CHƯƠNG 156: MAU DÙNG SỨC...( edit TruyenHD )
"Tiểu Triệu, dạo gần đây ngươi cũng đang thèm phải không?” Trương Ái Linh chậm rãi hỏi, tròng mắt quyến rũ, khóe môi nhếch lên mị hoặc cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mu bàn tay hắn, làm cho thân thể như muốn nổ tung của hắn càng cảm thấy ngứa ngáy, bảo bối dựng thẳng đứng, hướng thẳng phía mông của nàng mà đè lên, cảm giác như khẩu pháo chuẩn bị bắn đạn vậy.
Triệu Đắc Tam trong lòng ngứa ngáy, hô hấp trở nên thô trọng, miệng hắn liếʍ nhẹ vành tai Trương cục, hai tay nâng bộ ngực lớn mà nắn bóp, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó hai gò má của cô bây giờ đã hơi đỏ nhuận, mắt hạnh quyến rũ như tơ, thêm cặp kính càng tỏ ra phong tình vạn chủng, chọc giận liêu nhân. Trương cục thở gấp
"Cởϊ áσ ra, cởi hẳn ra mà bóp.” Trương cục thở gấp nhẹ giọng phân phó hắn, ngọc thủ của cô đã dần dần mò tới đũng q uần Triệu Đắc Tam, giờ đã là tháng tám nên mọi người đều mặc đồ mỏng, bao bọc lấy bảo bối kia chỉ là một chiếc qυầи ɭóŧ mỏng và quần dài, tuy còn cách hai lớp vải nhưng sự cứng rắn và to lớn của cự vật là điều không cần bàn cãi, khóe miệng nặn ra một tia nụ cười quyến rũ, ôn nhu như tơ nói: "Tiểu Triệu, tại sao vật này của ngươi lại to lớn như vậy chứ?”
Triệu Đắc Tam thuần thục cởi đồ ra, cười đểu hỏi: "Lãnh đạo, ngài thích không?"
"Ngươi đoán xem, tên bại hoại này!" Trương cục thẹn thùng giống như một tiểu cô nương vậy, tuy đã hơn bốn mươi rồi mà vẫn còn xinh đẹp như tiểu cô nương vậy mà lại còn tràn đầy nét thành thục phong tình, chút ý vị này hơn hẳn những tiểu cô nương mới lớn.
Triệu Đắc Tam cởi ra vài nút áo chứ không cởi sạch, vạt áo rộng mở, lộ ra đôi thỏ ngọc trắng như tuyết đang lấp ló sau lớp áo sơ mi, nhìn như muốn xé áo mà ra vậy, mê người cực kỳ.
"Đem áo sơ mi cũng cởi ra."
Tự nhiên không cần nàng phân phó, Triệu Đắc Tam cảm thấy vừa hắc hưu vừa từ từ cởi từng món nó cũng là một cái cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Trải qua cùng nhiều kiểu đàn bà ở các độ tuổi khác nhau, hắn có cái cảm giác hưởng thụ riêng đối với từng loại đàn bà, cảm giác không hề giống nhau.
Trải qua nhiều năm hắn tự đúc kết lại, phàm là giống đàn bà đã từng kết hôn, nhất là giống như cục trưởng Trương Ái Linh cùng Tỉnh ủy Bộ trưởng tổ chức bộ Tô Tình, đàn bà lớn tuổi thì lại càng mãnh liệt, càng trực tiếp càng tốt, không cần phải dạo đầu lâu la, các nàng chỉ cần thỏa mãn cái thân thể tịch mịch trống rỗng kia, không giống như Lý San San hay những cô nương trẻ tuổi, cái cảm giác này không hẳn là mãnh liệt mà lại là cảm giác vui vẻ vì sự mập mờ của mối quan hệ.
Trương cục đem bảo bối củaTriệu Đắc Tam nắm rất chặt, bảo bối quả thực quá to lớn, căn bản bàn tay nàng nắm không hết, mắt hơi híp lại dần dần tiến vào cảm giác hưởng thụ, bỗng một bàn tay to mò vào giữa háng, len lỏi giữa cánh rừng rậm, dọc theo khe suốt trơn trượt mà cắm vào trong, cắm sâu vào tận bên trong âʍ đa͙σ... Cho tới tận khi nàng có cảm giác chuẩn bị lêи đỉиɦ.... thân thể kịch liệt co rút... sâu bên trong âʍ đa͙σ phun ra một chất dịch.
