Thoải mái ! Qúa sướиɠ rồi! Lão gia hỏa Phó cục trưởng Vương kia ở trong phòng làm việc làm nhiều mỹ nữ như vậy, ta Triệu Đức Tam hôm nay cũng tại chính chỗ làm việc mình cũng chơi được đệ nhất thư ký của cục khoáng sản than đá Lý San San, cái vưu vật quốc sắc thiên hương này, tuy rằng lúc này đã biết không có ảnh chụp uy hϊếp, nàng vẫn là bị ta Triệu Đức Tam áp dưới thân thể quật làm, khoái hoạt rêи ɾỉ . . .
- Anh có khăn tay không?
Lý San San cái quần còn lưng chừng đầu gối, vẻ mặt ôn nhuận, ánh mắt còn có chút mê loạn nói tiếp:
- Hừ..anh xuất ra còn quẹt dính đầy trên đùi tôi đây này, bẩn á!
- Có, chờ một chút, để tôi lấy cho cô.
Triệu Đức Tam hài lòng cười, mở phòng của Phó cục trưởng Vương đi vào , xé đoạn dài đoạn trên cuộn giấy vệ sinh, chính mình lấy một khúc, còn dư lại toàn bộ đưa cho Lý San San, nói:
- Lấy khăn giấy này lau sơ qua là là được.
Hắn cũng cúi đầu, lau sạch bảo bối, kéo lên khóa quần, rồi ngồi trên ghế sa lon dài, dựa vào, đốt điếu thuốc, khoan khoái hút.
Lý San San khom người dùng khăn giấy tỉ mỉ lau giữa cái âʍ ɦộ và hai chân , bờ mông trắng nõn nở nang vểnh lên, cái âʍ ɦộ riêng tư vừa vặn nằm trong ánh mắt của Triệu Đức Tam, hắn vừa có thể cẩn thận thưởng thức cái mu của nàng, rất béo mập, tuy nói rằng cái khe thịt âʍ ɦộ không giống với Mã Đình non trẻ là màu hồng, nhưng cũng vẫn còn hồng nhuận phơn phớt sắc, chứng minh trước đây, chắc chắn cái âʍ ɦộ này giao cấu cũng chưa có nhiều…
Đang khoan thai thưởng thức, đột nhiên lại có người gõ cửa, hai người thất kinh hai mặt nhìn nhau thoáng qua, Triệu Đức Tam cố gắng bình tĩnh, hỏi:
- Ai vậy?
- Tôi là Văn Thiến, mang giấy tờ đến cho anh ký !
Bên ngoài truyền đến giọng nói nhân viên tài vụ Văn Thiến.
Triệu Đức Tam nháy mắt cho Lý San San, nhỏ giọng:
- Mau vào Phó cục trưởng Vương trốn đi.
Lý San San lưng quần vẫn còn chỗ đầu gối, như một như con vịt lập bập uốn éo chui vào phòng trong đóng cửa lại, Triệu Đức Tam đi mở ra cửa phòng làm việc.
- Giữa ban ngày mà khóa trái cửa để làm gì vậy?
Văn Thiến vẻ mặt vô cùng nghi hoặc hỏi hắn .
- Hì…do hôm nay không Phó cục trưởng Vương không có ở đây, nên không có tiếp đãi người mà !
Hắn ha ha cười rồi hỏi:
- Ký cái gì vậy?
- Tiền lương! Lần trước chuyển khoản cho anh rồi, nhưng đã quên chưa có cho anh ký tên !
Văn Thiến đem bảng tiền lương cầm tới đặt ở trên bàn trà, lật đến tên của Triệu Đức Tam, chỉ vào tên của hắn:
- Ký tên là được rồi, trước khi ký nhìn qua một chút số tiền có đúng không?
Triệu Đức Tam nhìn phía trước một cột có số tiền, liền ký danh tự lên .
Văn Thiến thu bút, khép lại bảng lương, đứng ở trước mặt hắn, vóc dáng nàng có chút thấp, chỉ có thể đứng đến bả vai hắn, khuôn mặt trái xoan trắng nõn không tì vết , một đôi mắt to như nước, bờ môi xinh xắn, ngũ quan rất tinh xảo , bộ ngực cũng hơi lớn, bờ mông cũng khéo léo nẩy nở, chỉ là có chút hơi thấp .
