Ước chừng hơn 8 giờ tối , cửa nhà Triệu Đức Tam vang lên tiếng gỏ cửa, hắn biết là Mã Lan đến rồi, vui mừng bước ra mở cửa, vừa nhìn thấy Mã Lan thì trố to hai mắt nhìn.
Mã Lan đêm nay thật sự là ăn mặc quá đẹp, đồ trang sức trang nhã, tóc dài chải vuốt tỉ mỉ, mặc lấy một cái áo khoác màu vàng nhạt, bên trong là áo sơmi sợi tơ màu đen mềm mại, cổ áo tùy ý mở hai cúc áo, lộ ra một phần ngực trắng nõn, một đoạn giữa hai khe núi từ cạn dần dần đến sâu, dụ dỗ mắt người cực kỳ , bên dưới lá cái váy Jean bó sát, đem hai cái chân thon dài nổi lên sự gợi cảm, toàn thân tản ra một loại khí chất thiếu phụ thành thục đặc biệt phong tình.
Mã Lan cười cười nói:
- Tiểu tử ngốc! Làm gì mà trừng lớn con mắt như vậy?
Mã Lan đêm nay thực là chói lọi, quá xinh đẹp rồi, Triệu Đức Tam nuốt nước miếng một cái, thực là muốn ôm nàng đặt lên giường, từ trên xuống dưới từng cái cúc áo cởi bỏ cái áo sơ mi màu đen sợi tơ mềm mại, chậm rãi dây thắt dây lưng, thưởng thức tuyệt sắc cảnh xuân như vậy.
- À..chị đêm nay quá chói lọi ah !
Triệu Đức Tam cười tán dương nàng.
Mã Lan quyến rũ cười khẽ thoáng qua nói:
- Có cần khoa trương như vậy không.
Nàng đi thẳng vào nhà , trên người mang theo một làn hương khí thành thục chỉ nữ nhân mới có, thấm vào tận ruột gan, Triệu Đức Tam thích nhất là lúc nhìn Mã Lan mỉm cười, đôi môi kia uốn lượn vừa đúng độ cong, lộ ra một loạt răng ngà trắng tinh, đôi mắt sáng long lanh, tản mát ra một loại phong tình bất đồng cùng với người khác, sức hút mê người không phải là bình thường.
Triệu Đức Tam lập tức đóng cửa lại , theo sau nàng vào, vẻ mặt thần bí nói:
- Chị đi theo em, để cho chị xem cái vật này !
Mã Lan cười khẽ nói:
- Lại nhìn những đoạn phim kiệt tác cùa em chứ gì?
Triệu Đức Tam lắc đầu nói:
- Không phải, xem thì biết, đảm bảo là chị ưa thích.
- Hắn dẫn Mã Lan đi vào phòng ngủ, đi thẳng tới trước mặt máy tính, kéo ghế ra nói:
- Chị ngồi xuống đây, chậm rãi thưởng thức!
Mã Lan đầy bụng nghi ngờ, Triệu Đức Tam ghé người vào trên vai nàng , duỗi tay nắm chặt con chuột, mở ra ảnh chụp văn kiện cơ mật , dương dương đắc ý nói:
- Chị xem đây là cái gì?
Mã Lan vừa nhìn thấy bức ảnh đầu tiên thì hứng thú tăng nhiều, theo trong tay hắn cầm con chuột lướt qua, xem từng tấm ảnh chụp, kinh ngạc nói:
- Đức Tam, em lấy ở đâu ra những thứ này vậy? Cái này là văn kiện cơ mật kêu gọi đầu tư quyền khai thác mỏ than trấn Bạch Thủy mà.
Triệu Đức Tam quỷ tiếu nói:
- Em đây là cũng vì chị mà làm đấy, buổi chiều lúc tan tầm, thừa dịp Vương An Quốc ra về, lén lút đi vào trong phòng nghỉ lần lượt chụp từng tráng giấy, phí không ít nhiệt tình, vì biết rõ đối với chị rất là hữu dụng.
