Chương 21. Cùng múa(3)
Đèn đỏ đột nhiên sáng lên trong phòng kính hình bầu dục phát ra ánh sáng trắng, giọng nói dồn dập của Jonah vang lên trong không gian.
“Hạm trưởng, sóng điện não của cô Mia khác thường, đã nhiều lần vượt qua giá trị giới hạn, ngài không thể tiếp tục như vậy nữa.”
Phòng kính vốn dĩ là nơi đo chỉ số tinh thần và cơ thể, sử dụng phản xạ mạch động đặc biệt, ghi lại số liệu sóng điện não, lực tinh thần, nhịp tim đập.
Lúc để Mia đến, Frederick có suy nghĩ muốn xác nhận số liệu của cô, bởi vậy Jonah vẫn luôn ghi lại và theo dõi số liệu của hai người.
Mia ở bên Frederick, chỉ số cơ thể và tinh thần khác thường là chuyện rất bình thường, bởi vậy ban đầu Jonah chỉ chú ý đến sự khác thường trong chỉ số tinh thần của Frederick.
Nói là khác thường thì cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là cao hơn nhiều so với giá trị trung bình hằng ngày của anh, nhưng vốn dĩ Frederick đã là người có năng lực tự khống chế rất mạnh, chỉ số của anh hơi cao, nhưng vẫn thấp hơn chỉ số nguy hiểm nhiều.
Nhưng sau đó số liệu của Mia vọt thẳng lên, đột phá chỉ số nguy hiểm, bởi vì Frederick đã bắt đầu buông thả bản thân, tố chất cơ thể và tinh thần của Frederick cao hơn Mia rất nhiều, nếu buông bỏ lý trí, Mia hoàn toàn không chịu nổi.
Chẳng những cơ thể anh đùa bỡn cô, thậm chí anh còn dẫn dắt để tinh thần cô cảm thụ được nhiều hơn, sức chịu đựng của cơ thể và linh hồn là có hạn, tiêu chuẩn của Frederick không giống tiêu chuẩn của Mia, anh dẫn dắt Mia đến bão giông, nghiêm trọng hơn là sẽ làm thể xác và tinh thần cô sụp đổ.
Jonah đi theo Frederick đã lâu, trước nay chưa từng thấy anh mất khống chế như vậy, Mia là người phụ nữ sẽ sinh con cho hạm trưởng, dù muốn ép thể xác và tinh thần của cô lên đến chỉ số cực hạn thì cũng không có lí do nào để đưa cô vào loại hiểm cảnh này.
Nghe Jonah nói vậy, Frederick lại nở nụ cười, anh cười cực kỳ quyến rũ, có một cảm giác mê hoặc không thể tưởng tượng nổi, hoàn toàn khác dáng vẻ lạnh lùng ngày thường của anh.
Anh dừng động tác dưới thân, dịu dàng nói với Mia sắp mất ý thức: “Tiểu Mia, tôi rất thích cảm giác này, cứ như vậy làm chết em được không?”
Mia nghe ra sự dụ hoặc trong lời nói của anh, gương mặt nhỏ tràn ngập vẻ si mê lộ ra ý cười hoảng hốt: “Được.”
“Cậu nghe thấy chưa, có thể huỷ bỏ cảnh báo rồi.”
Không, hạm trưởng! Dù cô ấy nói được thì ngài cũng nên dừng lại, cô Mia không thể cự tuyệt ngài!
Giờ phút này Jonah sâu sắc cảm nhận được nếu không phải chương trình logic của mình xuất hiện BUG lớn thì là hạm trưởng điên rồi, nhưng trong suy đoán của trí não, hạm trưởng không thể điên được, cho nên là mình xuất hiện BUG, nhưng máy tính giúp đỡ lại phán đoán cậu không có BUG.
Bởi vậy Jonah đáng thương vừa vâng theo chỉ thị của hạm trưởng, huỷ bỏ cảnh báo, vừa sa vào vòng giải mã, muốn phán đoán rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Frederick cười thả hai chân Mia ra, nhẹ nhàng dán lên bên môi cô, trằn trọc liếʍ mυ'ŧ, khi bị gian da^ʍ mãnh liệt như vậy mà môi cô vẫn mềm mại.
