Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 73: Phi Lễ Với Mẹ Vợ (2)

Chết cmnr, nhất định là bị lộ rồi, Hạ Phong Ngân vội vàng cất cái qυầи ɭóŧ mình còn chưa kịp mặc vào nhét xuống dưới chăn, hai mắt nhắm thật chặc, ngừng thở, như sợ sẽ làm ra bất cứ tiếng động nào vậy.

Tử Yên cùng Tiếu Tư Nhã không có phát hiện ra điều gì, cũng không buồn lật chăn của hắn lên, mà đều hôn lên má của hắn một cái.

"Tử Yên, cậu xem anh ấy ngủ thật là giống lợn mà, vừa rồi dì rót nước ồn ào như vậy, chúng ta trong phòng đều tỉnh cả ngủ, có mỗi hắn là vẫn ngủ ngon lành thôi!"

Tiếu Tư Nhã ngồi bên người Hạ Phong Ngân, ánh mắt tràn đầy nhu tình nhìn hắn.

"Đúng vậy a!"

Tử Yên hì hì cười nói: "Xem ra sau này khi kết hôn, ngủ sofa không thể làm một hình phạt được rồi, bằng không đối với hắn chính là một loại hưởng thụ a!"

Hạ Phong Ngân nghe hai người nói chuyện, thở phào trong lòng, xem ra sau này ở bên ngoài phong lưu khoái hoạt thế nào thì khi về nhà cũng không cần phải ngủ sofa a.

Lúc này, Vương Hiểu Linh cũng uống nước xong, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, không dám nhìn thẳng vào hai nàng, mà cúi đầu nói: "Thật sự ngại quá, đồ ăn đêm nay hình như hơi mặn, ngủ thấy hơi khô miệng, cho nên tỉnh dậy rót nước, đánh thức các con rồi!"

Nói tới đây, Vương Hiểu Linh nhìn tên đại hỗn đản Hạ Phong Ngân đang giả bộ ngủ này, đều tại hắn, thiếu chút nữa đã phá hỏng đi sự thanh bạch của nàng rồi.

Bất quá ở trước mặt con gái, Vương Hiểu Linh cũng chỉ có thể tạm thời nhịn mà thôi, nàng một lần nữa trở về phòng ngủ, Tiếu Tư Nhã cùng Tử Yên cũng đi vào theo.

Má ơi, mém hẹo cmnr! Hạ Phong Ngân sờ sờ l*иg ngực của mình, thở phào nhẹ nhõm, bất quá Vương Hiểu Linh cố ý giấu diếm, khiến cho Hạ Phong Ngân cực kỳ cao hứng, cặρ √υ' đầy đặn cao ngất kia khiến tay hắn thoải mái vô cùng, nếu không phải là có hai nàng Tử Yên ở trong, Hạ Phong Ngân nhất định sẽ lao vào, đè Vương Hiểu Linh ra làm nốt chuyện vừa rồi chưa kịp hoàn thành.

Sáng ngày thứ hai, Tư Nhã phải tới trường họp giáo viên chủ nhiệm, Vương Hiểu Linh nói muốn đến đi dạo quanh trường một vòng, nên Tư Nhã liền đưa nàng đi theo, còn Tử Yên thì ở trong phòng bếp làm điểm tâm cho mọi người.

Hạ Phong Ngân ngửi thấy mùi thơm từ phòng bếp bay tới, mới lưu luyến rời ghế sofa đứng dậy, hắn vốn định ra phòng tắm rửa mặt, nhưng khi đi ngang qua phòng bếp, nhìn thấy bóng lưng kiều diễm xinh đẹp động lòng người của Tử Yên, nhất thời dục hỏa tối qua chưa kịp phát tiết lại bùng cháy.

Hạ Phong Ngân đi đến phía sau Tử Yên, ôm lấy vòng eo thon gọn mà cực kỳ mềm mại của nàng, miệng cắn cắn lấy vành tai tuyết trắng, không ngừng phả nhiệt khí.

"Bại hoại, không nên náo loạn nữa, em đang làm điểm tâm đó!"