Mã Lan nghiêng đầu quay lại nhìn hắn, trên mặt tràn ngập cảm kích nói:
- Đức Tam …em làm như vậy không sợ bị lão ta phát hiện ra sao? Đây là văn kiện cơ mật, nhất định không thể tiết lộ ra ngoài, nếu như bị phát giác ra, sẽ liên lụy đến em, đã vậy còn có khả năng bị ngồi tù đấy!
Triệu Đức Tam chẳng cần để ý tới cười nói:
- Yên tâm đi chị, không có ai biết đâu, em để lại nguyên chỗ cũ rồi, sao rồi? Đối với chị hữu dụng chứ ?
Mã Lan lo lắng thay cho Triệu Đức Tam, nhưng rất cao hứng gật đầu liên tục:
- Hữu dụng… quá hữu dụng, có cái này trong tay, công ty của chị có thể sẽ tham khảo phần định giá kêu gọi đầu tư để trả giá cho phần này.
Triệu Đức Tam vẫn có chút chưa yên tâm nói:
- Sáng hôm nay Vương An Quốc cũng photo một bản như thế này có thể là sẽ đưa cho Cao Hổ Sinh kia, buổi chiều em còn nhìn thấy Cao Hổ Sinh lái xe đến tại cục khoáng sản than đá ở ngoài cổng lớn đón ông ta, chị….chị có nắm chắc trúng thầu không?
Mã Lan đã có phần tài liệu này, nàng đã là tính kỹ càng rồi, Cao Hổ Sinh dù sao trình độ văn hóa không cao, luận về kiến thức chuyên nghiệp cùng với Mã Lan thì không cách nào so sánh được, hơn nữa Mã Lan từ lúc giao thiệp với ngành sản xuất than đá ngành đã thu hút về công ty mình không ít nhân tài về quản lý kinh doanh, tuy là công ty khai thác mỏ than của nàng quy mô tại thành phố Du Dương chỉ xếp hàng thứ ba, nhưng về kinh nghiệm kinh doanh và quản lý lại rất tốt , tham khảo phần đấu thầu văn kiện tuyệt mật tư liệu này , nàng sẽ lập tức bắt tay vào chuẩn bị văn bản một phần đối ứng đấu thầu, chắc chắn là Vương An Quốc không biết những chuyện này, do đó Cao Hổ Sinh nhất định sẽ buông lỏng cảnh giác, hội đồng đánh giá lựa chọn để phê duyệt thì Vương An Quốc cũng không có tư cách, đến lúc đó những chuyên gia cùng với ủy ban thành ủy so sánh, nhất định sẽ lựa chọn công ty của nàng .
Mã Lan cười lạnh lùng nói:
- Vương An Quốc tên vương bát đản kia, rõ ràng là chơi bẩn với chị !
Nhưng lập tức thư giãn lông mày, cười khẽ nói:
- Đức Tam, em đừng lo, chị nhất định là nắm chắc trúng thầu đấy, nhờ có em đưa phần tài liệu này.
Triệu Đức Tam thấy Mã Lan rất hài lòng, hai tay xoa bóp bờ vai của nàng, cười hỏi:
- Vậy chị phải cám ơm như thế nào đây nhỉ?
Mã Lan nghiêng đầu ngưỡng mặt lên, quyến rũ nói:
- Cục cưng, em muốn chị cảm ơn em sao đây?
Nàng liếc nhìn hai bàn tay hắn đang không an phận nói tiếp:
- Có phải là lại muốn cái chuyện kia?
Triệu Đức Tam mắt tỏa sáng, mỉm cười, hai tay tuột xuống dưới thấp, cách cái áo sơ mi đen êm ái bắt đầu vuốt ve.
