Hậu Cung Dưới Trần Gian

Chương 36: Song Phi (Hạ)

Tử Yên nhìn hai người trước mặt mình đang ân ái lên rừng xuống biển, nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tại cũng nóng như lửa đốt, Tư Nhã bình thường không phải là rất điềm tĩnh sao, vì sao ở trên giường cᏂị©Ꮒ với Phong Ngân lại trở nên dâʍ đãиɠ như vậy, từ

ngữ thô tục nói hết ra một lượt, trym hắn thì lớn như vậy, phía trên còn nổi lên gân xanh, nếu như cạn vào bím nhỏ của nàng chẳng lẽ lại không thấy đau, bởi vì nếu như mà đau thì sao Tư Nhã lại sung sướиɠ như vậy! Tử Yên vừa ngượng ngùng vừa hiếu kỳ, hai tay che đi khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ ửng, nhưng lại để lộ đôi mắt tò mò xuyên qua kẽ tay nhìn chằm chằm vào hai người Hạ Phong Ngân cùng Tiểu Tự Nhã.

Vì để Tiếu Tư Nhã đạt được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn, Hạ Phong Ngân liền thay đổi tư thế, hắn ôm lấy cơ thể mềm mại của nàng đặt lên

giường, nâng chân trái đặt lên trên vai, sau đó cầm con trym cương cứng ma sát hai miệng bào ngư hồng hào ẩm ướt, Tiếu Tư Nhã rêи ɾỉ kiều mị, đẩy mông về phía trước phối hợp với động tác của hắn.

"Bạch...!"

Chỉ nghe được một tiếng va chạm da thịt, trym Hạ Phong Ngân lần nữa tiến vào bên trong âʍ đa͙σ ẩm ướt ấm áp này, lớp thịt non mềm

dính sát vào thân gậy, xếp thành tầng tầng lớp lớp ma sát không ngừng vào trym hắn, đồng thời tiết ra xuân thủy nóng bỏng khiến cho người ta không thốt nên lời.

Tiếu Tư Nhã kiều mị rên một tiếng, nói: "Ah... Nhẹ chút... ư...ư... To quá..."

Hạ Phong Ngân hôn Tiếu Tư Nhã, lấy tay vẫn về đầṳ ѵú, tỏ vẻ xót xa thương tiếc. Trong chốc lát, Tiếu Tư Nhã bị đâm đến nỗi mặt mũi đỏ

ửng, nước da^ʍ chảy từ bím càng lúc càng nhiều, tâm hồn phiêu phiêu dục tiên dục tử: " n...a... Phong Ngân... ah...ah... Chồng...Chồng yêu...ư...ư...cô...ah...a...em...em ngứa...ư...mạnh....mạnh lên anh yêu... ahhhh...."

Hạ Phong Ngân nghe thanh âm dâʍ đãиɠ của Tư Nhã, biết nàng sắp không nhịn nổi rồi, liền rút ra một nhịp, căn góc độ chuẩn xác, đầm

một phát lút cán thẳng đến tử ©υиɠ, lợi dụng kỹ xảo khiến cho Tiểu Tư Nhã vô cùng khoái hoạt thỏa mãn.

Tiếu Tư Nhã dùng mũi hừ nhẹ nói: "Ah... thoải mái... a...sướиɠ...ư... ư... Sướиɠ quá... Phong Ngân... em... em...a...ăn xong rồi...ahhhh..."

Nhìn Tiếu Tư Nhã say mê như vậy, hắn xoa nắn bầu vυ' mềm mại, cười nói: "Bảo bối, em có thoải mái không? Vui chứ?"

Tiếu Tư Nhã xuân ý dạt dào, ôm lấy Hạ Phong Ngân, lấy giọng mũi dịu dàng nói: "Phong Ngân ... chồng ơi...ân... thật thoải mái...phê quá... em lên tiên rồi... chồng yêu ... em vẫn muốn nữa..."

Tư Nhã bảo bối quả nhiên khẩu vị rất lớn, Hạ Phong Ngân cười da^ʍ một tiếng nói: "Bảo bối ngoan, tách đùi ra nào, chồng sẽ cho bím

em đêm nay được ăn no."

"Ân!"

