Hoang Đảo Chủ Nô

Chương 29: Xác chết (2)

Ngày thứ bảy trên hoang đảo,Cúc Tịnh Y thức dậy rất sớm,nàng hưng phấn kéo theo Dương Mịch đi ra đến bên ngoài bờ biển.

Mặc dù đã không còn hi vọng gì đối với đội cứu hộ,nhưng mà nhìn đến bộ dạng kích động lại mong chờ của Cúc Tịnh Y,Dương Mịch cũng không tiện giải thích gì,chỉ lặng lẽ lắc đầu rồi đứng dậy và đi theo nàng.

Trên đường đi,Dương Mịch cũng chú ý đến môi trường và địa hình xung quanh.Nàng cảm thấy nên cẩn thận hơn,có thể một ngày nào đó những thứ này sẽ có ích.

Sau khoảng gần một giờ đi bộ,Dương Mịch,Cúc Tịnh Y hai người đã ra được bên ngoài bờ biển,tuy nhiên đội cứu hộ vẫn như cũng không thấy đâu,thay vào đó là một người nằm bất động ở gần đó.

-Mau đến xem.

Dương Mịch vội vàng nói,sau đó lập tức chạy đến.

Cúc Tịnh Y cũng theo sát bên cạnh.

Người này là một nam nhân mặc đồng phục màu xanh.Dương Mịch trông có vẻ quen quen,nhưng nàng không nhớ được kiểu đồng phục này thuộc cơ quan nào.

Bởi vì,hắn rõ ràng đã bị tàn phá bởi những sóng gió dữ dội ở trên biển rồi mới trôi vào đây,quần áo trên người đã bị bào mòn và không thấy rõ nó như thế nào.

Sau khi Dương Mịch lật người này lại,nàng có chút thất vọng khi phát hiện ra hắn đã chết.

Cơ thể và khuôn mặt hắn không khác gì một người sống.Có lẽ chỉ mới chết cách đây không lâu.Tâm trạng Dương Mịch rã rời,có thể không bao lâu nữa,nàng cũng sẽ trở thành một cái xác như vậy.

Sau khi biết rằng người này đã chết,Cúc Tịnh Y đột nhiên cảm thấy hơi sợ hãi,trốn đằng sau Dương Mịch,không dám nhìn thẳng vào cơ thể hắn.

Dương Mịnh định thần lại,lục lọi khắp cơ cơ thể của cái xác chết này.Rất có thể sẽ tìm được thứ gì hữu ích.

Mặc dù nàng không hi vọng nhiều,vì bộ quần áo của người này đã rách tươm cả rồi,trong túi có thể còn cái gì nữa?

Nhưng không bao lâu,Dương Mịch phát hiện bản thân đã sai lầm.

Thật sự có rất nhiều thứ tốt trong túi quần của hắn.Đầu tiên,Dương Mịch tìm thấy một chiếc kéo nhỏ,và sau đó là một vòng dây sắt,vài miếng bông gòn,kìm nhỏ....thậm chí có một chai rượu nhỏ cùng một số dụng cụ nữa mà nàng không biết

Những thứ đồ này khiến Dương Mịch rất ngạc nhiên.Bởi vì nó có thể giúp khắc phục tình trạng thiếu hụt vật tư trong hoàn cảnh sinh tồn hiện tại.Đây chắc chắn là một bất ngờ lớn!

Dương Mịch có chút vui mừng,nhưng khi nàng bất ngờ rút một thứ ra từ trong ngực hắn,sắc mặt liền thay đổi trùng xuống đáng sợ.

Trong túi ngực của nam nhân,Dương Mịch thấy được một giấy chứng chỉ,đối chiếu ảnh thì đúng là một người.

Đây là chứng chỉ của đội cứu hộ.

Xác chết này thực sự là một người trong đội cứu hộ!

Không có gì ngạc nhiên khi hắn lại có rất nhiều dụng cụ trên túi đồng phục của mình.Điều này được đặc biệt chuẩn bị để ngăn chặn các tình huống bất ngờ.

Dương Mịch thấy hắn mới chết nên cũng hiểu ra,nam nhân này chắc chắn được phái đi tìm kiếm và giải cứu nàng,nhưng là một người thuộc đội cứu hộ,chẳng phải là hắn nên có các kỹ năng sinh tồn chuyên nghiệp và công cụ công nghệ cao hay sao.Tại sao lại có thể chết ở đây.

