"Không được, Phong Ngân, ngươi không thể làm vậy được!"
Trần Như Đóa giãy dụa thân thể mềm mại của mình, năn nỉ cầu xin.
Nhưng bây giờ Hạ Phong Ngân đang bị dục hỏa thiêu đốt, tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, mùi hương trên người thục phụ xinh đẹp khiến cho não hắn càng thêm mơ hồ, hắn đưa tay xuống chiếm hữu cặρ √υ' căng tròn kiêu hãnh, đầu ti được Hạ Phong Ngân âu yếm cũng dần cương cứng, Trần Như Đóa muốn kháng cự, nhưng khí lực nhỏ bé của nàng làm sao có thể hơn được thanh niên trai tráng như Hạ Phong Ngân, hết thảy chỉ càng thúc đẩy ham muốn chinh phục của hắn thêm mãnh liệt.
Đột nhiên, Trần Như Đóa giống như muốn bám vào cành cây cứu mạng cuối cùng, gắt giọng: "Hạ Phong Ngân, đại bại hoại, ngươi nếu không buông ta ra, ta sẽ kêu lên đó!"
Những lời này của Trần Như Đóa quả thực khiến cho Hạ Phong Ngân dừng lại một nhịp, nếu nàng thật sự hét lớn..., Hạ Phong Ngân thật sự sẽ xong đời, nhưng nữ nhân thường để ý đến hình tượng của mình hơn là đàn ông, nên hắn cười nói: "Ngươi cứ hét đi a! Đợi các nàng ấy đến đây, ta sẽ nói là ngươi câu dẫn ta tới a! Ha ha ha!"
"Ngươi!"
Trần Như Đóa bị Hạ Phong Ngân chọc tức đến nỗi nói không ra lời, nàng không ngờ rằng Hạ Phong Ngân lễ phép hiền lại lúc ăn cơm lại đối xử với nàng như vậy, tức giận nói: "Ngươi nghĩ rằng là các nàng sẽ tin tưởng ngươi sao? Ngươi bây giờ đang ở trong phòng ta đó!"
"Chính vì ở trong phòng của ngươi, cho nên bọn họ mới tin tưởng ta a!"
Hạ Phong Ngân vừa trêu đùa, vừa tiếp tục công tác, đôi ma thủ xuyên qua qυầи ɭóŧ mong manh nho nhỏ của nàng, hai ngón tay nhẹ nhàng cạ cạ vào hột đậu nhỏ nhắn mê người, rất nhanh xuất hiện phản ứng cương cứng dần lên.
"Ngươi ở trong phòng của ta thì sao, vì sao các nàng lại tin tưởng ngươi cơ chứ?"
Trần Như Đóa thật sự không hiểu nổi, Hạ Phong Ngân hình như không hề sợ hãi gì hết.
"Ngươi nghĩ đi a, ta đây là lần đầu tiên đến nhà ngươi a, làm sao biết được ngươi ở chỗ nào, mà cho dù có biết, làm sao có thể tiến vào trong phòng ngươi được chứ?"
"Ngươi… Hạ Phong Ngân, ngươi… Vô sỉ!"
Trần Như Đóa thật sự không biết nên dùng lời nào để hình dung tên đại sắc lang này nữa, hạ thân không ngừng truyền tới cảm giác kɧoáı ©ảʍ, như dòng điện di chuyển khắp toàn thân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ đói khát đã thiếu thốn từ lâu, nàng cố gắng tự nhủ răng không được động tình, không thể để cho tên hỗn đản này nhìn ra được cơ thể mình đang thèm khát nam nhân tưới tắm.
"Hạ Phong Ngân, ngươi —— ngươi chờ một chút!"
Trần Như Đóa không ngừng thở hổn hển, du͙© vọиɠ trong người nàng đã bị Hạ Phong Ngân kí©ɧ ŧɧí©ɧ ra mãnh liệt: "Hạ Phong Ngân, chẳng lẽ ngươi không sợ Yến Yến với Thiến Thiến biết hay sao, ta là mẹ của Thiến Thiến đó!"
