Hạ Phong Ngân ôm lấy thân thể mềm mại cực kỳ đàn hồi của Đặng Xuân Hàm, để nàng nằm ra ghế sau, lúc này Hạ Phong Ngân cũng
không có vội vàng hành động, mà là đang thưởng thức tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất, chứa chan tình cảm của Đặng Xuân Hàm
dành cho hắn.
Đôi tay tinh tế non mềm của nàng giữ chặt lấy cổ của Hạ Phong Ngân, đôi môi anh đào xinh xắn áp lên môi hắn hôn hít mãnh liệt. Nàng
đưa đầu lưỡi đỏ tươi của mình tiến vào trong miệng hắn, khuấy động cả một vùng. Theo từng nhịp bú ʍúŧ của Hạ Phong Ngân, dòng
điện kɧoáı ©ảʍ lan truyền nhanh chóng ra toàn thân của Đặng Xuân Hàm, nàng bắt đầu vọng tình rêи ɾỉ, hai cơ thể ôm chặt lấy nhau, hai
đôi mắt say đắm si mê nhìn nhau chằm chằm, hai đôi môi đỏ mọng run rẩy quấn quít.
Hai người hôn môi một lượt, Hạ Phong Ngân bắt đầu tiến công vào da thịt trơn mềm nhẵn bóng của Đặng Xuân Hàm, hắn đưa đầu lưỡi
nhẹ nhàng liếʍ láp cái cổ sáng bóng cùng đội ma thủ vuốt ve làn da mềm mại lõα ɭồ, Đặng Xuân Hàm thì ngửa đầu ra sau, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên rêи ɾỉ, tiểu meo meo no đủ trước ngực cũng phập phồng theo nhịp hô hấp. Hạ Phong Ngân dừng lại ở cái nịt vυ' màu đen kia, hạt đậu nhỏ hồng hồng ở bên trong đã lấp ló muốn nhô ra ngoài, nàng bắt đầu thở gấp, thân thể mềm mại trở nên nóng bỏng, tay Hạ Phong Ngân vừa vuốt ve rồi tiện tay mở luôn khóa áo ngực, thuận lợi kéo nó xuống dưới, cặρ √υ' no đủ đầy đặn cao ngất nhô cao trong không khí, hoàn toàn lộ ra trước mắt Hạ Phong Ngân. Hắn cúi đầu cắи ʍút̼ đầṳ ѵú, điên cuồng khuấy đảo, Đặng Xuân Hàm nhất thời như bị điện giật, miệng không ngừng thở dốc nói: "Phong Ngân... Phong Ngân... Chị muốn... muốn em để chị đi!"
Đối mặt với Đặng Xuân Hàm xuân tình rộn rạo, phong tình vận chung, nhưng Hạ Phong Ngân cũng không có thỏa mãn nàng ngay, mà là
dừng lại, lẳng lặng thưởng thức khoảnh khắc Đặng Xuân Hàm đang động tình, lúc này nàng như một tiên nữ, hai má xấu hổ đỏ hồng, đôi mắt trong sáng như tình như nước, mái tóc đen nhánh suôn dài nửa che nửa hở khuôn mặt xinh đẹp đang thẹn thùng làm tăng thêm phần diễm mị, bởi vì dục hỏa bốc lên nên làn da trở nên hồng hào kiều mị, cặρ √υ' to lớn đầy đặn rung động, giờ phút này không bị vật cản nào che giấu nữa mà vươn cao đẫy đà, hai hạt anh đào hồng nộn cương cứng, giống như chỉ chờ đợi Hạ Phong Ngân tiến tới ngắt lấy vậy, đôi chân dài mê người, bị tất chân màu đen trong suốt bao bọc làm người ta sinh ra trí tưởng tượng vô hạn.
Đặng Xuân Hàm chịu không nổi những kɧıêυ ҡɧí©ɧ như vậy, lửa nóng trong người khó nhịn được nữa, hô hấp ngày càng dồn dập, nàng
mò mẫm trong quần của Hạ Phong Ngân, sờ thấy một khúc côn ŧᏂịŧ đang dựng lều phía dưới, lập tức vội vàng kéo khóa quần hắn ra,
ngọc thủ xinh đẹp đi vào thăm dò vuốt ve xoa nắn, cái trym bị sờ đến nỗi cương lên cực kỳ lợi hại, lớn đến mức dọa người, nhưng được
nằm trong bàn tay ôn nhu mềm mại của nàng, trở nên bóng loáng, cứng rắn vô cùng.
Hạ Phong Ngân nhanh chóng cởϊ qυầи áo trên người mình ra, áp lên cơ thể mềm mại không xương của nàng: "Bảo bối, em đút vào nhé,
được không?"
"Ân, Xuân Hàm là của em, em muốn thế nào cũng được!"
Đặng Xuân Hàm ôm lấy đầu Hạ Phong Ngân, ấn đầu hắn vào l*иg ngực của mình, giống như muốn nuốt hắn vào trong cơ thể, Hạ
Phong Ngân cũng không hề chờ đợi, một ma thủ chậm rãi đi xuống, mò tới khu rừng rậm rạp sớm đã bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt đẫm, hai
miệng thịt đỏ hồng bị ngón tay của hắn đùa bỡn, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra đầm đìa.
