Mùa Nước Nổi

Chương 113: “Sựt” (5)

Như bị thách thức, Nghĩa bắt đầu không kiểm soát lực nữa, cơ bản Thủy Tiên cũng không có ý kêu đau, Nghĩa thúc thật mạnh, nhát nào nhát ấy lúc cán mới dừng lại làm nhát mới:

– TᏂασ này, ȶᏂασ này, l*и em khít quá. Khít quá Tiên ơi. TᏂασ sướиɠ lắm.

– Sướиɠ hả anh. Từ nay anh phải ȶᏂασ em nhiều vào nhé. Ngày nào cũng phải ȶᏂασ em đấy. Ngày nào cũng bắn tinh vào l*и em nhé. Em là của anh.

– “Chịu nổi không đây?”, mồ hôi Nghĩa bắt đầu vã ra như tắm, nhỏ thành giọt xuống bụng Thủy Tiên như những hạt sương long lanh trong nắng sớm.

– “Còn không biết anh có chịu nổi không? Nói cho anh biết, Thủy Tiên da^ʍ lắm đấy, chỉ sợ anh không có sức thôi”, nàng không chịu kém cạnh, đối đáp nảy lửa liên hồi.

Cũng may Nghĩa không phải là người kém trong tìиɧ ɖu͙©, nếu không đã xuất tinh mấy bận rồi. Ai bảo Thủy Tiên đẹp quá cơ, ai bảo l*и Thủy Tiên quá khít cơ, bầu vυ' lại tưng tưng lên thế kia làm sao mà không nứиɠ cho được.

Hơn mười phút ȶᏂασ truyền thống liên hồi, Nghĩa đổi kiểu ȶᏂασ để kiềm chế cảm giác xuất tinh. Cậu rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, vật ngược Thủy Tiên chổng mông quỳ trên giường, cậu vỗ đèn đẹt vào hai cái mông căng tròn rồi cầm đầu ©ôи ŧɧịt̠ ngoáy ngoáy ở cửa l*и. Thủy Tiên úp mặt xuống giường chờ đời, banh hai đùi ra để cửa l*и rộng mở chờ đợi:

– Vào đi anh.

– “Sụt” ©ôи ŧɧịt̠ lại chui vào l*и một lần nữa từ đằng sau. Ở tư thế này, tấm lưng trần dài thượt của Thủy Tiên bị võng xuống nhìn càng dài hơn nữa. Nghĩa vừa xoa đít vừa bắt đầu đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu bên trong. Háng chạm vào mông làm điểm tì êm ái, càng làm cho những cú ȶᏂασ mạnh hơn bao giờ hết.

Những tiếng “bạch bạch bạch” liên tục phát ra trong căn phòng không ngừng không nghỉ lấy một giây phút nào. Quá hấp dẫn nên không thể đừng lại được, Nghĩa lấy hết sức mình, không câu nệ, không ngại Thủy Tiên đau, cậu giã những nhát chát chúa vào l*и Thủy Tiên.

Mà càng ȶᏂασ mạnh Thủy Tiên càng sướиɠ hay sao ấy, cô nàng rêи ɾỉ, xuýt xoa, hú hí không thành tiếng người một cách man dại, mồ hôi lưng lấm tấm thành từng giọt nhỏ. Mới lần đầu tiên biết ȶᏂασ nhau là thế nào, Thủy Tiên đã thể hiện sức chịu đựng, sức bền kinh hồn rồi.

Còn với Nghĩa, đây là người đàn bà thứ 3 cậu ȶᏂασ. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng và mất hứng trong lúc này, nhưng không đừng được suy nghĩ, Nghĩa thầm so Thủy Tiên với cô Cẩm Tú và chị Mận. Mỗi người mỗi vẻ, mỗi người đều có cái hay, nhưng có lẽ Thủy Tiên vượt trội lên ở nhiều mặt. Trước tiên là sự trẻ trung nhưng không hề non nớt, thứ nữa là đam mê cống hiến hết mình, sau đó là sự dẻo dai, thêm vào đó là cái l*и dài co giãn đặc biệt. Nếu nói đàn bà ai đã từng ȶᏂασ Nghĩa sẽ không bao giờ quên thì với đàn ông, ai đã một lần ȶᏂασ Thủy Tiên cũng như vậy cả.

Quỳ mãi cũng mỏi, vẫn để nguyên ©ôи ŧɧịt̠ trong l*и, Nghĩa nằm nghiêng kéo Thủy Tiên nằm nghiêng theo. Cậu ȶᏂασ theo kiểu úp thìa. Một chân Thủy Tiên giơ lên cao, một chân để xuôi theo mặt đệm. Tay Nghĩa từ đằng sau vòng lên ngực bóρ ѵú.

