Hạ Phong Ngân đưa cái mũi dí sát vào ngực Lý Tư Tư, hít một hơi thật sâu rồi dùng tay bắt đầu mơn trớn, bầu vυ' tròn trĩnh, no đủ tuyết trắng được vuốt ve săn sóc một phen, đầu ti hồng hồng cũng vì bị ngón tay của hắn đùa nghịch trở nên cương cứng, đứng thẳng ngạo nghễ.
Hạ Phong Ngân tự tay cởi toàn bộ váy ngủ trên người nàng ra, da thịt đầy đặn mê người, như muốn đóa hoa hoàn mỹ hiện hữu trước mắt hắn, eo thon nhẵn nhụi bằng phẳng, khiến người ta yêu thích không muốn buông tay; đôi chân ngọc ngà thon dài, da thịt săn chắc, xinh đẹp không thề ta được, khiến bất cứ thằng đàn ông nào nhìn thấy cũng tϊиɧ ŧяùиɠ lên não. Đặc biệt là mu bím mềm mại đẫy đà, rừng rậm đen nhánh rậm rạp bao phủ u cốc hồng hào non mềm đang khép chặt, đúng là tuyệt sắc dưới trần gian, dung nhan tựa tiên tử!
Lý Tư Tư bị Hạ Phong Ngân kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến nỗi ý loạn tình mê, đôi môi anh đào phả nhiệt nóng kiều diễm ướŧ áŧ. Hạ Phong Ngân không khỏi đưa tay dịch chuyển xuống dưới, bắt lấy mông tròn vểnh cao vυ't mà âu yếm, mông nàng to bự mà cực kỳ co dãn, sờ thật sự quá phê. Bảo bối trong quần Hạ Phong Ngân cứng ngắc, không ngừng cọ cọ vào người nàng, Lý Tư Tư lúc này xuân tâm nhộn nhạo, đói khát không nhịn được nữa, liền bất chấp mọi sự xấu hổ. Nàng tách lỗ bím màu mỡ ướŧ áŧ mà dâʍ ŧᏂủy̠ đang chảy ra róc rách, nhỉ xuống ướt hết một mảng giường. Lý Tư Tư thân thể mềm mại khẽ run rẩy, hai má đỏ bừng, ánh mắt tràn đầy dục hỏa cùng nhu tình nhìn Hạ Phong Ngân: "Phong Ngân —— đừng xoa nữa —— Tư Tư không chịu nổi —— Ưm —— "
Anh đang cố tình khiến em nhịn không nổi nữa mà a! Hạ Phong Ngân cười da^ʍ một tiếng, hai tay nắm chặt lấy cặρ √υ' mềm mại tuyết trắng đang run rẩy mà mạnh mẽ nắn bóp vân vê, hắn cúi đầu tham lam ngậm mυ'ŧ thật mạnh đầu ti dễ thương non nớt kia, mυ'ŧ rồi lại cắn, hận như không thể nặn ra được sữa mà điên cuồng thưởng thức một phen. Lý Tư Tư bị bú đến nỗi sướиɠ hết cả người, mị nhãn khép hờ, vui sướиɠ rêи ɾỉ pha ra hương thơm kiều mị: "Phong Ngân —— Ah —— Tư Tư không chịu nổi —— ai dục ——- Tư Tư bị anh bú cho thật là sướиɠ —— nha —— ah —— "
"Sướиɠ không? Tư Tư bảo bối!"
Hạ Phong Ngân vừa gia tăng lực đạo, vừa dâʍ đãиɠ nhìn Tư Tư lúc này đã đắm chìm trong tình ái.
"Ân, Phong Ngân, bị anh mò làm cho Tư Tư ngứa quá, Tư Tư muốn được anh chơi thật thoải mái a!"
Lý Tư Tư giống như rắn nước giãy dụa cả cơ thể mềm mại mê người, không ngừng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ: "Phong Ngân, anh thật lợi hại, làm em sướиɠ chết mất thôi!"
