa có thể tự nhiên đối mặt với tiếng nói cười của mọi người như thế nào?

Tiếp theo người dẫn chương trình lại hỏi thêm mấy câu, trên cơ bản đều là Frederick chủ động trả lời một cách đơn giản, vốn dĩ người dẫn chương trình muốn bọn họ hôn nhau trên bục, nhưng Frederick lại nhẹ nhàng nói, anh và Mia vừa bên nhau, hơn nữa cô khá ngại ngùng, bởi vậy hy vọng đừng làm.

Vốn dĩ theo lý thuyết, nếu cặp đôi trên bục thẹn thùng, người dẫn chương trình vẫn sẽ tiếp tục xúi giục gia tăng bầu không khí, cũng bảo người xem dưới bục reo hò cuồng nhiệt để cặp đôi hôn nhau nồng nàn, nhưng chẳng biết vì sao lần này người dẫn chương trình cảm thấy Frederick nói rất đúng, còn người xem dưới bục cũng không hề dị nghị, bởi vậy việc này được cho qua.

“Có vài người xem hẳn là biết rõ, hôm nay cầu Hỉ Thước của chúng ta được thiết kế đặc biệt, hai bên bước lên cầu rồi gặp nhau, nhưng sẽ có khó khăn, cũng có thể chọn lựa độ khó khăn, có tất cả ba độ khó. Đương nhiên, độ khó cao nhất, cơ hội thông qua nhận được giải thưởng lớn càng cao, nhưng nếu có sai lầm thì sẽ mất đi cơ hội đoạt giải đấy!”

Người dẫn chương trình hưng phấn nói tiếp: “Vừa nãy chín cặp đôi đã qua cầu Hỉ Thước, ba cặp lựa chọn độ khó thấp nhất, toàn bộ thông qua, năm cặp lựa chọn độ khó trung bình, ba cặp thông qua, có một cặp yêu cầu độ khó cao nhất, đáng tiếc không thể như ý.

Bây giờ, nếu hai vị chọn độ khó thấp nhất, đó là từ bỏ cơ hội nhận được giải thưởng lớn, nếu chọn độ khó trung bình, vậy phải so thời gian thông qua với các cặp khác, nếu yêu cầu độ khó cao nhất…”

Người dẫn chương trình cố ý cường điệu: “Độ khó cao nhất thật sự rất khó đấy! Nhưng nếu đã là cặp cuối, vậy có muốn khiêu chiến cửa ải khó nhất không?”

Lúc nói chuyện, người dẫn chương trình tăng cao âm lượng làm người dưới bục cũng không ngừng kích động kêu lên: “Khiêu chiến, khiêu chiến, khiêu chiến, khiêu chiến!”

Frederick nhìn Mia, nhưng lúc này Mia đâu có sức đáp lại, thế là Frederick gật đầu với người dẫn chương trình, người dẫn chương trình hưng phấn mà lớn tiếng nói.

“Các bạn khán giả, cặp cuối cùng của chúng ta, cặp đôi yêu nhau vượt hành tinh muốn khiêu chiến độ khó cao nhất rồi! Đây đúng là bài hát tình yêu xuyên qua Ngân Hà mà. Trong đêm thất tịch hôm nay, rốt cuộc đôi Ngưu Lang Chức Nữ này có thể gặp nhau trên cầu Hỉ Thước không? Để chúng ta rửa mắt mong chờ.”

“Fre… Frederick… Tôi… tôi không thể…”

Lúc này cuối cùng Mia cũng run rẩy nói, cô cảm thấy hạ thân rất ướt, cơ thể cực nóng, cứ mãi chịu đựng kɧoáı ©ảʍ và sự xấu hổ như vậy, cô cảm thấy mình sắp ngất, đừng nói là độ khó cao nhất, muốn lên cầu Hỉ Thước vài bước cũng rất khó.

“Cái gì? Nữ chính của chúng ta nói chuyện rồi, vì sao không thể?”