Mã Lan nháy hai mắt, môi đỏ khẽ mở, hơi thở mong manh:
- Nhanh.
Triệu Đức Tam đã được như ý, ghé vào nàng trên lưng, mở từng cái cúc áo sơ mi đen, bóng loáng mềm mại sợi tổng hợp trượt ra, lộ ra nàng cái bụng dưới trơn nhẵn trắng nõn cùng cái nịt ngực màu đen khảm viền hoa.
- Đem cái này cỡi ra luôn đi!
Mã Lan trên hai má ửng hồng phơn phớt, dùng giọng điệu nhỏ nhẹ phân phó Triệu Đức Tam.
Triệu Đức Tam hai tay với vào trong áo sơ mi đã rộng mở, vượt qua dưới nách của nàng, sờ đến nút móc dây lưng nịt áo, thuần thục nhẹ nhàng tháo ra, hai bầu vυ' tròn trịa liền được buông lỏng run run lay động vài cái, xuân quang trong trắng lộ hồng.
Triệu Đức Tam nắm cái ghế dựa máy tính nhẹ nhàng quay chuyến, cái ghế liền xoay vòng tròn, để cho Mã Lan ngồi quay tới mặt đối mặt, hắn nuốt ngụm nước miến, cúi người đem cả khuôn mặt dán lên đôi môi mềm mại của nàng, tản ra hương vị nhàn nhạt khó nói lên lời.
…………………………………………………………………………….
- Cục cưng, liếʍ nó một chút đi."
Mã Lan nhẹ nhàng nắm ở đầu của hắn, bắt đầu vuốt ve, ngưỡng mặt lên, khép mắt lại, đôi môi khêu gợi có chút mở ra, đây đầu hắn xuống cái âʍ ɦộ của mình hưởng thụ Triệu Đức Tam dùng cái đầu lưỡi an ủi làm dịu cho nàng.
Nương theo lấy thân thể Mã Lan vặn vẹo rêи ɾỉ, đầu lưỡi của hắn theo cái bụng nhỏ đi xuống đến nơi mẫn cảm nhất của nàng! Khi đầu lưỡi hắn xoay tròn đến trên đầu âm hạch, hắn đã trông thấy Mã Lan sớm đã là nước chảy thành sông từ nơi cửa miệng âʍ đa͙σ rồi!
Hắn không vội mà chậm rãi dịu dàng đẩy ra hai bên mép nhỏ hồng đậm nhìn dịch nhờn từ huyệt động tươm chảy ra bên ngoài, giờ phút này hắn đã hưng phấn vô cùng, đầu lưỡi liếʍ dọc hai bên mép lớn thật dài ở bên ngoài, rồi hắn dùng toàn bộ miệng ngậm hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ, đầu lưỡi để tại phía trên cửa miệng âʍ đa͙σ nhẹ nhàng mυ'ŧ lấy, khi thì rất nhanh ấn vào, khi thì trượt lên ngậm lấy âm hạch tả hữu đong đưa bờ môi hút, đến khi thấy được Mã Lan bởi vì sung sướиɠ tư trong âʍ đa͙σ chảy ra khá nhiều dịch nhờn màu trắng sữa, hắn điên cuồng ngậm lấy cái âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ mυ'ŧ nút vào, như là rất khát vọng thường thức tinh tế phẩm vị chất lỏng của con cái động dục tiết ra vậy.
Mã Lan bị kí©ɧ ŧìиɧ lại một lần nắm chặt đầu hắn, có chút dùng sức, có thể cảm giác được nàng rất hưng phấn! Nàng thoải mái giãy dụa thân thể, hắn tăng thêm tốc độ dùng đầu lưỡi ở bên trong rất nhanh chuyển động, bờ môi chuyển động mυ'ŧ vào cùng lúc hổ trợ, bị kɧoáı ©ảʍ trùng kích, Mã Lan lớn tiếng kêu nói với hắn:
- Chị… ta sắp tới rồi. .
