Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 53: ᛕích Ŧìиh Với Thục Phụ Xinh Đẹp (1)

"Phong Ngân, bạn đã về rồi!"

Tần Như Yến ngẩng đầu lên, thấy Hạ Phong Ngân xuất hiện trước mắt mình, nhất thời cao hứng, tuy rằng mới chỉ ở chung với hắn có một tuần, nhưng đã sớm vô tình tiếng vào trong trái tim của cô bé, cơ hồ tất cả mọi chuyện đều là Hạ Phong Ngân làm, nhất là nấu cơm, chỉ cần đến bữa là sẽ có thức ăn thơm phức dâng đến mồm, vô hình chung tạo thành thói ỷ lại, khiến cho cô nàng bắt đầu cảm giác một

ngày không ở bên hắn sẽ không sống nổi nữa, như sáng hôm nay, nàng chỉ có hai tiết buổi sáng, vừa học xong liền vội vội vàng vàng gọi điện thoại cho Hạ Phong Ngân, nhưng không ngờ hắn lại tắt điện thoại, đây là lần đầu tiên trong đời hoa hậu giảng đường cực phẩm này chủ động gọi điện cho nam sinh đó!

"Mình về rồi, Yến Yến!"

Nhìn Yến Yến hưng phấn như vậy, Hạ Phong Ngân cực kỳ thỏa mãn, tuy vẫn chưa được cô nàng hoa hậu giảng đường bang giá này thổ

lộ, nhưng xem ra, mình đã có chỗ trong lòng nàng rồi, hắn nhìn đồng hồ treo trên tường, đã gần 2 giờ chiều rồi, hắn ngồi bên cạnh Tần Như Yến, cười hỏi: "Yến Yến, ăn cơm trưa chưa?"

"Chưa có ăn đâu!"

Tần Như Yến ủy khuất nhìn Hạ Phong Ngân: "Bạn buổi sáng làm gì vậy, vì sao lại tắt điện thoại chứ?"

Hỏi đến đây, Tần Như Yến đột nhiên hối hận, sao mình lại hỏi hắn thế chứ, nó giống như người vợ giận dỗi tra hỏi chồng mình vậy.

Ta tắt điện thoại sao? Hạ Phong Ngân lấy điện thoại di động của mình ra, mới nhở tới một màn xe chấn với Đặng Xuân Hàm, vì để tránh

người khác quấy nhiễu, đã tắt máy đi, không ngờ sau đó lại quên khởi động lại, Hạ Phong Ngân xin lỗi cười cười nói: "Thật ngại quá, chắc là hết pin rồi, sao bây giờ vẫn chưa ăn vậy, vạn nhất đói bụng, mình đau lòng lắm đấy!"

"Coi như bạn vẫn có chút lương tâm!"

Tần Như Yến nhếch cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu lên, giận dữ nói: "Không biết vì sao, từ khi ăn đồ ăn của bạn, mình không muốn ra nhà

hàng nữa, cơm của bọn họ tệ kinh khủng!"

Hắc hắc, xem ra kế hoạch dùng trù nghệ khóa chặt dạ dày của nàng có hiệu quả rồi, Hạ Phong Ngân trong lòng vui sướиɠ vạn phần,

cười nói: "Yến Yến, bạn nói rất có đạo lý, tuy không bằng đầu bếp nhà hàng chuyên nghiệp, nhưng so với mấy cái nhà ăn nhỏ vẫn hơn

nhiều a!"

"Thật không biết khiêm tốn! Mới khen một hai câu đã không biết trời đất gì rồi!"

Tần Như Yến che cái miệng nhỏ nhắn khẽ cười một tiếng: "Mình thích ăn cơm của bạn là vì nó miễn phí! Không liên quan đến tài năng ở

đây!"

Thích chính là thích, lại còn không thừa nhận: "Trên đời này không có bữa ăn nào không trả tiền bạn nếu muốn đồ ăn miễn phí, vậy thì

trả cho mình chút gì đó đi chứ!"

