Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 74: Phòng Ngủ ᛕích Ŧìиh, Mẹ Vợ Xem Trộm

Hạ Phong Ngân đưa ngón tay dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của Tử Yên giơ lên trước mặt nàng, cười nói: "Tử Yên bảo bối, em mẫn cảm quá rồi nha, nước phía dưới chắc làm ngập luôn ngón tay của anh mất!"

Tử Yên bị Hạ Phong Ngân trêu đùa như vậy kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngượng ngùng không thôi, nàng đẩy ngón tay của hắn ra, gắt giọng: "Chồng, không nên nhìn, anh xấu lắm, tại anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ em đó chứ, em hận anh chết đi được."

Tử Yên vừa nói xong, liền xoay người ôm lấy đầu rồi hôn thật mạnh vào môi của hắn.

Hạ Phong Ngân vốn cũng đã dục hỏa công tâm, tϊиɧ ŧяùиɠ lên đến não, khó có thể chịu được nữa, hắn vừa hôn trả lại cho nàng, vừa cởi bỏ quần áo trên người nàng ra, thân thể tuyết trắng đẫy đã lộ ra cực kỳ mê người, chỉ để lại bộ đồ lót ren màu đen như để phụ trợ lẫn nhau, hiệu quả thị giác cực kỳ tốt.

Hạ Phong Ngân kìm lòng không được nuốt nước miếng một cái, lấy tay vuốt ve bộ ngực sữa xinh đẹp mê người kia, vừa vuốt ve vừa mạnh bạo cặρ √υ' căng tròn cực kỳ co dãn kia, rồi nhẹ nhảng cởi bỏ nốt cái áo ngực cùng với qυầи ɭóŧ ra.

Tử Yên toàn thân trần trụi, có lồi có lõm, đường cong đẹp đến mê người, hai má ửng đỏ nũng nịu, môi thơm đầy đặn dễ thương, da thịt đẫy đà trắng như tuyết, cặρ √υ' no đủ căng tròn, đàu ti nhỏ nhắn hồng hào thu hút, hạ thân thì phì nhiêu đầy đặn, âm mao đen nhánh rậm rạp vô cùng dụ nhân, cả người nàng không chỗ nào không đẹp, giống như một khối ngọc tuyệt mỹ, không chút tỳ vết.

“Tử Yên bảo bối, cơ thể em thật là hoàn mỹ quá đi!"

Hạ Phong Ngân vừa tán thưởng những lời trong tận đáy lòng, vừa tách đùi ngọc thon dài của nàng mở rộng ra, rừng rậm đen nhánh nồng đậm, tươi tốt khỏe khoắn xuất hiện, hai mép thịt hồng hào đỏ tươi phì nộn, hắn dùng đầu ngón tay khẽ chạm vào âm hạch nho nhỏ bên trong, cũng không có tiến sâu vào bên trong, mà chỉ do thám ở phía ngoài mà thôi.

Hạ thân không ngừng truyền tới kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, khiến cho Tử Yên rất nhanh xuất hiện phản ứng tự nhiên, nàng không tự chủ rêи ɾỉ: "Ân… Ah… Nga… ư… ư… Ah… Ah…"

Bím non của Tử Yên không ngừng tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, khiến cho Hạ Phong Ngân dục hỏa tăng vọt, hưng phấn dị thường, tay trái hắn tách lấy hai mảnh thịt âʍ đa͙σ ra, tay phải nắm lấy con trym cứng rắn như sắt, nhắm thẳng vào huyệt đạo ướŧ áŧ kia của nàng, "Pặc" một tiếng, toàn bộ trym lớn nóng bỏng tiến vào, lấy chỗ của mấy giọt dâʍ ɖị©ɧ trong suốt bắn ra.

