Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 43: Ngủ Cùng Mẹ Kể Em Họ

Hạ Phong Ngân nắm lấy đầu ti nhỏ nhắn xinh xắn, nhẹ nhàng xoa nắn, gảy gảy theo nhịp, khiến cho hạt đậu nho nhỏ lập tức sung huyết

bắt đầu cương cứng dần lên, Hạ Phong Ngân mỗi một động tác như có dòng điện chạy qua, trong nháy mắt đã lan ra khắp mọi ngõ ngách trong người nàng, lần đầu tiên trong đời bị nam nhân vuốt ve như vậy, thiếu nữ thẹn thùng giãy giụa, cực lực muốn tránh khỏi ma thủ của hắn, nhưng cơ thể lại cảm thấy kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, khiến cho nàng vừa muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào.

Tôn Ngọc Tình bị Hạ Phong Ngân trêu đùa, sự ngứa ngáy bắt đầu nảy mầm, ham muốn tìиɧ ɖu͙© cứ thể bắt đầu tăng vọt..., không lâu

sau, liền chủ động đưa đầu lưỡi thơm ngon tiến vào trong miệng Hạ Phong Ngân, hai đầu lưỡi quấn quít lấy nhau không rời.

"Anh...Anh à...Đừng trêu chọc em nữa mà... Em chịu không nổi!" Tình hình thở hổn hển, cặp đùi ngọc thon dài đẫy đã quấn ngang hông Hạ Phong Ngân, tay của hắn thì vuốt ve vùng bụng phẳng phiu của nàng rồi tiến dần dần xuống dưới, nhưng khi vừa mới tới khe núi thần bí kia, Tôn Ngọc Tình đột nhiên đè tay của hắn xuống.

"Sao thế, Tình Tình?"

Hạ Phong Ngân hôn lên một bên má của Tôn Ngọc Tình, có chút không hiểu.

"Em... Em!"

Tôn Ngọc Tình nhắm chặt mắt lại, do dự thẹn thùng một lúc mới chịu nói ra: "Biểu ca, hôm nay không được đầu, dì cả của em tới rồi!"

"Cái gì?"

Đậu xanh rau má nó chứ, Hạ Phong Ngân như vừa tiến vào trong giấc mộng đẹp thì bị người ta đánh thức. Ahhh!!! Sao em lại không nói

sớm chứ, bây giờ sung đã lên nòng, cũng đã giương cao, không bắn không được a! Hạ Phong Ngân hiện giờ có thể nói là đang bị dục hỏa thiêu đốt, tϊиɧ ŧяùиɠ lên não luôn rồi, hắn nhìn nhìn tiểu đệ đang giương cờ lên phản đối, nhất thời thở dài một tiếng, dở khóc dở cười.

Ha ha! Cho chừa cái tội háo sắc a! Lý Tự Tư vốn cứ tưởng Hạ Phong Ngân cùng Tôn Ngọc Tình chuẩn bị cho nàng xem AV HD không che,

sớm đã ngượng ngùng trốn vào trong chăn, bây giờ nghe Tình Tình nói vậy..., nhất thời nhịn không được cười thầm trong lòng.

"Anh họ à, anh tức giận sao?"

Tôn Ngọc Tình thấy Hạ Phong Ngân vẫn duy trì tư thế không nói một lời nào, còn tưởng rằng hắn đang dỗi mình, nhất thời cảm thấy áy

náy, nàng kéo kéo tay của Hạ Phong Ngân, ôn nhu nói: "Anh ơi, anh đừng giận mà! Đêm nay trừ chuyện đó ra, anh muốn làm gì cũng

được, dù gì sớm hay muộn... sớm muộn cũng là của anh mà, chịu khó kiên nhẫn một vài ngày a!"

Xem ra cũng chỉ có thể làm như vậy thôi, Hạ Phong Ngân tiến đến bên người Tôn Ngọc Tình, cười xấu xa nói: "Anh phải thưởng thức em

cho tốt mới được, kỳ thật anh không có giận gì cả, thế nhưng chẳng qua là nó có chút lửa nóng mà thôi, em phải dùng miệng an ủi nó nha!"

"Vâng!"