“Buổi chiều cô ấy đã không thoải mái, nhưng lại muốn lên cầu Hỉ Thước nên mới chịu đựng đến bây giờ.” Frederick dịu dàng lau mồ hôi cho Mia, dịu dàng nói với Mia: “Đừng lo, tôi sẽ nhanh chóng đi qua cầu gặp em.”

“Ấy? Tôi có nghe nhầm không, nam chính của chúng ta muốn khiêu chiến độ khó cao nhất toàn bộ hành trình một mình sao? Tuy rằng những hoạt động trước đó hầu hết bên nam đi khá nhanh, nhưng nếu qua trung gian mà hai người vẫn chưa gặp nhau, độ khó tuyến đường sẽ lập tức tăng cao, vì vậy, anh vẫn có tự tin vượt qua cầu Hỉ Thước sao?”

Frederick gật đầu, dưới bục hoan hô một trận, người dẫn chương trình lập tức bắt lấy không khí cao trào mà hỏi: “Vì sao tự tin như vậy, xin nói cho chúng tôi biết nguyên nhân.”

“Bởi vì Chức Nữ của tôi ở phía trước.”

“Trời ạ! Đây xem như tỏ tình nồng nàn sao? Có thể nói lại vì sao anh có tự tin vượt qua cầu Hỉ Thước như vậy không?”

“Tôi xuyên qua ngân hà, chỉ để gặp cô ấy.”

Ngữ khí của Frederick dịu dàng lại kiên định, tiếng hét chói tai và tiếng hoan hô ở hiện trường đã đủ để hất tung nóc nhà, còn trái tim của Mia cũng bởi lời của anh mà không ngừng đập mạnh. Trong nháy mắt đó, cô hoàn toàn quên vừa nãy Frederick đã làm chuyện tà ác cỡ nào với cô, nhưng lúc nhân viên công tác dẫn bọn họ đến bên cầu Hỉ Thước, Mia lại nghĩ đến tình huống xấu hổ của mình.

Vốn dĩ cô cho rằng cơ thể sẽ dần quen sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của mị dược, nhưng từ nãy đến giờ, kɧoáı ©ảʍ dần dần tích lũy làm dư vị kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể cô chẳng những không biến mất, ngược lại làm cô đến gần cao trào hơn.

Mia nghĩ cô chỉ cần làm một động tác hơi lớn thôi là sẽ không ngăn được kɧoáı ©ảʍ, quỳ rạp xuống ở đây, thậm chí cơ thể dâʍ ɭσạи sẽ phun ra lượng lớn ái dịch.

Bây giờ trong bụng và âʍ đa͙σ của cô chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Frederick, nếu cô lại để nước da^ʍ trào ra, e rằng Lope cũng không ngăn được. Những dịch đυ.c dâʍ đãиɠ đó có thể sẽ nhỏ xuống cầu Hỉ Thước trong suốt, bị mọi người phát hiện khi phát sóng, nói vậy, cô sẽ dứt khoát nhảy xuống khỏi cầu Hỉ Thước!

Nhưng âm thanh tính giờ đã vang lên, Mia không còn đường lui, lúc cô nơm nớp lo sợ nhìn chân của mình, chuẩn bị bước lên cầu Hỉ Thước, cô đột nhiên nghe thấy tiếng cảm thán kinh ngạc.

Mia ngẩng đầu lên nhìn, thấy Frederick lao thẳng đến chỗ cô bằng một tốc độ không thể tưởng tượng được. Thật ra đi trên cầu Hỉ Thước cũng không dễ, đơn vị tổ chức lát một lớp gạch trong suốt chất liệu đặc biệt ở giữa thân cầu trong suốt, người lên cầu chỉ có thể dẫm lên lớp gạch ở giữa mới có thể đi đến.

