Thần Cấp Vô Lại

Chương 7: Thâu Hương Tặc Lại Hành Động (18+)

Chương 7: Thâu Hương Tặc Lại Hành Động (18+)

Tối hôm đó lại xuất hiện cảnh tượng bồng lai tiên cảnh, vì lần này có chuẩn bị kỹ lưỡng hơn cho nên khung cảnh có vẻ tươi sáng và mộng ảo hơn rất nhiều.

Dưới ao sen thắp đầy những ngọn nến lung linh, phía trên đài các rũ xuống những tấm vải lụa trắng huyền ảo. Rất nhiều cung nữ lẩn khuất khắp nơi đàn ca vui vẻ.

Chúng nữ vải lụa mỏng manh trắng tinh tươm qua lại ngược xuôi. Giữa đình đai là hai mẫu tử uống trà thưởng ngoạn, hai bên hầu cận ha vị thị nữ xuân quang lộ rõ.

Mẫu thân hắn chỉnh tề ngồi đó, hai mắt khép hờ thưởng dụng âm nhạc mĩ diệu. Còn bản thân hắn thì con mắt đảo quanh không hề dấu diếm mà banh háng cho con trym được thoải mái dựng đứng.

Bên trái là Tuyết nhi hầu hạ hắn, bên phải là Vân nhi thị nữ hầu cận mẫu thân hắn. Hắn rất tò mò về thị nữ lần đầu gặp mặt của mẫu thân, nàng đối ngược với Tuyết nhi thanh thuần, vóc dáng nóng bỏng đôi mắt mị nhãn như tơ, ngục lớn mông vểnh dụ dỗ người ta hư hỏng vô cùng.

- Bình nhi thích Vân nhi của mẫu thân sao?

Hắn cười hì hì nói.

- Mẫu thân cho con chơi nàng một lần di.

Nhếch miệng mẫu thân hắn nói.

- Muốn chơi như thế nào?

Ngẫm nghĩ một lát hắn nói.

- Sờ ngực móc bím sau đó đút trym vào.

Lắc đầu mẫu thân hắn nói.

- Sờ ngực và móc bím thì được, nhưng đút trym vào thì không được.

Hắn nghi hoặc hỏi.

- Vì sao lại không được?

Mẫu thân hắn trả lời.

- Vân nhi sắp được gả đi, ngươi phá trinh tiết của nàng thì nàng sau này làm sa sống.

Thở dài tiếc nuối hắn vẫy tay gọi Vân nhi đến, vỗ vỗ lên đùi bảo nàng ngồi lên.

Vân nhi ngoan ngoãn dựa vào trong l*иg ngực hắn, cái áo mỏng manh bằng tơ lụa trượt dài ra làm lộ rõ xuân phong bên trong. Hắn nhịn không được  con trym đỉnh lấy giữa háng của nàng, hắn rõ ràng cảm nhận được bím của Vân nhi đã chảy ra nhầy nhụa nước khiến cho con trym của hắn bị nhiễm ướt.

- Vân nhi thật ngoan.

Nói lên một câu hắn đưa tay xoa nhẹ bầu ngực non mềm của Vân nhi, xúc cảm co dãn mãnh liệt khiến cho trym hắn co dật lên mấy lần. Vân nhẹ nhũ hoa đỏ chót một cách thích ý, hắn ngậm lấy đôi môi thơm của nàng mà mυ'ŧ lấy.

Con trym to lớn lựa lối mà xuyên thấu giữa háng của Tuyết nhi, đỉnh đầu trym vậy mà xuyên thấu lên trên lộ rõ xỏ xuyên lên bụng dưới của nàng. Quả thật là vừa lớn vừa dài, Tuyết nhi bên cạnh nghĩ đến lần đầu của mình mà xúc động đến mức luống cuống tay chân.

Thấy rõ sự thật thố của Tuyết nhi hắn kéo đầu tuyến nhi xuống hai chân của Vân nhi, nhét cái miệng cô đến đỉnh đầu trym hắn.

Tuyết nhi hiểu ý mà liếʍ láp lấy khiến cho hắn sướиɠ rân lên, bóp lấy nhũ hoa của Vân nhi một bên nhũ hoa khác thì đem miệng ngậm mυ'ŧ.