- Triệu Đức Tam ! Phó cục trưởng Vương hôm nay đi ra ngoài lúc nào mới trở về vậy?
Văn Thiến đột nhiên không giải thích được, hỏi hắn câu này.
- Đoán chừng đến tối đấy, hôm nay đi bình chọn trúng thầu rồi.
Triệu Đức Tam nói , vẻ mặt nghi hoặc nhìn nàng:
- Cô có chuyện đi tìm Phó cục trưởng Vương à?
- Không …có.
Văn Thiến đột nhiên có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống, hai bên lổ tai hơi ửng hồng;
- Lần trước tại phòng tài vụ . . . anh muốn . . muốn …làm cái chuyện… phòng tài vụ có cameras bất tiện, văn phòng tại đây thì… hôm nay có thể….được.
WOa ! Mình thật sự là diễm ngộ không ngừng a, Văn Thiến lại còn chủ động muốn cùng mình làm chuyện đó? Triệu Đức Tam trong nội tâm vui vẻ, nhưng Lý San San thì còn tại trong phòng nghỉ , hơn nữa hắn vừa mới trải qua một lần xuất tinh, vì vậy liền cười nói:
- Lần sau đi …lần sau đi, hôm nay tôi có chút việc làm rồi!
Hắn mở cửa, tiễn Văn Thiến đi ra ngoài .
Văn Thiến hai má đỏ bừng, ánh mắt có chút ngây dại , không biết hắn hôm nay mắc bệnh gì? Hôm nay chính mình chủ động như vậy, hắn vậy mà lại không muốn? Vểnh miệng, nàng nghiêng đầu sang chỗ khác đi ra ngoài, Triệu Đức Tam lúc định đóng cửa thì nàng quay đầu lại liếc nhìn Triệu Đức Tam , chỉ là trong nháy mắt đó, nàng đột nhiên mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì nàng nhìn thấy trên cái tủ đừng tài liệu văn phòng của Triệu Đức Tam có cái áσ ɭóŧ ngực màu đen.
Nhưng Triệu Đức Tam đã thuận tay đóng cửa khóa trái lại, Văn Thiến kinh ngạc đứng ở ngoài cửa, nghĩ thầm thằng này, mới làm việc chừng hơn một tháng, chuyện gì tốt đều không học được, hết lần này tới lần khác học được tác phong của Phó cục trưởng Vương, không biết là người phụ nữ nào đang trốn tránh ở trong phòng.
Nàng cũng lười để ý không hỏi rồi, cho dù nàng phát hiện Triệu Đức Tam mang theo phụ nữ vào phòng làm việc làm loạn, nhưng nàng cũng không dám công khai bí mật này, dù sao trên tay Triệu Đức Tam cũng có hình và phim quay lén nàng cùng Phó cục trưởng Vương tại trong phòng nghỉ đang giao cấu. .
Triệu Đức Tam đi đến trước phòng gõ cửa , nói:
- Lý đại thư ký, đi ra .. Văn Thiến đã quay về phòng rồi.
Lý San San từ bên trong đi ra, đã mặc quần áo chỉnh tề, chỉ là trên mặt đỏ ửng vẫn còn chưa có tán đi , tóc tai có chút mất trật tự, đi ra, Lý San San ở trên ghế sa lon ngồi xuống, xỏa ra tóc , tùy ý lắc lư vài cái, thần sắc, động tác kia, thật sự là ngàn loại phong tình, đặc biệt kiều mỵ …..
Nàng hai tay đưa ở sau ót buộc lại tóc, hỏi:
- Triệu Đức Tam, anh cảm thấy Văn Thiến là người như thế nào vậy?
Triệu Đức Tam ra vẻ bình thản nói:
- Nàng hiền lành hay xấu hổ, rất hướng nội.
Lý San San bĩu môi , nói:
- Văn Thiến là giả bộ thanh thuần! Lần trước khi cả hai cùng tiến lên WC, tôi thấy nàng mặc cái qυầи ɭóŧ màu trắng kiểu” chữ T “ tôi cảm thấy siết vào bên trong cái khe mông khó chịu lắm ! Thực chất bên trong Văn Thiến lẳиɠ ɭơ lắm!