Gạch trong suốt bị hệ thống điều khiển, tính chất và hình dạng có thể thay đổi bất cứ lúc nào, ví dụ như gạch có thể là đang trong suốt ổn định, hệ thống gửi mệnh lệnh đi, gạch sẽ lập tức mềm ra làm người ta rơi xuống, xoay đi làm người ta ngã, thậm chí sẽ từ nổi ép thành phẳng, khiến người lên cầu dẫm hụt.

Một khi người lên cầu ngã xuống thân cầu, liền tính là khiêu chiến thất bại, cho nên những người lên cầu trước đó đều rất cẩn thận, cứ xác nhận dưới chân không sao mới đi tiếp.

Nhưng Frederick lại khác, lúc âm thanh tính giờ bắt đầu, mũi chân anh lập tức nhảy về phía trước, hình như anh biết rõ những viên gạch đó có thể dẫm, hơn nữa, động tác thật sự quá nhanh, hệ thống còn chưa kịp thay đổi, anh đã nhảy lên viên gạch tiếp theo, tư thái ưu nhã lưu loát như thể sau lưng anh có cánh.

Giờ này phút này, hiện trường không ai có thể dời ánh mắt khỏi Frederick, Mia cũng vậy, thậm chí cô đã quên mình đang đi cầu Hỉ Thước, thấy anh đến gần, cô không tự chủ được mà đạp một bước về phía trước, nào ngờ cô lại dẫm hụt.

Lúc Mia cho rằng cô sẽ thất bại, cô lại ngã vào một cái ôm quen thuộc, mọi người dưới cầu cũng phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc khó tin.

“Frederick…”

Đôi mắt Mia nhìn anh trong vắt, sau đó không quan tâm đến máy quay và ánh mắt của mọi người nữa, cô chôn cả mặt mình vào trong ngực anh, động tác này của cô cũng không đơn giản là cảm động, mà còn là xấu hổ.

Lúc anh ôm lấy cô, đồng thời, động tác ngã xuống vừa nãy và tâm trạng lên xuống khiến cơ thể mẫn cảm của cô lập tức lên cao trào, bây giờ giữa hai chân cô đã ướt đẫm, Mia dám đánh cược, e là qυầи ɭóŧ của cô… đã ướt, còn dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Frederick.

Tiếp theo, Mia cứ chôn mặt trong ngực Frederick, cô không thể nghe thấy người dẫn chương trình đang nói gì nữa, cũng không biết rốt cuộc giải thưởng lớn là gì, cô chỉ nghĩ, trước mặt bao nhiêu người, cô cứ như vậy mà cao trào, chỉ cần Frederick đặt cô xuống, mọi người có thể nhìn thấy dấu vết giao cấu dâʍ ɭσạи của bọn họ trước đó đang chảy xuống giữa hai chân cô...

Không lâu sau, hình như Frederick đã nhận thứ gì đó, trong tiếng hoan hô của mọi người, Frederick cúi đầu dịu dàng nói với Mia: “Tôi ôm em đi qua cầu Hỉ Thước một lần, sau đó chúng ta có thể rời đi.”

Rốt cuộc lúc này Mia cũng ngẩng đầu lên, gật đầu như đáp lại. Dù sao cô thật sự rất muốn bước lên “cầu Hỉ Thước”, nhưng vừa nãy thật sự không thể đi đường, hoàn toàn không có cơ hội thưởng thức cảnh đẹp trên cầu Hỉ Thước.

Tiếp theo, Mia nằm trong lòng Frederick, cuối cùng cũng có cơ hội nhìn thấy ngân hà lấp lánh trên và dưới cầu Hỉ Thước, làm cô nghẹn một lúc lâu cuối cùng cũng được thư giãn, nhưng cô không ngờ, sau khi ôm cô rời khỏi hội trường, Frederick lại không đi đến bãi đỗ xe.

“Chúng ta đi đâu?”

Lúc này Mia cũng không quan tâm được cái chỉ trỏ của người qua đường với hai bọn họ nữa, nhỏ giọng hỏi Frederick.