Vân nhi sung sướиɠ rên lên từng chập không ngừng, nàng không muốn thành thân nữa nàng muốn làm thị nữ cho thiếu gia thôi. Liếc mắt nhìn phu nhân vẫn còn yên tĩnh một bên thưởng trà, nang quyết chí xin từ hôn, sau này như vậy hầu hạ thiếu gia quả thật tốt hơn nhiều.

Hắn đưa tay xuống xé luôn đũng quần của mình để lộ ra con trym đã căng cứng khó nhịn rồi ấn đâu Tuyết nhi vào. Hắn không lỗ mãng mà chậm rãi không đề người biết banh háng Vân nhi ra rồi dùng đầu khối nâng mông nàng lên. Cao một chút, rồi nâng cao thêm một chút, Vân nhi cảm nhận rõ mình đang chầm chậm bị nâng lên, tuy nhiên nàng càng thích ý mà làm bộ không biết.

Khi mông đã nâng vượt tầm tryn hắn thì bất ngờ hắn rút trym ra khỏi miệng Tuyết nhi, con trym thẳng hướng lỗ bím của Vân nhi mà đâm vào.

- Á!...

Trym đâm lút đầu vào trong bím, trinh tiết của Vân nhi bị phá rách mà kêu lên một tiếng đau đớn. Vì đang ngồi lên đùi hắn cho nên cô bị chính trọng lực của cơ thể mình ấn xuống trym. Con trym không có gì có thể cản trở nữa mà chậm rãi đâm sau vào.

Hắn kéo miệng của Vân nhi sang mà hôn lên một cách nồng nhiệt, hai tay không ngừng xoa bóp lấy bầu ngực sữa non mềm.

- Binh nhi có sướиɠ không?

Hắn cười hì hì mà trả lời.

- Mẫu thân! Sướиɠ thật đấy bím Vân nhi vậy mà rất nhiều nước, vào rất là dễ dàng.

Gật đầu phu nhân phất tay cho các cung nữ rời đi mở miệng nói.

- Thích liền tốt, được rồi Vân nhi, Tuyết nhi chúng ta về thôi.

Nói rồi phu nhân đứng dậy rời đi, Vân nhi ấm ức mà nói.

- Đại thiếu gia Vân nhi phải đi rồi.

Nói rồi Vân nhi đứng đậy mang theo một tia máu vấy bẩn vải lụa mà chạy đi, Tuyết nhi cũng bĩu môi mà chạy theo.

Hắn nhếc miệng cười, đứng dậy mặc cho con trym lủng lẳng mà rời đi.

...

Đêm hôm khuya khắt, gió thổi hây hây làm lòng người sinh ra cảm giác thư thích không thôi.

Một bóng đen trần như nhộng vượt qua tường viện lẩn khuất trong bóng tối mà đi đến một cái viện tử nho nhỏ.

Phía trước của viện tử có một thân hình kiều diễm lụa mỏng đứng quay mặt vào bên trong. Phần lụa mỏng đã bị nàng xách lên lộ rõ bờ mông căng tròn như chờ đợi. Một cái bím lộ ra giữa háng, khe hở  như ẩn như hiện một cái lỗ  sâu đỏ hỏn.

- Tách tách!...

Lỡ chận dậm lên một cành cây khô làm lộ ra bản thân đang đến, nữ nhân như hiểu ý mà đưa tay sag một cái hũ đựng chút dầu bôi trơn. Móc lấy một ngón tay vào trong hũ lấy ra một ít chất lỏng nhơn nhớt, nàng luồn tay mình qua khe háng hướng lỗ bím của mình đưa vào. Dùng ngón tay ngoáy một vòng bôi trơn bên trong sau đó ngoắt ngón tay như mời gọi.

Máu nóng tràn vào não khiến cho hắn quên hết mọi thứ xung quang đưa con trym cứng ngắc của mình mà lao đến, trực tiếp hướng lỗ bím mà đâm vào.

Lỗ bím được bôi trơn cho nên không cần mất công chuẩn bị gì cả, trực tiếp nuốt lấy con trym của hắn lút đến tận cán.

- Ư!...

Nữ nhân kia rên lên một tiếng mãn nguyện, dựa hai tay lên tường chờ đợi hắn chiếm đoạt. Nhưng mà hắn không có lập tức thúc đẩy mà vươn tay lên xoa nắn lậy hai bầu ngực của nàng.