"Tư Tư, có thèm không, có muốn trym của chồng cắm vào hay không a?"
Hạ Phong Ngân biết rằng Tư Tư lúc này đã sắp bùng nổi rồi, dục hỏa trong cơ thể đang hừng hực bùng cháy, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp không tì vết nay càng thêm quyến rũ động lòng người, hắn cầm lấy ngọc thủ mềm mại của nàng, đặt vào dưới háng của mình.
Lý Tư Tư là một cô gái chưa biết mùi tìиɧ ɖu͙©, làm sao chịu được kɧıêυ ҡɧí©ɧ trực tiếp như vậy được cơ chứ, nàng dùng tay nắm chặt lấy khúc côn ŧᏂịŧ của Hạ Phong Ngân, chỉ cảm thấy nó gân xanh nổi đầy, cứng rắn như sắt, vừa dài lại vừa thô, đằng đằng sát khí, uy phong vô cùng.
Hạ Phong Ngân thấy nàng chỉ cầm, chứ không có động, liền cười nói: "Tư Tư, đừng chỉ dùng tay cầm thôi a, sục nó đi, không phải lần trước đã thử rồi sao?"
"Lần trước không phải là do anh ép em làm à!"
Lý Tư Tư thẹn thùng nắm lấy cái trym nóng bừng của hắn, từ từ chậm rãi sục lên cao xuống thấp.
Hạ Phong Ngân cảm giác như trym mình giống như được tiến nhập vào một cái lỗ nhỏ trơn mềm êm ái vậy, mặc dù không có dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn, nhưng vẫn sảng khoái vô cùng, được Lý Tư Tư sục cu một trận, Hạ Phong Ngân hừ nói: "Tư Tư, bảo bối à, em quay mông sang đây —— để anh vét máng cho em nha —— "
Lý Tư Tư đỏ mặt, thẹn thùng không thôi, nhưng nàng vẫn nghe lời Hạ Phong Ngân, di chuyển cặp mông trắng bóc tròn trĩnh đặt trước mặt của hắn, cũng cố gắng dang rộng hai chân ra, khiến cho những sợi lông mao đen nhánh trong mật huyệt phô bày toàn bộ ra ngoài. Hạ Phong Ngân ghé đầu sát vào da^ʍ huyệt của Lý Tư Tư, bắt đầu lè lưỡi liếʍ láp mật đạo ướt đẫm, vừa liếʍ vừa hôn, vừa hút vừa cắn, khiến cho Lý Tư Tư thống khoái đến nỗi đôi mắt mơ màng, cả người nóng bỏng run rẩy, cơ thể mềm mại hơi hơi uốn éo vặn vẹo, nàng vừa lấy tay khuấy động cái trym lớn,vừa rên hừ hừ thống khoái: "Ah —— nga —— hảo Phong Ngân —— hảo lão công —— ngứa quá —— ah —— đừng chỉ liếʍ thôi —— ah ——ngứa quá đi —— "
Nghe Lý Tư Tư rêи ɾỉ, Hạ Phong Ngân liền lấy tay tách hai mép bím nàng ra, lộ ra da^ʍ huyệt hồng hào diễm lệ, bên trong dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ồ chảy ra không ngừng, hộŧ ɭε như một viên hồng ngọc kiêu hãnh đứng thẳng giữa âm huyệt, rất mê người!
"Phong Ngân, lão công, đại phôi đản! Đừng —— đừng nhìn mà —— Xấu hổ quá đi nha —— "
Lý Tư Tư bị Hạ Phong Ngân nhìn nơi riêng tư màu mỡ của mình như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng, thẹn thùng không thôi, mông to căng tròn bất an giãy dụa, tựa hồ như muốn thoát khỏi ánh mắt dê xồm kɧıêυ ҡɧí©ɧ của hắn!