Nghe Mã Lan rêи ɾỉ như vậy, Triệu Đức Tam càng thêm hưng phấn, sử xuất sở hữu tất cả kỹ thuật bú ɭϊếʍ, rồi chỉ nghe được nàng rên to một tiếng, cái mông hẩy lên, hai bắp đùi kẹp chặt cái đầu của hắn, thân thể nàng cuộn lấy trở về! Khi Mã Lan run lên, lại run lên, trong nháy mắt hắn biết rõ nàng đã cao trào, dịch nhờn xuất ra đầy cửa miệng âʍ đa͙σ cùng chung quanh bên dưới khe đít, tất cả những giọt dịch nhờn đó đều là dịch nhờn trong cơn khoái lạc của nàng!
Chốc lát sau Mã Lan giãy dụa hạ thân, mở ra đôi mắt ửng đỏ, dịu dàng nói:
- Cục cưng, ngồi xuống đây, đêm nay chị sẽ báo đáp em một chút ."
Mã Lan khe khẽ kéo lấy Triệu Đức Tam, xốc lên bả vai, đem Triệu Đức Tam đặt ngồi trên mặt ghế máy tính, còn tự mình thì đứng lên, dùng những ngón tay ngọc ôn nhu cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn.
Triệu Đức Tam có chút ít khẩn trương, Mã Lan có đôi môi mọng rất giống Angelina Jolie, thật sự là gợi cảm đến phát nổ, nàng khiêu mi nhìn hắn thoáng qua, tiếp theo xoay người, mặt hướng đối diện Triệu Đức Tam rồi quỳ xuống, cúi đầu, miệng mở rộng, mỉn cười đối với cây dươиɠ ѵậŧ sắp bùng nổ của Triệu Đức Tam, đôi môi đỏ gợi cảm môi từng điểm từng điểm đến gần…đến gần… gần chút nữa….cho đến khi. . . cái đầu lưỡi mềm mại liếʍ từ hai trứng bên dưới trượt từ từ đến trên đỉnh đầu khấc, dùng đầu lưỡi để lên đầu lổ tiểu của hắn nhẹ liếʍ lấy, toàn thân hắn hơi run, cái loại thị giác nầy trùng kích gây nên kɧoáı ©ảʍ thật sự khó có thể dùng ngôn ngữ hình dung, sau đó nàng dùng đầu lưỡi tại trên mặt toàn bộ đầu khấc đảo quanh, đột nhiên lại mãnh liệt dùng đôi môi bao trùm lại hết cái đầu khấc vào bên trong khoang miệng, đầu lưỡi trơn mềm trượt lấy trêu đùa dươиɠ ѵậŧ hắn.
Cảm giác quá tuyệt vời, khi thì nàng dùng đầu lưỡi trên mặt đầu ©ôи ŧɧịt̠ đầu khấc bắt đầu trái phải xoay tròn chuyển động, khi thì liếʍ nhanh, khi thì bú ʍúŧ lấy, Triệu Đức Tam cảm giác khoang miệng nàng mυ'ŧ dán lấy đầu khấc của hắn như thành thịt chung quanh cái âʍ đa͙σ đang co rút xiết lấy vậy, vừa mềm mại vừa ôn hòa, nhất ở bên trong miệng còn phát ra tiếng bú ʍúŧ “chẹp…chẹp “ vang ra.
……………………………………………………………………..
Một lúc sau, Triệu Đức Tam thấy Mã Lan say mê phối hợp, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tinh quan liền buông lỏng, thân thể lập tức cứng ngắc lại , hai chân đạp thẳng một số lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ phún ra...