Tử Yên mỉm cười dựa vào lòng Hạ Phong Ngân, vừa làm điểm tâm, vừa gắt giọng, tuy là hờn dỗi, nhưng Hạ Phong Ngân nhìn ra được, Tử Yên cực kỳ thích hắn hôn nàng, ôm nàng.

"Tử Yên bảo bối, người em thơm quá đi mất!"

"Hì hì! Phải không?"

Tử Yên cười duyên quay đầu lại nhìn, hôn lên má Hạ Phong Ngân một cái nói: "Có thơm cũng chỉ để cho anh hưởng thụ mà thôi, anh là chồng của em a!"

Nghe xong lời này của Tử Yên..., Hạ Phong Ngân trong lòng cực kỳ cảm động, ôm nàng cũng chặt hơn: "Tử Yên bảo bối, chồng bây giờ muốn hưởng thụ cơ thể thơm tho xinh đẹp này một chút, có được không?"

Nói tới đây, tay Hạ Phong Ngân liền tiến xuống vuốt ve kiều đồn đầy đặn, ở phía trên cũng không thành thật bắt đầu vuốt ve.

Chỉ chốc lát sau, hô hấp của Tử Yên cũng có chút rối loạn, nàng vặn vẹo uốn éo thân thể mềm mại của mình, nũng nịu nói: "Ân, Phong Ngân, chồng yêu à, em đang nấy ăn mà, tí nữa có được không? Để chồng tận tình hưởng thụ thân thể của Tử Yên nha!"

Sao lại thế được, tí nữa mẹ em quay lại rồi, chẳng lẽ lại để mẹ vợ ngồi xem con gái với con rể ân ái với nhau sao? Hạ Phong Ngân không thuận theo ý của Tử Yên, miệng cười nói: "Chúng ta cứ về phòng ngủ hưởng thụ một chút a, dù sao mẹ em cũng đã ra ngoài, anh cũng không thấy đói!"

Nghe cũng đúng a, Tử Yên đã lâu không được lên giường với Hạ Phong Ngân rồi, trong lòng cũng rất muốn, nàng vươn ngón tay ngọc ngà trắng nõn ấn ấn vào trán hắn một cái: "Anh đó a! Thật bá đạo quá đi!"

Không bá đạo, nhất định sẽ thua thiệt a, Hạ Phong Ngân thấy Tử Yên đã đồng ý, vội vàng tắt bệp , mặc kệ bữa sáng ở trong nồi, hắn bế Tử Yên nhanh chóng đi về phía phòng ngủ, vừa đi vừa biện hộ nói: "Bảo bối, anh đây không gọi là bá đạo, chỉ là bởi vì em quá mê người thôi! Nữ nhân khác anh còn không thèm nhìn ý chứ!"

"Miệng của anh thật là ngọt mà!"

Tử Yên trong lòng ngọt ngào, hôn lên má Hạ Phong Ngân một cái: "Chồng ơi, thưởng cho một mình anh đó!"

"Một cái sao đủ! Anh muốn nhiều lắm a!"

Hạ Phong Ngân đặt Tử Yên nằm trên giường, xoay người đè lên, cẩn thận thưởng thức dung nhan tuyệt mỹ của nàng: "Bảo bối, em thật xinh đẹp! Nhìn thấy em là anh đã muốn luôn rồi!"

"Thật thế à?"

Tử Yên cười duyên nhìn Hạ Phong Ngân: "Nếu muốn thì làm nhanh lên, tí nữa mẹ về sẽ không có cơ hội nữa rồi!"

Mẹ về rất tốt a! Tối hôm qua nếu ta làm nhanh thêm tý nữa, thừa dịp tối trời ăn luôn cả mẹ vợ, ân, thục phụ xinh đẹp như vậy, thiếu chút nữa đã đớp được rồi, thật sự là rất đáng tiếc nha.

Hạ Phong Ngân cười nói: "Bảo bối, em yên tâm đi! Mẹ không có chìa khóa, khi về nhất định sẽ phải gõ cửa, khi đó chúng ta thu dọn là được mà!"

"Ân, anh nói cũng đúng!"

Tử Yên vươn đôi tay trắng nõn ôm lấy cổ của Hạ Phong Ngân, làm nũng nói: "Cho dù mẹ không về, em cũng muốn anh làm nhanh một chút!"