Tôn Ngọc Tình ngượng ngùng đáp một tiếng, chậm rãi cởi váy ngủ trên người mình ra, Hạ Phong Ngân vội vàng bật đèn phòng ngủ lên,

Tôn Ngọc Tình bị bất ngờ nên hơi chói mắt một chút, làn da bằng khắc ngọc mài trong suốt non mềm, càng làm tăng thêm vài phần mỹ

cảm, trên đỉnh núi có hai hạt nho bé nhỏ hồng hồng, khiến cho người ta hận không thể hái xuống, quan trọng hơn, núʍ ѵú hồng hào ửng đỏ tượng trưng nàng vẫn là một xử nữ chân chính chưa ai khai phá. Qυầи ɭóŧ màu hồng ren phía dưới nửa che nửa hở khu rừng nguyên sinh rậm rạp, mấy sợi lông đen đen nghịch ngợm lòi ra, tương phản với cặp đùi tinh tế thon dài, trắng muốt cực kỳ co dãn, khiến cho người ta nhịn không nổi chỉ muốn lao vào âu yếm một phen.

"Biểu ca, em có đẹp không?"

Tôn Ngọc Tình thẹn thùng lấy tay đi cặρ √υ' mềm mại trắng muốt, thẹn thùng hỏi, đây là lần đầu tiên nàng trần như nhộng trước mặt Hạ Phong Ngân, trong lòng có chút ngượng ngùng, nhưng cảm giác ngọt ngào hạnh phúc chiếm nhiều hơn, lúc này, khuôn mặt nhỏ nhắn

của nàng ửng hồng, giống như thêu lên đó hai bông hoa đào kiều diễm, cùng với đôi mắt to tròn dễ thương, càng lộ ra thêm vẻ xinh xắn, gợi cảm mê người.

"Không phải xinh đẹp, mà là quá đẹp!"

Hạ Phong Ngân lầm bầm tán thưởng một tiếng, một lần nữa đè lên người Tôn Ngọc Tình, một tay chống xuống giường, cẩn thận thưởng

thức vưu vật trần gian này Khí chất thanh lệ dung nhan thoát tục, khi nhìn qua nàng giống như một nữ thần cao sang quyền quý, cao đến nỗi không thể chạm tới được. Mày liễu ngập nước ẩn ý đưa tình, ôn nhu cực hạn, lúc nào cũng có thể câu hồn nhϊếp phách. Bạn đang đọc truyện tại

Hạ Phong Ngân chỉ cảm thấy hạ thân nóng bỏng cháy lên đến tận não, dục hỏa tràn đầy bắt đầu thiêu đốt sự chịu đựng của hắn. Tôn

Ngọc Tình thấy Hạ Phong Ngân kia vì nhìn mình đến nỗi mê muội, nhất thời quên mất bản thân đang ngượng ngùng, cười cười đắc ý,

bàn tay nhỏ bé lòn vào vuốt ve côn ŧᏂịŧ đang cương cứng như sắt Hạ Phong Ngân: "Thoải mái không? Biểu ca!"

"Sướиɠ lắm nha! Nếu được tiến vào bên trong thì sẽ càng phê hơn nữa!"

Hạ Phong Ngân cười dâʍ đãиɠ hai tiếng, ánh mắt gian ác nhìn chằm chằm vào đôi môi anh đào nhỏ nhắn, nếu không thể làʍ t̠ìиɦ để

dập lửa, vậy thì xài khẩu giao a! Nhớ lần trước Lý Tư Tư bú ɭϊếʍ đem đến tư vị phiêu hồn khó ta, Hạ Phong Ngân xoay người nhìn sang Lý Tư Tư đang ngủ bên cạnh, chỉ thấy nàng rúc cả người ở trong chăn, đại khái là đang ngượng ngùng a! Bất quá Lý Tư Tư cũng từng có quan hệ thân mật với Hạ Phong Ngân, bởi vậy hắn cũng không cần thiết phải né tránh, bàn tay nhỏ bé của Tình Tình lúc này đã chui vào trong qυầи ɭóŧ của hắn, cầm khúc côn ŧᏂịŧ nóng bỏng trong tay: "To và nóng quá"

Tôn Ngọc Tình kìm lòng không nổi duyên dáng kêu to một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn càng trở nên hồng nhuận.

"Đúng vậy a! Đây đều là do em chọc giận nó đó, thế nên em phải chịu trách nhiệm mới được!"

Hạ Phong Ngân cởi toàn bộ quần áo trên người ra, Tôn Ngọc Tình vẫn là lần đầu tận mắt nhìn thấy trym của nam nhân, vừa ngượng

ngừng lại vừa hiếu kỳ, bàn tay nhỏ bé chậm rãi sục sạo khúc thịt, khá mới lạ nhưng cũng rất ôn nhu.