Triệu Đắc Tam bị nàng siết chặt bảo bối, cảm giác tên kia càng bị trói buộc, liền muốn được giải thoát bèn hướng miệng tới cặp ngực bạo mãn mà cắn. Cảm giác mềm mềm nhũn nhũn truyền tới.
"Ách... Bảo bối... Dùng sức cắn... liếʍ **... Ách... Thật thoải mái... Cắn hắn..." Trương Ái Linh ôm chặt lấy đầu hắn ấn chặt lên ngực mình, thở gấp, hai gò má hồng, một loại cảm giác tê dại lan truyền dọc theo mạch máu.
Không khí tràn ngập tư vị nɧu͙© ɖu͙©, Trương cục bị lưỡi hắn hành hạ cặp ngực không nhịn được rêи ɾỉ nhẹ, Triệu Đắc Tam cũng cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ, không biết là cảm giác chiếm hữu hay gì, tóm lại hắn đang tràn đầy cảm xúc tựa như mới ăn phải xuân dược vậy.
Đem cặp ngực hành hạ nhào nặn một trận, Triệu Đắc Tam ngẩng đầu lên đem đầu Trương cục ấn xuống, trực tiếp cởϊ qυầи ra, cũng không quản đây là thượng cấp của hắn, tựa hồ như đã quên thân phận của mình nhằm thẳng miệng Trương cục mà đâm tới.
Trương cục cũng rất thuận theo, vô cùng phối hợp, tựa hồ đói khát, đem miệng anh đào há rộng ra nuốt trọn cây kem to lớn kia, dùng khoang miệng ướŧ áŧ bao bọc nó, ôn nhu liếʍ mυ'ŧ, đầu lưỡi linh hoạt cực kỳ, khi thì liếʍ dọc, khi thì ngoáy ở đầu khấc, so với làm thượng đế chắc cũng chỉ như này mà thôi, từng trận cảm giác giống như điện giật lan truyền toàn thân hắn.
Triệu Đắc Tam tận tình hưởng thụ, cảm giác công phu miệng lưỡi cùng đôi môi anh đào kia càng ngày càng có cảm giác giống như đút vào âʍ đa͙σ vậy, nhất là đôi môi trơn trượt cùng đầu lưỡi linh hoạt kia giống như tìm được dây thần kinh nhạy cảm của hắn vậy, thân thể hắn không tự chủ được cứng ngắc, bất giác nắm lấy tóc Trương cục mạnh mẽ mà tống sâu cái của nợ kia vào tận cuống họng Trương cục
Trương cục, nâng lên mí mắt, biểu tình kia mị hoặc cực kỳ, từ trên nhìn xuống, đôi môi hấp dẫn kia đang ngậm một vật to lớn, biểu tình quyến rũ, say mê hưởng thụ, cái lưỡi tham lam liếʍ dọc từ đầu tới cuối, cái miệng không ngừng mυ'ŧ vào nhả ra....
Triệu Đắc Tam nắm lấy tóc Trương cục, đẩy nàng vào mép giường, nâng cái mông to lên, lột chiếc quần đen ra, đem qυầи ɭóŧ tụt xuống dưới chân. Cũng không kịp hưởng thụ cái mông trắng nõn, banh hai bên mông ra, âʍ đa͙σ ướŧ áŧ đã hiện ra, đem đầu lưỡi nhằm thẳng cái lỗ nhỏ mà liếʍ.
"Ách... Bảo bối... Liếʍ... Liếʍ hạt le của ta.... Thật là thoải mái..." Trương cục giãy dụa cái mông ma sát với miệng hắn, đầu lưỡi của hắn ngoáy loạn xạ bên trong động, từng trận cảm giác ngứa ngáy cùng tê dại truyền từ trong âʍ đa͙σ ra toàn thân, thật là càng lúc càng nghiện cái màn bú ɭϊếʍ này của Triệu Đắc Tam.