Chỉ là lần này đầu óc hắn có chút thanh tỉnh hơn cho nên nhận rõ, nhũ hoa của người nữ nhân này lớn hơn bình thường. Có thể là đã sinh một lần cho nên không còn mềm mại và non nớt như thiếu nữ. Hắn ghé vào tai nữ nhân mà hỏi.

- Mĩ nữ! Nàng là ai?

Nữ nhân phía dưới run lên một cái, trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng.

- Công tử! Thích ý là được không cần phải biết thϊếp thân là ai.

Âm thanh của nữ nhân như sấm động bên tai khiến cho hắn hoảng hốt vạn phần, người khác hắn còn không thể nhận rõ chứ người này thì hắn rõ mồn một.

- Mẫu!.... Mẫu.... Ngươi... Ngươi... Mẫu.

Hắn hốt hoảng mà lắp bắp không nói nên lời, người mà hắn đang đút trym vào bím vậy mà là mẫu thân của hắn.

- Công tử nếu không muốn thiếu thân thì có thể rời đi, có nhiều thứ có thể thích ý chơi nhưng màn giấy mỏng không thể rạch phá.

Người con gái dưới thân có chút run rẩy nhưng lý trí vẫn còn mà nói át lấy âm thanh của hắn.

Tâm trạng rối bời hắn có chút phân vân, nên chơi tiếp hay nên dừng không thể biết rõ. Chỉ là người con gái phía dưới đã hiểu hắn đang nghĩ gì cho nên đã chủ động. Chỉ biết là nàng chậm rãi rút trym hắn ra một nửa rồi dùng mông thúc vào một cái.

Cảm giác thư sướиɠ truyền đến làm cho quyết định của hắn rõ ràng hơn. Dùng hai tay tóm lấy bờ mông hắn thúc mạnh trym vào thật dâu bên trong bím của nàng.

- Ha ha ha...

Tâm thần thả lỏng vì dù sao hắn là người chuyển thế đầu thai, lại có 18 năm ngây ngốc không phân biệt đông tây. Chấp niệm về mẫu tử chẳng sinh ra được bao nhiêu cho nên một khi đã xác định tư tưởng thì hắn lại càng trở nên điên cuồng. Cảm giác chơi kiểu này thật là kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn cười lên ha hả rồi bóp mạnh bờ mông co dãn.

Lôi kéo cái mông về phía mình hắn hí hửng thúc trym vào thật mạnh khiến cho nữ nhân bên dưới rên lên từng tiếng đầy kɧoáı ©ảʍ.

- Bép!...

Vỗ mạnh vào mông hắn mắng.

- Hư hỏng này!

Nữ nhân phía dưới như kɧoáı ©ảʍ được tăng lên mấy phần, dựa theo nhịp đẩy của hắn mà thúc mạnh thêm không ít.

- Tuyết nhi chuẩn bị phòng cho thiếu gia.

Đã biết người này là mẫu thân thì chắc hẳn Tuyết nhi cũng là đồng phạm đang lẩn trốn đâu đó. Hắn kêu gọi nàng chuẩn bị căn phòng cho hai người.

- Dạ!

Quả nhiên Tuyết nhi ứng thang vang lên.

- Bép!...

Lại vỗ mạnh vào mông hắn mắng.

- Quá hư hỏng này!

Nữ nhân bên dưới như được tiếp thêm sức lực mà ưỡn ẹo nói.

- Đánh! Đánh thϊếp đi, thϊếp yêu chàng.

Hán như là dã thú điên cuồng hớn mà tóm lấy ha bầu ngực bóp lấy, lè lưỡi liến lấy bờ vai thon rồi cắn lấy một ngụm rõ đau.

Nhưng người thiếu nữ dưới thân lại cảm thấy thư sướиɠ thích thú hơn mấy phần mà rên lên từng tiếng. Vì không phải ẩn dấu ân thanh thiếu phụ không cần kìm nén tiêng rên của mình mà kêu lên từng tiếng thư sướиɠ.

- Mạnh lên đi Binh! Mạnh nữa lên thϊếp yêu chàng, mạnh nữa lên.

Lần này hắn nhấc bổng một chân của thiếu phụ lên cao, banh cái háng của nàng ta ra mà tống con trym to lớn của mình vào thật sâu, thật mạnh.

Từng tiếng rêи ɾỉ đầy khoái ý vang lên, tiếng da thịt vỗ vào nhau vang lên từng tiếng bành bạch nhịp nhàng.

- Thϊếp đứng không vững nữa.

