Chương 20. Cùng múa(2)
Frederick rút cự căn của mình ra, xoay người Mia lại, kéo một bên chân của cô, làm cô nghiêng nửa người rồi tiếp tục làm cô, đồng thời quay mặt cô sang bên kia để cô liếʍ mυ'ŧ cự căn của anh. Mia liếʍ mυ'ŧ, đồng thời dâʍ đãиɠ đong đưa thắt lưng để côn ŧᏂịŧ xâm phạm tiểu huyệt một cách dễ dàng.
Frederick khẽ vuốt mái tóc ướt nhẹp mồ hôi của cô, đôi mắt tím đen tràn ngập du͙© vọиɠ mà Mia không nhìn thấy.
“Muốn khống chế tôi sao? Thật sự không nên dung túng em hôn tôi.”
Anh nói câu này rất nhẹ, lại sử dụng ngôn ngữ Mira, trong lúc hoảng hốt, Mia nghe thấy ngôn ngữ mà mình không hiểu, tưởng là ảo giác của bản thân, bối rối dừng lại một lát, sau đó lại tiếp tục trầm luân trong nɧu͙© ɖu͙© theo động tác dẫn dắt của anh.
Frederick nhắm mắt lại, buông thả bản thân cảm nhận tất cả mọi thứ Mia mang đến cho anh. Mia đoán không sai, trước kia Frederick chưa hề cảm nhận được cao trào trên người Mia, hoặc phải nói là, anh chưa bao giờ nhận được cao trào chân chính trên cơ thể của bất cứ ai.
Ý chí của anh quá kiên cường, anh cũng quá lạnh lùng với bản thân, thêm nữa trời sinh siêu năng lực cao, trước khi anh phát dục trưởng thành, anh cũng đã có thể khống chế rất nhiều phản ứng của cơ thể, sau khi cơ thể trưởng thành, đương nhiên có thể khống chế bản thân tự do bắn tinh mà không cao trào.
Sau đó không phải là anh không nếm thử giao hoan, có điều đối với anh mà nói, niềm vui chinh phục trong chuyện này khá nhiều, nhưng niềm vui trên cơ thể lại ít, nói là thoải mái thì có vài lần, nhưng vẫn chưa thoải mái đến mức khiến anh từ bỏ lý trí, nhận lấy cao trào. Mà quan hệ phiền toái mang đến làm anh hoàn toàn từ bỏ hoạt động này, cho đến khi anh gặp Mia.
Ban đầu anh dụ dỗ cô, chinh phục cô, nhưng đồng thời anh cũng không chán ghét cô, hơn nữa phản ứng sa đoạ vừa thẹn vừa giận của cô lấy lòng anh, cho nên anh bắt đầu mê muội dạy dỗ cơ thể cô.
Nếu anh cứ luôn kiên định làm người đứng xem, anh cũng không đến nỗi sẽ mất đi lý trí, nhưng ngay từ đầu anh đã dung túng cô mà chính anh cũng không rõ.
Anh chán ghét chuyện cùng chung chăn gối với ai đó hoặc thậm chí là cùng phòng, nhưng anh lại để cô lên giường mình chỉ để trấn an cô. Hôn môi là cấm kỵ với anh, nhưng sau khi bị cô vô tình hôn, anh lại có chút động lòng với cảm giác đó, để cô hôn anh tiếp, cũng dung túng cô thỉnh thoảng hôn nhẹ, thậm chí cuối cùng anh dâng bản thân mình lên để trấn an cảm xúc của cô.
Anh biết cô không cam lòng chỉ đơn phương trầm luân trong nɧu͙© ɖu͙©, cho nên anh để bản thân buông thả một chút, cảm nhận sự lấy lòng của cô, nhưng dần theo tháng ngày, anh đã bại lộ nhược điểm ra trước mặt cô.
Ý chí của anh có thể kháng cự kɧoáı ©ảʍ cô mang đến cho anh, nhưng lúc cô khóc, khát cầu anh cho cô, trái tim anh lại dao động.
Nếu có thể làm cô vui vẻ, buông thả một chút thì đã sao?
Suy nghĩ này là một cảnh cáo nghiêm trọng đối với anh. Tất cả sức mạnh không có ý thức tự chủ đều bị lòng người điều khiển, còn lòng người bị cảm xúc điều khiển, nếu anh cứ buông thả bản thân, một ngày nào đó sẽ bị cảm xúc của cô khống chế.
Không, thật ra anh đã bị cảm xúc của cô khống chế. Ngày đó ở biệt thự cao cấp của Bella, anh cho rằng đánh giá của mình không sai, nhưng lúc Mia khóc làm loạn, anh bắt đầu nghi ngờ.
