Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 94: Say Rượu Mất Lý Trí, Đẩy Ngã Thục Phụ Trần Như Đóa (4)

"Phong Ngân! Hạ Phong Ngân, không được!"

Bị đôi môi của Hạ Phong Ngân xâm phạm từng tấc da thịt trên cơ thể, dục tính ẩn sâu trong người của Trần Như Đóa dần dần bốc lên cao, đã nhiều năm không có hưng phấn được như vậy rồi cảm, cảm thấy thể xác và tinh thần của bản thân đã thất thủ, biết rằng sớm muộn gì cũng không thể thoát được khỏi ma trảo của hắn, nhưng nàng bây giờ biết phải làm sao? Nên làm như thế nào? Thân thể mềm mại của nàng không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run rẩy mãnh liệt, hai má nóng rực đỏ bừng, cái lưỡi mềm mại thơm tho bị kỹ năng liếʍ mυ'ŧ chấm phá thành thảo của hắn làm cho động tình e lệ, đành phải tùy ý để Hạ Phong Ngân dây dưa mυ'ŧ vào, thân thể mềm mại run run, đùi ngọc yếu ớt, cuối cùng đôi ngọc thủ của nàng cũng không chịu nổi nữa quàng qua cổ của hắn, chìm đắm trong nụ hôn đắm đuối này.

Thường ngày Trần Như Đóa cao cao tại thượng, là con dâu nhà giàu sang phú quý, luôn mang một tư thế đoan trang thanh lịch ung dung cao quý, nhưng ở cái tuổi như lang như hổ này, nàng cũng giống như bao người, thèm khát nam nhân cường tráng cường hãn đến xâm phạm nàng, âu yếm nàng. Chẳng qua là bị thân phận ràng buộc, không để cho nàng dám nghĩ đến chuyện hồng hạnh xuất tường, lúc này toàn thân nàng hoàn toàn thay đổi, chỉ bởi vì Hạ Phong Ngân, đây là vãn bối ở ngay lần đầu tiên tới nhà mình, đúng nửa đêm nhân lúc mình đang ngủ xông vào.

"Phong Ngân! Đừng mà!"

Thân thể của nàng sớm đã nhức mỏi yếu ớt, ngứa ngáy khó chịu, khuôn mặt phấn hồng ửng đỏ, thở gấp không ngừng, thất kinh muốn rút tay về, lại bị Hạ Phong Ngân nắm chặt lấy đôi ngọc thủ đặt lên lều độn dưới háng, dù còn cách một lớp quần, nhưng Trần Như Đóa cũng rõ ràng cảm nhận được cái thứ đó của hắn to lớn cứng rắn cực độ, Hạ Phong Ngân vội vàng cởi phăng qυầи ɭóŧ của mình ra, đưa côn ŧᏂịŧ nóng bỏng sục vào trong lòng bàn tay mềm mại của nàng, Trần Như Đóa thẹn thùng muốn cự tuyệt nhưng lại giống như ra vẻ mời chào, thuần thục vuốt ve khuấy động, huyết mạch phún trào, gân xanh dữ tợn, nhưng mới chỉ như thế làm sao có thể thỏa mãn được hắn, ngón tay của hắn đã theo đường viền qυầи ɭóŧ ren khiêu gợi tiến thẳng vào đôi môi cấm địa đỏ hồng ướŧ áŧ ở dưới.

"A —— Phong Ngân!"

"Hảo Đóa Đóa của ta, ta muốn đi vào xem bím của ngươi như thế nào a!"

Nói xong hắn tiến xuống, thúc một cái thật mạnh vào hai mép thịt hồng hào ướŧ áŧ, quái vật lớn cương cứng rắn rỏi thế như chẻ tre tiến vào, vài giọt dâʍ ɖị©ɧ trắng ngà bắn ra bên ngoài.

"Không cần —— Phong Ngân… a….!"

"Phong Ngân! Bảo bối của ngươi quá lớn! Chật kín hết cả hạ bộ ta rồi, đừng thúc lên nữa mà!"

Trần Như Đóa kiều thở hổn hển rêи ɾỉ rù rì nói.

"Đóa Đóa, cái gì của ta quá lớn vậy? Cái gì của ta không cần thúc lên trên nữa a?"

Hạ Phong Ngân cười da^ʍ đảng vuốt ve nắn bóp nhũ phong to lớn tuyết trắng của Trần Như Đóa, mãnh liệt rút ra đút vào, hận không thể chọc thủng xuyên qua mật huyệt ôn nhu nhỏ nhắn khít khao của nàng.

"A! Phong Ngân, đại bại hoại! Ngươi không nên nhục nhã người ta như vậy! Ngươi vào sâu quá! Đâm cả vào tử ©υиɠ của nhân gia rồi! A —— "

Hai má Trần Như Đóa bóng loáng mềm mại đỏ ửng, cặp đùi ngọc ngà được vao bọc bởi tất chân trong suốt quấn chặt lấy hông của Hạ Phong Ngân, thở hổn hển kiều mị, rêи ɾỉ liên tục.

"Mỹ huyệt của Đóa Đóa bây giờ là của ta! Đóa Đóa à, bím non ẩm ướt của ngươi thật là trơn quá đi nha, thật là thoải mái!"

Hạ Phong Ngân cười dâʍ đãиɠ cử động hông liên tục, vừa dùng da^ʍ từ nhục nhã chinh phục lấy thục phụ u oán xuân tâm trống trải.