Triệu Đức Tam cười khẽ xuống, trong lòng nghĩ đến: ” Các ngươi cũng đều giống nhau, cô trên giường cũng rất quá lẳиɠ ɭơ con mẹ nó luôn, còn ưa thích Quan Âm Tọa Liên hả .”
Lý San San sau khi cột tóc gọn gàng, đột nhiên phát hiện mình cái áσ ɭóŧ ngực vẫn còn để trên nóc tủ tài liệu, giật mình nói:
- Trời sao hồ đồ như vậy ! Cái áσ ɭóŧ ngực chưa mang đã mặc áo vào rồi.
Nàng vội vội vàng vàng đi qua cầm cái áσ ɭóŧ ngực …
Triệu Đức Tam cũng đã quên giờ đột nhiên nhớ tới Văn Thiến vừa rồi đứng ở cửa, khuôn mặt kia biểu lộ kinh ngạc, hắn nghĩ thầm “ Không xong, Văn Thiến nhất định là trông thấy cái áσ ɭóŧ ngực rồi!
Hắn lập tức tưởng tượng ra cách đối phó, dù sao Văn Thiến cũng không thấy Lý San San, nếu thấy cái áσ ɭóŧ ngực thì thế nào, cũng không biết là của ai,(Bạn đang đọc truyện sắc hiệp mới nhất 2018 tại Truyện_V_K_L__chấm__com - https://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ)
có thể nói láo là hắn không biết gì cả, có thể là do Phó cục trưởng Vương để lên đó … Hừ hừ . . .
Lý San San mặc vào áo ngực đi ra, ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Triệu Đức Tam trở lại cái ghế dựa bàn làm việc của mình vểnh lên chân bắt chéo, đốt thuốc, chép miệng một cái , hỏi nàng:
- Lý đại thư ký, cô đoán xem hôm nay kết quả đầu thầu sẽ là công ty nào trúng thầu vậy?
Lý San San không cần nghĩ ngợi, nói:
- Không cần nghĩ cũng biết, Lâm Đại Phát sẽ trúng thầu một mỏ, Cao Hổ Sinh cũng được một cái !
Triệu Đức Tam tuy cảm thấy Mã Lan đã chuẩn bị rất là kỹ lưởng, nhưng hắn vẫn lo lắng , liền hỏi:
- Làm tổ trưởng đầu thầu là phó chủ tịch thành ủy Dư, cô có biết phó chủ tịch thành ủy Dư là người thuộc dạng nào không?
Lý San San trả lời:
- Phó chủ tịch thành ủy Dư rất chánh khí, nhưng Cục trưởng Trương cùng Phó cục trưởng Vương cũng là ủy viên trong tổ đấu thầu, bọn họ chắc chắn là có thiên hướng chọn người mà mình che chở rồi.
……………………………………………………………………………………..
Tại nhà chiêu đãi của cục khoáng sản than đá thành phố, do Dư Dẫn Lương Phó chủ tịch TP tự mình nắm giữ ấn soái đảm nhiệm bình chọn đấu thầu, Lưu Kiến Quốc chủ nhiệm văn phòng thành ủy, cùng với ba vị giáo sư chuyên ngành khai thác mỏ đại học tỉnh Hà Tây tạo thành ban xét duyệt, đang khẩn trương tiến hành công tác chọn lựa .
- Các vị chuyên gia cùng uỷ viên, đối với tập đoàn Lâm thị khai thác mỏ trả giá đấu thầu quyền khai thác mỏ than Hắc Hà trấn Bạch Thủy có ý kiến gì không?
Dư Dẫn Lương rất coi trọng việc Lâm Đại Phát trả giá quyền khai thác mỏ Hắc Hà, dù sao Lâm Đại Phát là tay lão luyện trong ngành khai thác mỏ than, hơn nữa có Trương Ái Linh ở phía sau làm hậu trường, cơ bản đã xác nhận quyền khai thác quy hoạch mỏ than Hắc Hà cho ông ta rồi.
Tất cả thành viên đều không có dị nghị, vì vậy , Dư Dẫn Lương nói với Lưu Kiến Quốc:
- Lưu chủ nhiệm, nhớ kỹ mỏ than Hắc Hà , công ty trúng thầu là tập đoàn khai thác mỏ than Lâm thị.