Tử Yên vốn đang xuân tình nhộn nhạo, nàng cứ ngỡ Hạ Phong Ngân sẽ kɧıêυ ҡɧí©ɧ toàn thân của nàng, rồi mới tiến công vào bên trong, nhưng không ngờ Hạ Phong Ngân lại vác sung ra sớm như vậy, đối mặt với thế công kích mãnh liệt của hắn, Tử Yên chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, thân thể mềm mại chấn động, cái miệng duyên dáng kêu lớn: "Phong Ngân… ư… ư… trym anh… Ah… Tốt quá… Ah… Ah… Thật lớn… Thật thô …. Tử Yên… Ah… L-n Tử Yên chịu không nổi rồi… ư… ư… Đ-t sướиɠ quá… Ah… Ah…!"

Quả nhiên không ngoài dự tính của Hạ Phong Ngân, mới cắm có hơn mười phát, âʍ đa͙σ Tử Yên đã tiết ra ngọc dịch, cực kỳ trơn ướt. Hai tay Hạ Phong Ngân cũng không ngừng vuốt ve chơi đùa cặρ √υ' của nàng, khiến cho dục hỏa của nàng lên cao, du͙© vọиɠ trong cơ thể bộc phát hoàn toàn, như vậy mới có thể đã cơn nứиɠ được.

Tử Yên bị Hạ Phong Ngân đ- sảng khoái vô cùng, hai chân tự nhiên mở càng lúc càng rộng, giơ lên thật cao kẹp vào hông của hắn, đôi tay thánh khiết hoàn mỹ cũng ôm chặt lấy lưng của Hạ Phong Ngân, ánh mắt nhu tình say đắm, tao lãng da^ʍ mị, phong tình vạn chúng, loại tư thái mê người này, ánh mắt dụ hoặc này, bất kể là nam nhân nào nhìn vào cũng đều ngất ngây nha.

"Ah… Ah… Phong Ngân… Ah… Chồng yêu… Chồng giỏi quá… Ah… Đ-t em sướиɠ quá đi… Đ-t mạnh nữa… Ah… Ah…!"

Tử Yên rêи ɾỉ không thôi, thân thể mềm mại cũng đang không ngừng run rẩy, trym lớn nóng bừng bành trướng, không ngừng nhấp vào trong lỗ l-n non mềm mại của nàng, cực kỳ ấm áp, khiến cho nàng phấn khởi thoải mái không thôi, bím non khít khao ẩm ướt như nhặt được miếng thịt ngon béo liên tục ma sát co rút, hút chặt lấy đầu khấc của hắn, Hạ Phong Ngân mừng rỡ kêu lớn: "Ah… Tử Yên bảo bối… L-n vợ khít quá… Vừa khít vừa trơn… bú ʍúŧ coc c-c của ta thật là sướиɠ a…"

"Ah… Ah… Phong Ngân… Chồng ơi… C-c chồng lớn quá đi… ư… ư… đ-t em mạnh quá đi mất… Ah… Ah… Sâu quá… Ah… Em sắp sướиɠ chết mất thôi… Ah… Ah…"

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn ngập ái tình, Hạ Phong Ngân nhịn không được cúi đầu, say mê mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để cái lưỡi thơm tho của nàng, cùng lúc đó, côn ŧᏂịŧ vẫn không ngừng chọc vào lỗ l-n non nớt, khiến cho cả người nàng nóng bừng run rẩy, dục tiên dục tử, hai má đỏ bừng, mị nhãn như tơ, mềm nhẹ duyên dáng nói: "Ah… Thoải mái ghê… Ah… Phong Ngân… Nhanh… Nhanh một chút… Chơi em mạnh nữa lên… Mạnh nữa a… Ah…!"

Nam nhân lúc ân ái, hi vọng nhất chính là nghe được tiếng rêи ɾỉ của người phụ nữ trong lòng mình, hy vọng công phu trên giường của mình có thể khiến cho nàng cảm thấy sung sướиɠ, nghe tiếng rên của Tử Yên mà khiến cho hắn cảm thấy được kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thôi, càng ra sức cày cấy hăng say.

