Những Ngọn Lửa Tình Trên Con Đường Làm Quan

Chương 46: Giả vờ rụt rè

Mã Lan ngẫm lại thấy cũng đúng, con gái tuy còn chưa trưởng thành, nhưng bây giờ các học sinh đều thông minh, một ít chuyện để ý xem xét sẽ hiểu, nàng vốn là cùng Mã Đình mẹ con cảm tình không sâu, tình cảm mẹ con đã không thắm thiết, đột nhiên lại kéo thêm vào Triệu Đức Tam, con gái nhất định sẽ càng cảm thấy Mã Lan không thương yêu nàng, cảm tình càng xa lánh hơn .

Mã Lan có chút tiếc nuối nói:

- Vốn là chị định mua con ba ba làm cho em ăn để bồi bổ thân thể, nếu em đã lo lắng nói vậy , để hôm nào Mã Đình không có ở nhà, chị đãi cơm cho em ăn.

Triệu Đức Tam thấy Mã Lan không cố chấp rồi, trong lòng tảng đá rơi xuống đất, mỉm cười nói:

- Vâng…về sau có nhiều thời gian, chị phải bồi bổ cho em tốt đấy nhé.

Mã Lan ôm lấy Triệu Đức Tam, đầu tựa vào trong lòng ngực của hắn, cảm giác rất hạnh phúc, trên mặt mang đầy ấm áp , nói:

- Chắc chắn rồi, chị sẽ bồi bổ cho em thật cường tráng.

Triệu Đức Tam cười đễu hỏi:

- Chì à.. bây giờ em còn chưa đủ cường tráng uy mãnh sao?

Mã Lan ở trên người hắn, đôi bàn tay trắng như phấn đấm nhẹ, ngượng ngùng nói:

- Ừ..thì cường tráng a, mỗi lần đều đem linh hồn chị muốn bay mất đi .

Triệu Đức Tam cùng Mã Lan ôm nhau một hồi, điện thoại của Mã Lan trên bàn vang lên tiếng chuông, nàng mới buông ra Triệu Đức Tam, đi qua đi cầm điện thoại, nhỏ nhẹ hỏi:

- Mã Đình, có chuyện gì vậy?

- Mẹ có trở về làm cơm không? Nếu không trở về, con đi ra bên ngoài ăn cơm!

Mã Lan vội nói:

- Có.. lập tức trở về, con ở nhà chờ một chút, mẹ lập tức trở về !

Một người đàn bà bên ngoài cường thế tràn ngập khí tràng, đối mặt với con gái của mình lại mềm mại dịu dàng như cành hoa trước gió vậy .

Mã Lan thấy mình ở trước mặt Triệu Đức Tam biểu hiện có chút sơ xuất , liền lúng túng cười nói:

- Mã Đình gọi điện thoại chờ chị trở về nấu cơm.

Triệu Đức Tam nói:

- Thôi em đi trước , lát nữa chị hãy trở ra, cùng đi ra bị người trông thấy không tốt .

Mã Lan gật gật đầu , dặn dò nói:

- Đi đường cẩn thận, tối chị gọi điện thoại cho em.

Triệu Đức Tam, liền đi tới trước cửa, thò tay mở cửa, Mã Lan đột nhiên xông lên từ phía sau ôm lấy hắn, lưu luyến nói:

- Đức Tam, chị thật muốn cùng em ở lại thêm một hồi.

Triệu Đức Tam nghiêng đầu sang chỗ khác cười nói:

- Chị ơi…còn có nhiều thời gian mà.

Trông thấy Mã Lan đối với hắn lả lướt không muốn rời, nghĩ thầm ”… xem ra người đàn bà này thật sự là không những bị mình dùng cây dươиɠ ѵậŧ to chinh phục thân thể, mà hình như cũng chinh phục luôn tâm hồn rồi .

Từ công ty Mã Lan đi ra ngoài, Triệu Đức Tam đón xe taxi trở về nhà, tại quán cơm nhỏ phụ cận ăn hết mấy chén cơm, rồi về nhà ngủ, tối hôm qua tại trong nhà nghỉ chơi Lý San San 2 lần, buổi sáng lại cùng nhau làm thêm 1 lần, buổi chiều tại văn phòng Mã Lan chơi 1 lần, Triệu Đức Tam cảm thấy mệt mỏi, dù thân thể cường tráng cũng không nhịn được sự giày vò như vậy, ngay cả bảo bối cũng bắt đầu kháng nghị rồi, ẩn ẩn nóng bỏng thấy hơi đau đau.