(Bạn đang đọc truyện sắc hiệp mới nhất 2018 tại Truyện__V_K_L__chấm__com - https://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ)
Triệu Đức Tam xuất tinh, thật sự xuất ra quá nhiều! Bắn tinh đầu trên khuôn mặt của Mã Lan, trên miệng, trên mắt, trên mũi, lên lông mi, trên tóc... khắp nơi đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Mã Lan lúc này trên mặt đã hỗn độn không chịu nổi, tất cả đều là màu trắng đυ.c tϊиɧ ɖϊ©h͙ Triệu Đức Tam, nhưng Mã Lan nhìn không ra chút nào là ghét bỏ, chỉ thấy nàng vẫn như trước, quỳ gối trước mặt Triệu Đức Tam, dùng tay chùi đi trên mặt, trên đầu tϊиɧ ɖϊ©h͙, tiếp theo ngẩng đầu quyến rũ nhìn thoáng qua hắn vẫn còn đang lớn tiếng thở dốc, sau đó lại nhìn dươиɠ ѵậŧ xuất tinh vẫn còn chưa hoàn toàn mềm nhũn, trên mặt đầu khấc vẫn đang còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙, nàng hơi dừng một chút, một bàn tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ, tiếp theo Mã Lan mở ra đôi môi anh đào, đem cây dươиɠ ѵậŧ lại ngậm vào vào miệng, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng nhích tới nhích lui, sau đó Mã Lan đem dươиɠ ѵậŧ Triệu Đức Tam nhả ra, nhìn trời Triệu Đức Tam cười nói:
- Hôm nay như thế nào mà lại xuất ra nhiều như vậy?
Quả nhiên, cây dươиɠ ѵậŧ đã sạch sẽ rồi, chẳng qua mặt trên ướt nhẹp, đó là nước bọt của Mã Lan .
……………………………………………………………………………………..
Một hồi kịch chiến, Triệu Đức Tam đã đổ mồ hôi, tình trạng như là kiệt sức, cái bụng đều bắt đầu sôi réo, hắn mới nhớ tới đến giờ chính mình vẫn chưa có ăn cơm, từ lúc tan việc buổi chiều rồi về nhà giúp cho Mã Lan xem xét lại phần chụp ảnh những tài liệu cơ mật, quên mất ăn cơm.
- Em hơi đói rồi.
Triệu Đức Tam thở phì phò nói.
Mã Lan ôm hắn, vẻ mặt ửng hồng , phong tình vạn chủng nhìn Triệu Đức Tam hỏi:
- Có phải là do làm việc mệt mỏi?
Triệu Đức Tam lắc đầu , thở ra nói:
- Suốt từ chiều đến giờ em quên chưa có ăn cơm .
Mã Lan quan tâm đến hắn hỏi:
- Trời đất chưa ăn cơm à? Trong nhà em có đồ ăn gì không? Để chị nấu cơm cho em ăn!
Triệu Đức Tam sống cô khổ một mình, ít khi nào tự mình nấu cơm, một cái nồi còn chưa có đủ, còn nói gì mà có đồ ăn, hắn lắc đầu:
- Không có, thường thường em ở bên ngoài ăn !
Mã Lan liền buông ra hắn, ngồi xuống mặc quần áo lên người, Triệu Đức Tam hỏi:
- Ủa chị mặc quần áo để làm gì?
Mã Lan nói:
- Chị đi ra ngoài mua cho em chút đồ ăn , không ăn cơm làm sao chịu được chứ !
Triệu Đức Tam giữ chặt cánh tay của nàng , nói:
- Chị à không cần đâu, chịu khó một chút, sáng sớm ngày mai em ăn nhiều thêm một chút là được rồi.
Mã Lan cười híp mắt , nói:
- Chịu khó à? Buổi tối còn phải xuất lực đấy!
Triệu Đức Tam nghĩ thầm loại thiếu phụ thành thục này nghiện tính dục thật đúng là lớn, một lần luôn ăn không no, xem ra là sau khi ăn chút cơm, bổ sung thoáng một phát thể lực, lại là một hồi trận chiến đấu thứ hai sau khi có lương thảo dự trữ .
