Mùa Nước Nổi

Chương 63: Phá trinh chị Mận (3)

Nói xong Mận vùng dậy lấy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình ôm dịt lấy Nghĩa đang ngồi ngay bên cạnh. Môi chị hình như có khả năng nhìn trong đêm tối đã một phát ăn ngay dịt lấy luôn môi của Nghĩa, hai tay chị vòng ra đằng sau lưng ôm dịt lấy Nghĩa làm đôi bầu vυ' núng nính áp sát vào ngực Nghĩa.

Nghĩa không kịp phản ứng, mà cũng chẳng muốn phản ứng làm gì, trong lòng cậu đang là thân hình một người đàn bà tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà đã rất nhiều lần cậu có ước muốn được chạm vào. Thì đây, giờ nó đã ở đây rồi, từ chối làm sao được.

Mận hôn ngấu nghiến như sợ Nghĩa biến mất, lưỡi cô thò sang hẳn khoang miệng Nghĩa mà đánh lung tung.

– “Uhm uhm uhm, ngọt quá”, Mận cảm nhận được nước bọt của Nghĩa có vị ngọt, đúng là vị trai trẻ có khác.

Rời nụ hôn ra, Mận kéo Nghĩa đổ xuống giường theo mình. Nghĩa không để phí thời gian, cậu vồ lấy luôn bộ ngực của chị mà bóp lấy bóp để, cho thỏa nỗi thèm khát bao nhiêu tháng nay chỉ được nhìn chứ không được sờ. Nhìn vυ' chị Mận đã to rồi, nhưng cho tay vào bóp mới thấy nó to hơn gấp bội phần.

– Nhẹ thôi, chị đau.

Trong khi Nghĩa bóρ ѵú thì Mận cũng không để tay nhàn rỗi, cô lột chiếc áo phông dài tay ra khỏi đầu Nghĩa rồi dịt chặt thân trên của mình vào cái ngực trần. Hai làn da thịt chạm vào nhau mang lại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, sướиɠ khoái, dục tình cho cả hai người.

Chưa dừng lại ở đó, Nghĩa nghé miệng vào bú √υ' chùn chụt như một đứa trẻ thèm khát sữa mẹ, cậu bú hết bên này đến bên kia. Những kỹ năng bú √υ' đã học của anh Cung, lại được thực hành kỹ lưỡng trên vυ' của cô Cẩm Tú được Nghĩa đem ra áp dụng với hai cái vυ' của chị Mận. Có liếʍ, có nhay, có cắn vào núʍ ѵú.

– Giỏi lắm, chị thích. Nghĩa làm chị sướиɠ! Nữa đi!

Mận tận hưởng, cô đang nghĩ trong đầu: “không uổng công mình cho Nghĩa nhìn”. Tất nhiên Mận không biết được rằng, Nghĩa đã thực hành ở người khác rất nhiều lần rồi mới có được khả năng bú √υ' như bây giờ.

Rồi Nghĩa trườn mặt từ trên vυ' xuống phía dưới bụng, cậu ngoáy đầu lưỡi vào lỗ rốn của chị Mận làm chị buồn cười khúc khích:

– Buồn chị, đừng liếʍ ở đấy. Ở dưới đi.

Khi háng Nghĩa ở phía trên đầu chị Mận thì cũng là lúc mặt cậu đã chạm vào háng, Nghĩa liếʍ một lượt ở chùm lông l*и phía trên. Lông chị Mận rậm và dài hơn so với lông của cô Cẩm Tú, Nghĩa ngậm được luôn một chùm lông vào miệng rồi dứt dứt ra một cách nhẹ nhàng.

Ở phía bên trên, khi háng Nghĩa ở ngang mặt mình, Mận dùng hai tay tụt cái quần thun dài mặc ở nhà của Nghĩa xuống. Dươиɠ ѵậŧ khổng lồ hùng dũng bật tung ra đập vào mặt cô. Mận không bất ngờ khi đã nhiều lần nhìn thấy cái dươиɠ ѵậŧ này rồi. Cô ngay lập tức dùng tay tóm chặt lấy cái dươиɠ ѵậŧ rồi đút luôn vào miệng mình.

– “To quá ………….”, miệng đã há to hết cỡ nhưng chỉ mới có quá đầu khất một chút chui được vào trong miệng. Vẫn còn đến ¾ chiều dài dươиɠ ѵậŧ ở bên ngoài được bàn tay Mận ôm chặt lấy tuốt lên tuốt xuống kiểu sóc lọ.

