"Phong Ngân! Phong Ngân, cô chịu không nổi"
Tiếu Tư Nhã chỉ cảm thấy bím của mình ngứa vô cùng, chỉ có lúc ngón tay của Hạ Phong Ngân ma sát với bím nàng, thì nàng mới cảm thấy thoải mái một chút. Đột nhiên toàn thân Tiếu Tư Nhã run rẩy kịch liệt, vẻ mặt thì cứng ngắc, má thì ửng hồng, miệng thì rêи ɾỉ. Thì ra thân thể của Tiếu Tư Nhã rất là nhạy cảm, nên khi bị Hạ Phong Ngân hôn và vuốt ve thì nàng đã lêи đỉиɦ. 1 luồng dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra, làm ướt hết ngón tay của Hạ Phong Ngân.
"Tư Nhã! Thân thể của cô thật là nhạy cảm!"
Hạ Phong Ngân rút ngón tay ra, sau đó hắn nhìn vào ngón tay, dâʍ ŧᏂủy̠ dk ngọn đèn chiếu vào nên lóe lên ánh hào quang. Đấy là dâʍ ŧᏂủy̠ của xử nữ, là lần đầu tiên Tiếu Tư Nhã lêи đỉиɦ.
"Không cho em xem!"
Tiếu Tư Nhã thấy Hạ Phong Ngân trêu mình như vậy, thì mặt nóng lên. Nàng duỗi tay ra, rồi nàng đè lên tay của Hạ Phong Ngân, đùi nàng cũng kẹp len6eo của Hạ Phong Ngân:
"Phong Ngân, xoạc cô được không? Cô còn muốn cái cảm giác phê phê ấy."
( kk dính bả cmnr)
Du͙© vọиɠ của Hạ Phong Ngân đã lên đến đỉnh điểm, mà lại còn bị Tiếu Tư Nhã kɧıêυ ҡɧí©ɧ, thì hắn ko cần suy nghĩ j nữa. Hắn đè lên người Tiếu Tư Nhã, đôi tay hắn nhanh chóng loại bỏ tất cả các chướng ngại vật trên người mình, sau đó hắn cầm trym chọc vào bím nàng.
"Ah! Đau quá!"
Tiếu Tư Nhã cảm thấy 1 cây trym nóng hổi chọc vào bím mình của mình, tuy rằng dâʍ ŧᏂủy̠ đã trào ra, nhưng dù sao nàng vẫn là xử nữ. Hạ Phong Ngân thấy nàng kêu đau, thì hắn từ từ đẩy về phía trước.
"Hay là rút ra đi! Ở bên trong quá nhỏ, nếu chọc vào, thì cô sẽ đau đấy!"
Hạ Phong Ngân ôm lấy Tiếu Tư Nhã, rồi hắn nói bên tai nàng.
"Không! Không! Ta không sợ đau đâu."
Tiếu Tư Nhã ôm chặt cổ Hạ Phong Ngân:
"Mau chọc đi, một lần thôi! Ta có thể nhịn đk!"
Nếu Tiếu Tư Nhã đã nói như vậy, thì Hạ Phong Ngân sẽ làm theo lời nàng. Hắn dùng tay quệt 1 ít dâʍ ŧᏂủy̠, rồi bôi lên trym, rồi sau đó từ từ chọc vào. Lúc hắn gặp được một thứ ngăn chặn, thì Hạ Phong Ngân biết đó là màиɠ ŧяiиɧ của Tiếu Tư Nhãmàиɠ ŧяiиɧ, chỉ cần chọc thủng nó, thì Tiếu Tư Nhã sẽ là của mình.
"Ah!"
Tiếu Tư Nhã kêu lên1 tiếng đau đớn, trym của Hạ Phong Ngân vào hết trong bím của nàng, lúc này 1 cảm giác phê vl truyền khắp toàn thân hắn.
"Tư Nhã, cô còn đau không?"
Hạ Phong Ngân dừng lại, hắn ko dám cử động, hắn phải chờ tới lúc bím của Tiếu Tư Nhã thích ứng với trym của hắn. Nàng là của mình, mình phải yêu thương và săn sóc nàng. Tiếu tư Nhã Tâm cảm động, tuy rằng nàng rất đau, nhưng nàng vẫn vố gật gật đầu:
"Ko đau á, nhẹ nhàng một chút là được."
Đạt được sự cho phép của Tiếu Tư Nhã, thì Hạ Phong Ngân cũng ko lo nữa, hắn bắt đầu rút ra đút vào. Tiếng thịt chạm thịt và tiếng dâʍ ŧᏂủy̠ kết hợp với tiếng rêи ɾỉ củaTiếu Tư Nhã, đã trở thành một khúc nhạc hay vl, khúc nhạc này truyền đến nơi nào đó thì ko ai biết.
"Ah! Phong Ngân! I love you, nhanh một chút, nhanh!"
Tiếu Tư Nhã đã thích ứng với, sự đau đớn đã bị kɧoáı ©ảʍ chỗ lấn áp, nàng thấy mình như bay lên trời ấy. Qua 1 lúc lâu, toàn thân hai người chảy đầy mồ hôi, Tiếu Tư Nhã một lần lại một lần lêи đỉиɦ, Hạ Phong Ngân thì vất vả cần cù cày cấy. Cuối cùng Hạ Phong Ngân cũng rống lên 1 tiếng, sau đó hắn bắn tinh vào bím nàng.
"Tư Nhã!"
"Phong Ngân!"
2 người nam nữ ôm nhau, 2 người cùng tận hưởng dư vị của cuộc xoạc nhau, nhất là Tiếu Tư Nhã, lần đầu nàng lêи đỉиɦ, nên nàng nghĩ thầm, thì ra xoạc nhau lại sướиɠ như vậy. Nàng dựa đầu vào ngực của Hạ Phong Ngân, còn ngực nàng thì thành đồ chơi của Hạ Phong Ngân.
"Á! Nguy rồi!"
Tiếu Tư Nhã đột nhiên nhớ tới việc j đó, nên keu to.
"Làm sao vậy?"
Hạ Phong Ngân hỏi.
"Tử Yên còn ở trong phòng khách, vừa rồi chúng ta không đóng cửa, cô chỉ sợ Tử Yên nghe thấy!"
Tiếu Tư Nhã rời khỏi ngực của Hạ Phong Ngân, sau đó nàng mặc áo ngủ vào, rồi đi vào phòng khách. Khi nàng thấy Tử Yên còn nằm ở trên ghế sa lon, một đôi mắt còn đang nhắm, thì nàng vỗ lên bộ ngực, lúc này nàng mới yên lòng.