Lý Tư Tư sảng khoái phiêu phiêu dục tiên dục tử, khuôn mặt xuân ý dạt dào, mị nhãn như tơ, đôi môi hơi hé, hà hơi như lan, "A! A!"
Hạ Phong Ngân làm tiếp mấy trăm cái nữa, nhìn thấy Lý Tư Tư phong thái giảo mị kiều diễm mê người kia vô lực nằm trên giường không nhúc nhích. Hai lần lêи đỉиɦ liên tục khiến cho nàng choáng váng, ngón tay che lấy cái miệng nhỏ của mình, chỉ sợ không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ mà chính nàng cũng không dám nghe.
Hạ Phong Ngân vừa định nằm xuống nghỉ ngơi, đột nhiên thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Tôn Ngọc Tình ở bên cạnh, nha đầu kia vừa mới nhìn Hạ Phong Ngân quất ngựa truy phong phá đi trinh tiết của Lý Tư Tư, so với phim con lợn còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nhiều, tiếng rêи ɾỉ hòa trộn như một bản hòa ca động lòng người, khiến cho một cô nhóc mới được nếm thử tình ái hoan lạc sớm đã xuân tâm nhộn nhạo, hạ thân sớm đã tiết nước như suối, chảy dọc theo cặp đùi ngọc thon dài trắng trẻo.
Hạ Phong Ngân biết Tôn Ngọc Tình lũ lụt khó nhịn, cực kỳ mong chờ đại nhục bổng của mình đến cứu tế, dâʍ đãиɠ cười một tiếng, đứng dậy kéo Tôn Ngọc Tình vào trong lòng của mình.
Tôn Ngọc Tình biết sắp sửa phát sinh chuyện gì, từ lần trước bị Hạ Phong Ngân bóc tem, cũng được đưa lêи đỉиɦ cao tình ái mấy lần, nàng vẫn luôn hy vọng có thể có lại cảm giác phiêu phiêu dục tiên dục tử này, chẳng qua là ngại Hạ Phong Ngân mấy hôm trước vẫn ngây ngô ở trường học, lại thêm chuyện của ba hắn nên mới không có cơ hội mà thôi!
Tôn Ngọc Tình thẹn thùng quyến rũ nhìn Hạ Phong Ngân, chủ động hôn lên bờ môi của hắn, đưa cái lưỡi non mềm thơm tho cho hắn cắи ʍút̼, Hạ Phong Ngân hùng phong tái khởi, lập tức thấy nóng trong người. Nhìn Tôn Ngọc Tình trong sáng đáng yêu lại còn mặc một cái váy đỏ xinh đẹp động lòng người, cô bé nhỏ lúc này, đã có thể coi như một thiếu phụ đẫy đà, một động tác giơ tay nhấc chân lên thôi, tuy rằng vẫn mang theo hơi thở thanh thuần, nhưng so với trước kia càng thêm phần phong vận, hơn nữa da thịt trơn mềm ngày càng trở nên êm ái mịn màng, tản ra một sự cám dỗ kinh khủng, chỉ sợ là nam nhân nhìn thấy sẽ mất hồn ngay lập tức.
Tình Tình cũng thay đổi luôn cả kiểu tóc, không còn kiểu tóc ngây ngô trong sáng đậm chất nữ sinh nữa, mà chuyển thành một bộ phối hợp với cái váy đỏ quyến rũ là cách phối hợp được những thiêu phụ trẻ tuổi ưa thích nhất, cũng mang theo một loại khí chất thành thục đặc thù, cô bé mặc như vậy, một phần là nó rất hợp với nàng, và đặc biệt quan trọng hơn là nàng muốn cho mọi người xung quanh biết, mình đã là một thiếu phụ, là người phụ nữ của Hạ Phong Ngân.
"Tình Tình bảo bối!"
"Biểu ca! Lão công, em cũng muốn chồng yêu Tình Tình a!"