"Vì sao vậy?"

Hạ Phong Ngân kỳ quái hỏi.

"Đại phôi đản anh ý, biết rõ rồi mà còn cố hỏi nữa!"

Tử Yên thẹn thùng véo hắn một cái: "Chồng ơi, chúng ta đã nhiều ngày không làʍ t̠ìиɦ rồi, em nhớ anh lắm!"

Hóa ra Tử Yên còn sốt ruột hơn cả ta a! Thấy nàng thẹn thùng đáng yêu như vậy, Hạ Phong Ngân dâʍ đãиɠ cười cười, nói: "Thật vậy à, khi em nghĩ đến anh thì cơ thể có phản ứng gì không?"

"Anh xấy lắm! Chuyện xấu hổ như vậy, sao em nói được, em không nói cho anh biết đâu!"

Tử Yên hờn dỗi một tiếng, không dám nhìn Hạ Phong Ngân.

Nhưng Tử Yên càng như vậy, lại càng thúc đẩy da^ʍ niệm trong người Hạ Phong Ngân, hắn hôn lên má phúng phính của nàng một cái: "Chúng ta là vợ chồng, chuyện như vậy có gì xấu hổ đâu cơ chứ! Nói cho anh biết đi, để chồng hiểu được bảo bối của chồng đang muốn gì a!"

"Anh biết rõ còn cố hỏi nữa!"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Yên trở nên đỏ bừng như táo chín, kiều mỵ vô cùng, nàng đưa miệng đến thì thầm bên tai Hạ Phong Ngân, ngượng ngập nói: "Lúc nghĩ về anh, bím em rất ngứa ngáy, rất ướŧ áŧ a! Khi đó chỉ nhớ cái trym lớn của anh thôi, cắm vào, hung hăng đ- em thôi! Giúp em giải ngứa a..."

Nghe Tử Yên ngượng ngùng nói lời tâm tình như vậy, Hạ Phong Ngân trong lòng sảng khoái, dâʍ đãиɠ cười cười: "Nếu bảo bối của anh đã muốn như vậy, anh liền tới thỏa mãn em nha! Dùng côn ŧᏂịŧ làm cho bảo bối thoải mái một phen!"

Nói tới đây, Hạ Phong Ngân liền bắt đầu vuốt ve thân thể đẫy đà, mềm mại đàn hồi của Tử Yên, xuyên thấu qua cổ áo xẻ thấp của nàng, hắn cơ hồ nhìn thấy cặρ √υ' no đủ tuyết trắng cao ngất cùng với một khe rãnh sâu thẳm đầy thu hút quyến rũ.

Hạ Phong Ngân ôm lấy hai vai của Tử Yên, cúi đầu, hôn lên trán nàng một cái, khiến cho cả người Tử

Yên run rẩy nhẹ một cái, miệng rêи ɾỉ kiều mị, nàng ngẩng đầu, đôi mắt khép hờ, đôi môi anh đào ướŧ áŧ quyến rũ mê người.

Hạ Phong Ngân cũng không có thỏa mãn, một bàn tay của hắn đang vuốt ve bộ ngực sữa no tròn, tay còn lại thì từ từ nhẹ nhàng lần mò xuống dưới.

Tử Yên bị sờ đến nỗi toàn thân nóng bỏng, kìm lòng không nổi mà rêи ɾỉ: "Ah… Ah… Phong Ngân… Anh… bóp Tử Yên… Sướиɠ quá… thật là ngứa ngáy… ư… ư… Ngứa quá a…"

Cho Tử Yên chỉ cảm thấy tay của hắn vừa lớn lại vừa có lực, toàn thân nàng run rẩy, biểu hiện nàng đã hưng phấn thư thái đến cực độ. Thanh âm rêи ɾỉ của nàng như muốn thiêu đốt dục hỏa của Hạ Phong Ngân vậy, tay kia của hắn đột phá lớp qυầи ɭóŧ mỏng tang, khe thịt ẩm ướt tràn ngập dâʍ ŧᏂủy̠, dính vào đầy tay của Hạ Phong Ngân, thì ra Tử Yên sớm đã chảy nước ra từ trước rồi.