Vừa nằm xuống Triệu Đức Tam đã ngáy lên, thằng này mấy ngày nay quả thực là mệt muốn chết rồi.

Triệu Đức Tam ngủ một giấc tỉnh lại, mở mắt thì trời đã tối đen, nhìn đồng hồ đeo tay đã hơn tám giờ, tựa người ở đầu giường chẳng biết làm gì …

Vẫn có chút không chịu nổi tịch mịch, hắn lại xuống giường bật máy tính lên, đem những đoạn phim quay lén trong văn phòng phó cục trưởng Vương lại nhìn, đến phim của nhân viên tài vụ Văn Thiến tại trong phòng nghỉ phó cục trưởng Vương thì thấy cô gái này rất là cởi mở, đã vậy còn chủ động bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ của phó cục trưởng Vương .

Woa… có cái này đoạn phim ngắn hấp dẫn này, mà hắn như thế nào ngay từ đầu cũng chưa hề xem qua ! Triệu Đức Tam trong nội tâm ngứa ngáy…

Trãi qua mấy tiếng liên tục tác chiến, Triệu Đức Tam kinh qua ba tiếng đồng hồ nghỉ ngơi, lại động khởi ý da^ʍ lệch ra đầu óc, đối với Văn Thiến tươi tắn này đã ra động tác chú ý.

Triệu Đức Tam lập tức lấy điện thoại di động dò tìm dãy số của Văn Thiến, gửi cho nàng một tin nhắn:

- Mỹ nữ … có rãnh không? Anh muốn gặp mặt em .

Văn Thiến hồi âm cho hắn hỏi:

- Anh là ai vậy?

Triệu Đức Tam cười lạnh, trả lời:

- Anh là Triệu Đức Tam thư ký của phó cục trưởng Vương đây, là người mà lúc em đi đến văn phòng phó cục trưởng Vương khoái hoạt, thì nhìn thấy đấy.

Văn Thiến đáp một câu:

- Triệu Đức Tam ! Anh có bệnh à !

Triệu Đức Tam muốn cho Văn Thiến đi vào khuôn khổ giống như là Trương Hiểu Yến, cho nên chọn lấy một tấm ảnh lúc nàng chổng mông lên bị phó cục trưởng Vương dùng dươиɠ ѵậŧ thọt vào, dùng tin nhắn hình màu gửi đến cho nàng .

Văn Thiến quả nhiên kinh hoảng, lập tức gọi điện thoại tới, Triệu Đức Tam tiếp thông điện thoại, Văn Thiến cực kỳ xao động hỏi:

- Triệu Đức Tam, anh muốn cái gì? Ở đâu mà có tấm ảnh kia?

Triệu Đức Tam "ha ha " cười, không nhanh không chậm nói:

- Văn Thiến, em chẳng cần quan tâm đến anh kiếm đâu ra những tấm ảnh ảnh ướŧ áŧ đó, anh muốn gì…ha ha, chúng ta gặp mặt bàn bạc lại đi, được không?

Văn Thiến lo lắng nói:

- Rốt cuộc anh muốn làm gì vậy? Cứ trong điện thoại nói là được rồi ! Đã trễ như thế này, tôi không đi ra ngoài đâu!

Triệu Đức Tam, nói:

- Nhưng mà ở trong điện thoại rất khó nói rõ ràng lắm.

Văn Thiến tức giận:

- Anh muốn gì ! Đừng quanh co lòng vòng nữa , có chuyện gì cứ nói thẳng ra !

Triệu Đức Tam chậm rì rì nói:

- Vậy anh đây nói thẳng nhé, chính là muốn em làm chút chuyện giống như đã làm cùng phó cục trưởng Vương thôi!

Văn Thiến lập tức cả giận nói:

- Triệu Đức Tam, anh đừng mơ tưởng !

Triệu Đức Tam nói:

- Chỉ cần em làm giống vật thôi, nếu không những tấm ảnh này, anh không dám hứa chắc, người khác sẽ không trông thấy đấy!