“Hưởng thụ giải thưởng lớn chúng ta nhận được hôm nay.” Lúc nói những lời này, hình như Frederick rất vui vẻ: “Phòng chủ đề thất tịch của khách sạn Galaxy.”

“Cái… cái gì?”

“Và cả cơ hội lên cầu Hỉ Thước ba lần trong năm nay mà Tiểu Mia thích, chỉ cần hẹn trước là hai người có thể lên cầu.”

Frederick tiếp tục nói, vừa nói vừa đi, tuy rằng giống như đang bước đi rất tự nhiên, nhưng Mia cảm thấy anh đi khá nhanh, có cảm giác gấp gáp không chờ nổi.

Suy đoán này hiện lên trong đầu, Mia càng xấu hổ trách mắng: “Anh… anh sẽ không định làm một lần nữa chứ?”

Lúc này Frederick đã đi vào khách sạn, hơn nữa còn đi thẳng một mạch đến thang máy: “Ít nhất Tiểu Mia cần một chỗ để nghỉ ngơi không phải sao?”

“Đúng… đúng vậy không sai, nhưng anh… không được làm bậy nữa đấy?”

Lúc này Frederick hơi cúi đầu, im lặng nhìn Mia một lát, đôi con ngươi màu tím thâm thuý quá mê người, Mia chớp mắt quay đầu đi chỗ khác, vừa thẹn vừa tức không biết nói gì. Phòng chủ đề người yêu của khách sạn Galaxy vô cùng đặc biệt, lúc đi vào thấy một phòng khách nhỏ có thiết bị tắm và quầy bar để thay quần áo nghỉ ngơi, cũng có thể đọc bài giới thiệu về phòng chủ đề, sau đó đi vào mới là cảnh đặc biệt của phòng chủ đề.

Mia từng nghe nói, cảnh trong phòng chủ đề rất chân thật, thậm chí bài giới thiệu trong phòng chủ đề cũng sẽ cung cấp vài đề nghị của nhân viên, thậm chí còn cung cấp áo tắm dài phong cách chủ đề, bởi vậy rất nhiều người trong phòng làm vài hoạt động… ách, sắm vai.

Cho nên nhân vật sắm vai trong phòng chủ đề Thất Tịch không phải là muốn mọi người sắm vai Ngưu Lang và Chức Nữ chứ? Mia nghĩ thầm, rõ ràng chuyện Ngưu Lang và Chức Nữ rất thâm tình, rất lãng mạn, chắc là Frederick không đến nỗi sắm vai nhân vật tà ác.

Nghĩ vậy, Mia đột nhiên cảm thấy an tâm hơn, cô quyết định tối nay phải thuần khiết một chút, nếu bị Frederick rót đầy hai lần, cô thật sự sẽ hỏng mất, tuy rằng cảm giác đó rất thoải mái… không, không đúng, nếu cô chần chừ, Frederick nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.

Sau khi Frederick ôm Mia vào phòng, Mia lập tức ra sức cự tuyệt không cho Frederick vào phòng tắm, cô cứ cảm thấy nếu Frederick theo vào, “xử lý” tϊиɧ ɖϊ©h͙ dưới thân cho cô, rất có thể sẽ rót càng nhiều mị dược cho cô.

Frederick không kiên trì với chuyện này, bởi vậy một mình Mia có thể e lệ rửa sạch cơ thể trong phòng tắm, làm chất lỏng dâʍ ɖu͙© dưới thân trôi ra ngoài, nhưng bởi vì vừa nãy cao trào trước mặt mọi người nên quần áo cô đã dính dịch đυ.c, cô thật sự không muốn mặc lại nữa.

Bất đắc dĩ, Mia tắm xong đành phải mặc áo tắm dài phong cách Chức Nữ nhìn hơi phiêu dật do khách sạn cung cấp, may mà áo tắm dài không trong suốt, nếu không, e rằng dũng khí đi ra khỏi phòng tắm cô cũng không có.