Hạ Phong Ngân vừa vuốt ve người nàng vừa cười dâʍ đãиɠ nói: “Tình Tình bảo bối, em hôn nó một cái a! Nó đang muốn làm quen với

em đó!"

"Làm gì có?"

Tôn Ngọc Tình hờn dỗi một tiếng nói: "Nó đâu phải vật sống, sao lại bắt em tiếp đón nó chứ?"

"Ai bảo nó không sống, nó còn có thể động đậy a!"

Nói xong, Hạ Phong Ngân nắm lấy cái trym của mình, thực sự làm cho nó rung động, thỉnh thoảng gật đầu, như là đang vấn an Tôn

Ngọc Tình, thỉnh thoảng lại đong đưa qua lại, như thể là đang phản đối cô bé, Hạ Phong Ngân đối với tiểu đệ của mình cực kỳ tự tin, bất

luận là về độ cứng, hay chiều dài đều đạt đến cái ngưỡng vạn người có một, hắn hôn lên má nàng một cái, ôn nhu nói: "Nào, Tình Tình, lấy tay em xóc xóc mấy cái, rồi dùng miệng ngậm vào nha!"

"Ân!"

Tôn Ngọc Tình thẹn thùng đáp một tiếng, xoay người quỳ gối xuống, tay phải nắm lấy con c-c cứng ngắc, không ngừng sóc lọ.

"A... thật thoải mái... Phê vkl... nha... Tình Tình giỏi... nhanh một chút!"

Bị Tôn Ngọc Tình lấy tay xoa bóp như vậy, Hạ Phong Ngân lúc này chỉ cảm thấy như bị điện giật, nhưng lại cực kỳ thoải mái.

Tiếp đến tay Tôn Ngọc Tình đột nhiên vòng ra sau gạt gạt tóc ra phía sau, rồi bắt đầu cúi đầu xuống, mở đôi môi non mềm đỏ tươi ra,

một hơi nhắm thẳng ngậm lấy đại nhục bổng của Hạ Phong Ngân.

"Ahh... Tình Tình... giỏi quá Tình Tình...Ah..."

Tôn Ngọc Tình thấy Hạ Phong Ngân nhắm mắt lại hưởng thụ như vậy, cực kỳ thỏa mãn, nhất thời trong lòng cao hứng, nàng không

ngừng sục sạo, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cứ như vậy khuấy động liên tục không ngừng từ gốc đến ngọn, đầu lưỡi không ngừng liếʍ

mυ'ŧ, hai tay còn bất chợt bóp nhẹ vào hòn dái, khiến cho đầu khấc Hạ Phong Ngân ngứa không chịu nổi, nhịn không được rên lên: "A... Tình Tình... Phê quá...Ah...ân...Ahhh..."

Hạ Phong Ngân vừa vuốt ve mái tóc suôn mượt óng mịn của Tôn Ngọc Tình, vừa hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ từ hạ thân truyền đến.

"Ân...Nha...ư.ư... n...Ah... "

Hạ Phong Ngân cảm thấy toàn thân tê dại, hai tay ghì chặt lấy đầu của Tôn Ngọc Tình, mông nhấp nhô liên tục, giống như đang muốn

để vào miệng của nàng vậy, dâʍ đãиɠ kêu lớn: "Nha... Tình Tình...Ah... Không nghĩ tới em lại bú c-c giỏi như vậy... Ah... n...Ah. Anh chịu

không nổi... Ah...Nha... Phê quá... Ah !"

Tôn Ngọc Tình tựa hồ cảm giác được Hạ Phong Ngân sắp đạt đến cao trào, liền bú càng lúc càng nhanh, Con c-c Hạ Phong Ngân uy

mãnh đã bị nàng nuốt sạch, không ngừng sục sạo ra vào, trở nên sáng bóng.

"Ahhh..!"

Hạ Phong Ngân đầu óc trống rỗng, toàn thân phiêu phiêu dục tiên dục tử..., một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng phụt ra từ côn ŧᏂịŧ, một giọt

cũng không nhỉ ra ngoài tất cả phóng thẳng vào miệng Tôn Ngọc Tình.

"Ô ô!"

Tôn Ngọc Tình có lẽ không thích mùi tϊиɧ ŧяùиɠ cho lắm, vội vàng rời giường, chạy nhanh về phòng tắm.

Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền thì cho mình 1 tim nha

Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!