Anh hôn rồi hôn, hôn rồi hôn, không dám vươn đầu lưỡi vào, nhưng lại không nỡ buông ra, anh sau lưng cũng không chống lại được sự mê hoặc, quay mặt Mia sang, ngây thơ liếʍ hôn bên cánh môi cô.
“Tiểu Mia.”
Frederick vừa hôn cô vừa nhẹ nhàng gọi cô, bất kể là anh phía trước hay phía sau Mia đều lưu luyến đôi môi cô, tuy rằng thân trên giao triền ngây thơ triền miên như thế, nhưng sự xâm phạm ở thân dưới vẫn không ngừng.
Phòng kính hình trứng phản chiếu ra cảnh giao cấu kịch liệt của hai người, không, là ba người, Frederick da lam, một trước một sau, một trên một dưới ra sức đâm vào Mia đang bị kẹp bên trong.
Tiểu huyệt của Mia bị cự trùng nhét đầy, cắm thẳng đến cửa tử ©υиɠ, cúc huyệt sau lưng cũng bị xâm phạm lấp đầy, bụng nhỏ trông giống như đang mang thai, nhưng cự trùng khủng bố mà cô mυ'ŧ lấy đang giương nanh múa vuốt cắn nuốt tất cả của cô.
Mia cảm thấy bản thân hoàn toàn bị Frederick khoét rỗng rồi, trước đó cô mới được rửa sạch để kiểm tra sức khoẻ, cơ thể sạch sẽ, tràng đạo trong cúc huyệt cũng trống không, bởi vậy Frederick không hề khách khí chui vào nơi sâu bên trong chưa bao giờ được thăm dò của cô, cắm đến nỗi cô cảm thấy ngay cả xương sống của mình cũng bị khoét rỗng.
Còn nhục huyệt dâʍ đãиɠ càng không cần phải nói, đã sớm quen sự xâm phạm của cự trùng, cửa tử ©υиɠ điên cuồng xoắn lấy cự căn làm cho vật nóng cháy kia không thể rời khỏi cơ thể cô.
Nhưng Frederick đâu có lòng tốt như vậy, lần nào anh cũng lôi mị thịt và kɧoáı ©ảʍ trong cơ thể cô ra, rồi lại cắm thật sâu vào hoa khẩu và hoa tâm của cô, cho cô vô số cao trào.
“Frederick a a a!”
Mia đã không khống chế được kɧoáı ©ảʍ toàn thân nữa, cô co giật tiết ra mật dịch như thác, hạ thân cô hoàn toàn hoà tan trong sự gặm nhấm của cự trùng, mật huyệt và cúc huyệt ướt đẫm, màng thịt ở giữa không tồn tại, linh hồn của cô cũng không tồn tại, thứ duy nhất tồn tại chỉ có Frederick, người duy nhất có thể cảm nhận được cũng chỉ có Frederick.
Cô là nô ɭệ xá© ŧᏂịŧ của anh, anh muốn khoét rỗng cô làm cô chết đi, còn cô cam tâm tình nguyện bị anh rót đầy rồi bước vào vực sâu của cái chết.
Cự trùng hân hoan tàn sát trong cơ thể cô, cảm nhận cơn co rút không ngừng và sự ướŧ áŧ mãnh liệt của cô, Frederick mở đôi mắt tím đen ra, phát điên phóng thích bản thân vào trong cơ thể Mia.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ mị dược mãnh liệt bắn vào sâu trong cơ thể và hoa tâm của Mia, trong nháy mắt cơ thể cô căng lên như dây cung, sau đó cô nghe thấy pằng một tiếng, tất cả cảm quan thần kinh của cô không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt như vậy, nháy mắt đứt đoạn, tứ chi hoàn toàn xụi lơ, chỉ còn lại cơn co giật liên tục mà điên cuồng của cơ thể.