Nghĩa nằm úp hẳn sấp người xuống, mông cậu hơi hây hẩy để ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu trong miệng chị Mận hơn. Còn miệng cậu thì húp sùm sụp một phát đầu tiên để hít hết toàn bộ nước l*и ở trên bề mặt vào trong miệng. Sau đó cậu nuốt “ực” một phát hết vào trong người. Vị nước l*и của chị Mận hơi ngai ngái, có lẽ nước l*и đã thấm ra từ lâu rồi nên không còn độ tươi như vừa mới chảy ra.

Sau đó Nghĩa đánh đầu lưỡi vào hộŧ ɭε của chị vài cái rồi dùng hai môi mυ'ŧ thật chặt hộŧ ɭε vào trong miệng như muốn dứt đứt hẳn nó ra. Mạnh vậy nhưng lại làm chị Mận sướиɠ run lên, chị suýt chút nữa thì đạt cực khoái vì mà bú hộŧ ɭε này, chị nhả ©ôи ŧɧịt̠ ra một cái để rên:

– “Aaaaaaaa, sướиɠ l*и………….”, rồi lại ngậm miệng vào đầu khất sụp soạp bú, một bàn tay đưa xuống xoa xoa nâng nâng niu niu cái bìu giái săn săn.

Hai chị em đang bú ɭϊếʍ kiểu 69, không có ánh sáng nhưng cả hai đều không cần nhìn, vì họ đã nhìn nhau chán rồi, giờ chỉ thiếu sự đυ.ng chạm như bây giờ mà thôi.

Mận co hẳn hai chân lên trời rồi dang rộng ra, l*и cô mở rộng hết cỡ vừa để khuôn mặt Nghĩa úp vào. Nghĩa bú mạnh vào chính giữa cửa l*и, nước l*и ra bao nhiêu cậu húp vào trong khoang miệng bấy nhiêu, không để giọt nào rơi vãi ra bên ngoài. Tiếp đó cậu còn đóng lưỡi vào sâu trong lỗ l*и làm Mận sướиɠ hẩy mông lên khỏi mặt giường, đồng thời rít lên qua kẽ răng:

– Bú l*и chị à …………. Chết mất …………. Aaaaaaaaaa ………. Chị ra …………. đây.

Quả nhiên Mận đã có lần cực khoái đầu tiên, cô hẩy hẩy mông để đầu lưỡi của Nghĩa được vào sâu hơn nữa trong lỗ l*и. Mông rơi bịch xuống giường, Mận sụi lơ vô lực, cô không ngờ mình đạt được cực khoái chỉ với màn bú l*и của Nghĩa. Các cụ nhà ta thường bảo, “một lạng của lạ bằng một tạ của quen”. Anh Cung cũng thường xuyên bú l*и cho Mận, nhưng Mận hình như chưa được cực khoái ở giai đoạn này bao giờ, cô thường cực khoái khi anh gần xuất tinh cơ.

Thấy màn khởi động bú l*и đã làm cho chị cực khoái, Nghĩa thầm tự hào về bản thân mình, cái kỹ thuật này cậu cũng đã làm cho cô Cẩm Tú sướиɠ nhiều lần rồi. Thôi không bú l*и nữa, Nghĩa nằm ngược trở lại đè lên trên người chị Mận, đầu ©ôи ŧɧịt̠ đã tì sát vào cái l*и mở rộng của chị, cậu hỏi ý kiến:

– Em ………. ȶᏂασ nhé?

Nghĩa không ngại dùng từ hạng nặng, bởi cậu biết trong lúc làʍ t̠ìиɦ chị Mận rất thích nói tục.

Mận quặp hai chân vòng từ hông Nghĩa lên lưng, cô có chút hồi hộp vì sắp được cái ©ôи ŧɧịt̠ to tướng đút vào l*и, cô có chút lo lắng không biết là có chui vừa vào l*и cô không? nhưng cô tin là sẽ vừa với cái l*и đã hai lần đẻ con và thường xuyên được ȶᏂασ của mình:

– Từ từ thôi, ©ôи ŧɧịt̠ em ….. to lắm. Chị lo không vừa.

Bú l*и của chị Mận rồi nên Nghĩa khẳng định là l*и chị Mận còn to hơn l*и của Cẩm Tú, mà l*и Cẩm Tú còn vừa thì đương nhiên l*и chị Mận cũng sẽ tiếp nhận được ©ôи ŧɧịt̠ của cậu.

Nhưng dù sao thì vẫn phải có kỹ thuật. Nghĩa đặt đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào đúng cửa l*и rồi từ từ từng chút một thụt vào bên trong. Đầu ©ôи ŧɧịt̠ bé hơn thân ©ôи ŧɧịt̠ nên không khó lắm đã lọt vô trong âʍ đa͙σ.