Văn Thiến lập tức kinh hoảng, lo lắng nói:

- Triệu Đức Tam, anh nói đi, ở nơi nào gặp mặt, tôi tới là được, nhưng nói rõ i, sau lần gặp mặt, anh phải thủ tiêu những tấm ảnh kia ! Không được để cho người khác biết !

Triệu Đức Tam cười ha hả nói:

-Gặp mặt rồi nói tỉ mỉ, em đến đường Nhân Dân nhà nghỉ Cửu Châu, tới cửa cứ gọi điện thoại cho anh .

Không chờ cho Văn Thiến nói thêm cái gì nữa, Triệu Đức Tam liền cúp điện thoại, trên mặt nổi nụ cười, bước nhanh ra khỏi nhà .

Con đường Nhân dân chính là nhà của hắn nằm trên con đường này, nhà nghỉ Cửu Châu cách nhà hắn hơn 50m, ngày mai còn phải ứng phó với Mã Đình cái kia như nước trong veo, cho nên hắn chỉ mướn phòng ngắn hạn ba tiếng đồng hồ, thầm nghĩ thay đổi khẩu vị, nếm một phát Văn Thiến với khuôn mặt trứng tuyệt sắc mỹ nhân này.

Triệu Đức Tam mở phòng thuê xong, bật ti vi, tựa ở đầu giường, đốt điếu thuốc không lo lắng hút, sẵn nhắn tin cho Văn Thiến:

- Phòng 308 …

Qua 20 phút sau, có tiếng gõ cửa , Triệu Đức Tam hỏi một câu:

- Ai đấy?

Không tiếng người trả lời, hắn biết là Văn Thiến đến rồi, mỉm cười, đứng dậy đi đến mở cửa, thì thấy Văn Thiến trên người mặc bộ đồ thể thao đứng ở trước cửa phòng.

Triệu Đức Tam nhìn nàng từ trên xuống dưới.

Văn Thiến xụ mặt, mắt hạnh trợn lên, vừa thấy hắn liền nói:

- Triệu Đức Tam, anh đến cùng là muốn làm gì !

Triệu Đức Tam "ha ha" cười, nói:

- Không phải là cái tin nhắn ở bên trong đã nói lên tất cả sao, còn phải chớ anh lập lại lần nữa à? Anh nhắc lại là chỉ muốn làm chuyện giống như em và và phó cục trưởng Vương khi ở trong phòng nghỉ của ông ta mà thôi!

(Bạn đang đọc truyện sắc hiệp mới nhất 2018 tại Truyện__V_K_L__chấm__com - https://truyenvkl.com chúc bạn online vui vẻ)

Văn Thiến trừng mắt, bởi vì sinh khí mà hai gò má đỏ lên , nói:

- Triệu Đức Tam, anh thế nào mà hèn hạ hạ lưu như vậy !

Triệu Đức Tam cũng không tức giận, mà chậm rãi nói:

- Chức vụ của anh cùng phó cục trưởng Vương chênh lệch quá xa! Ông ta lợi dùng quyền thế trong tay, làm thịt nữ cấp dưới ở trong cục khoáng sản than đá cục, đó mới chính là i hèn hạ hạ lưu!

Văn Thiến đắng lòng cười khẽ một tiến , trong lòng nàng cũng đã có dự tính nên nhìn thẳng hắn, hỏi lại:

- Triệu Đức Tam, vậy anh có nghĩ đến hậu quả? Nếu như tôi đem chuyện này nói cho phó cục trưởng Vương, anh có cảm thấy còn có thể ở lại cục khoáng sản than đá chứ ? Nếu anh vẫn còn muốn đi làm tại đây, tốt nhất là đem những tấm ảnh kia xóa bỏ đi !

Triệu Đức Tam nghĩ thầm “… những cô gái này thất là ngốc nghếch, lần trước Trương Hiểu Yến uy hϊếp chính mình như vậy , lần này Văn Thiến cũng uy hϊếp giống như vậy, hình như là các nàng cảm thấy có Vương An Quốc cái lão sắc ma kia làm chỗ dựa, thì bất cứ chuyện gì đều có thể hóa giải được vậy .