Đến tư thế này, Thủy Tiên không còn thụ động hưởng thụ nữa, cô cũng uốn éo hông, nẩy mông theo nhịp ȶᏂασ của Nghĩa để hòa chung với không khí cuồng nhiệt, cứ mỗi lần Nghĩa đóng ©ôи ŧɧịt̠ từ ngoài vào là Thủy Tiên lại ấn mông mình mạnh hơn vào háng Nghĩa, cả hai người cùng hợp lực làm cho những cú ȶᏂασ thêm phần mạnh mẽ.

Có vô lí không? lần đầu ȶᏂασ nhau mà như đã quá quen thuộc với chuyện này rồi. Vô lý quá đi chứ, nhưng đó là đối với nhưng người khác mà thôi, còn với Thủy Tiên thì cũng dễ hiểu, cô là tuýp người hiện đại, trong cuộc sống đã qua cũng ít nhiều có hiểu biết, lại được mẹ truyền dậy kinh nghiệm cả tiếng đồng hồ đêm qua. Thêm nữa cô đã chuẩn bị kỹ càng cho buổi làʍ t̠ìиɦ ngày hôm nay, tâm lý thoải mái, buông thả. Tất cả đã làm cho cuộc làʍ t̠ìиɦ này không hề chênh lệch về đẳng cấp là bao.

Khi cảm giác muốn xuất tinh trực chờ đến, Nghĩa lại ngồi lên, đặt Thủy Tiên nằm ngửa, cậu muốn lần xuất tinh đầu tiên vào l*и Thủy Tiên này phải ở tư thế truyền giống, truyền thống của giống đực và giống cái. Những tư thế xuất tinh khác để dành cho lần sau, đời còn dài mà.

– Anh muốn tinh vào l*и em?

Thủy Tiên gật đầu đồng ý, cô cũng có ý này, chẳng giấu gì mọi người, hôm nay là ngày rụng trứng của Thủy Tiên, vừa nãy lúc lên phòng trước Nghĩa, Thủy Tiên đã uống thuốc tránh thai loại hàng ngày rồi, đó là điều quan trọng mà hôm qua mẹ đã dặn, mẹ nói chỉ khi nào hai đứa lấy nhau mới được dừng uống thuốc.

Cô banh mở hai chân để một lần nữa ©ôи ŧɧịt̠ Nghĩa chui vào:

– Xuất tinh vào l*и em đi anh, làm em sướиɠ đi. Em suýt sướиɠ mấy lần rồi.

Được lời như cởi tấm lòng, Nghĩa chỉ sợ Thủy Tiên không cho anh xuất tinh vào l*и thôi. Là đàn ông, việc xuất tinh vào l*и người đàn bà đã là bản năng tạo hóa trời ban rồi, xuất tinh vào những chỗ khác như miệng, như vυ', như mông chỉ là gia vị thỉnh thoảng làm cho bớt phần nhàm chán thôi. Xuất vào l*и vẫn là sướиɠ nhất.

Nghĩa ȶᏂασ nhanh hơn lúc vừa nãy, cậu cũng không làm động tác kiềm chế xuất tinh nữa, thả lỏng cơ thể để việc xuất tinh đến được nhanh hơn, cậu hi vọng rằng, với nhịp ȶᏂασ nhanh, cộng với lúc ©ôи ŧɧịt̠ nở ra lúc chuẩn bị xuất tinh sẽ làm cho Thủy Tiên cực khoái thêm một lần nữa.

– Pạch pạch pạch, nhóp nhép, nhóp nhép

Quả đúng như Nghĩa dự đoán, Thủy Tiên cũng bắt đầu cảm thấy cơ thể mình có sự thay đổi khác thường, máu dồn lên não nhiều hơn, trong cơ thể cũng đòi hỏi nhiều oxi hơn làm cô phải lấy hết sức mới thở đủ, ngón chân co quắp lại, đầṳ ѵú cứng lên thêm một cấp độ nữa, hộŧ ɭε lồi hết cỡ ra bên ngoài tung tảy. Tất cả những biểu hiện đó báo hiệu cô cũng sắp cực khoái, chỉ còn chờ một cái gì đó bất thường là sẽ bùng phát ra mà thôi.

Nghĩa dập nhanh những phát cuối cùng, tϊиɧ ŧяùиɠ đã dồn lên thân ©ôи ŧɧịt̠ làm nó trở nên to hơn bình thường vài phần, nhưng cậu vẫn cố nhịn như nhịn đái để dập thêm chờ Thủy Tiên sướиɠ cùng. Và đến khi Thủy Tiên rung háng lên bần bật, miệng đớp đớp:

– AAAAA, em sắp sướиɠ rồi, em sắp sướиɠ rồi. Nhanh lên anh, xuất tinh đi anh ….. aaaaaaaa ……. Mẹ ơi …………… sướиɠ l*и quá.