Tiểu Tư Nhã ngoan ngoãn nâng mở rộng đùi trắng ngọc ngà ra, rất lớn mở ra, đưa âʍ ɦộ ma sát với đầu khấc của hắn, Hạ Phong Ngân

cũng lấy tay xoa xoa núʍ ѵú cương cứng hồng hào của nàng, chỉ một lúc sau, dâʍ ŧᏂủy̠ từ khe bím Tiếu Tư Nhã lại chảy ra, khiến nàng nứиɠ lên mãnh liệt, Tiếu Tư Nhã dùng hai chân ép chặt lấy eo Hạ Phong Ngân, nũng nịu nói: "Anh... em rất ngứa... Phong Ngân... chồng yêu ơi... nhanh... nhanh để em đi... em muốn..."

Hạ Phong Ngân nhìn tư thái dâʍ đãиɠ của nàng mà thần hồn điên đảo, hận không thể một ngụm nuột nàng vào trong bụng. Hắn cúi

người xuống, dựa vào thiên phú dị bẩm, mãnh liệt ra vào, đa dạng tư thế, tấn công mạnh mẽ, như muốn dùng cái trym đâm chết Tiếu Tư Nhã mới cam tâm.

Nếu lúc này có ai nhìn thấy Tiểu Tư Nhã lúc này, chỉ sợ chính bản thân nàng cũng không tin, thân là giáo sư đại học, thế nhưng lại bị sinh

viên của mình xoạc đến nỗi phông đáng như thế: "A ... Phong Ngân ... đ- ... đ- em... ai nha ... được độ thế này...ư...ư...em sướиɠ .... thoải mái chết ... ư...ư...dùng sức ... nha... a...a...ư...ư... chậm thôi anh... ai nha ... a ...em không... a...a... thoải mái... a... phê quá chồng ơi...."

Tiểu Tư Nhã thẹn thùng hỏi: "Phong Ngân, em có đẹp không?"

Hạ Phong Ngân nói: "Đẹp, rất đẹp, bảo bối, bím em mềm mại mà khít quá, anh phế không chịu được."

Tiếu Tư Nhã cũng thỏa mãn nói: "Ân... Em... cũng sướиɠ... nhưng..."

Nàng đột nhiên mắc cỡ đỏ mặt, nói không được.

"Sao vậy, bảo bối?"

Tiếu Tư Nhã mắc cở đỏ mặt nói: "Em cảm giác hình như mình càng ngày càng da^ʍ rồi, khi nứиɠ cái gì cũng nói được, ngại v."

"Ha ha! Hóa ra vì điều này à!"

Hạ Phong Ngân cười nói: "Ở bên ngoài nghiêm trang, ở trên giường dâʍ đãиɠ là cực phẩm nữ nhân a, nữ nhân càng da^ʍ, nam nhân

càng thích."

"Phi."

Tiếu Tư Nhã khinh thường: "Đàn ông các anh thật là xấu xa."

"Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, haha."

Hạ Phong Ngân cười nói.

"Quên đi, em không nói lại anh được."

Tiếu Tư Nhã ngừng lại một chút, lại nhẹ giọng nói: "Phong Ngân, em... em..."

Hạ Phong Ngân kỳ quái hỏi: "Bảo bối, em hôm nay sao lại ấp a ấp úng thế?"

Tiếu Tư Nhã thẹn thùng nói: "Em ngại mà, đâu có mặt dày giống anh được."

Ngừng một chút mới nhẹ giọng nói: "Phong Ngân, nếu lỡ em có đứa nhỏ thì phải làm sao bây giờ?"

Ôi đệch, chuyện này ta thực sự chưa nghĩ đến nhà, Hạ Phong Ngân cười nói: "Bảo bối, nữ nhân có thai cần nhiều điều kiện thích hợp mới

có thể thành công, cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có bầu đầu. Nếu như em có rồi, anh đương nhiên cao hứng, nếu thật là như vậy, anh có thể cưới em về nhà luôn, để em chuyên tâm nuôi nấng đứa nhỏ."

"Em mới không muốn nha, anh còn là một sinh viên, đợi đến khi tốt nghiệp rồi tính sau!"

Hạ Phong Ngân cũng đồng ý với Tiếu Tư Nhã, có đứa nhỏ, Hạ Phong Ngân đương nhiên phải có thêm trách nhậm nuôi nấng, đương

nhiên, đối với một thanh niên đang đi học như hắn mà nói, không có đứa nhỏ là tốt nhất.

"Ân, Tử Yên đâu rồi?"

"Mình ở đây nè!”