“Vậy bạn muốn gì?"

Tần Như Yến cười đùa nói: "Bổn cô nương rất nghèo, cái gì cũng không có a!"

"Mình muốn bạn làm vợ mình nha!"

Hạ Phong Ngân nắm lấy cơ hội, lấy toàn bộ dũng khí nói ra tâm ý của mình: "Yến Yến, làm vợ của mình được không, sau này mình có thể

nấu cơm cho bạn mỗi ngày!"

Quả nhiên là có ý đồ bất chính, Tần Như Yến khoát tay áo nói: "Vì mấy bữa cơm miễn phí, đã muốn bổn cô nương làm vợ rồi, bạn tính

toán tốt ghê a, đừng nói nữa, nhanh đi vào phòng bếp nấu ăn cho bổn cô nương, mình đói bụng lắm rồi!"

"Tuân mệnh! Lão bà đại nhân!"

Hạ Phong Ngân hì hì cười, nhanh chóng đứng dậy đi vào phòng bếp, hôm nay quan hệ của hai người có thể nói là đã tiến được một

bước lớn, Hạ Phong Ngân chuẩn bị làm cho Tần Như Yến một bữa ăn thật là phong phú.

Kỳ quái là, Tần Như Yến cũng không có bởi vì Hạ Phong Ngân gọi nàng là lão bà mà tức giận, nàng cũng đứng dậy đi vào phòng bếp,

cười nói: "Có muốn mình giúp một tay không! Cũng để cho mình học chút kỹ năng, như thế cũng sẽ không quá ỷ lại vào bạn như bây giờ nữa!"

Hạ Phong Ngân vội vàng xua tay cự tuyệt: "Không cần, bạn cứ ngồi trên ghế xem tivi a, mình thật ra rất hy vọng bạn có thể dựa dẫm vào mình tất cả mọi thứ, như thế sẽ dễ dàng đồng ý làm vợ mình rồi!"

"Bạn ngứa đòn quá a! Trong đầu chỉ nghĩ đến việc chiếm tiện nghi của bổn cô nương thôi!"

Tần Như Yến cười mắng một tiếng, thật sự quay về phòng khách xem tivi, nữ nhân chính là như vậy, được sự yêu thương của nam nhân,

nàng sẽ trở nên lười biếng..., đây không phải là phá hư hình tượng, mà nữ nhân vốn nên được nâng niu như vậy.

Hạ Phong Ngân đang nấu cơm, đột nhiên điện thoại di động vang lên, là một số lạ.

"Hạ công tử sao?"

Hạ Phong Ngân vừa nhận điện thoại, bên kia đã truyền đến một thanh âm ngọt ngào đến mê người: "Ta là Tô Hoàn a!"

Tô Hoàn, chính là thục phụ xinh đẹp mà mình gặp ở nhà buổi sáng sao, Hạ Phong Ngân cảm thấy kỳ quái, hỏi: Thì ra là Hoàn a di a!

Người sao biết số của cháu vậy?"

"Hỏi mẹ kế cháu đó!"

Thanh âm Tô Hoàn cực kỳ nữ tính, khiến cho người nghe tê tê dại dại : "Hạ công tử, không biết tối hôm nay có rảnh không vậy, ta muốn

mời cháu đến khách sạn ăn cơm!"

"Rảnh, rảnh!” Hạ Phong Ngân liên tưởng đến khả năng diễm ngộ tối hôm nay, trong lòng kích động không thôi, hắn đến bây giờ vẫn

chưa được thử cảm giác được tư vị của thục phụ thành thục, nghe thấy Hạ Phong Ngân đáp ứng, Tô Hoàn liền cúp điện thoại.