Cơ l*и Thủy Tiên co bóp dữ dội như nhào nặn, như muốn vắt nước trong ©ôи ŧɧịt̠ ra cũng là lúc cơn sướиɠ đến kịch điểm.

– Anh ra ………………….. sướиɠ ………….. Anh ra.

Từng dòng tϊиɧ ŧяùиɠ ấm nóng từ lỗ sáo thi nhau bắn thật mạnh từng đợt như vòi rồng vào tận cùng âʍ đa͙σ hết đợt này đến đợt khác. Đến gần hết thì Thủy Tiên hét lên vì không thể chịu nổi áp lực từ trong âʍ đa͙σ mình nữa, tϊиɧ ŧяùиɠ và nước l*и quá nhiều, lại không thể thoát ra ngoài làm l*и cô căng phòng ra như muốn nổ tung:

– AAAAA, rút ©ôи ŧɧịt̠ ra đi anh. Em không chịu nổi nữa rồi.

Nghĩa nghe lời, cậu rút ©ôи ŧɧịt̠ ra thật nhanh mặc dù muốn để nguyên trong đó, l*и Thủy Tiên bóp thật mạnh để đẩy ©ôи ŧɧịt̠ ra bên ngoài, nếu ai là phụ nữ đã từng sinh con, động tác này giống như lúc đẻ vậy, co thật mạnh để đẩy đứa con ra bên ngoài:

– “Pực”, ©ôи ŧɧịt̠ vừa rời ra khỏi l*и là nước ở bên trong bắn ra tung tóe, hằng hà sa cơ số không biết bao nhiêu giọt nước thi nhau rơi lung tung khắp mặt giường. Tϊиɧ ŧяùиɠ bị nước l*и hòa tan làm loãng đi khá nhiều theo đà rút của ©ôи ŧɧịt̠ mà văng ra bên ngoài thành một thứ nước sền sệt. Thủy Tiên không đái giống mẹ lúc cực khoái, nhưng nước l*и có khi còn nhiều hơn cả nướ© đáı.

Nghĩa đổ vật xuống nằm đè trên người Thủy Tiên, háng cô vẫn giật lung tung dưới bụng Nghĩa. Nước làm ướŧ áŧ tất cả mọi thứ.

Không gian im lặng như tờ, chỉ còn tiếng thở phì phò của cả Nghĩa và Thủy Tiên, hai người nằm úp lên nhau, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, đê mê. Chỉ vài phút sau, cả hai chìm vào giấc ngủ. Mặc kệ ai đó ở ngoài kia cũng vừa dứt cơn cực khoái vì thủ da^ʍ. Nước l*и của người ấy thấm ướt đáy qυầи ɭóŧ và quần vải, rơi thành giọt xuống nền đá hóa ngay ở cửa phòng. Đã hơn 11 giờ đêm, vậy là từ lúc Nghĩa đẩy cửa phòng bước vào đến giờ, đã 2 tiếng đồng hồ trôi qua.

———

Tiếng chuông báo thức ở chiếc điện thoại cùi bắp của Nghĩa phát ra, Nghĩa mở mắt tỉnh dậy, ở bên cạnh, Thủy Tiên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quấn vào người anh. Khe khẽ gỡ tay Thủy Tiên ra, đắp lại chăn cho cô, Nghĩa tìm chiếc quần ka ki rơi dưới đất, lục trong túi chiếc điện thoại để tắt chuông báo thức. Vậy là đã 6 giờ sáng. Đến giờ cậu phải đi làm.

Vệ sinh cá nhân qua loa tại tắm ngay bên trong phòng, Nghĩa mặc lại bộ quần áo hôm qua. Ngắm nhìn Thủy Tiên ngủ ngon lành một lát, đặt một nụ hôn nồng nàn lên trán cô, Nghĩa mở cửa bước ra khỏi phòng.

Từ tầng 3 đi xuống, Nghĩa phải đi qua tầng 2, lúc đến chiếu nghỉ cầu thang, định bước xuống tiếp thì cậu nghe thấy một tiếng gọi ngọt xớt từ đằng sau lưng:

– Nghĩa!

Ngoảnh lại nhìn, Nghĩa thấy cô Cẩm Tú trong bộ đồ ngủ hai dây mỏng manh đứng ở cửa phòng, thấp thoáng phía bên trong chiếc váy là bầu vυ' núng niếng và cả đám lôиɠ ʍυ đen kịt.