Lúc ngồi trên xe, anh thử thuyết phục rằng bản thân không sai, nhưng anh lại nghi ngờ anh để cô một mình đối mặt với mọi người là vì không thích cô không có tính chiếm hữu, cho nên cố ý để cô đối mặt với hoàn cảnh hà khắc.
Cuối cùng, anh đã không thể phân biệt suy nghĩ thật của mình nữa, lòng anh hỗn loạn, nghe theo cô trấn an cô; có điều sau khi làm xong, anh cảm thấy mình sắp phát điên. Lúc ấy anh thật sự muốn trực tiếp hung ác làm cô trong xe, xác nhận bản thân hoàn toàn có thể chi phối cô, mà không phải bị cô chi phối.
Nhưng anh không nỡ, Tiểu Mia bị những giống đực có lông động dục đó dọa rồi, anh không nỡ chiếm hữu cô dưới tình huống như vậy. Mặc dù lý trí nói với anh, Mia phải kiên cường hơn, chỉ có thể xác và tinh thần lớn mạnh hơn, cô mới có thể ở bên cạnh anh.
Nếu cứ không nỡ mà dung túng cô, vậy sẽ giống Hannah và Dans, Dans không kháng cự được khát vọng của Hannah, cho cô ấy khi cô ấy khẩn cầu, cuối cùng Hannah lại hận anh ta, không màng tất cả muốn chạy trốn khỏi Dans.
Sao phụ nữ trái đất có thể tùy hứng như vậy?
Sau khi Mia trở lại chiến hạm, Frederick đang nghĩ xem có nên đo giới hạn cơ thể và tinh thần của cô, đặt ra chương trình học cho cô không, đúng lúc này Mia lại tự đưa lên.
Cách đo giới hạn rất nhiều, phần lớn đều là làm nhục, sẽ có rất nhiều người chìm trong sự thống khổ, đương nhiên anh không nỡ để Mia đối mặt với những thứ đó. Tìиɧ ɖu͙© cũng có thể ép con người đến giới hạn, bởi vậy anh phân thân ra bằng siêu năng lực, muốn cho Mia hoàn toàn cảm nhận sự đùa bỡn của anh.
Phương pháp này cũng sẽ làm cảm quan của anh nhạy bén hơn, đặc biệt là khi anh tiến vào nhục huyệt chặt khít của Mia, bị cái miệng nhỏ của cô mυ'ŧ chặt, anh đột nhiên không muốn khắc chế du͙© vọиɠ của mình nữa.
Cơ thể của cô do một tay anh dạy dỗ, đồng thời cô cũng hoàn toàn hiểu biết nhược điểm của anh, bởi vậy lúc cô phóng đãng theo anh, anh nếm được kɧoáı ©ảʍ xưa nay chưa từng có, sự sung sướиɠ này rất gần tư vị cánh môi hai người chạm nhau, lại có cả sự say sưa của nɧu͙© ɖu͙©.
Nghĩ đến đây, anh càng khó có thể ức chế sự điên cuồng mà làm cô.
Nhũ tuyết của Mia điên cuồng lắc lư vì động tác kịch liệt, mật huyệt dưới thân co rút lại phun nước, mị thịt trong cơ thể cũng liên tiếp bị cự trùng kéo ra rồi lại đẩy vào, không biết cái miệng nhỏ bị bắt nuốt cự trùng đã chảy bao nhiêu nước bọt.
Trong sự xâm phạm kịch liệt như vậy, Mia bị đẩy lên ngọn núi cao, hai mắt mở lớn, hai cái miệng trên và dưới co rút lại do kɧoáı ©ảʍ, xoắn chặt lấy hai thô căn của Frederick; đầu Frederick tê dại, quyết định buông thả bản thân, đồng thời rót đầy cô bằng mị dược tà ác từ hai hướng.
Trong nháy mắt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng đυ.c bắn sâu vào trong cơ thể Mia, Mia hoàn toàn không thể thở, Frederick lại không buông tha cho cô, rút cự trùng đang bắn một nửa trong hạ thân cô ra, rót dịch đυ.c còn thừa vào trong cúc huyệt của cô.
Cúc huyệt vô số nếp gấp bị mị dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng co rút lại, như đang câu dẫn cự trùng tiến vào. Trước khi Mia suýt tắt thở, Frederick lấy cự vật trong miệng cô ra, bế cả người cô lên, treo trên không tách rộng hai chân cô, tiếp tục chiếm đoạt.
Hai thân hình tràn ngập hơi thở xâm lược, một trước một sau kẹp lấy cô, một cự trùng tà ác cọ xát trên lưng và giữa cánh mông cô, một cự trùng khác không ngừng quanh quẩn ở cửa huyệt ướt đẫm phía trước.
“Tiểu Mia”
Frederick nhẹ giọng lẩm bẩm như là thần chú, Mia nghe thấy giọng nói mê hoặc của anh trong bóng tối, cảm nhận được cơ thể cường tráng của anh làm từ hai phía, cơ thể cô lại trở nên ướt nóng.