Nhưng Hạ Phong Ngân ngu gì nghe theo, hai tay liền bám vào vòng eo thon gọn non mịn, há mồm ra ngậm vào âm hạch nho nhỏ, dùng miệng mυ'ŧ mạnh một cái, dùng đầu lưỡi luồn vào vét máng, lại dùng răng nanh nhẹ nhàng mà cắn, thỉnh thoảng lại thò lưỡi vào tiến nhập trong lỗ bím của nàng, thi thoảng lại thổi mạnh một cái vào thịt non trong âʍ đa͙σ.
"Ah —— ah —— Phong Ngân —— nha —— em muốn bay —— —— ai nha —— anh —— làm em —— ngứa —— ngứa chết —— anh cắn thế —— em —— ngứa chết mất —— —— ah —— ah —— em chịu không nổi —— Phong Ngân —— em muốn được cᏂị©Ꮒ —— "
Hạ Phong Ngân nghĩ rằng nàng không chịu nổi nữa, vì thế hai tay ôm lấy chân của Lý Tư Tư, dí mặt vào lỗ bím bé nhỏ của nàng, hắn đem Lý Tư Tư mép l-n nho nhỏ đẩy ra, dùng đầu lưỡi không ngừng khuất đảo lỗ hẹp chưa được khai hoang, vô cùng mãnh liệt khiến cho Lý Tư Tư như muốn bay lên thiên đường.
Đột nhiên, Lý Tư Tư cúi đầu xuống, dùng đôi môi nhỏ nhắn ấm áp của mình liếʍ liếʍ lấy đầu khấc của hắn, đầu lưỡi lanh lợi không ngừng sục sạo, dùng tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ của hắn, đẩy hai hòn bi vào trong cái miệng nhỏ nhắn không ngừng đùa nghịch, sau đó lại liếʍ lên c̠úc̠ Ꮒσα của hắn, , kí©ɧ ŧɧí©ɧ Hạ Phong Ngân toàn thân tê dại, da gà nổi hết lên.
Nhìn cô gái trước mắt bình thường nghiêm chỉnh thẹn thùng, lúc này lại dâʍ đãиɠ liều lĩnh, giống như một con đĩ ngữa đang động dục vậy, đối diện với nhu cầu mãnh liệt của Lý Tư Tư, Hạ Phong Ngân cảm thấy rất có thành tựu, hắn càng ra sức đẩy nhanh tốc độ vét máng.
"Ân —— không được —— Phong Ngân —— đại phôi đản —— đừng cắn hộŧ ɭε của Tư Tư mà —— nha —— sướиɠ quá —— a —— Tư Tư thật thoải mái ———— Phong Ngân —— a —— Tư Tư không chịu nổi —— a —— "
"A —— Phong Ngân —— nha —— anh liếʍ vậy —— Tư Tư sướиɠ chết mất —— nha —— Tư Tư ngứa quá —— a —— Tư Tư muốn lão công giúp —— giúp em giải ngứa —— a —— a —— "
Bím non xử nữ cảu Lý Tư Tư vẫn đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ ra không ngừng, có một chút bắn cả vào mặt Hạ Phong Ngân, âm hạch nhỏ nhắn bị Hạ Phong Ngân mυ'ŧ cho cứng ngắc, có lẽ là do chưa bao giờ bị người khác chạm vào a! Hoặc là do Lý Tư Tư đã nín nhịn nhiều năm, một người ngày thường nhã nhặn lịch sự đoan trang, vậy mà giờ đây thân thể mềm mại không ngừng xoay trái vặn phải, tao lãng rên hừ hừ ∶ "Nha —— nha —— Tư Tư sướиɠ chết mất thôi —— a —— Phong Ngân —— hảo lão công —— đại phôi đản —— a —— không được —— a —— Tư Tư muốn bay —— nha —— thật thoải mái nha —— a —— thư sướиɠ —— "
Nàng đột nhiên giật giật vài cái, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ nhớp nháp phụt thẳng vào trong miệng Hạ Phong Ngân đã há mồm ra, “Ực” một cái nuốt hết toàn bộ.