Ngoài ra,đồng phục của đội cứu hộ cũng là loại đồ bảo hộ chuyên dụng.Sóng thông thường không thể làm nó rách nát như thế này được.

Thêm nữa,đêm qua không mưa,lấy đâu ra sóng lớn.Hòn đảo này quá kỳ lạ,Dương Mịch càng ngày càng cảm thấy không bình thường.Có lẽ tạm thời thật không có cách nào để trở về đô thị....

Mà lúc này Cúc Tịnh Y nhìn thấy tấm thẻ chứng minh thân phận,biết được nam nhân này là người của đội cứu hộ,tâm trạng liền tốt hơn rất nhiều,nói.

-Mịch mịch tỷ,chúng ta được cứu rồi,đội cứu hộ có lẽ đang ở gần đây.Mau !! Chúng ta mau đi xung quanh thử xem.

Dương Mịch trầm ngâm không nói gì,sắc mặt bỗng nhiên trở nên khó coi.

-Tịnh Y,ngươi phải thật bình tĩnh nghe ta nói,dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không được nản chí,nghe rõ chưa ?

Cúc Tịnh Y có chút khó hiểu.

-Mịch Mịch tỷ,làm sao ? Sắc mặt ngươi làm sao khó coi như vậy,đừng có dọa ta a ?

Dương Mịch nói ra:Chúng ta tạm thời không thể trở về được,hiện tại nếu như muốn sống nhất định phải quay về bám vào Trương Thành.

Cúc Tịnh Y lo lắng hỏi.

-Làm sao lại như vậy,nam nhân này mặc dù đã chết nhưng hắn là người của đội cứu hộ,điều này cho thấy đội cứu hộ đến đây rồi,chắc có lẽ họ ở xung quanh đây tìm kiếm chúng ta mà thôi,chúng ta trở về được rồi còn nhắc đến tên súc sinh Trương Thành đấy làm gì nữa ?

Dương Mịch nói tiếp.

-Không đơn giản như vậy,du thuyền xảy ra sự cố,chúng ta là người bình thường vậy thì việc ai đó chết cũng là bình thường thôi,nhưng những người trong đội cứu hộ đều là chuyên gia,bọn họ có thiết bị chuyên nghiệp,đồ bảo hộ,có đoàn đội để trợ giúp,liên lạc được với nhau,kết nối với những người trên đất liền.....Làm sao mà có thể chết được.Một mình hắn chết ở chỗ này ngươi không thấy bất thường sao.

Cúc Tịnh Y chợt hiểu ra,hoảng hốt nói.

-Mịch Mịch tỷ,là sao ta không hiểu.Ngươi nói rõ một điểm có được hay không,đừng có dọa...dọa ta nữa.

Dương Mịch đã sớm nhận ra những điều bất thường của hòn đảo trong mấy ngày qua,nàng đem tất cả nghi vấn của mình nói cho Cúc Tịnh Y,bao gồm cả nghi vấn đối với Trương Thành.

Cúc Tịnh Y nghe xong,ban đầu sắc mặt tái nhợt đi,hoảng sợ lắc đầu liên tục,mãi sau khi trải qua Dương Mịch trấn an một phen mới có thể bình tĩnh trở lại,đồng thời càng thêm căm ghét Trương Thành,cắn chặt răng nói.

-Vậy chúng ta phải làm thế nào bây giờ ?

Dương Mịch bất đắc dĩ thở dài nói.

-Còn có thể làm gì,bám lấy Trương Thành mà sống thôi.Thật ra hiện tại ta cũng chưa rõ ràng lắm mục đích của Trương Thành là gì,nhưng ta dám khẳng định hắn có ý đồ với ta và ngươi,tạm thời hai chúng ta cứ ngoan ngoãn nghe lời để hắn mất đi cảnh giác,hắn nói cái gì thì làm cái đấy,sau đó mới tìm cách phản kích.Nên nhớ trong hoàn cảnh này ta và ngươi cùng chung một con thuyền,sau này nếu như có bất cứ người nào khác xuất hiện cũng đều không thể tin tưởng,nhớ chưa.À,còn một chuyện cuối cùng ta phải nhắc lại,Trương Thành hắn tính tình cực đoan,ngươi nhất định phải cẩn thận,nếu không thật có một ngày ngươi liền trở thành Triệu Huy thứ hai a.