"A! Hảo Phong Ngân, bảo bối của ngươi lớn quá rồi! Sâu quá! Nhân gia bây giờ là của ngươi! Ngươi làm chết Đóa Đóa rồi!"

Trần Như Đóa mặt mày hàm xuân, kiều thở hổn hển, phóng đãng rêи ɾỉ, từng dòng thủy triều tình dịc cứ dồn dập đánh thẳng vào cả người nàng.

"Đóa Đóa, Đóa Đóa của ta, có sướиɠ không? Đóa Đóa xinh đẹp mê người của ta, gọi ta là lão công đi a! Nhanh!"

Hạ Phong Ngân da^ʍ tục ra lệnh, mông của hắn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng tốc độ tiến nhập, hai tay cũng vuốt ve cặρ √υ' đầy đặn trắng nõn của nàng, đầu ngón tay vân vê đùa nghịch đầu ti hồng hào nhỏ nhắn, môi cũng liếʍ láp cổ ngọc trắng sáng đến tận mang tai.

Trần Như Đóa sướиɠ muốn điên lên rồi, phải biết rằng nàng ngày thường đoan trang cao quý, trượng phu lại ở bên ngoài bao nuôi vài con tiểu tam, đã quá lâu rồi không có tận hưởng tình ái, giờ phút này lại được Hạ Phong Ngân kĩ thuật cao siêu chăm sóc, thực sự đã thay đổi cuộc đời của nàng, khiến những thứ ẩn dấu trong lòng nàng được bộc lộ hoàn toàn. Đặc biệt là Trần Như Đóa bị một vãn bối nhục mạ cưỡиɠ ɧϊếp như vậy, chẳng những không có e thẹn, ngược lại còn có cảm giác thỏa mãn. Nội tâm của nàng chứa đầy những da^ʍ uế ý niệm trong đầu, muốn bùng nổ chạy như điên ra ngoài, khiến nàng không khỏi thầm nghĩ: "Thì ra mình lại là một nữ nhân dâʍ đãиɠ như thế!"

Trần Như Đóa giống như được tiến vào thiên đường, thời gian như đứng lại, chỉ còn lại khoái hoạt vô cùng.

"A! Phong Ngân! Lão công! Chàng đang phá tử ©υиɠ của Đóa Đóa a! Đóa Đóa muốn chết, thoải mái muốn chết —— a!"

Trần Như Đóa đã xuân tâm bừng bừng, xuân tình nhộn nhạo, xuân triều tràn lan, cả người nhức mỏi, ngứa ngáy khó chịu, mềm yếu vô lực, chỉ biết tùy ý cho Hạ Phong Ngân hôn hít vuốt ve xoa nắn xâm nhập vào từng tấc da thịt trong người nàng, đôi mắt đẹp híp lại, đôi môi đỏ mọng khẩn trương thở dốc, phóng đãng rêи ɾỉ không thôi.

"Lão công! Phong Ngân, nhân gia muốn bay a!"

Trần Như Đóa đột nhiên rêи ɾỉ, kéo mũi chân thẳng tắp, thân thể đẫy đà tuyết trắng kịch liệt run rẩy, thịt non nơi mỹ huyệt co rút mạnh mẽ, xuân triều bắn mạnh ra ngoài.

Hạ Phong Ngân đang toàn lực tiến công, say đắm trong mỵ thái dâʍ đãиɠ phong tao của Trần Như Đóa đoan trang cao quý, thì bị thục mỹ phu nhân phun ra xuân thủy nóng bỏng bắn mạnh vào đầu trym, cũng không giữ nổi nữa, eo tê rần, quái vật to đùng trong da^ʍ huyệt của thục phụ Trần Như Đóa bành trướng kịch liệt như muốn nổ tung, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng mãnh liệt phun ra tưới tắm cho hoa tâm thịt non mềm.

"Đóa Đóa, em thật quá xinh đẹp, đặc biệt là khi lêи đỉиɦ, càng dụ người hơn nữa! Về sau anh muốn em vừa làm mẹ vợ, vừa làm lão bà của anh, có được không?"

Hạ Phong Ngân ôm lấy thân thể mềm mại hồng hào của Trần Như Đóa, vuốt ve cặp nhũ phong to lớn no đủ ôn tồn nói.

"Đại phôi đản, chàng thật cường hãn a!"

Trần Như Đó rúc vào trong ngực Hạ Phong Ngân, vuốt ve l*иg ngực rộng lớn rắn chắc, mị nhãn như tơ gắt giọng.

"Đóa Đóa, em có thích anh cường hãn không?"

Hạ Phong Ngân bắt lấy ngọc thủ của Trần Như Đóa đặt lên đại bảo bối của hắn nhẹ giọng trêu đùa: "Đóa Đóa, cái này của ta so với chồng em thì thế nào a?"

Trần Như Đóa mị nhãn như tơ trừng mắt nhìn Hạ Phong Ngân, ôn nhu vuốt ve vài cái, dù vừa mới xuất tinh nửa cứng nửa mềm nhưng vẫn to hơn chồng nàng rất nhiều, nàng yêu thích không buông vuốt ve xoa nắn, mặt mày hàm xuân gắt giọng: "Đại phôi đản! Hắn và chàng chính là kiến so với voi a. Thật không ngờ là một tên nhóc như chàng, cư nhiên lại có trân bảo tuyệt thế như vậy!"