Đẹp trai đúng là cái tội a! Trước là biểu muội từ nước Mĩ dâng đến cửa, buổi sáng thì vừa mới thu phục thiếu phụ Lý Nhược Tích, đến tối

lại hội ngộ với thục phụ Tô Hoàn xinh đẹp sẵn sàng cho mình đẩy lên giường, háo sắc không phải là lỗi của ta a, chỉ sai một thứ đó chính

là do ta là nam nhân mà thôi

Hạ Phong Ngân nấu ăn cho Tần Như Yến xong xuôi, buổi chiều liền cùng Tần Như Yến xem phim Hàn Quốc, đến tối, hắn làm sẵn bữa tối

cho nàng, sau đó tìm một cái lý do nói: "Hôm nay biểu muội ta từ nước ngoài quay về, nên tối nay mình phải về nhà ăn cơm với con bé!"

"Ân!"

Tần Như Yến nhu thuận gật gật đầu, đột nhiên nhìn Hạ Phong Ngân, trong mắt tràn đầy nhu tình cùng chờ mong: "Đêm nay bạn về đây

ngủ có được không? Một mình mình ở phòng lớn như vậy sợ lắm!"

Kỳ quái, Hạ Phong Ngân không hiểu nhìn Tần Như Yến, trong lòng thầm nghĩ, tuy cái nhà này hơi lớn một chút, nhưng với tính cách của

nàng, sao lại sợ được chứ! Nhưng hắn nhìn dung nhan tuyệt mỹ của nàng thì cũng không đành lòng cự tuyệt: "Yên tâm đi! Vợ ngoan, buổi tối tắm rửa xong chờ mình ở trên giường nha, mình cơm nước xong liền chui vào chăn cùng bạn!"

"Ai là vợ ngoan chứ, bạn trở về nếu dám chui vào chắn mình xem, mình đánh gãy chân vạn liền đó!"

Tần Như Yến phản ứng như vậy làm Hạ Phong Ngân cực kỳ hài lòng, hôm nay tiến triển không tồi, hắn cũng không dám mạo hiểm thêm

nữa, tạm biệt Tần Như Yến rồi lái xe đến khách sạn mà Tô Hoàn đang chờ.

Khách sạn này không lớn cho lắm, nhưng quang cảnh bên trong không tồi, Hạ Phong Ngân xuống xe, liền lên thẳng phòng 302 mà Tô

Hoàn đang chờ, tại trong điện thoại, Tô Hoàn đã nói trước cho Hạ Phong Ngân, đồ ăn nàng đã gọi sẵn, hắn gõ cửa phòng một cái, khuôn

mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ của Tô Hoàn thăm dò đẩy cửa ra, thấy mặt Hạ Phong Ngân, vội vàng cười lớn: "Hạ công tử tới rồi, mau vào đi!"

Hạ Phong Ngân tiến vào phòng, nhìn thấy Tô Hoàn, trong lòng vẫn không khỏi nhộn nhạo, trên người thục phụ sở hữu sự quyến rũ đặc

thù cùng hương thơm sâu thẳm kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Hạ Phong Ngân, hắn chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng, ánh mắt mê đắm nhìn

chằm chằm vào cặρ √υ' cao ngất của Tô Hoàn, nước miếng thiếu chút nữa chảy ra.

Quả nhiên là bại hoại, xem ra chuyện đêm nay có thể làm xong, Tô Hoàn bị Hạ Phong Ngân nhìn đắm đuối, chẳng những không có tức

giận, ngược lại còn kiêu ngạo ưỡn ngực khoe ra cặρ √υ' kiên định của mình, nũng nịu hỏi: "Hạ công tử, ta đẹp lắm sao?"

"Xinh đẹp, cực kỳ xinh đẹp!"

Hạ Phong Ngân cố gắng ngăn chặn dục hỏa đang thiêu đốt cơ thể, đi vào ngồi lên ghế salon: "Hoàn a di, sau này người cứ gọi ta là Phong Ngân đi a! Hạ công tử nghe rất mất tự nhiên đấy!"