Tử Yên thò đầu từ trong chăn ra ngượng ngùng trả lời, vừa rồi ngồi xem sεメ trực tiếp toàn bộ quá trình của Hạ Phong Ngân cùng Tiếu Tư

Nhã, hai người kia vừa xong nàng liền rúc vào trong chăn, Tử Yên vẫn còn là một trinh nữ trong trắng, thế nhưng quan sát cuộc đại chiến vừa rồi, bím nàng sớm đã ướŧ áŧ, ngứa ngáy vô cùng, nàng vừa rồi trốn vào trong chăn, chính là để kiểm tra xem quần xi-lip của mình có bị ướt hay không.

"Phong Ngân, anh đêm nay cũng phải làm cho Tử Yên thoải mái a!"

Tiểu Tư Nhã nằm trong lòng Hạ Phong Ngân chỉ chỉ vào Tử Yên.

"Ân!"

Hạ Phong Ngân cười cười, vừa rồi hắn cùng Tư Nhã giao hoan, hắn khống chế được bản thân, bởi vậy cho đến bây giờ vẫn chưa có bắn

ra, nàng còn là một xử nữ, đêm nay phải nhường nàng hưởng thụ một chút lạc thú của tình ái. Hắn leo đến bên người Tử Yên, ôn nhu

hỏi: "Tử Yên bảo bối, cởϊ qυầи áo đi, để chồng đến giúp em sung sướиɠ nha?"

"Ân!"

Cho Tử Yên thẹn thùng đáp ứng một tiếng, chậm rãi cởi váy trên người ra.

Toàn thân Tử Yên trần như nhộng, làn da trắng hồng, non mềm, không ngừng tản ra hương thơm tinh khiết của xử nữ, khiến cho người

ra mất hồn mất vía, hồn phi phách tán. Hạ Phong Ngân hết sức chăm chú thưởng thức cơ thể phong diễm này, cả người nàng toát ra sức sống tươi tắn trẻ trung thuần khiết, đầy đặn, sáng bóng, mười phần đàn hồi, dáng người muốn lồi có lồi muỗn lõm có lõm, gợn song phập phồng, nam nhân trên đời, ở trước mặt của nàng đều bị tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, ý nghĩ quái dị

Hạ Phong Ngân chỉ cảm thấy một cảm giác đói khát mãnh liệt dâng trào, hắn tiến lên một chút, hai tay bắt lấy nhũ phong cao lớn, ghé

miệng tới bú ʍúŧ đầṳ ѵú hồng hào xinh xắn dễ thương, vận dụng đủ mọi kĩ năng hút, khuấy, đảo, liếʍ. Răng nanh khẽ cắn, khẽ nhéo, ma sát nhẹ nhàng, tham lam tận hưởng của ngọt trời ban.

Lúc này, trong lòng Tử Yên bỗng trở nên điên cuồng, suồng sã. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân khô khốc, nóng bừng, từng thần kinh đều

rung động kịch liệt, mỗi một tế bào đều đang khẩn trương co rút lại, nàng cắn răng, hưởng thụ tình yêu của Hạ Phong Ngân...

"A... a... ngứa..."

Lúc này, Hạ Phong Ngân đột nhiên chậm lại, ngẩng đầu, ánh mắt nhu tình nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng của Tử Yên, nhẹ giọng

hỏi: "Bảo bối, em sướиɠ không?"

"Ân... em... em sướиɠ lắm... "

Hạ Phong Ngân dừng việc bú ʍúŧ lại, bàn tay hắn từ từ vuốt ve từ trên xuống, năm đầu ngón tay ma sát với da thịt trên cơ thể nàng,

trượt dần xuống dưới, đi qua bụng, rốn, rồi đến âʍ ɦộ, khiến cho Tử Yên không cách nào chịu đựng được nữa, nũng nịu nói: "Nha ... a... toàn thân... em...ngứa... rất ngứa...ư...ư ...khó chịu lắm..."

Hạ Phong Ngân cả kinh, không nghĩ nàng động tình nhanh như vậy, đưa cái trym to lớn đang cương cứng cỌ CỌ vào bụng nàng, để thoả

mãn sự điên cuồng du͙© vọиɠ kia. Tử Yên bắt lấy cái côn ŧᏂịŧ nắn bóp. Hạ Phong Ngân chẳng những không có đình chỉ động tác, ngược lại đẩy ngón giữa tiến sâu vào trong âʍ đa͙σ, khiến cho Tử Yên lúc này dâʍ ŧᏂủy̠ trò ra chảy xiết, miệng nhỏ không ngừng thốt ra những câu nói dâʍ đãиɠ: "Mau... Phong Ngân... mau... Xoạc em đi... đ- em đi anh... dùng con cóc lớn của anh chơi em đi."