Lúc Mia ngượng ngùng đi ra khỏi phòng tắm, Frederick đang ngồi trên sô pha ở phòng khách nhỏ chờ cô, nhìn thấy Mia, đôi mắt xinh đẹp của Frederick loé lên, anh nhẹ giọng nói: “Hôm nay Tiểu Mia muốn sắm vai tiên nữ rơi từ trên trời xuống sao?”

“Không… không phải, quần áo của tôi bị… bị anh làm bẩn rồi!”

“Vậy tôi nhất định phải xin lỗi em mới được.” Frederick lịch sự cúi người với cô: “Tối nay nhất định phải tiếp nhận sự tiếp đãi của tôi, đến chỗ tôi nghỉ.”

Nói xong anh mở cửa phòng chủ đề ra, mời Mia đi vào, Mia bị động tác của anh chọc cười, vừa đi vào phòng vừa nói: “Anh làm gì vậy!”

“Tôi nghĩ, Ngưu Lang muốn giữ Chức Nữ xinh đẹp lại, là một chuyện rất hợp lý, nhưng Chức Nữ là tiên nữ, vì sao lại muốn ở bên một người trộm quần áo của mình, thậm chí không quay về trời, sinh con cho anh ta ở nhân gian.”

“Bởi vì... ừm, nhất kiến chung tình?”

Frederick nắm tay Mia, đi vào trong phòng, chủ đề trong phòng là rừng trúc, bóng trúc trong phòng lay động, xanh biếc dưới ánh đèn, còn có gió nhẹ thổi đến làm lá xanh và thân trúc đong đưa sàn sạt, thanh nhã thăm thẳm, có không khí cổ điển.

Trong góc rừng trúc có một bể tắm làm từ đá trắng, làm người ta vừa nhìn đã cảm thấy là nơi Ngưu Lang trộm quần áo của Chức Nữ.

“Nhất kiến chung tình? Nếu Chức Nữ thật sự có thân phận cao quý, trong tình huống bình thường, e là rất khó nhất kiến chung tình với một người phàm chăn bò.”

“Vì sao chứ!” Mia thích chuyện cổ tích lãng mạn, không cam lòng hỏi.

“Nếu thật sự sống dựa vào nghề chăn bò, gia cảnh lại nghèo khó, cô gái được nuông chiều từ bé sẽ rất khó động lòng vì một chàng trai không có ưu thế sinh tồn.”

“Đáng ghét, anh lại sắp nói mấy thứ quá thực tế rồi.”

Frederick vươn tay đến nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, dịu dàng nói: “Nhưng nếu thân hình Ngưu Lang cường tráng, có gen và thể lực ưu thế, sau khi anh ta cởϊ qυầи áo, cô gái rất có thể sẽ cảm mến cơ thể của anh ta, bởi vì thân thể cường tráng đại biểu cho cơ hội sinh tồn càng cao khi hoàn cảnh thay đổi.”

Nghe đến đó, cuối cùng Mia không nhịn được nữa, tay nhỏ đấm ngực Frederick, kêu lớn: “Đừng nói nữa! Rõ ràng rất lãng mạn, bị anh giải thích như vậy…”

Frederick giữ lấy tay Mia, đồng thời cũng cởϊ qυầи áo của mình, lộ ra cơ thể mặc quần áo thì gầy mà thật ra vô cùng cường tráng của anh, thản nhiên nói: “Cho nên tôi đoán, có thể là Ngưu Lang phát hiện Chức Nữ khi cô ấy đang tắm gội, có lẽ Chức Nữ bị thương, còn Ngưu Lang động lòng với cô ấy nên ra tay giúp đỡ, còn mời cô ấy đến nơi anh ta ở để chữa thương.

Còn Chức Nữ nhìn thấy Ngưu Lang khoả thân nên sinh ra hảo cảm với anh ta, đi theo anh ta đến nơi ở.”