“Frederick… anh vừa mới thoải mái sao?”
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ Frederick vừa mới bắn vào không ngừng chảy ra từ cái miệng nhỏ hồng hào của Mia, lúc này tinh thần của cô đã hơi hoảng hốt vì kɧoáı ©ảʍ, hai mắt dưới miếng vải đen tan rã, nhưng vẫn cố gắng hỏi những lời này.
Cơ thể Frederick cứng đờ, sau đó anh vùi đầu hai bên tai cô, nhẹ giọng nói bằng một ngữ khí vô cùng dịu dàng: “Tiểu Mia rất tuyệt, suýt thì tôi không khống chế được.”
Nghe vậy, Mia cảm thấy cơ thể mình lại bắt đầu nóng lên, cô duỗi tay ôm anh sau lưng mình, eo lại đong đưa, không ngừng lắc lư, làm cơ thể mình không ngừng cọ xát với cự trùng phía trước phía sau, cảm giác chúng nó đang trướng lớn thêm.
“A a… vào đi… Frederick… người ta muốn thoải mái cùng anh…”
Cô bị bịt kín hai mắt, buông bỏ cảm giác thẹn thùng, muốn làm Frederick phát điên vì cô, cô đã hoàn toàn quên mất cơ thể tê dại không thể chịu nổi quá nhiều kɧoáı ©ảʍ nữa.
Giọng cô quyến rũ đến tận xương, lưỡi hồng nhạt liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên miệng, eo thon đong đưa như rắn, hai huyệt dưới thân chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ khép mở không chịu cô đơn, kêu gọi cự trùng xâm phạm từ hai phía, cảm nhận được sự mê hoặc của Mia, cuối cùng Frederick từ bỏ lý trí, anh thẳng thắt lưng, hai quái trùng tà ác đồng thời chui vào hai huyệt nhỏ của Mia.
“A a a a Frederick!”
Mia liên tục rêи ɾỉ, Frederick không định buông tha cho cô nữa, anh phía trước và phía sau cầm lấy tay Mia, hai tay còn lại đỡ trên eo Mia, lấy hai cự căn làm điểm tựa, làm cô hoàn toàn bị đặt trên không trung.
“Hô hô… a tuyệt quá… sắp hỏng rồi a… ”
Hai chân Mia đạp loạn trên không trung, tay nhỏ đỏ bừng giao với mười ngón của Frederick, cảm nhận tư vị đồng thời bị làm từ phía trước và phía sau.
Cự trùng không cắm thẳng vào mà ra vào nông nông sâu sâu, căn trước chui vào mật huyệt, căn sau ra khỏi cúc huyệt, sau khi để cơ thể Mia thích ứng với sự căng ra như vậy, ác trùng trong cúc huyệt mới chậm rãi tiến về phía trước, sâu thịt trong mật huyệt thoáng run lên lui về phía sau, để sâu thịt khác tìm ra một con đường mới.
Cơ thể của Mia chưa từng bị hai côn ŧᏂịŧ đồng thời xâm phạm bao giờ, dù sao thô căn của Frederick thật sự quá to, lần đầu tiên là cô bị rót đầy chất kí©ɧ ɖụ©, còn bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoàn toàn rồi mới đi vào, hơn nữa ban đầu Frederick không cắm quá sâu để cơ thể mảnh mai của cô không bị làm hỏng.
Được Frederick yêu thương hàng ngày, mọi nơi trên cơ thể Mia đã bị anh thưởng thức hết, nhưng trước kia Frederick cũng không nghĩ đến chuyện giao cấu với cô bằng cách đồng thời lấp đầy hai huyệt.
Đầu tiên, cơ thể của Mia vẫn chưa đủ để thừa nhận du͙© vọиɠ gấp đôi của anh; hơn nữa khi giao phối, rót hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào cúc huyệt là một chuyện không hề có ý nghĩa, tràng đạo của người trái đất không thể mang thai.
Cho dù anh có thể bắn ra rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng mỗi lần rót vào cái miệng nhỏ và cúc huyệt của Mia, anh đều sẽ thầm cười nhạo hành động của mình; Mia luôn nói cô chỉ là công cụ sinh con của anh, nhưng không ngờ, chuyện anh làm với cô không chỉ là làm cô sinh con.
Lúc này Mia đang ở trong bóng tối, chỉ có thể ngưng tụ tất cả cảm quan tại thân dưới, hai cự trùng xoay tròn xâm phạm trong cơ thể cô, đường vân xoắn ốc ma sát nếp gấp chặt trong nhục huyệt, gai nhỏ hưng phấn bật ra ma sát nơi mẫn cảm của thịt non, mà bụng cô cũng bị hai cự trùng to lớn làm cho căng ra.