Triệu Đắc Tam ra sức liếʍ, sâu bên trong âʍ đa͙σ chảy ra một chút ngọc dịch, bị đám lông kia ngăn lại. viên hạt le màu hồng lấp lánh ẩn hiện sau lớp rừng sum suê đã trở nên sưng húp bóng nhẫy.
"Tiểu Triệu... Bảo bối... Chơi ta đi... Mau...chớ liếʍ... Mau chơi ta..."
Trương cục đã không chịu nổi, chỉ muốn Triệu Đắc Tam mau đút cây gậy thịt kia vào mà hành hạ nàng, nàng rất thích bị cây dùi cui kia chọc ra chọc vào ở cái lỗ sâu tịch mịch của mình.
Trương cục đã phân phó Triệu Đắc Tam chỉ có thể là nói gì nghe nấy, vui sướиɠ đứng lên, giơ cây trường thương thẳng tắp, nhằm thẳng cái động sâu kia mà cắm vào,
“Ót” một cái, Triệu Đắc Tam cảm giác cây gậy thịt của mình như bị một cỗ hấp lực hút vào, bao bọc lấy toàn thân bảo bối, cảm giác của hắn rất nhạy cảm, không tự chủ được tăng nhanh tốc độ làm cho Trương cục đang nằm ở mép giường không nhịn được mà rêи ɾỉ thật to.
"Ách... Bảo bối... Dùng sức... Dùng sức đâm ta... Đâm chết ta đi... Thật là nhột... Bảo bối... Thật là nhột..."
Triệu Đắc Tam ỷ vào mình còn trẻ tuổi khí thịnh, thân thể cường tráng, dùng chiêu thức chín cạn một sâu mà đâm, từng thớ thịt co rút...
"Trương cục, thoải mái không?" Triệu Đắc Tam thở hổn hển vừa hỏi vừa nắn bóp cái mông trắng của cô, thỉnh thoảng lại vỗ mạnh Ba ba" vang dội, bờ mông trắng nõn sau mỗi lần va chạm với bụng dưới thì nhảy tưng tưng.
"Bảo bối... Thoải mái... Thật là nhột... Mau... Dùng sức... Ách..."
Trương Ái Linh đem người ở trên giường hai chân liều mạng mà giang rộng ra để cho cự vật kia cắm sâu vào, mỗi lần cự vật đâm tận vào nơi sâu nhất lại mang tới cảm giác như điện giật, làm cho Trương cục cảm giác thật sự thống khoái, khoải cảm lan truyền ra toàn thân.
"Trương cục, ta... Ta không nhịn nổi... Ta muốn bắn!" Triệu Đắc Tam cảm giác được cảm giác càng lúc càng mãnh liệt.
"Bảo bối...Bắn đi... bắn sâu vào trong ta...mau...” Trương Ái Linh sắc mặt hồng, vẻ mặt phỉ trắc chìm đắm, cũng phối hợp dùng mông ngênh đón hắn, Triệu Đắc Tam thở gấp, đem toàn bộ tinh hoa của mình bắn tới nơi sâu nhất, cùng với tên thuộc hạ vụиɠ ŧяộʍ đã được một năm, cô cảm giác được một năm qua khí sắc của mình tốt hơn rất nhiều, cô đọc sách có nói chỉ cần được hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân thì thân sắc vô cùng tốt, da dẻ sẽ căng bóng, làm chậm quá trình lão hóa, cho nên mỗi lần cùng Triệu Đắc Tam hắc hưu, nàng cũng sẽ hết sức đem tinh hoa của hắn lưu giữ lại sâu trong cơ thể mình, không phải là giữ trong âʍ đa͙σ thì cũng là dùng miệng uống sạch vào sâu trong dạ dày.
Đi đôi với một trận kịch liệt run rẩy, Triệu Đắc Tam rùng mình “A” một tiếng, một chất lỏng nóng hổi từ bảo bối của hắn phun ra, bắn thẳng sâu vào bên trong âʍ đa͙σ Trương Ái Linh đích.