Frederick vừa nói vừa kéo tay Mia, để tay cô mơn trớn ngực anh, Mia vừa thẹn vừa tức, nhưng cô không chống cự được động tác dẫn dắt của anh, cũng không chống cự được xúc cảm của ngực anh. Dưới da thịt tinh tế là cơ bắp co dãn mà rắn chắc, mỗi lần sờ lên đều tỏa ra sức hấp dẫn, khiến người ta rất khó quên.

Nếu Ngưu Lang mê người giống Frederick, quả thực Chức Nữ sẽ không ngăn được, nghĩ đến đây, Mia dùng sức đẩy Frederick ra, xoay người nói: “Tôi… tôi không muốn nghe, bây giờ tôi mệt lắm muốn nghỉ ngơi!”

Nào ngờ cô chưa đi được mấy bước, Frederick đã đột nhiên ôm lấy cô từ sau lưng, để tay cô đỡ cây trúc, sau đó đột nhiên đâm vào trong cơ thể cô bằng tư thế đứng thẳng.

“A… A… Frederick anh… A a a…”

Vừa nãy vất vả lắm Mia mới đẩy được dịch đυ.c trong cơ thể ra ở phòng tắm, chưa thoát khỏi trạng thái mẫn cảm, hơn nữa vừa rồi Frederick kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm hoa huyệt của cô đã hơi ướŧ áŧ, bởi vậy Frederick cắm thẳng vào cũng không gặp phải chướng ngại gì.

Lúc Mia vẫn đang rêи ɾỉ, Frederick ác liệt tách mông cô ra, ép cô dạng chân, hoa huyệt dưới lớp áo tắm dài không có qυầи ɭóŧ che chắn lập tức lộ ra.

“Nếu hai người đều động lòng với nhau, lại là trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, em nghĩ xem, nếu Ngưu Lang muốn giữ Chức Nữ lại, sẽ dùng cách gì?”

Frederick khom người thấp giọng nói bên tai Mia, tiếng nói trầm thấp mang theo sự mê hoặc tà ác làm toàn thân cô run rẩy, lúc này Frederick bắt đầu chậm rãi đong đưa thắt lưng, cự trùng dựng thẳng giương nanh múa vuốt thọc vào rút ra.

“Đừng… đừng mà a a a… Ngưu Lang sẽ… sẽ không dùng… ha… cách hạ lưu này… a…”

Bây giờ Mia đang cong eo dạng chân, đỡ trúc để mặc Frederick thọc vào rút ra, bộ ngực tinh xảo bị bàn tay to của anh nắm lấy xoa nắn, có xúc tua vô hình khẽ vuốt ve trên tấm lưng mẫn cảm.

Tuy miệng cô nói không cần, nhưng eo đã lắc lư sa đoạ, dù sao lúc ở trên thuyền Frederick chỉ bắn trong cơ thể cô rồi rút ra, cơ thể bị chiều hư của cô đã vô cùng khát vọng anh mạnh mẽ điên cuồng thọc vào rút ra, đưa cô đến cõi cực lạc.

“Phải không? Trộm quần áo của người khác là không hạ lưu? Huống chi, nếu là thứ mà giống đực cực độ khát vọng, có tính xâm lược, anh ta thường sẽ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, nếu không, chỉ là tình cảm ái muội, rốt cuộc Ngưu Lang nên giữ tiên nữ xinh đẹp lại thế nào?”

Nói xong, Frederick đột nhiên điên cuồng cắm rút, sau khi hung hăng đảo mị thịt và mật da^ʍ trong hoa huyệt ra, lại lập tức đưa hết gốc sâu thịt vào trong cơ thể Mia, ma sát nếp gấp trong hoa kính rồi sau đó dùng sức mở cửa tử ©υиɠ hẹp của cô ra.

“A… a a a… không… không biết a… a a a!”