Giữa hai cự trùng chỉ cách một màng thịt mỏng, chúng không ngừng di chuyển như đang kêu gọi nhau, gai thịt và đường vân một trước một sau ma sát Mia, hai chân thon dài có dạng nữa cũng không cất chứa được du͙© vọиɠ như vậy.
Mỗi lần hô hấp sẽ tác động đến biến hoá của cơ thể, khiến cô gần như sụp đổ, mật huyệt và cúc huyệt đều có tàn lưu mị dược tà ác của Frederick, hoa huyệt như một dòng suối nhỏ, róc rách chảy ra nhiều chất lỏng, còn cúc huyệt bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới nhuần phối hợp với cự trùng vừa bị mật dịch thấm ướt, làm cúc huyệt trơn ướt cắn lấy cự căn.
Mia há miệng nhỏ thở dốc, cô cảm thấy bản thân sắp điên rồi, không biết là sự xâm lược thong thả này hay là vì bản thân sắp tan vỡ, cuối cùng cô không chịu nổi cảm giác tra tấn người này nữa, âm điệu tan thành tiếng khóc.
“Mau lên Frederick… làm hỏng tôi đi… a a a…”
Frederick cắn vành tai cô, ngậm lấy thuỳ tai trơn nhẵn nhẹ nhàng thở dài: “Sẽ chết đấy, Tiểu Mia.”
Nói xong anh hung ác cắm thẳng vào nơi sâu trong hai huyệt của Mia, Mia hét lên một tiếng, hai mắt mở lớn, hai chân duỗi ra thẳng tắp, gần như quên cả hô hấp.
Frederick thả tay trên eo cô ra, kéo cao hai chân trần của cô, tách hai chân thon dài thành hình chữ V, để cô cảm nhận được sự xâm phạm tà ác nhất, đồng thời điên cuồng cắm rút không hề khách khí.
“A… hu hu… a a… tuyệt quá… ”
Nộn huyệt của Mia phun chất lỏng ra như suối, mồ hôi trên trán giống như trân châu trong suốt, chảy xuống theo gương mặt thất thần của cô, dọc xuống theo cổ và xương quai xanh, chảy đến giữa ngực, rồi lại chảy vào mảnh đất tam giác.
Frederick hung ác kẹp cô ở giữa, cố định thân dưới của cô bằng hai cự trùng, phía trước thẳng lưng, phía sau thu mông, làm cho hai huyệt có thể hoàn toàn mυ'ŧ lấy cự trùng.
Cơ thể bị treo trên không của Mia chợt cao chợt thấp, như đang quay cuồng trên đầu sóng, hai chân bị tách ra làm cho mật huyệt và cúc huyệt bị cự căn tà ác xâm phạm, điên cuồng đưa đẩy trước sau, dường như muốn lấy hết tất cả đồ vật trong cơ thể cô ra, bao gồm trái tim của cô, và cả linh hồn của cô.
Côn ŧᏂịŧ nghiền nát mị thịt, bức cho mị thịt hưng phấn không ngừng mυ'ŧ lấy nghiệt căn nóng cháy, trong đầu Mia chẳng còn lại gì, chỉ nghĩ đến Frederick.
Cô rất thích Frederick, cô thích được Frederick hoàn toàn cắm đầy, xâm phạm nơi sâu nhất trong cơ thể, ngoài anh ra cái gì cũng không chứa được nữa.
“A a… tuyệt quá tuyệt quá… a a… sắp chết rồi…”
Trước kia Mia đã nhận được vô số cảm giác gần chết dưới thân Frederick, nhưng lần này cô cảm thấy chắc chắn mình sẽ chết, bị anh cắm mật huyệt và cúc huyệt, chết đi trong kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt.
Nhưng Frederick lại giữ chặt lấy tay cô, giao mười ngón với cô, điên cuồng chiếm hữu cô như vậy, đây là chuyện tuyệt vời cỡ nào.
Mỗi lần anh cắm rút, cô có thể cảm nhận được nhịp đập cơ thể anh, từ cự trùng rung rung mà ra, rót vào mỗi một tấc cơ thể cô. Cự trùng kích động gai thịt khủng bố, ra sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ mị thịt, muốn mị thịt hô ứng nó, tiếp nhận sự bạo ngược của nó, cùng múa với nó.
Cô không nhìn thấy gì, nhưng lại cảm thấy nhất định bây giờ sắc mặt Frederick rất đẹp, anh không muốn dừng, cô cũng không muốn để anh dừng.
“A a a a… ưm ưm…”
Trong kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, phản ứng tự chủ duy nhất của cơ thể cô là ra sức hùa theo sự tàn sát mãnh liệt của Frederick, để mặc Frederick đưa cô lên ngọn sóng, rồi lại hung hăng cuốn cô vào trong vực sâu.