Đèn đỏ cảnh cáo trong phòng kính vang lên lần thứ hai, Jonah khẩn trương không ngừng cường điệu sự nghiêm trọng của tình huống, nhưng Frederick không nghe thấy, Mia cũng không nghe thấy. Cơ thể mềm mại của Mia, ngoài cơn co giật mãnh liệt ra thì không có động tĩnh gì, còn Frederick ôm chặt Mia, tiếp tục sự xâm phạm dưới thân.
Trong kɧoáı ©ảʍ ngọt ngào đen tối, Mia đột nhiên cảm thấy trước mắt sáng ngời, nhận ra mình có thể nhìn thấy, thị giác của cô trở nên rất kì quái, có thể nhìn thấy rõ bốn phương tám hướng, thấy rõ tình huống trong phòng kính.
Trên mắt cô vẫn có miếng vải đen, đầu rủ xuống, toàn thân xụi lơ bị hai Frederick kẹp bên trong, đôi mắt tan rã, khoé miệng chảy nước bọt trong suốt, vẻ mặt si mê.
Gương trên sàn nhà phản chiếu ra hai huyệt của cô, mị thịt trong cơ thể giống như cánh hoa đỏ ửng phóng đãng chồng lên nhau dệt thành mẫu đơn, cự trùng run rẩy trong đoá hoa, kích động rải hạt giống, trên mặt đất có vô số dịch đυ.c, từng vũng dịch và bộ dáng bị sâu thịt xâm chiếm của cô bị gương trên trần nhà phản chiếu ra rõ ràng, phản chiếu trong vô số tấm gương.
Đây là cảnh tượng sa đoạ dâʍ ɭσạи cỡ nào, rõ ràng mình cũng đang ở trong đó, nhưng Mia lại cảm thấy mình là người đứng xem, trong lòng vô cùng bình tĩnh.
Vô số tấm gương cũng phản chiếu ra bộ dáng của Frederick, anh ôm chặt cơ thể Mia, cự trùng cắm vào rút ra, tiếp tục phóng thích du͙© vọиɠ trong cơ thể cô.
Sắc mặt Frederick không hề gợn sóng, nhưng ánh mắt lại hoảng hốt, hoàn toàn khác với người lạnh băng như thủy tinh trước đó, Mia nhìn vào trong mắt anh, có thể loáng thoáng cảm nhận được cảm giác bây giờ của anh.
Nhục huyệt ướŧ áŧ chặt chẽ dâʍ ɭσạи của cô hoàn toàn cắn lấy sâu thịt của anh, sâu thịt tà ác bị kɧoáı ©ảʍ chế ngự, muốn thoát ra chạy đi, nhưng lại bị mị thịt mê hoặc không thể phản kháng, chỉ có thể vô lực tiếp nhận sự cắn nuốt của nhục huyệt, hoàn toàn dâng hiến tinh hoa sinh mệnh của mình.
Đây là lần đầu tiên Frederick có cảm nhận này, anh buông bỏ kiềm chế, hoàn toàn thuần phục dưới cơn cao trào cô cho anh, đơn giản bởi vì đối tượng của anh là Mia, mà anh đang chôn ở nơi sâu nhất trong cơ thể cô.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Frederick cũng hoàn toàn phóng thích hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh vào trong cơ thể Mia, màu tím đen đậm trong đôi mắt anh cũng nhạt xuống, xuất hiện tiêu cự.
”Đến chỗ tôi nào.”
Frederick dịu dàng nói, tầm mắt điều chỉnh tiêu điểm đến nơi không có một bóng người, nhưng Mia lại biết Frederick đang nói chuyện với cô, cô muốn chạy đến bên anh, nhưng bây giờ cô đang ở đâu, bản thân cô cũng không biết.