Với vẻ mặt bình thản, khinh thường hắn khẽ cười, nói:

- Văn Thiến, em cũng quá ngây thơ rồi! Em cho rằng trong tay anh chỉ có hình ảnh của em và phó cục trưởng Vương làm chuyện đó sao? Còn có thêm mấy cô gái khác của ông ta nữa, em gần kề cũng chỉ là đồ chơi của lão khốn kiếp kia ! Cho nên dù cho em nói cho phó cục trưởng Vương biết, em cảm thấy là ông ta sẽ vì em mà kết tội anh ư, chứ không nghỉ đến anh tung những tấm ảnh này ra cho mọi người biết, để cho ông ta thân bại danh liệt à! Em suy nghĩ quá đơn giản rồi, đến cuối cùng kết cục xấu nhất trái lại là phó cục trưởng Vương sẽ tìm biện pháp tống em ra khỏi cục khoáng sản than đá đấy.

Triệu Đức Tam từng chữ từng chữ như kim châm, đâm vào trong lòng Văn Thiến, làm cho nàng khủng hoảng bất an , định gặp rồi uy hϊếp hắn, giờ thì Văn Thiến nhận thức là mình đã thua cuộc, không còn có tư thế thịnh khí như vừa rồi, thấp giọng nói:

- Triệu Đức Tam, tôi đáp ứng anh, qua đêm nay, anh đem những hình ảnh xóa được không nào? Tôi van anh.

Triệu Đức Tam nói:

-Vào phòng rồi nói, đừng đứng ở cửa.

Văn Thiến cúi đầu, đi vào trong phòng, đợi Triệu Đức Tam đóng cửa lại, nàng vẻ mặt khẩn cầu nhìn Triệu Đức Tam, gương mặt trắng nõn bởi vì sầu lo mà lộ ra hết sức xinh đẹp.

- Triệu Đức Tam, đêm nay tôi đáp ứng yêu cầu của anh, xong rồi anh đem hình của tôi xóa, được không?

Triệu Đức Tam nói:

- Vậy phải xem biểu hiện của em rồ, ở trong phòng nghỉ của phó cục trưởng Vương, em phục vụ ông ta như thế nào, thì cứ như thế phục vụ anh, không được làm qua loa lấy lệ .

Văn Thiến thở phì phò nhìn hắn một cái, xoay người đưa lưng về phía hắn.

Triệu Đức Tam ghé vào bên cạnh nàng, thưởng thức làn da nàng trắng nõn như trẻ con, vóc người có chút thấp, nhưng dáng người lại nẩy nở, trước sau lồi lõm, thật là ngạo nhân, da kia bóng loáng như tơ lụa, ngũ quan xinh xắn, bởi vì khẩn trương mà toàn thân lộ ra cứng ngắc, rụt rè nhìn hắ .

Triệu Đức Tam dùng đôi tay một tấc một tấc vuốt ve nàng trên da thịt bóng loáng, từ trên hướng xuống dưới, làm cho thân thể nàng đang cứng ngắc từ từ . . . từ từ . . . trầm tĩnh mềm yếu lại.

Văn Thiến thật đúng là làm theo lời Triệu Đức Tam nói, phục vụ phó cục trưởng Vương như thế nào, liền đúng như thế nào đấy phục vụ Triệu Đức Tam, nàng có chút e lệ khi bàn tay sờ lên cây dươиɠ ѵậŧ to của hắn, cảm thụ được trên tay truyền tới nhiệt độ, sờ soạng trong giây lát, mới mở ra cái miệng nhỏ nhắn đem kia cái nâm đầu khấc dươиɠ ѵậŧ ngậm vào miệng, dùng đầu lưỡi chậm rãi liếʍ mυ'ŧ lấy, còn bất chợt đảo qua trên mặt đầu lổ tiểu.

Đầu khấc nhạy cảm bị Văn Thiến ngậm vào ấm áp miệng, Triệu Đức Tam sảng khoái rùng mình một cái, có chút kinh ngạc trợn to hai mắt, cúi đầu nhìn xuống, thấy mơ mơ hồ hồ cái đầu của nàng tại dưới háng của mình không ngừng đong đưa.

Ngậm đầu khấc trong miệng một chốc lát, khi khoang miệng nàng thích ứng với cây dươиɠ ѵậŧ to, Văn Thiến mới chậm rãi mυ'ŧ sâu côn ŧᏂịŧ vào trong khoang miệng, bất quá nàng cũng chỉ có thể ngậm hơn nửa thân cây dươиɠ ѵậŧ, còn dư lại thì chỉ có thể dùng một bàn tay nắm vuốt ve.