Âm thanh rêи ɾỉ của Tử Yên không khác gì xuân dược, Hạ Phong Ngân đột nhiên cúi đầu tiến sát đến giữa hai chân của nàng, thè lưỡi ra

liếʍ lấy hộŧ ɭε nàng đang cương cứng , cả người Tử Yên run rẩy, nhịn không được ưỡn mông lên phối hợp. "Nha ... phê vl...ư...ư... Phong Ngân... chồng yêu ơi...ư....em muốn... em phải làm vợ anh... ư...ư... chồng yêu ơi...."

Hạ Phong Ngân thấy nàng không chịu được nữa, cầm lấy côn ŧᏂịŧ, nhắm chính xác vào da^ʍ huyệt của nàng, chỉ nghe "Phốc" một tiếng,

cái trym cương cứng đã phá tan lớp phòng hộ của thiếu nữ, toàn bộ tiến sâu vào. Tử Yên lập tức trong nhà mình như đang cắm một cái côn sắt nóng bỏng vậy, vừa cứng vừa thô mà lại còn dài nữa, giống như để đến tận bụng của mình vậy, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng thoải mái xen lẫn với sự đau đớn.

"Phong Ngân ...ư... chậm...chậm một chút...ư...ư... em đau... đau quá...a...a... anh ơi...nhẹ một chút...ư...ư...em chịu không nổi...ư...nhẹ

chút... "

Vết máu cùng với dâʍ ŧᏂủy̠ hai người từ từ chảy ra, Hạ Phong Ngân đã có kinh nghiệm với Tiếu Tư Nhã, vì thế không ngừng hôn hít vuốt

ve cho Tử Yên, rất nhanh đôi mi thanh tú của nàng giãn ra, biểu hiện sự thống khoái, Hạ Phong Ngân biết nàng đã thích ứng, vì thế bắt đầu đâm vào từ từ. Chỉ một lúc sau, dâʍ ŧᏂủy̠ càng ngày càng nhiều, khiến cho Tử Yên đã không còn cảm giác thống khổ nữa, thay vào đó nàng đã bắt đầu hưởng thụ cảnh giới cao nhất trong tình yêu.

"Ân... Phong Ngân... VỢ...đã... không sao... anh để nhanh một chút...a...a... thật thoải mái... nga... ân...hừ... a... ân... nga..."

Hạ Phong Ngân nghe tiếng rêи ɾỉ kiều mị của nàng, thấp giọng hỏi: "Tử Yên bảo bối, I-n của em thật là chặt a, anh phế quá! Nha... em lại chảy nước rồi à? Ướt hết chân anh rồi nha"

"Chồng ơi ...trym anh chọc vào... thật sâu...ư...ư...sướиɠ quá..."

Hai người vừa nói vừa làm, hơn nữa càng để càng nhanh, càng sáp càng mạnh mẽ, cắm thẳng vào sâu trong huyết động, phát ra xì xì xì

tiếng nước...

– ta ngứa chết

—|-n của ta

– bị ngươi sáp

– tét

– sưng lên

– thật sự sảng khoái

– đính đến

"Ôi – Phong Ngân

– hảo "

"Nha...ư...ư... -n em... ngứa...ư...ư... dùng sức...a...a...hảo... hảo...phê!"

Hạ Phong Ngân liên tục đâm thêm hơn hai tram phát nữa, thân thể hắn trở nên khó chịu, nhất là ở trym, giống như đang bị thiêu rụi,

một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt trào dâng. Hắn cắn răng, kiềm chế sự vọng động của mình, tiếp tục tiến công. Dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong như lũ

quét, bắn tung tóe ra bên ngoài, toàn thân không ngừng run rẩy, máu huyết sôi trào.

"Phong Ngân ...em...ư.ư... lại ngứa... mau để chết em đi... a...a..."

Ở nơi này sấm chớp đùng đùng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ Hạ Phong Ngần như đại hồng thủy dâng tới, cuộn theo dâʍ ŧᏂủy̠ của Tử Yên hòa vào làm một,

bắn thẳng đến tận cùng tử ©υиɠ.

Mong các bạn đi ngang qua ủng hộ mình để có động lực dịch tiếp a!