Hai chân Mia không ngừng run rẩy, lúc xúc tua tà ác gảy hoa hạch sưng to của cô, một lượng lớn ái dịch cũng trào ra từ trong cơ thể cô, chảy xuống theo hai chân cô.

Cô không hiểu vì sao Frederick lại đột nhiên kịch liệt xâm phạm cô như vậy, nhưng mỗi khi anh tà ác thọc mở cửa tử ©υиɠ của cô, liên tục va chạm vách tường hoa của cô, cơ thể cô sẽ vui sướиɠ không ngừng co giật.

Tiếng thịt va vào nhau bạch bạch bạch bạch kịch liệt vang lên trong rừng trúc u tĩnh, Mia rêи ɾỉ yêu kiều. Hai người giao cấu kịch liệt làm cây trúc Mia đang vịn hơi cong về phía trước, đè lên trên cây trúc khác, phát ra âm thanh nhỏ vụn, có cành lá rủ xuống, cũng có đốt trúc uốn lượn, yếu ớt như vậy, càng tôn lên âm thanh dâʍ ɖu͙© khác.

Lúc Mia gần như sắp ngất, Frederick đột nhiên giảm tốc độ, kéo thẳng người Mia, nâng một chân cô lên, chậm rãi thọc vào rút ra, cũng ôm chặt lấy Mia, dán sau lưng cô nhẹ giọng nói: “Làm bẩn tiên tử xinh đẹp thuần khiết, lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình trong bụng cô ấy, có lẽ cô ấy sẽ không quay về trời nữa.”

Lúc này Mia đã hơi hoảng hốt, chỉ có thể bất lực rêи ɾỉ: “Vì… vì sao… vì sao làm bẩn… cô ấy… sẽ không về trời nữa…”

Frederick lật người cô lại, để cô mặt đối mặt ôm lấy anh, kéo cái chân khác của Mia lên để hai chân cô dạng ra vòng lấy eo anh, anh đưa cô vào sâu trong rừng trúc, đặt cô lên giường. Đây là một chiếc giường lớn làm từ trúc, bốn góc có màn rũ xuống, thoạt nhìn lãng mạn phiêu dật, cực kỳ hợp với rừng trúc.

Frederick dịu dàng đặt Mia lên giường, kéo chân cô ra, trầm thắt lưng xuống, cắm vào rút ra trong hoa huyệt ướt đẫm mật nước không ngừng khép mở của cô, làm giường trúc đong đưa, phát ra tiếng vang tà ác, sau đó dịu dàng hỏi.

“Thoải mái không? Tiểu tiên nữ của tôi…”

“A… ha… thoải… thoải mái…”

“Muốn về trời không?”

“A… trời… trời?” Mia mê mang nhìn Frederick, chỉ cảm thấy người mình lâng lâng, sự dịu dàng của Frederick luôn làm cô không thể kiềm chế nổi, nhưng cô không phải Chức Nữ, vì sao anh lại hỏi cô vấn đề này.

Frederick vươn hai tay nâng gương mặt nhỏ của cô, nhẹ giọng hỏi: “Ở bên Peter vui không?”

“A… vui… vui… như…”

Trong tình huống này, Mia không thể dùng lý trí để phán đoán bất cứ chuyện gì, chỉ có thể thành thật trả lời câu hỏi của anh, lúc ở bên Peter, có vui cũng có không vui, vì vậy thật sự không thể nói rõ.

“Như? Em vui nhất khi anh ta làm gì với em?”

“… Hoa… lúc tặng tôi hoa…”

Nghe xong những lời này, Frederick chớp mắt im lặng một lát rồi mới tiếp tục hỏi: “Hôm nay có vui không? Vui hơn khi ở bên Peter không?”