Văn Thiến miệng chứa dươиɠ ѵậŧ, thuần thục mυ'ŧ bú một vào một ra, nước miếng làm cho cây dươиɠ ѵậŧ lây dính lóng lánh, cái lưỡi thơm tho lại thỉnh thoảng đảo quanh qua đầu khấc, làm Triệu Đức Tam sảng khoái thiếu chút nữa rên lên thành tiếng.

Triệu Đức Tam từ phía dưới truyền tới cảm thụ sướиɠ khoái thì có thể đoán được Văn Thiến bình thường chắc chắn là có bú ɭϊếʍ quá rất nhiều lần là bạn trại hoặc là ai đó, bằng không làm sao mà có thể thành thạo như vậy.

Hắn không muốn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ xuất tại trong miệng của Văn Thiến, đợi nàng bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ một lát, bàn tay mới kéo nàng nhẹ giọng nói:

- Xoay người quỳ úp sấp trên giường, vễnh cái mông lên, anh từ phía sau đến.

Cái âʍ đa͙σ đã sớm nhột nhạt khó nhịn khi lần đầu tiên nhìn thấy cây dươиɠ ѵậŧ to như vậy, Văn Thiến ngoan ngoãn xoay người, cái mông dài rộng thật cao kiều cong lên, chờ mong động tác của hắn.

Kéo cái quần dài của Văn Thiến xuống, bên trong cái qυầи ɭóŧ màu vàng , dưới đáy quần đã dinh dính một chút nước nhờn, nhưng lúc này Triệu Đức Tam đâu còn có tâm tư đi quản chỗ đó, nhanh chóng kéo xuống cái qυầи ɭóŧ, nhờ ánh đèn liền nhìn thấy một mảng lớn màu đen của bộ lông âʍ ɦộ, so với Lý San San, Trương Hiểu Yến thì rậm rạp hơn nhiều, có chút dịch nhờn phân bố tại chúng quanh cửa miệng âʍ đa͙σ, trung gian hai mảnh mép ngoài đầy đặn, hai mép nhỏ hơi hướng ra phía ngoài, màu hồng thịt non nơi cửa miệng âʍ đa͙σ mấp máy, đã có không ít dịch nhờn rỉ ra, toàn bộ cái âʍ ɦộ đầy đặn lộ không nói ra được đẹp đẻ.

Phía sau, Văn Thiến không kiên nhẫn lắc lư hai cái mông bự, ý bảo Triệu Đức Tam là đã không kịp đợi, đang cần cái cạy dươиɠ ѵậŧ to an ủi.

Triệu Đức Tam bàn tay vịn chặt cáieo nàng, một tay nắm chặt cây dươиɠ ѵậŧ, nhắm ngay cửa miệng âʍ đa͙σ, dùng sức hướng trong bên trong âʍ đa͙σ đỉnh tới, bởi vì lúc bú ɭϊếʍ cây dươиɠ ѵậŧ to của hắn, Văn Thiến đã động tình nổi lên, bên trong âʍ đa͙σ bài tiết dịch nhờn ướŧ áŧ dư thừa, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ dễ dàng đâm đến đến ở chỗ sâu trong, trực tiếp đánh vào nơi cổ tử ©υиɠ mềm mại.

- A!

Một tiếng rên nhỏ, Văn Thiến chỉ cảm thấy một cây thịt lửa nóng, hung mãnh sáp nhập vào chổ sâu nhất của âʍ đa͙σ mình, là nơi bình thường bạn trai của nàng không thể nào chạm đến, nay bị hắn đâm vào cho một trận tê dại, thiếu chút nữa từ đương trường quỵ ngã xuống tấm ga giường.

Đương nhiên, cả người nàng cũng bị lức đâm thọc của hắn xông về phía trước từng chút một, nhịn xuống vẻ này tê dại, bàn tay Văn thiến nắm chặt lại trên tấm nêm giường.

Lúc này Triệu Đức Tam song tay vịn chặt cái eo Văn Thiến, dươиɠ ѵậŧ đã bắt đầu dùng sức trừu đưa.

- Phạch…phạch…

Tiếng va chạm hai bộ phân sinh dục trong gian phòng tĩnh lặng vang lên.

Không dám kêu lên thành tiếng, dưới thân thể Văn Thiến từng luồng sóng kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào xuống, vẫn phải truyền ra từng tiếng rêи ɾỉ.