Mã Lan không mang áo nịt ngực, trực tiếp mặc lên cái áo sơmi tơ màu đen, cài nút áo lại , cổ áo rộng mở hai cái nút , từ trên xuống dưới nhìn thấy thấp thoáng đôi bầu vυ' diễm lệ, mê người cực kỳ, phủ hờ cái áo khoác màu vàng, bên dưới cái váy Jean ngắn thậm chí ngay cả bên trong cũng không mặc cái qυầи ɭóŧ, cứ như vậy chuẩn bị đi ra ngoài.
Triệu Đức Tam có chút lo lắng nói:
- Chị à.. ngay cả qυầи ɭóŧ bên trong cũng không mặc sao?
Mã Lan cúi đầu nhìn xem lại quần áo của mình, xoay mặt cười khẽ nói:
- Buổi tối, nhìn không thấy đâu, không có việc gì.
Triệu Đức Tam thưởng thức Mã Lan bên trong không mặc quần áσ ɭóŧ, nghĩ thầm người đàn bà thành thục một khi đã có con, thật đúng là không quan tâm lắm bị người ta nhìn thấy bên trong thân thể của mình .
Mã Lan đi ra ngoài cho mua cơm cho hắn, làm sâu trong nội tâm Triệu Đức Tam cũng có chút cảm giác bồi hồi xúc động khi được Mã Lan quan tâm đến.
đối với hắn vô vi bất chí quan tâm có xúc động, mẹ hắn năm mới 31 tuổi bị bệnh qua đời, trước khi cha của hắn bị chộp bắt ngồi tù, những năm trước đó thì rận rộn nhiều việc về kinh doanh mỏ than đá nên cũng chẳng còn ai để ý tới hắn, kỳ thật hắn cũng chỉ hơn con của Mã Lan vài tuổi , đối với cha, hắn cũng không có tình cảm gì nhiều, cha của hắn thì giống như hắn, trời sinh tính phong lưu, ưa thích hát hoa ngắt cỏ, nhưng lúc mẹ hắn còn sống, cha của hắn dù là ở bên ngoài có vô số hoa cỏ tình nhân, thì cũng chưa có bao giờ dám khi dễ lấy mẹ hắn.
Có lẽ là gặp phải Mã Lan nhiều kinh nghiệm, làm cho Triệu Đức Tam có cái nhìn về với Mã Lan như là nhìn thấy người mẹ thành thục phong vận năm xưa của mình, có một loại ôm ấp tình cảm đặc biệt, đối với cảm giác mang theo trong lòng một tình cảm lưu luyến tâm lý phức tạp.
Trong thời gian Triệu Đức Tam chờ Mã Lan đi mua cơm, thì điện thoại của hắn vang lên, Triệu Đức Tam khom người từ trên bàn cầm lên điện thoại di động, đó là Lý San San gọi tới, hắn hơi có chút nghi hoặc, đệ nhất thư ký cục khoáng sản than đá buổi tối còn chủ động gọi điện thoại cho mình có việc gì à?
Nghi ngờ tiếp thông điện thoại, Lý San San liền nói:
- Triệu Đức Tam ! Anh đùa bỡn tôi à?
Triệu Đức Tam không hiểu ra sao hỏi:
- Lý đại thư ký, tôi làm gì mà dám đùa nghịch cô?
Trong điện thoại Lý San San thở hồng hộc nói:
- Triệu Đức Tam ! Anh còn giả bộ hồ đồ ! Bộ đã quên giữa trưa lúc ăn cơm tại căn tin đã nói gì ư ! Tôi chờ anh suốt từ chiều cho đến tối mà không có thấy điện báo gì cả !
Triệu Đức Tam bừng tỉnh hiểu ra, thì ra chuyện giữa trưa ước định buổi tối tìm một chỗ cùng nàng khoái hoạt , lập tức hắn mỉm cười.