Mẹ của Thiến Thiến thì thế nào, cũng không phải là mẹ ruột của ta, quan tâm làm gì: "Đóa Đóa à, trong mắt của ta, ngươi chỉ là một đại mỹ nữ xinh đẹp mê người, không phải là mẹ của ai hết, ta muốn ngươi, là vì ngươi thật sự rất đẹp, rất có sức hút!"
Nói xong, Hạ Phong Ngân bắt đầu cởi nút thắt trên chiếc sườn xám ra.
Trần Như Đóa kinh hoảng nhìn Hạ Phong Ngân đang dần dần cởi dần từng nút thắt, một hạt, hai hạt, ba hạt, rất nhanh, nguyên một nửa bộ ngực sữa của Trần Như Đóa đã dần dần lộ ra, da thịt trắng như tuyết dưới ánh đèn chiếu xuống lộ ánh quang mang thánh khiết, nàng cố gắng đẩy tay của Hạ Phong Ngân ra, cố gắng lấy tay che đi phần da thịt đang lõα ɭồ bên ngoài, miệng giùng giằng kêu lên: "Hạ Phong Ngân —— ngươi —— ngươi muốn làm gì?"
Không thể nào, chẳng lẽ chồng ngươi trước đây chưa từng làm thế à, cứ giả bộ hồ đồ, Hạ Phong Ngân ở trong lòng khinh bỉ cái tính cách giả bộ hồ đồ này, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: "Ngươi nói ta muốn làm gì? Đối mặt với thục phụ xinh đẹp như vậy, ta là một người đàn ông bình thường, chẳng lẽ lại không biết quý trọng giờ phút này ư? Chúng ta cùng nhau hưởng thụ lạc thú tuyệt vời của nam nữ giao hoan, có được không?"
"Không được! Ai muốn cùng ngươi hưởng thụ lạc thú nam nữ chứ!"
Trần Như Đóa trong lòng thèm muốn, nhưng vẫn cứng miệng không thể không cự tuyệt.
"Ngươi cũng biết điều đó sung sướиɠ như thế nào mà! Chúng ta cùng nhau hưởng thụ a!"
Hạ Phong Ngân càng lúc càng phóng đãng, câu chữ cũng càng lúc càng khác người, kỳ thật, lúc này Hạ Phong Ngân đã tỉnh rượu, nhưng hắn vẫn muốn tiếp tục giả vờ, đôi tay run rẩy, có sờ cũng sờ lệch sang một bên.
Trần Như Đóa thấy vậy, vừa bực mình vừa buồn cười, lúc Hạ Phong Ngân cởi sườn xám của nàng ra, nàng lại vô tình phối hợp một chút, bằng không dưới tình huống nếu nàng cực lực phản kháng, Hạ Phong Ngân nếu muốn cởi toàn bộ sườn xám ra, tuyệt đối không hề đơn giản.
Hạ Phong Ngân ở trong lòng cảm thấy buồn cười, rõ ràng trong lòng thèm muốn đàn ông tới ăn nàng, nhưng ngoài miệng vẫn cố gắng cứng rắn nói không, aizz, tâm tư nữ nhân thật sự không đoán được mà! Hạ Phong Ngân lột toàn bộ sườn xám trên người nàng ra, thân thể nõn nà không tỳ vết lồ lộ trước mắt của Hạ Phong Ngân, chỉ trừ áo ngực với cái qυầи ɭóŧ đang che khuất một chút tầm nhìn mà thôi.
Hạ Phong Ngân da^ʍ tục thưởng thức thân thể gần như hoàn mỹ của Trần Như Đóa, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, Trần Như Đóa làm bộ kháng cự, dù sao làʍ t̠ìиɦ với một thiếu niên lần đầu gặp mặt quả thực quá nhục nhã, nhưng Hạ Phong Ngân kiên quyết như vậy, hơn nữa chồng của nàng lại chỉ quan tâm đến bồ nhí bên ngoài, hơn nữa nàng lại đang ở tuổi như lang như hổ, tính dục cực kỳ mãnh liệt, mà kĩ năng của Hạ Phong Ngân thượng thừa như vậy, ham muốn trong lòng nàng dâng lên rất nhanh, trong lúc kháng cự cũng cảm thấy sướиɠ khoái rất nhiều, từ từ, bra đen khiêu gợi trên người nàng cũng bị hắn lột xuống, nhìn cặρ √υ' trắng nõn no đủ của Trần Như Đóa, đùi ngọc thon dài săn chắc, Hạ PHong Ngân cảm thấy hơi nóng bốc thẳng lên trên não nóng bừng.