- Ưʍ..ưm…hít hà…hít hà…

Bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liết, làm cho Văn Thiến thiếu chút nữa nhịn không được đã kêu to thành tiếng, nàng biết không thể nào lớn tiếng kêu to, đành phải gục nữa thân trên sát xuống giường, há mồm cắn bàn tay nhỏ bé của mình, gắt gao chịu đựng, cái mông mập mông càng phát hướng về phía vễnh cao lên, để dễ dàng hơn nhận lấy cây dươиɠ ѵậŧ đút vào thật sâu.

Bởi vì đã từng sinh hoạt qua tìиɧ ɖu͙© nhiều lần với bạn trai, âʍ đa͙σ Văn Thiến không nhạy cảm nhanh như là thuở trước, hiện tại lại gặp được dươиɠ ѵậŧ của Triệu Đức Tam này khác hẳn với thường nhân, hơn nữa vụиɠ ŧяộʍ gian da^ʍ lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tự nhiên có vẻ dâʍ đãиɠ hơn thường nhật…

……………………………………………………………………………..

- Uí…... a! Chết rồi...! Lại thọt tới…!. A! ...

Triệu Đức Tam dùng sức đĩnh mạnh mông eo mình, đại lực rút ra đút vào lấy, hắn đã nhận thấy được dưới thân mình Văn Thiến sắp đến cơn cực khoái.

Trong miệng cắn lấy cạn bàn tay nhỏ bé, phát ra liên tiếp tiếng kêu rên, cái mông hất về phía sau gắt gao chỉa vào dươиɠ ѵậŧ Triệu Đức Tam , toàn thân không ngừng bắt đầu run rẩy, cổ miệng tử ©υиɠ đã phun ra vài làn nóng bỏng âm tinh, đúc tại trên cái đầu khấc lớn.

Triệu Đức Tam đem cây dươиɠ ѵậŧ đỉnh tại chỗ sâu nhất, hưởng thụ âm tinh bên trong của nàng mạnh mẻ phún ra, thẳng đến khi Văn Thiến toàn thân xụi lơ muốn té xuống, hắn mới rút ra côn ŧᏂịŧ ướt nhẹp, ôn nhu nói:

- Em nằm nghỉ ngơi chút đi.

………………………………………………………………………………………

Về sau Văn Thiến còn chủ động leo lên ngồi xổm, nhét cây dươиɠ ѵậŧ cho cái âʍ đa͙σ mình nuốt trọn lấy hết cây dươиɠ ѵậŧ của hắn .

Triệu Đức Tam nghĩ thầm, Văn Thiến này ngay từ đầu còn giả bộ rất thanh thuần, thì ra là phong tao đến như vậy .

Xong việc về sau, Triệu Đức Tam nằm ở đầu giường cảm thấy mỹ mãn đốt điếu thuốc rút, Văn Thiến leo đến nằm bên cạnh hắn, cò kè mặc cả với hắn:

- Triệu Đức Tam, tôi đã phục vụ cho anh tốt rồi, anh phải đem những tấm ảnh chụp thủ tiêu đi !

Triệu Đức Tam phun ra làn khói thuốc , nói:

- Làm sao em biết rõ là phục vụ anh tốt rồi vậy?

Văn Thiến nói:

- Thì hiện tại, suốt đêm nay tùy anh chơi tôi như thế nào cũng được ! Tôi chỉ muốn đem ảnh chụp xóa bỏ!

Triệu Đức Tam nói:

- Ai nói là để em phục vụ anh cả đêm à nha? Anh chỉ mở phòng thuê ngắn hạn thôi!

Văn Thiến mắt hạnh trợn lên, thở phì phì ngồi xuống liền mặc lại quần áo, Triệu Đức Tam nói:

- Em muốn theo giúp anh cả đêm cũng được ….

Văn Thiến mặc quần áo tử tế, ném lại câu:

- Triệu Đức Tam, đồ vô sỉ mạt hạng !

Nói xong liền nhảy xuống giường, mang giày cao gót gỏ lên sàn “ lộp cộp “, kéo cánh cửa ra "rầm" một tiếng đóng mạnh rồi đi.

Triệu Đức Tam cười khinh bỉ thoáng một chút, nghĩ thầm:

- Hừ..giả bộ rụt rè đâu rồi, vừa rồi còn chủ động cưỡi ở trên người của ta, điên cuồng lợi hại mà !