Đèn cảnh báo màu đỏ vẫn nhấp nháy trong phòng kính, Jonah đang sa vào vòng logic sai lầm, không thể phát ra câu chữ bình thường,
Thấy Mia không có động tĩnh gì, một phân thân của Frederick dần dần biến mất, anh ôm chặt Mia bằng một tay, tay kia chỉ vào môi mình: “Em mở mắt ra, tôi sẽ hôn em, sau này đều để em hôn như vậy.”
Nói xong anh lại lộ ra vẻ mặt cười như không cười mê hoặc lòng người: “Đầu lưỡi không được vói vào.”
Thái độ của Frederick làm Mia thẹn thùng, thậm chí còn nghe thấy tiếng tim mình đập, cô chớp mắt một cái, sau đó nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Frederick xuất hiện trước mặt cô.
Rốt cuộc lúc này cô không nhìn thấy cảnh tượng gì khác trong phòng kính nữa, chỉ nhìn thấy Frederick. Cô không quen khi tầm mắt thay đổi như vậy, bối rối mê mang, anh lại cúi đầu xuống, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.
Đó là một nụ hôn rất trong sáng, không bao gồm bất cứ du͙© vọиɠ tà ác nào, cảm xúc ấm áp nào đó tràn ra từ trái tim Mia, cô khó tin hỏi: “Thật sự có thể chứ? Không phải rất nguy hiểm sao?”
Frederick nghiêm túc gật đầu: “Nếu em vói đầu lưỡi vào, tôi sẽ chảy máu mũi.”
Mia bật cười, cô cười làm cơ thể chuyển động rồi mới nhận ra tình huống của mình bây giờ rất khiến người ta cảm thấy thẹn.
Thân dưới bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy nóng như bị lửa thiêu trăm ngàn lần, kɧoáı ©ảʍ tích lũy đến mức tận cùng, sinh ra một cơn tê mỏi như đau, nhưng cơ thể lại cứ co giật, khát vọng cơn đau này tiếp tục.
Mật huyệt và tử ©υиɠ ướt sũng vì tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang hân hoan co rút lại, dường như hận không thể giữ những mị dược này lại trong cơ thể vĩnh viễn.
Cúc huyệt bị rót đầy dịch đυ.c làm Mia cảm thấy ngay cả tuỷ sống cũng đã bị khoét rỗng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Frederick như đã bắn vào trong xương tuỷ của cô, như thể từ nay về sau mạch máu của cô chỉ có thể chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh, không có anh tưới, cô sẽ khô héo mà chết.
Suy nghĩ này làm Mia đột nhiên khó thở, vừa nãy cô bị anh lấp đầy hai huyệt, bản thân ra sức vặn eo khát cầu đã rất dâʍ đãиɠ rồi, càng dâʍ ɭσạи hơn chính là, cô nghĩ mình thật sự muốn chết dưới thân anh, muốn bị anh đùa bỡn đến nỗi vạn kiếp không thể quay đầu lại.
Chỉ cần có thể làm anh sung sướиɠ, khiến anh điên cuồng vì cô, ngay cả tôn nghiêm của con người cô cũng có thể vứt bỏ, sao cô có thể trở nên dâʍ đãиɠ như vậy, vô sỉ như vậy? Ngay cả cô cũng không tin được rằng cô sẽ trở thành người phụ nữ như vậy.
Hốc mắt Mia hơi đỏ lên, cô ôm cổ Frederick nói.
“Frederick, tôi thật sự hỏng rồi, không riêng gì cơ thể, cả trái tim cũng hỏng rồi.”
“Tiểu Mia hỏng vì tôi sao?”
Giọng Frederick mang theo sự dụ hoặc mãnh liệt, như rượu nguyên chất khiến người ta say mê, Mia chôn gương mặt nhỏ đỏ như sắp bị thiêu cháy của mình đi, nhỏ giọng nói: “Ừm.”
“Nếu tôi làm hỏng em, tôi sẽ phụ trách lấp đầy từng
lỗ hổng của em.”
Frederick lẩm bẩm bên tai Mia, đồng thời, anh liếʍ vành tai cô làm Mia run lên, hai huyệt giữa hai chân cũng chảy ra không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vì cơn run này.