“A… rất vui…”

Cơ thể Mia đong đưa theo Frederick, tay nhỏ vươn ra, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Frederick. Niềm vui khi ở bên Peter có hạn, còn niềm vui khi ở bên Frederick lại cuồn cuộn không dứt, bất kể là cơ thể hay là trái tim đều thường xuyên bị vây trong hạnh phúc khó có thể miêu tả, cô không hiểu vì sao lại như vậy, nhưng bây giờ, lúc hoảng hốt, căn bản Mia không thể phủ nhận loại chuyện này.

Nghe xong câu này, đôi mắt tối đen như màn đêm của Frederick xuất hiện một chút ánh sáng, sau đó anh dùng sức cắm thẳng đến cửa tử ©υиɠ của cô, cắm cự trùng tà ác đến cái miệng nhỏ.

“Cho nên, ở trên trời, có vui hơn ở dưới thân tôi không?”

“Ha… a…”

Mia cố gắng dạng rộng chân hơn khóc hô: “Ở dưới thân anh… a… vui… vui nhất… a a a a a...”

Có được lời Mia, Frederick không hề do dự bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh vào trong nhục huyệt đã gấp gáp không chờ nổi của cô, còn để cự trùng và mị dược liên tục làm càn trong cơ thể cô, gai thịt dính mị dược ma sát nộn nhụy của cô, khiến Mia không ngừng co rút.

Làn sóng kɧoáı ©ảʍ làm Mia cong người lên bắn ra một lượng lớn nước da^ʍ, cuối cùng đầu cô trống rỗng, ngất đi.

Còn Frederick, lúc Mia ngất đi, anh nghỉ một lát, sau đó anh nhắm mắt lại, bắt đầu đong đưa trong cơ thể Mia, buông thả bản thân cảm nhận mị thái hùa theo của cơ thể Mia. Cho đến khi cô hỏng mất, mãnh liệt co rút lại rồi không còn động tác gì nữa, anh mới mở mắt rời khỏi cơ thể của cô, bế cô lên vào phòng tắm, dịu dàng rửa sạch vẻ nhếch nhác trên người cô.

Đương nhiên Frederick sẽ không nói cho Mia, sau khi cô chia tay với Peter, mỗi lúc cô ngất đi sau khi giao hoan với anh, anh vẫn sẽ cố tình ở trên người cô, liên tục dạy dỗ cơ thể của cô, thẳng đến lúc cơ thể cô không thể đáp lại nữa, anh mới dừng lại.

Anh biết đây là một loại hành vi ác liệt, bởi vì lúc cô chưa phát hiện, anh cố ý gia tăng sự ỷ lại của cơ thể cô với anh, để cô hỏng dưới thân anh một cách triệt để, ngoài anh ra không thể hy vọng thiên đường nữa.

Người trái đất đều ca tụng câu chuyện lãng mạn của Ngưu Lang Chức Nữ, nhưng anh lại không cho là vậy, Ngưu Lang trộm quần áo của Chức Nữ, vốn dĩ là một chuyện ti tiện. Truyền thuyết đều điểm tô lên cho đẹp, Ngưu Lang thật sự lại càng ti tiện, nếu không, kẻ hèn người phàm là anh ta sao có thể làm tiên nữ quên đi tất cả, trầm mê yêu anh ta say đắm, thậm chí quên cả thiên đường chứ.

Có điều, Frederick cảm thấy ít nhiều anh cũng có thể hiểu được tính chiếm hữu này, và cả tâm trạng không muốn cô rời khỏi anh. Vì giữ cô lại, có được thể xác và tinh thần của cô, để cô hoàn toàn quên đi thiên đường, anh bằng lòng trả giá tất cả, nói như vậy, sự ti tiện nhỏ bé này chẳng tính là gì.

Lúc làm bẩn con gái của trời, anh đã không sợ trời phạt, bởi vì anh xuyên qua chúng tinh, chỉ để gặp cô, vượt qua ngân hà xa xôi, chỉ để thấy cô.

Sao trời chứng giám, bất kể trên thiên đường hay dưới nhân gian, chỉ có nơi cô mới là chốn về duy nhất của anh.