– “Uiiiiiiiiiiiiiii, thốn”, ©ôи ŧɧịt̠ đi đến đâu là thốn đến đấy. Mận cảm thấy âʍ đa͙σ mình như nong ra muốn rách, ấy là mới chỉ vào được có một ít thôi đấy.

Khi ©ôи ŧɧịt̠ đã vào được đầu khất, Nghĩa dừng lại nghỉ một chút lấy hơi và cũng là để cho l*и chị Mận có độ căng nhất định, nước l*и lênh láng cũng là một lợi thế.

– “Sụt …………”, Nghĩa không dập mạnh phát một nhưng không chậm mà nhanh dần đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu bên trong l*и, cậu cảm nhận được độ co của vách âʍ đa͙σ lên thân ©ôи ŧɧịt̠, khi không thấy nó quá căng thì biết là cơ l*и đã giãn ra rồi, canh me đúng thời điểm là cậu đẩy ©ôи ŧɧịt̠ vào thôi.

Cái ȶᏂασ đầu tiên mạnh có thể làm người ta đau, nhưng cũng không nên nhẹ quá mà phải có lực. Côи ŧɧịt̠ thun thút xuyên qua âʍ đa͙σ chạy tuốt đến tận tử ©υиɠ mới dừng lại.

Mận thở dốc, hai tay bấu lấy hai bầu vυ', cô rùng mình, lần đầu tiên trong đời cô mới biết thế nào là cảm giác đầu ©ôи ŧɧịt̠ ȶᏂασ cổ tử ©υиɠ. Côи ŧɧịt̠ anh Cung chưa bao giờ với tới điểm đó, kể cả khi cô trèo lên cưỡi. Cái cảm giác mà không nhiều người phụ nữ trong đời có thể trải nghiệm bằng một cái ©ôи ŧɧịt̠ bằng sụn bằng thịt.

– Sâu quá!!!!!! Sướиɠ chết mất thôi.

Cơn sướиɠ vừa mới qua đi chưa được bao lâu, thì một dạng sướиɠ khác lại về, cái sướиɠ này nó khác hẳn với suy nghĩ của Mận. Sướиɠ được tạo ra từ một cơn đau, cơn co thắt, kết hợp với cảm giác thốn, cảm giác trong cơ thể không còn một chỗ trống nào.

Nghĩa bắt đầu dập, trước tiên bằng một động tác rút ©ôи ŧɧịt̠ ra đến gần cửa l*и rồi lại đóng vào từ từ, đó là kinh nghiệm mà cậu có được trong những lần ȶᏂασ cô Cẩm Tú. Dù đã nhiều lần nhưng lần nào cũng thế, phải mất một khoảng thời gian đầu thì l*и Cẩm Tú mới có thể quen được với ©ôи ŧɧịt̠ của Nghĩa.

Nhưng cái l*и cũng mười cái khác nhau cả mười, chả cái nào giống với cái nào, cái này là do cơ địa của từng người. Mận quen rất nhanh, chỉ đến lần dập thứ ba là cô đã không còn cảm giác thốn thốn nữa rồi, thay vào đó là cảm giác hừng hực, tưng tức muốn được Nghĩa ȶᏂασ nhanh và mạnh hơn. Cũng phải thôi, Mận là con nhà nông, từ bé đã lao động chân tay rồi nên cơ địa có khỏe mạnh hơn so với người trên thành phố. Độ co giãn, độ xốp của lớp niêm mạc trong âʍ đa͙σ cũng vì thế mà tốt hơn. Mận giục Nghĩa:

– Nhanh lên em. Chị quen rồi.

Không cần chị nói, chỉ cần cảm nhận là Nghĩa cũng có thể biết được cái l*и đã quen hay chưa. Nếu nó chưa quen với kích thước của ©ôи ŧɧịt̠ thì sự co bóp sẽ mãnh liệt hơn như một phản ứng của cơ thể trước vật quá cỡ ngoại lai. Ngược lại nếu nó đã thích nghi thì sự co bóp không dồn dập mà sẽ thành từng cơn cuồn cuộn để nuốt cái ©ôи ŧɧịt̠ vào sâu bên trong hơn. L*и quả là một vật kỳ diệu nhất mà tạo hóa đã ban cho người đàn ông trên thế giới này.

– “Bạch bạch bạch!”, dồn hết sức lực dập những phát chát chúa vào trong l*и chị Mận, cậu dập kịch kim đến khi gốc dươиɠ ѵậŧ chạm vào cửa l*и mới dừng lại làm cho cửa tử ©υиɠ bị dồn ép chui tuột tít vào bên trong.