"Ô ô… Phong Ngân… Chồng yêu của em… Trym anh quá giỏi đi mà… Ah… Sướиɠ quá… L-n em chịu không nổi rồi… Chồng ơi… Chồng khỏe quá đi mất.. ư… ư… Phê quá a…. Ah…."

Tử Yên vốn là một cô gái hay rụt rè xấu hổ, nhưng giờ phút này, xuân ý bị thiêu đốt, phương tâm mê loạn, không thể tiếp tục rụt rè được nữa, run giọng phóng đãng không thôi: "Ân… Ah… Ah… Hay lắm… Ah… Chồng ơi… Chồng… Đ-t mạnh nữa lên… Đ-t chết vợ đi a…!"

Nghe Tử Yên rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ như vậy, Hạ Phong Ngân cố ý dừng lại, khiến cho Tử Yên gấp đến độ đỏ cả mặt: "Tử Yên bảo bối… Tiếng rên của em nghe hay quá đi mất… Em rên lớn hơn nữa nha… "

"Ah… Đại bại hoai nhà anh, đúng là khắc tinh của đời em mà!"

Tử Yên hờn dỗi một tiếng, làm nũng nói: "Chồng ơi… Vợ xin chồng đó… Chồng nhanh chơi em đi… L-n vợ ngứa lắm rồi đó… Chỉ có c-c chồng mới giúp em sướиɠ được thôi… Đ- em đi màaa….!"

Ân, quả không sai, Hạ Phong Ngân nghe vậy liền mừng rỡ, dốc sức đâm thẳng côn ŧᏂịŧ cứng rắn, côn ŧᏂịŧ lớn tiến nhập vào khe l-n khít khao nhỏ bé dễ dàng như chỗ không người, dâʍ ɖị©ɧ ướŧ áŧ trào ra không ngừng.

"Nha… nha… Chồng yêu… Trym anh đ- sướиɠ chết người… Dùng sức… Ah… Ah… Thoải mái… Sướиɠ… Sướиɠ quá… Ah… Ah… Ah…"

Tử Yên nằm trên giường xuân sắc phóng đãng, bím hồng chôn chặt lấy cái côn ŧᏂịŧ, sự chặt chẽ khít khao nào là thứ kɧoáı ©ảʍ nàng trước nay chưa từng có được, Tử Yên bị Hạ Phong Ngân nhấp vào mãnh mẽ thở hổn hển, mồ hôi nhỏ giọt, mị nhãn như tơ, sự xinh đẹp của khuôn mặt tỏa ra vẻ vui mừng thỏa mãn: "Ai… Phong Ngân… Bảo bối của anh thật là khỏe… Chồng yêu… Chồng giỏi quá… ư… ư… Chịu không nổi… Ah… Ah… Ah… Lớn quá… Ah… Ah…"

Nhìn Tử Yên thỏa mãn như vậy, Hạ Phong Ngân tươi cười vui vẻ: "Bảo bối… Em có hài lòng không… Có sướиɠ không a"

"Vâng… Chồng yêu thật giỏi a… Trym của chồng… Sướиɠ lắm… ư… ư…"

Hạ Phong Ngân hỏi tới: "Bảo bối… Vừa rồi em nói… Cái gì rất lớn... Rất to vậy a?"

"Chán ghét… Phong Ngân… Anh xấu lắm… Biết rõ mà còn hỏi… Em… Em là nói… Nói cái trym anh ý… To quá…"

Tử Yên thẹn thùng không thôi, đây là lần đầu tiên nàng ở trước mặt một người đàn ông nói như vậy, Tử Yên cảm thấy hô hấp dồn dập, phương tâm nhộn nhạo.

Hạ Phong Ngân cười ha hả một tiếng, lập tức tăng tốc độ nhấp của mình, Tử Yên sướиɠ khoái đến độ nói năng lộn xộn, thực sự biến trở thành một da^ʍ phụ, nàng không hề rụt rè, mà phóng đãng nghênh đón từng cú nhấp của hắn.