Lưu Kiến Quốc ghi chép, Trương Ái Linh khóe miệng lộ ra một nụ cười thỏa mãn, rốt cục nàng cũng giúp được Lâm Đại Phát lấy được giếng mỏ Hắc Hà quyền khai thác rồi.
Phó cục trưởng Vương cười híp mắt liếc nhìn Cục trưởng Trương, âm thầm suy nghĩ, tiếp theo sau là quyền khai thác mỏ than đá Tiểu Câu là của Cao Hổ Sinh rồi.
Nhưng sự tình không hề giống Vương An Quốc nắm chắc nắm chắc thắng lợi trong tay nghĩ như vậy, mà là xuất hiện tranh luận, hai vị chuyên gia giáo sư tỉnh Hà Tây đều nhất trí cho rằng khi Vương An Quốc sở lực đẩy công ty Cao Hổ Sinh thuyết trình hợp đồng đấu thầu không hoàn thiện, mặc dù đang bên trên định giá cùng với công ty Tân thị của Mã Lan cơ bản ngang hàng, đều là cùng giá thầu không thấp hơn bao nhiêu, nhưng bên Tân thị khai thác mỏ thuyết minh trong hợp đồng nếu quyền khai thác trúng thầu tính toán hợp lý quy hoạch, nhất là phương diện đối với việc bảo vệ môi trường cam đoan cùng một loạt nói rõ về biện pháp .
Vương An Quốc xem xét sự tình bây giờ phát sinh cũng không có thuận lợi như mình nghĩ, có chút mù mờ không hiểu vì sao, cho nên ông lại bày ra tác phong của lãnh đạo, trừng mắt nhìn vị giáo sư già nói:
- Trương giáo sư, quy mô của công ty Tân thị làm sao sánh bằng với công ty Cao thị về nghành mỏ chứ, chuyện này giáo sư hẳn phải biết chứ! Theo tôi thấy công ty khai thác Cao thị trúng thầu mỏ than Tiểu Câu so với công ty khai thác Tân thị phải tốt hơn nhiều !
Vị giáo sư già thấy Vương An Quốc phản ứng, cả đời là chuyên gia về ngành này, cũng không phản bác Vương An Quốc, chỉ là nói:
- Hãy để cho Phó chủ tịch thành ủy Dư quyết định đi, xem công ty nào có khả năng trúng thầu mỏ than Tiểu Câu!
Phó chủ tịch thành ủy Dư là một thanh chánh liêm minh, ông đối với Cao Hổ Sinh cùng với Mã Lan cũng không có giao tình, nên cẩn thận bắt đầu xem xét lại hợp đồng đấu thầu của hai công ty .
Vương An Quốc ở một bên cạnh châm ngòi thổi gió:
- Thưa Phó chủ tịch, theo em thấy nên để cho công ty Cao thị trúng thầu khai thác mỏ than Tiểu Câu là được rồi, không cần Phó chủ tịch xem đi xem lại cho nhọc lòng ah.
Dư Dẫn Lương khoát khoát tay, ra hiệu Vương An Quốc đừng nói chuyện, rất nghiêm túc lật xem hai phần hợp đồng đấu thầu, nhìn xem khoảng chừng một giờ đồng hồ, mới họp lại, trách cứ Vương An Quốc, nói:
- Lão Vương ! Ông muốn để cho công ty khai thác mỏ Cao thị trúng thầu, ông xem cái hợp đồng đấu thầu này chỉ ngoại trừ là định giá hợp lý, đối với việc bảo vệ môi trường biện pháp gì cũng không có ! Đối với áp dụng an toàn sản xuất biện pháp cũng không có ! Hắn có thể trúng thầu ư ! Cứ nói bậy nói bạ quả thực là …..!"
Dư Dẫn Lương đem thư đấu thầu của Mã Lan ném cho Vương An Quốc.
- Ông xem lại hợp đồng đấu thầu của công ty Tân thị , đối với việc bảo vệ môi trường cùng an toàn sản xuất về phương diện biện pháp viết rất chu đáo, ông cũng là ủy viên trong ban lựa chọn, đến cùng có xem kỷ lưỡng hay không cái hợp đồng đấu thầu này vậy?
Nói xong phó chủ tịch TP nói cho Lưu Kiến Quốc cùng Trương Ái Linh nghe:
- Công ty trúng thầu là Tân thị, không còn gì để bàn luận nữa ….!