Tôn Ngọc Tình ngồi ở trên giường ôm lấy cổ của Hạ Phong Ngân, kéo đầu của hắn nhích gần lại cơ thể đang nóng dần lên của mình, miệng thân mật rêи ɾỉ gọi tên của hắn.
Sờ soạng cách lớp quần áo một lúc, Hạ Phong Ngân cảm thấy chưa đã nghiền, hắn tự tay cởi bỏ y phục trên người của Tình Tình ra, nhất thời, nửa người trên của nàng lõα ɭồ hoàn toàn, Hạ Phong Ngân tựa đầu vào bra trắng ép chặt vào ngực nàng, hít một hơi thật sâu tận hưởng hương thơm đặc biệt thu hút đó, hắn cũng không ngừng dùng miệng mình xoa nắn đầu ti qua lớp áo ngực.
Sau khi xoa nắn một trận, Hạ Phong Ngân cảm giác được đầṳ ѵú của nàng đã dần trở nên cương cứng, hắn từ từ cởi bỏ nốt cái áo ngực ra, Tôn Ngọc Tình khéo léo phối hợp, ánh mắt tràn ngập nhu tình yêu thương, lột sạch sẽ ngửa người trên xong da thịt bóng loáng non mềm khiến cho ánh mắt của Hạ Phong Ngân như muốn nuốt chửng luôn cả người nàng vậy.
Hạ Phong Ngân nhìn hai hạt anh đào đỏ hồng nhỏ nhắn, cùng với khe núi sâu thăm thẳm, không khỏi tim đập chân run! Hắn rốt cuộc không kềm chế được nữa, ngậm lấy một bên vυ' trắng, điên cuồng cắи ʍút̼ một trận; tay đồng thời nắm lấy bên còn lại, tận tình xoa nắn chơi đùa.
Hai má Tình Tình lúc này càng lúc càng đỏ, tựa như ánh nắng chiều chiếu tới, tản ra hào quang mê người, thân thể mềm mại run rẩy, miệng càng lúc càng động tình rên kiều mị: "Hảo biểu ca! Hảo lão công! Lão công thật lợi hại, liếʍ Tình Tình thật thoải mái, sướиɠ quá a!"
Hạ Phong Ngân một bên hôn vυ' Tôn Ngọc Tình, một bên lấy tay vuốt ve cặp tất chân màu đen bao quanh đùi ngọc, loại này mềm nhẵn trơn bóng sờ cực kỳ sướиɠ tay, hơn nữa ngẫu nhiên có thể chạm vào da thịt của nàng, sờ sảng khoái vạn phần, Hạ Phong Ngân vuốt ve cặp đùi ngọc ngà một lượt, rồi lại kéo lên vuốt ve cái mông to căng vểnh.
Tôn Ngọc Tình cảm nhận được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt này, không ngừng giãy dụa thân thể mềm mại của mình, miệng rêи ɾỉ câu hồn người: "Biểu ca, anh làm bướm em ngứa lắm rồi này, anh mau… mau gãi ngứa cho em đi mà!"
Hạ Phong Ngân đương nhiên hiểu ngứa là có ý tứ gì, nhưng hắn bây giờ chưa muốn vác súng lên, nữ nhân dục hỏa càng cao càng mãnh liệt, bím ra nước càng nhiều, như vậy thì khi giao hoan sẽ càng sướиɠ khoái, Hạ Phong Ngân vẫn tiếp tục sờ nắn mông nàng một trận, thỉnh thoảng lại lòn tay xuyên vào trong háng của nàng, trực tiếp chạm vào khe suối đang bị che khuất, đầu tiên là vuốt ve hai cái mép thịt hồng hào ướŧ áŧ, sau đó lại cạ cạ vào âm hạch đang dần cứng lên, không ngừng nắn nó thành đủ loại hình thù.
Tôn Ngọc Tình chịu thế nào được việc đánh hội đồng như vậy, hai bên trên dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục, cái miệng nhỏ nhắn của nàng khẽ nhếch, không ngừng rêи ɾỉ kiều mị: "Biểu ca, ngứa quá —— thật thoải mái, anh bang Tình Tình đi mà, được không?"