"Hạ Phong Ngân, ngươi mau dừng lại đi, đừng làm bậy mà!"
Trần Như Đóa một bên hưởng thụ, một bên rù rì nói, nhưng thanh âm cũng như tốc độ cũng không thể bằng được trước đó.
Hạ Phong Ngân không hề quan tâm lời của nàng nói..., sắc thủ bắt đầu vuốt ve xoa nắn bộ ngực sữa căng đầy, thủ pháp thành thạo mà cao minh, ngực nàng đã lâu không có đàn ông chạm vào, bởi vậy nên nó cực kỳ mẫn cảm, chỉ mới vuốt nhẹ mà đã sung huyết cương cứng, hồng nhuận mê người.
"Đừng mà! Ta van cầu ngươi, thả ta ra đi! Ta là đàn bà đã có chồng a!"
Trần Như Đóa bị Hạ Phong Ngân xoa nắn vuốt ve như vậy, cả người mềm nhũn vô lực, phương tâm bắt đầu không tự chủ được run rẩy, trời ạ, sắp bị Hạ Phong Ngân làm nhục rồi, hắn chỉ đáng tuổi con của nàng thôi!
"Nhìn nhan sắc anh đào hồng huyết, ngọc thể mềm mại như thế này, chỉ sợ chồng của ngươi cũng không có hoàn thành trách nhiệm buổi đêm à nha?"
Hạ Phong Ngân tiến xuống phía dưới, ấn vào u cốc huyền bí giữa hai đùi của nàng: "Đóa Đóa à, ngươi mặc qυầи ɭóŧ khiêu gợi như vậy, căn bản là không che giấu được da^ʍ huyệt xinh xắn này đâu a! Có phải là ngươi là trù tính sẵn, ý định câu dẫn ta phạm tội hay không a?"
"Không phải! Không phải!"
Trần Như Đóa cố gắng biện bạch, qυầи ɭóŧ của nàng đều là loại ren viền gợi cảm, có tác dụng làm kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ, nàng nũng nịu nhẹ nói: "A! Không cần a! Van cầu ngươi rút ngón tay ra đi mà! A!"
"Làm sao có thể rút ra được, ngươi xem ngươi bây giờ sướиɠ đến thế nào rồi, sảng khoái a!"
Hạ Phong Ngân vừa nói, vừa dùng ngón tay tiến nhập liện tục, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thục phụ Trần Như Đóa cố gắng khép chặt đùi ngọc thon dài, thở dốc không ngừng.
"Không cần a, van ngươi mà!"
Trần Như Đóa kịch liệt thở gấp, cố gắng kẹp chặt đùi lại, nhưng vẫn bất lực trong việc ngăn cản ngón tay của Hạ Phong Ngân tung hoành trong bím nhỏ của nàng.
"Phong Ngân, ngươi là tên đại bại hoại, ta sợ ngươi rồi!"
"Phong Ngân, ngươi dừng lại, ta giúp ngươi bằng tay được khôgn? Nếu không được, dùng miệng —— dùng miệng cũng có thể a!"
"Đóa Đóa, hôm nay dù có là tay hay miệng cũng không thể thỏa mãn được bảo bối của ta đâu a!"
Hạ Phong Ngân cầm lấy tay của Trần Như Đóa đặt lên túp lều dựng đứng trong quần, cười dâʍ đãиɠ nói: "Đóa Đóa à, hẳn là ngươi cảm giác được bảo bối của ta đã sớm rục rịch nóng lòng muốn thử sức rồi a, ý chí chiến đấu sôi sục như thế này rồi đó! Mong ngươi thông cảm cho sự ái mộ của nó, để nó âu yếm, cẩn thận chăm sóc cho bướm nhỏ của ngươi một đêm, có được không?"