"A... Phong Ngân. Cái tên bại hoại này... đừng tra tấn chị nữa mà...ư.ư...bảo bối..."
Đặng Xuân Hàm giãy giụa không ngừng thân thể mềm mại, miệng phát ra từng tiếng thở gấp mê người: "Phong Ngân... nhanh chút. Chị
muốn... muốn em... chơi chết chị đi!"
Lần này, Hạ Phong Ngân không đùa nàng nữa, hông của hắn nhẹ nhàng thúc về phía trước, đại nhục bổng đâm chuẩn xác vào huyệt
mềm ướt áp, đầu khấc dần dần tiến vào trong miệng âʍ đa͙σ, không chùn bước tiến sâu vào trong. Đặng Xuân Hàm thỉnh thoảng rên hừ hừ một tiếng đầy cám dỗ.
"A... To quá...a...!"
Đặng Xuân Hàm dâʍ đãиɠ kêu một tiếng, mấy ngày không có được làʍ t̠ìиɦ với Hạ Phong Ngân, bím nàng trở nên khít khao hơn rất
nhiều, nhất thời một cỗ kɧoáı ©ảʍ lan ra toàn thân, nàng nũng nịu nói: "Ah...Ah...Ah. Sướиɠ quá...Ah... Ah... Ah... Phong Ngân...Em giỏi quá...ư...ư.. !"
Bím Đặng Xuân Hàm ép chặt lấy trym của Hạ Phong Ngân, hắn vẫn cứ dùng sức đâm từng phát một vào sâu trong tử ©υиɠ nàng, da thịt
va chạm vang lên thanh âm “Bạch...Bạch..." đầy dâʍ đãиɠ, hai chân nàng quấn chặt vào hông hắn, tạo thế cho hắn cắm càng ngày càng,
dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra, khiến ghế sau đọng nguyên một vũng nước lớn.
"Ah... Ah... Ah... Ah... Ah... Ah...ư...ư...ư... Phong Ngân... chị phê..phê vkl... Ah... Ah..."
Sau mấy trăm cú thúc trời giáng, đột nhiên Đặng Xuân Hàm dang hai chân ra, bím nàng trở nên thông thoáng, thiếu chút nữa làm trym hắn tuột ra ngoài, rồi Đặng Xuân Hàm bất ngờ đem chân đặt lên cổ Hạ Phong Ngân, sau đó kẹp chặt mông, lun nhỏ của nàng kẹp lấy
ngay khúc côn ŧᏂịŧ, hai tay vịn vào mông của Hạ Phong Ngân, nũng nịu nhẹ nói: "Bảo...Bảo bối à...chúng... chúng ta đổi tư thế a!"
Hạ Phong Ngân nghe vậy càng thêm cao hứng, côn ŧᏂịŧ phía dưới càng lúc càng cương cứng lên, lập tức tiến vào lỗ bím đang tràn ngập
xuân thủy: "A... Thoải mái quá... Ah... Phong Ngân... của em thật lớn... Ah... Ah... Xuân Hàm... ân... ân... rất... rất thích... Ah...Ah...Ah..."
Thanh âm vang động khắp căn phòng, Hạ Phong Ngân về mặt cực kỳ da^ʍ tà cười hỏi: "Xuân Hàm bảo bối... Để vậy có sướиɠ không... Có phê không?"
"Ah. Sướиɠ... Sướиɠ lắm... Ah..L-n... L-n chị... sao lại ướt đến thế rồi... Ah... Ah... Khó chịu muốn chết... Ư..Ư... Sướиɠ..."
Sau vài trăm cú thúc, đột nhiên cơ thể nàng run rẩy, ngón tay bám chặt vào vai của hắn, toàn thân rung động, khe I-n điên cuồng co rút
lại, một dòng dịch ấm áp từ bên trong tuôn trào, Đặng Xuân Hàm đã lên tới cao triều.
Hạ Phong Ngân xoay người đè Đặng Xuân Hàm xuống dưới thân mình, thì thầm vào tai nàng nói: "Bảo bối, lúc chị lêи đỉиɦ đẹp quá đi!
Mê chết em rồi!"
"Đừng có ba hoa nữa a"
Đặng Xuân Hàm đưa đôi môi anh đào nhỏ nhắn, trong miệng vẫn còn nước miếng ngọt ngào, áp lấy môi của Hạ Phong Ngân, mặc cho Hạ Phong Ngân điên cuồng, đầu lưỡi thơm tho hồng hào bị hắn điên cuồng liếʍ mυ'ŧ.
Trong lúc đang hôn môi, trym Hạ Phong Ngân cũng bắt đυ.c rục rịch, cứ rút ra, lại cắm vào, lui ra một chút, rồi lại tiến sâu thêm vào trong, đột nhiên, đầu khấc Hạ Phong Ngân cảm thấy kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, giống như đang bay vậy, càng bay càng cao, cuối cùng cũng đạt tới
đỉnh cao của sự khoái hoạt, từng cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng không giữ chút nào xuất thẳng vào In non của Đặng Xuân Hàm.