Tiếu nữ vì quá sướиɠ mà hai chân bủn rủn muốn đổ ngã, hắn choàng tay bế cô lên đối diện với hắn. Hai đôi mắt nhìn nhau đầy du͙© vọиɠ, hắn không ngần ngại mà tiếp tục bế bổng thiếu phụ lên mà thúc mạnh trym vào.

- Bạch! Bạch! Bạch!....

- Ư....ư...

Thiếu phụ rên lên từng tiếng thư sướиɠ hắn cũng đã thở hổn hển mà dồn hết toàn lực đâm mạnh vào trong lỗ bím.

- Ah!...

Hai người kêu lên một tiếng đầy thống khoái, bắn ra từng đợt tình khí dồn dập ngập tràn bên trong. Sảng khoái kéo đến tận sâu trong thân thể, sau đó mới ôm chầm lây nhau mà thở ra hổn hển.

- Thiếu gia phòng đã chuẩn bị xong.

Hắn gật đầu bế thiếu phụ vào trong phòng, đặt nàng nằm xuống trym vẫn ngập vào trong lỗ bím thiếu phụ.

Hai mắt mơ màng thiếu phụ thì thầm vào tai hắn.

- Không chạy đi à?

Hắn thì thầm trả lời.

- Không khiến nàng bất lực rời giường quyết thề không về.

Nữ nhân nhếc miệng nói.

- Thật co can đảm, vậy không biết quan nhân làm sao khiến thϊếp không rời khỏi giường.

Hắn không trả lời nữa mà ngậm lấy đô môi ngọt ngào mà mυ'ŧ lấy.

- Lão cha ta thật xui xẻo.

Thiếu phụ khúc khích trả lười.

- Hắn là đồ vô dụng, quan nhân mới là đấng nam nhi mà thϊếp thân cần.

Khoái ý hắn một lần nữa rút trym ra rồi đẩy mạnh vào.

- Nam nhi là phải như vậy mạnh hả?

Thiếu phụ rên lên một tiếng rồi kéo đầu hắn xuống mà hôn lấy. Hai thân thể cuốn lấy nhau trong ánh nên mâp mờ.

- Ừm! Bải bối của chàng hình như không nghe lời nha.

Hắn có chút xấu hổ, trym hắn vừa xuất ra cho nên vẫn chưa cứng lên được, còn có chút đau.

- Quan nhân không cần lo lắm để tiếp thân yêu bảo bối một chút thì nó sẽ trở lại bình thường thôi.

Nói rồi thiếu phụ lật người hắn ra chậm rãi rút bím ra khỏi con trym đã mềm oặt. Dòng tình dịch cũng vì thế mà ồ ạt chảy ra, Tuyết nhi đưa đến một cái khăn nhưng nàng từ chối mà vất đi, nàng không ngần ngại mà quay đầu liến cho bằng hết tình dịch vào trong miệng mình rồi nuốt vào từng ngụm.

Đầu lưỡi liếʍ lây một vòng quang trym hắn khiến cho hắn rên lên sung sướиɠ không thôi. Ngậm lấy con trym thiếu phụ mυ'ŧ lấy tình dịch còn vương bám trên đó mà nuốt vào, con trym mềm lại chậm rãi dựng đứng lên.

- Quan gia! Cứng như vậy đã đủ hài lòng chưa?

Hắn lớ ngớ tỉnh lại trong kɧoáı ©ảʍ, không có nói hai lời hắn ấn thật sâu con trym vào tận cổ họng của thiếu phụ rồi vỗ mạnh vào mông nàng.

- Bép!

- Chưa đã chút nào, mυ'ŧ sâu như thế này mới sướиɠ.

Thiếu phụ ngoan ngoãn mà nuốt lấy con trym to lớn đến tận lút cán mà nuốt lấy, mυ'ŧ một cái thật mạnh khiến cho hắn co dật trym đến mấy lần vì sướиɠ.

Hắn vươn tay vào cái bím còn ướt đẫm tình dịch của hắn mà móc vào, khuấy động ngón tay bên trong hắn móc thật mạnh khiến thiếu phụ sướиɠ đến run rẩy.

...

Lời của tác:

" Quan gia " không phải là người làm quan trong cách kêu gọi này. Trong truyện này " Quan gia " có nghĩa chỉ người gõ cửa ban đêm, nói dễ hiểu là người tình vụиɠ ŧяộʍ.